Thư Viết Ngày Xuân

"Công viên này mới khai trương, sẽ đẹp hơn các nơi khác, may quá lúc này ít người." Thẩm Trạc nói rồi cùng Ôn Thiển đi song song đến cầu nhỏ trong công viên.

Ôn Thiển nhìn những khoảng nước gần và núi xa, tâm trạng thêm phần tốt đẹp, nụ cười cứ lảng vảng trên mặt.

"Chỗ này đẹp thật! Không khí trong lành và thoải mái lắm!"

Thẩm Trạc và Ôn Thiển cùng nhìn ra phía trước, anh nói nhẹ: "Cậu thích là tốt rồi."

Như đã suy nghĩ lâu lắm, cuối cùng đã quyết tâm.

Thẩm Trạc lại gọi cô, rồi cùng cô đứng đối diện nhau. Lần này anh dường như gác bỏ tất cả ưu phiền, chỉ còn lại dịu dàng và chân thành.

Ôn Thiển nhìn anh, có vẻ không còn căng thẳng, thay vào đó là một ước vọng mạnh mẽ hơn.

Một lúc lâu, Thẩm Trạc mở miệng: "Ôn Thiển, hôm nay tôi dẫn cậu tới đây không chỉ để ngắm cảnh."

"Mà là," anh ngừng một tí, tiếp tục, "...trả lời cậu."


Khi anh nói đến đây, Ôn Thiển nghe rõ tiếng tim đập, không chỉ của mình, còn cả của anh.

Ôn Thiển chỉ nhìn anh, không nói gì.

Thấy cô không phản ứng gì, Thẩm Trạc cúi xuống sát cô, ghé vào tai cô nói: "Thật ra, tôi cũng thích cậu…"

"Đã rất lâu rồi."

Giọng trầm và sáng của thiếu niên vang lên, câu nói đó khiến Ôn Thiển nghĩ mình nghe nhầm.

Nhưng anh vẫn đứng đó, tất cả quá chân thật.

"Cậu... sẽ không đổi ý chứ?" Thẩm Trạc nhìn Ôn Thiển đỏ mặt.

Ôn Thiển vội lắc đầu nói: "Đương nhiên không rồi, mình rất thích cậu."

"Thích là được rồi."


Thẩm Trạc vòng tay qua vai Ôn Thiển, kéo cô vào lòng, "Trong thư cậu viết chúng ta không có liên hệ gì, cậu không biết tôi là ai. Nhưng thực ra chúng ta đã gặp nhau, cậu đã ở trong tim tôi từ rất lâu rồi."

Ôn Thiển chưa bao giờ biết mình đặc biệt ra sao trong trái tim anh, ra là đây không bao giờ chỉ là một tình cảm một chiều.

"Ra là chúng ta, giữ nhau trong lòng rất nhiều năm rồi."

Ôn Thiển vòng tay ôm chặt anh, "Cậu biết mình thích mùa xuân vì sao không?"

Thẩm Trạc gật đầu.

Cô tiếp tục, "Vì cậu."

"Cậu chính là mùa xuân."

Mùa xuân của tôi.

Thẩm Trạc vùi mặt vào gáy cô, khóe miệng nhếch lên.

Trong túi anh có phong bì xanh nhạt.

Trong những lá thư Xuân này viết chồng chất tình cảm không thể nói ra của họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận