Trong chuyện này nhất định có vấn đề.
Nhưng không chờ Cố Tử Yên nghĩ rõ ràng rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu thì người đàn ông trước đó tiêm cô ta lại tát nốt vào nửa mặt còn lại của cô ta rồi giận dữ nói: “Giỏi lắm, lại dám lừa bọn tao, các anh em, làm cô ta đi!”
Mấy người đàn ông khác thi nhau gật đầu, như ma quỷ nhào đến trên người Cố Tử Yên.
Bên ngoài kho hàng, Lâm Diệc Hàng và Lương Triết đều nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Cố Tử Yên, nhưng trên mặt lại không mảy may dao động.
Bởi vì đối với bọn họ mà nói, Cố Tử Yên bị như vậy, đều do cô ta ta tự tìm.
Ai bảo cô ta nhiều lần muốn mạng của Bạch Dương đây!
Ban đêm, ánh đèn rực rỡ mới lên.
Mấy người lén lút nâng một cái bao tải đi tới phố xá sầm uất trong nội thành, sau đó thừa dịp không ai chú ý tới mà ném bao tải xuống đất, sau đó nhanh chóng rời đi.
Sau khi bọn họ rời đi không lâu thì có người phát hiện ra cái bao này, tò mò tiến lên xem thử, lúc thấy bên trong là một người phụ nữ trần truồng thì vội vàng báo cảnh sát.
Đêm đó, tin tức thật giả về cô chủ của tập đoàn Tam Thịnh không một mảnh vải che thân bị người khác xâm phạm xâm chiếm các trang mạng lớn cùng với top hot search các APP.
Trong thời gian ngắn, cộng đồng mạng Sôi trào.
Bạch Dương vốn đã chuẩn bị ngủ, không nghĩ tới Lâm Diệc Hàng lại gọi điện thoại tới: “Lên mạng xem đi!”
“Cái gì?” Bạch Dương tỏ vẻ ngờ vực.
Lâm Diệc Hàng đẩy kính mắt: “Còn nhớ rõ những lời tôi nói, rằng hôm nay sẽ đối phó với Cố Tử Yên không? Cô có thể lên mạng xem kết quả.”
Nghe thấy lời anh ta nói, Bạch Dương tỉnh cả ngủ, sau đó cô xốc chăn xuống giường, bước nhanh tới phòng làm việc.
Cô vừa mở máy tính, còn chưa kịp lướt thì đã có tin tức liên quan nhảy ra.
Bạch Dương click vào, thấy được một đoạn video.
Video cực ngắn, không tới một phút, nhưng lượng tin tức lại vô cùng lớn.
Bạch Dương nhìn thấy một người phụ nữ trần truồng bị nữ cảnh sát kéo ra khỏi bao tải, sau đó nữ cảnh sát quấn chăn cho người phụ nữ kia rồi đưa cô ta lên xe cứu thương.
Sau khi xe cứu thương đi xa, video cũng kết thúc.
Tuy cả người người phụ nữ kia đều bị làm mờ, nhưng Bạch Dương vẫn chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra, đó chính là Cố Tử Yên.
“Là anh sai người ném cô ta ở đó à?”
Bạch Dương lần nữa cầm lấy điện thoại hỏi.
Lâm Diệc Hàng khẽ gật đầu: “Ừ”
“Anh không sợ bị điều tra ra sao?” Bạch Dương nhíu mày.
Lâm Diệc Hàng cười nói: “Cô đang lo lắng cho tôi sao?”
“Vậy thì không.” Bạch Dương lạnh nhạt đáp.
Lâm Diệc Hàng nhún bả vai, cũng không tức giận.
Làm sao anh ta lại tức giận với chính mình được..