Thưa Phó Tổng Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!


Bạch Dương ngẩng đầu: “Mời vào”
Cánh cửa mở ra, Lục Khởi và Lương Triết bước vào, một người thì cầm hoa, một người thì mang theo giỏ trái cây.

“Bé cưng, bọn anh tới đây để gặp em nè” Lục Khởi cười toe toét với Bạch Dương, để lộ ra hàm răng trắng bóc.

Lương Triết cũng cười dịu dàng: “Chị”
Nhìn thấy họ, tâm trạng buồn tẻ của Bạch Dương đã cải thiện rất nhiều, sau đó cô bật cười: ‘Các người đến rồi”
“Đây, em thích không?” Lục Khởi đưa hoa cho cô.

Bạch Dương nhìn hoa bách hợp trước mặt, đôi mắt hơi híp lại: “Tới thì cứ tới đi, lại còn phải mang mấy cái này đến làm gì, ngày mai em xuất viện rồi, cũng không ở lâu”
“Lúc này xuất viện cũng vậy thôi, thành ý thì vẫn phải có chứ” Lục Khởi đặt giỏ hoa sang một bên.

Lương Triết cũng đặt giỏ hoa quả xuống: “Chị ơi, chị muốn ăn chút hoa quả không? Để em đi rửa”
Bạch Dương nhìn giỏ trái cây: ‘Rửa một ít dâu tây đi”
Đây là khu phòng bệnh cao cấp, tương đương với một căn hộ hai phòng ngủ, còn có nhà vệ sinh, ban công và nhà bếp riêng biệt, trông rất sang trọng.

Sau khi Lương Triết rời đi, Lục Khởi kéo ghế ngồi xuống bên cạnh giường bệnh của Bạch Dương, sắc mặt thay đổi trở nên nghiêm túc: “Bé cưng, có chuyện gì, sao đột nhiên lại thay đổi ý định vào lúc này?”
Anh ta không tin rằng không có gì xảy ra ở đây.

Trong phòng bếp, khi nghe thấy câu hỏi của Lục Khởi và Bạch Dương, Lương Triết đã vặn nước nhỏ xuống một chút, tay rửa dâu bắt đầu càng ngày càng chậm hơn.

Bạch Dương nghĩ đến những gì Phó Kình Hiên đã nói với mình trước đây, rằng những người đầu độc có thể là Lục Khởi, Trình Minh Viễn và Lương Triết thì nụ cười trên mặt cô dần dần tắt, mí mắt rũ xuống, che đi vẻ mặt phức tạp bên trong: “Không có chuyện gì, em bị ngã nên mới quyết định phẫu thuật ngay bây giờ”
“Vậy sao?” Lục Khởinhìn nàng, hiển nhiên là không tin.

Bạch Dương gật đầu: ‘Đương nhiên, bệnh viện ở nước ngoài em cũng đã hẹn trước rồi.

Nếu không phải vì đột nhiên xảy ra tai nạn, thì sao mà em lại thay đổi quyết định làm gì? Thật sự là do tâm trạng em không tốt, hôm qua trên đường đi về không cẩn thận nên bị té ngã, thế là làm liên lụy tới đứa bé”
Vừa nói, cô vừa hơi nheo mắt nhìn chằm chằm Lục Khởi không chớp mắt, muốn xem biểu hiện của Lục Khởi sẽ thay đổi như thế nào.

Bởi vì người đầu độc cô chắc chắn sẽ biết rằng bệnh viện sẽ phát hiện ra cô bị đầu độc.

Nếu cô nói như vậy, thì người đầu độc sẽ cảm thấy kỳ quái, tự hỏi tại sao cô lại che giấu việc mình bị trúng độc, rồi vô tình để lộ khuyết điểm.

Vì vậy, bây giờ Bạch Dương đang muốn kiểm tra Lục Khởi, để xem Lục Khởi có phải là người đầu độc cô hay không.

Nhưng nhìn chằm chằm Lục Khởi một lúc lâu, cô cũng chẳng phát hiện Lục Khởi có gì không ổn.

Bạch Dương đã biết, chắc chắn Lục Khởi không phải là người đã đầu độc cô.

Điều này khiến Bạch Dương thở phào nhẹ nhõm.

Nghiêm túc mà nói, cô thực sự không muốn đó là Lục Khởi và Lương Triết, họ là hai người duy nhất mà cô tin tưởng ngoại †rừ ông ngoại của cô.

Vì vậy người hạ độc có thể là bất kỳ ai, nhưng không thể nào là một trong hai người bọn họ, nếu không sẽ khiến cô cảm thấy mình bị phản bội.

Bây giờ sự nghi ngờ của Lục Khởi đã được loại trừ, chỉ có hai người, Lương Triết và Trình Minh Viễn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui