Thủ Trưởng Đại Nhân Sao Có Thể Không Có Hình Tượng Như Thế

“Mẹ!” Tiểu Mẫn Ngọc hướng về phía một phụ nữ ăn mặc quý phái mà gọi.

Mẫn mụ mụ nhìn con gái nở nụ cười, sau đó liếc Tiểu Hổ, chưa thấy Trần tiên sinh lại có chút thất vọng.

“Ngọc ngọc, đi hỏi Tiểu Hổ một chút, cha hắn đâu?”

Tiểu Hổ không có mẹ trong lớp đều biết, nhưng mẫn ngọc vẫn không biết ba ba hắn vẫn có chất lượng rất tốt.

Ngay khi mụ mụ mẫn ngọc phiền muộn ba ba Tiểu Hổ không đến, một chiếc xe xa hoa đỗ trước cửa trường học.

Cửa xe mở ra, thủ trưởng đại nhân mặc đồ tây lóe sáng bước xuống xe.

Giáo viên đứng trước cửa lấp tức cảnh giác lên, chưa từng thấy người này, nói không chừng là bọn cướp đến đây!!

Sao bon cướp vừa đẹp trai vừa lãnh khốc đi cướp hài tử, nếu cha mẹ đến sẽ làm sao!!

Cô giáo nhìn trần Tiểu Hổ hướng về phía nơi nam nhân, tò mò hỏi.

Coi như là như thế soái như thế khốc bọn cướp cũng không có thể ban ngày ban mặt dưới cướp đi hài tử, em ấy sẽ đối gia trưởng đối với hài tử phụ trách!

“Vị tiên sinh này, ngài là…?”

Thủ trưởng đại nhân vẫn bưng một tấm mặt lạnh, liếc cô giáo một cái.

Tiểu Hổ tránh khỏi tay cô giáo, chạy lại kéo áo thủ trưởng đại nhân, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn nói với cô giáo.

“đó là ba ba con”

“A” cô giáo đầy mặt dấu hỏi.

Thủ trưởng đại nhân sờ sờ đầu Tiểu Hổ, liếc về mẫn mụ mụ, nói:

“Tiểu Hổ theo họ mẹ.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui