Phó Ngọc Hải đã sớm chú ý tới Bạc Minh Thành ở xe đối diện, hiện giờ anh cũng không sợ Bạc Minh Thành với Thẩm Thanh Ngọc hợp lại, chưa nói đến chuyện trên lễ cưới đã khiến cho người của hai nhà họ Thẩm và nhà họ Bạc bây giờ giống như kẻ thù, mà ngay những con át chủ bài trên tay anh về Bạc Minh Thành, cũng đủ khiến cho Bạc Minh Thành mất đi tư cách cạnh tranh với anh rồi.
Phó Ngọc Hải khẽ nhếch môi, thu lại tầm mắt, ngẩng đầu nhìn về phía tầng chung cư.
Nhà của Thẩm Thanh Ngọc ở phòng nào, anh liếc mắt một cái là thấy, khoảng chừng ba phút sau, cửa số vốn đang tối om đột nhiên sáng lên ánh đèn.
Phó Ngọc Hải biết, Thẩm Thanh Ngọc đã về đến nhà.
Anh nhìn một lát, thu tầm mắt, lại nhìn lướt qua Bạc Minh Thành trong xe đối diện, ngay sau đó khởi động xe chậm rãi lái ra khỏi bãi đỗ xe.
Từ sau buổi tối hôm đó ở bữa tiệc của nhà họ Giang kia, Bạc Minh Thành và Thẩm Thanh Ngọc đã có thời gian sáu ngày không gặp mặt.
Trước giờ anh ta là một người kiêu ngạo, Thẩm Thanh Ngọc đã nói rõ ràng, buổi tối hôm đó cô cũng hành động rõ ràng.
Cô được Phó Ngọc Hải dắt vào, từ đầu đến cuối một ánh mắt cũng chưa từng dừng lại ở trên người anh ta.
Mấy ngày qua, mỗi lần đêm khuya anh ta đều sẽ nhớ tới buổi tối hôm đó, anh ta đứng ở trước mặt cô, cô lại giống như không hề nhìn thấy anh ta vậy.
Anh ta cũng rất kiêu ngạo, loại chuyện mặt dày mày dạn mà bám lấy vợ trước này, Bạc Minh Thành tự biết mình không làm được.
Nhưng mà buổi tối hôm nay, anh ta vừa mới mở xong cuộc họp, cứ như thể ma xui quỷ khiến, xe lái từ công ty ra, không hiểu sao đã đến bãi đỗ xe dưới cổng chung cư của Thẩm Thanh Ngọc.
Anh ta đến từ tám giờ hơn, đếm từng tầng một mà tìm được phòng mà Thẩm Thanh Ngọc ở kia, không nhìn thấy ánh đèn, anh ta biết Thẩm Thanh Ngọc không trở về, cho nên bèn ngừng xe chờ ở chỗ này.
Thuốc hút hết điếu này đến điếu kia, khuôn mặt không cam lòng của anh ta ở trong làn khói lượn lờ trong xe như được phóng lớn.
Anh ta muốn nói chuyện với Thẩm Thanh Ngọc.
Nhưng mà anh ta chờ được không chỉ có Thẩm Thanh Ngọc, mà còn có cả Phó Ngọc Hải.
Bọn họ ở trong xe không biết nói gì đó, chiếc Maserati kia ngừng ở chỗ đối diện anh ta, anh ta vừa ngẩng đầu, có thể nhìn thấy Thẩm Thanh Ngọc rõ ràng.
Cô đang cười, nhẹ nhàng mà vui sướng.
Rõ ràng không có động tác thân mật mờ ám gì, nhưng mà anh ta vẫn ghen đến phát điên.
Anh nhớ tới năm đó vừa mới kết hôn với Thẩm Thanh Ngọc, cô cũng thường xuyên nhìn anh ta cười như vậy, mỗi lần anh ta trở về nhà họ Bạc, cô đều ý cười hoà thuận vui vẻ mà chào đón, duỗi tay muốn nhận lấy áo khoác treo lên giúp anh ta.
Nhưng mà lần nào cũng vậy, anh ta đều dứt khoát vứt áo khoác lên trên sô pha, sau đó nhìn cô xấu hổ mà khó xử giơ tay ở đó, khinh miệt mà giễu cợt cười nàng.
Đúng vậy, Thẩm Thanh Ngọc mới gả cho anh ta cũng nhẹ nhàng mà vui sướng.
Là từ khi nào đã bắt đầu bị mất đi?
Là lúc Bạc Minh Tâm vu oan bình hoa là do cô làm rơi vỡ, cô quật cường mà nói không phải cô đồng thời cũng tràn ngập mong đợi mà nhìn về phía anh ta hy vọng anh ta nói tin cô nhưng anh ta lại bảo cô đừng có diễn kịch nữa, hay là lúc cô rõ ràng là mợ hai nhà họ Bạc tham dự bữa tiệc hay là lúc bị người khác mỉa mai chế giễu mà anh ta cũng chỉ thờ ơ lạnh nhạt?
Bạc Minh Thành không biết, anh ta chỉ biết bây giờ nhớ tới, lại cảm thấy lòng như dao cắt.
Xe của Phó Ngọc Hải đã lái ra khỏi bãi đỗ xe, bây giờ anh ta đi lên tìm Thẩm Thanh Ngọc, sẽ không có ai quấy rầy anh ta.
Nhưng anh ta biết, Thẩm Thanh Ngọc sẽ không gặp anh ta, cũng sẽ không nghe anh ta nói bất kỳ một câu gì nữa.
Anh ta đột nhiên vô cùng ghen tị với Phó Ngọc Hải, ghen tị anh có thể không kiêng nể gì mà xuất hiện ở trong cuộc sống của Thẩm Thanh Ngọc, ghe tị anh mặt dày mà bám dính lấy Thẩm Thanh Ngọc như vậy.
Lúc trước anh ta không biết vì sao trong bữa tiệc thường xuyên lại xuất hiện phụ nữ tranh chấp ầm ĩ, những mánh khóe nhàm chán đó làm hại kẻ địch một nghìn thì cũng tự hại mình tám trăm.
Bây giờ anh ta đã biết, lòng ghen tị sẽ làm cho người phát điên.
Nhìn chiếc Maserati ở phía trước, anh ta nhớ tới cái liếc mắt trước khi đi của Phó Ngọc Hải, cả người Bạc Minh Thành hoàn toàn mất khống chế, dẫm xuống chân ga, lao thẳng về phía xe của Phó Ngọc Hải mà định tông vào.
.