Tràng vách mấp máy tham lam liếm mút côn th*t, đem côn th*t gắt gao giữ lấy, nhưng là ruột tràng vách mềm mại, thoải mái đến độ Lôi Kiên Bỉnh không nhịn được muốn đẩy eo lên để thao anh, nhưng Tất Hải Hiên lại ỷ vào sức mình mà đè hắn lại làm hắn không động đậy được.
“Tất tổng, để tôi động đi.
” Lôi Kiên Bỉnh nhỏ giọng nói.
Tất Hải Hiên co rút tràng ruột, Lôi Kiên Bỉnh chỉ cảm thấy bên trong tràng ruột thật lợi hại, giống như mỗi lần co rút, côn th*t của hắn lại được liếm láp một lần, thủ trưởng cười ác liệt nói: “Cậu tự sờ ngực cho tôi xem, nói không chừng tôi sẽ cho cậu động.”
Tuy rằng tự mình sờ ngực để thủ trưởng xem có hơi kì quặc, cơ mà vì có thể thao thủ trưởng, Lôi Kiên Bỉnh vẫn đưa hai tay về phía cơ ngực mình, bàn tay to có chút luống cuống xoa cơ ngực lớn của mình, tự mình sờ ngực mình không có nhiều khoái cảm, cơ mà việc này trong mắt Tất Hải Hiên vẫn là một cảnh đẹp vô cùng.
đầu v* nhỏ nhỏ kia trên lồng ngực bị vò nắn thành đủ hình dạng, hai bắp thịt xô đẩy làm hiện rõ rãnh ngực, dịch thể được anh bôi đầy lên lồng ngực, còn có mồ hôi đọng lại trên cơ bụng Lôi Kiên Bỉnh.
Thị giác bị kích thích làm Tất Hải Hiên cả người run rẩy, côn th*t thô dài cắm vào tiểu huyệt càng thêm ướt át, tính khí khó nhịn mà chảy ra từng luồng dâm dịch dính đầy tính khí, hai cái bao tinh hoàn cũng nặng trình trịch, chỉ muốn bắn lên người nam nhân này.
Hơn nữa nam nhân này vẫn luôn dùng một ánh mắt không hiểu chuyện gì mà nhìn anh, trên mặt đều là ý tứ: “Anh thích là được rồi.”
Đem tay nam nhân đặt lên hai khối cơ ngực no đủ kia, Tất Hải Hiên liếm liếm đôi môi khô khốc, ngón tay đè lên đầu v* nam nhân, nhếch miệng nói: “Người bị thao không được động đậy, cậu liền ngoan ngoãn bị tôi thao đi, đến lúc tôi bắn ra.”
Bị thủ trưởng đùa giỡn như vậy, Lôi Kiên Bỉnh trợn mắt lên: “Sao anh lại như vậy được?” Ngực cũng cho anh chơi, nhưng thủ trưởng cũng không cho hắn động đậy.
“Tôi chính là thích nắm người trong tay như vậy, cậu nguyện ý để tôi làm vậy không?” Tất Hải Hiên nắm hai tay Lôi Kiên Bỉnh, trong mắt chỉ toàn là dục vọng, lộ ra vẻ nguy hiểm.
“Anh thích sờ ngực tôi, tôi liền để anh sờ, anh thích thao ngực tôi, tôi cũng để anh thao, anh thích thao côn th*t tôi, tôi liền để anh thao, tôi không có phản kháng vì tôi yêu anh.” Lôi Kiên Bỉnh hô hấp nặng nề, mà giọng nói và ánh mắt đầy vẻ cưng chìu.
“Tôi không để ý trước đây anh yêu người khác đến chết đi sống lại như nào, đó đều là chuyện quá khứ rồi, thế nhưng điều tôi quan tâm là bây giờ anh có mấy người bạn giường, anh bây giờ chỉ có thể có một người đàn ông là tôi, toàn bộ bạn giường của anh phải dẹp hết, anh chỉ có thể háo sắc mình tôi, dù cho sau này anh thấy hứng thú với người đàn ông khác, anh cũng chỉ có thể cởi quần thao côn th*t tôi.”
Hắn nguyện ý để thủ trưởng chưởng khống vì hắn yêu thủ trưởng, nhưng hắn trả giá nhiều thì liền muốn chiếm được nhiều, yêu là độc chiếm, được một bước thì càng muốn nhiều hơn, mãi đến khi giữ lấy toàn bộ, hắn sẽ không cho thủ trưởng có cơ hội sảng khoái đi tìm nam nhân khác.
Cho nên mặc kệ thủ trưởng dùng tiểu huyệt mút mát côn th*t, để côn th*t thao vào tiểu huyệt, bên trong tiểu huyệt thủ trưởng chỉ có thể nhét côn th*t của hắn.
Ngôn Tình Ngược
“Chỉ có bé ngoan như cậu mới tin là tôi có bạn giường, không ngừng khoe mẽ trước mặt tôi, câu dẫn tôi, ăn dấm chua của anh trai tôi… A…ha…” Tất Hải Hiên đè hai tay Lôi Kiên Bỉnh ở hai bên, nhấc cái mông trắng như tuyết lên, tiểu huyệt hồng hào ngậm nửa đoạn côn th*t tím đỏ, côn th*t ướt đầm đề, dâm dịch chảy xuống bao tinh hoàn và âm mao của Lôi Kiên Bỉnh, chất lỏng dính dấp giữa chân hai người.
Tất Hải Hiên dùng sức ngồi xuống, sau đó lại nhấc mông lên rồi lại ngồi xuống, anh dùng tiểu huyệt thao côn th*t, hai tay xoa xoa hai múi cơ ngực của Lôi Kiên Bỉnh: “Đứa nhỏ ngốc….
Aha… Cậu là bạn giường duy nhất của tôi…côn th*t thật dài… Tôi thật thích côn th*t và ngực lớn của cậu… A… Tôi thao quá sâu… Bên trong bị tách ra… Không chịu nổi…”
Lôi Kiên Bỉnh mừng rỡ như điên, hắn là bạn giường duy nhất của thủ trưởng, thủ trưởng không có người khác, chỉ có hắn, chỉ có một mình hắn độc chiếm toàn bộ thủ trưởng.
Thích thủ trưởng, yêu thủ trưởng, nguyện ý bị thủ trưởng ép khô.
“Tất tổng, dùng sức thao côn th*t của tôi, côn th*t của tôi vừa to vừa dài, anh mau thao côn th*t tôi đến bắn tinh, đem anh bắn đầy.” Lôi Kiên Bỉnh nâng cao eo, đón lấy động tác ngồi xuống của Tất Hải Hiên, hạ thân hai người va chạm phát ra âm thanh ba ba, còn có tiếng nước xì xì.
Ba ba, xì xì xì xì.
Từng tiếng nối tiếp từng tiếng, lẫn vào tiếng rên rỉ thở dốc của nam nhân, còn có tiếng kêu dâm đãng của nam nhân phía trên phát ra.
“Ngực cũng căng ra… A… côn th*t cũng nở lớn… haa… Có phải cậu rất thích tôi một bên cưỡi lên cậu, làm côn th*t cậu, một bên sờ cơ ngực cậu phải không?” Tất Hải Hiên yêu thích cơ ngực của cấp dưới vô cùng, cơ ngực được rèn luyện đến lớn như vậy, đầu v* lại nhỏ cỡ hạt đậu, đầu v* sưng lên nhìn vô cùng dâm đãng, anh nhịn không được nắm chặt đầu v*, vò nắn thêm hồng một tí, thêm sưng lên một tí.
“Thích anh nhất…..” Lôi Kiên Bỉnh đã bị thủ trưởng bắt nạt đến không còn đường lui, thủ trưởng thích thế nào thì tùy thế nấy, hắn vuốt ve cặp đùi lớn của thủ trưởng, nhìn thủ trưởng cưỡi trên người hắn, nhìn cái mông nâng lên hạ xuống, mỗi lần lên xuống thủ trưởng đều phát ra tiếng rên rỉ, híp mắt thưởng thức tiểu huyệt mút mát côn th*t bên trong.
Dưới sự khống chế của dục vọng, nắm lấy cơ ngực cấp dưới xoa nắn, Tất Hải Hiên cảm thấy được mình chưa bao giờ thấy thỏa mãn như vậy.
Hơn mười năm rồi, lần đầu yêu đương thất bại đau đớn, bài học này làm anh suýt chút nữa không gượng dậy nổi, anh hút thuốc uống rượu, cả người sa sút, vất vả lắm mới thoát khỏi quãng thời gian đó, càng lớn càng hiểu mình không nên sa đọa vì loại người đó, nhưng anh lại không có cách nào có thể tin tưởng tình yêu được nữa, cho dù Lôi Kiên Bỉnh yêu anh, anh cũng phải trở thành kẻ nắm thóp trong tình yêu này, không cho phép đối phương phản bội.
“Không được phép phản bội tôi, bằng không….” Tay phải làm thành động tác cây súng, nòng súng nhắm ngay mi tâm Lôi Kiên Bỉnh, làm ra tư thế bắn, khóe miệng Tất Hải Hiên cong lên lộ ra nét tàn nhẫn: “….
tôi sẽ giết chết cậu.”
Phản bội liền giết chết cậu.
Uy hiếp trắng trợn.
Thế nhưng Lôi Kiên Bỉnh không biết mình xảy ra chuyện gì, tim hắn đập nhanh điên cuồng, bên tai đều là tiếng tim đập thình thịch, thủ trưởng mỉm cười uy hiếp hắn làm hắn hoa mắt mê mẩn, hai mắt hắn chỉ thấy được thủ trưởng tuấn mỹ suất khí, vừa dâm đãng vừa nguy hiểm, tiếng tim đập gấp gáp làm hắn nguyện ý thuần phục dưới quần tây thủ trưởng, dù đối phương duỗi đầu ngón chân ra lệnh cho hắn phải liếm, hắn cũng cam tâm tình nguyện nâng chân thủ trưởng lên liếm ướt từng ngón chân.
Yêu nam nhân này, giống như hắn chỉ sống vì nam nhân này.
Không được, hắn không khống chế được bản thân mình.
Hết chương 26.