Dịch: Amelie.Vo
Đó là một chàng thợ săn trẻ tuổi đi lạc vào khu rừng hắc ám khi đuổi theo một con nai.
Hắn bị mắc kẹt trong một chiếc bẫy thú.
Gloria là người đầu tiên phát hiện ra hắn.
Nếu chàng thợ săn gặp phải những kẻ khác, hắn sẽ không giờ thoát được ra ngoài.
Tà thần không còn làm hại con người, nhưng điều đó không có nghĩa là những sinh vật hắc ám khác sẽ cho phép con người quấy nhiễu lãnh thổ của bọn chúng.
Lần đầu tiên nhìn thấy một con người giống mình, Gloria hết sức phấn khích.
Nàng vẫn chưa rõ lắm sự khác biệt giữa con người và sinh vật bóng tối, vì vậy bèn nhiệt tình mời hắn đến lâu đài làm khách.
Lông tơ trên người con chó săn địa ngục đi theo bên cạnh Gloria đã dựng hết cả lên.
Nó không có cách nào lén lút tấn công tên thợ săn kia, vì bọn chúng cần phải suy nghĩ cho cảm xúc của Gloria nữa.
Với thân thể suy nhược và tuổi thọ ngắn ngủi, nàng công chúa nhỏ mà bọn chúng tỉ mỉ nuôi nấng vẫn như kiếp trước, không sống được qua tuổi hai mươi.
Sinh mạng nàng tựa một đoá hoa băng tuyết, dù đã dồn hết tâm huyết vào việc nuôi dưỡng, nó vẫn chỉ có thể nở bung trong phút chốc rồi nhanh chóng lụi tàn.
Pháp sư vong linh đã điên tiết đạp từng con quỷ lùn phụ trách tuần tra khu rừng.
Song, Gloria vẫn hồn nhiên không biết rằng nhân loại rất sợ sinh vật hắc ám, nàng vô tư bảo con chó săn địa ngục trị thương cho hắn.
Chàng thợ săn trẻ tuổi mím môi hỏi Gloria:
“Ngươi có phải là phù thuỷ không?”
Hiện tại, phong trào săn phù thuỷ đã tạm lắng xuống, chỉ còn sót lại một vài kẻ cực đoan vẫn ngoan cố tổ chức các cuộc “thanh trừng phù thuỷ.”
May thay, người thợ săn không nằm trong số đó.
Trong một khu rừng mờ sương sâu thăm thẳm, bỗng xuất hiện một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần và hết sức thuần khiết.
Quả thật ở đây có cái gì đó sai sai.
Gloria không hiểu câu hỏi của hắn, nàng chưa kịp hỏi lại thì cơ thể đã bị bao phủ bởi một chiếc áo choàng màu đen.
Nàng chạm vào cánh tay nóng rực của tà thần và vui mừng gọi:
“Fassbinder!”
Tà thần mặc một chiếc áo choàng đen, bọc lấy cô gái nhỏ bên dưới thân mình.
Hắn dùng ánh mắt đen như mực không có lấy một xúc cảm, nhìn chằm chằm người thợ săn.
Chàng thợ săn trẻ tuổi vô thức chạm vào con dao đặt bên hông mình, nhưng con dao sắc bén ban nãy đã cắt cổ con nai chỉ bằng một nhát, giờ đã hoá thành một vũng nước.
“A!”
Hắn kinh hãi hét lên, vừa ôm lấy cái chân bị thương, vừa giật lùi về phía sau mấy bước.
“Fassbinder.” Gloria nắm lấy bàn tay của tà thần, cái đầu nhỏ ló ra khỏi áo choàng màu đen của hắn.
Nàng nhận thấy có điều gì đó thực không ổn:
“Ngươi không thích hắn sao?”
Tà thần ậm ừ, phất tay triệu hồi bọn quỷ lùn hắc ám.
“Xoá trí nhớ của hắn rồi ném ra ngoài.” Tà thần nói: “Không được làm hắn bị thương.”
Hắn cảm nhận được bàn tay bé nhỏ nắm lấy tay mình của Gloria đang run rẩy.
Tà thần cúi xuống và bế nàng lên.
Hiện tại nàng cao gầy như lần đầu tiên mới gặp hắn.
Lúc Gloria lên năm, hắn chủ động chia phòng ngủ riêng, để cho Molly đích thân chăm sóc nàng.
Molly bảo rằng, chỉ có những kẻ biến thái mới xâm hại một bé gái, chí ít cũng phải đến khi tuổi của Gloria lớn hơn một chút, rồi lại thêm một chút nữa…
Ở một thời đại mà người người kết hôn vào độ 15 hoặc 16 tuổi, thì tà thần – kẻ chưa bao giờ biết đến khái niệm đạo đức, đã chấp nhận lời đề nghị của Molly.
Hắn lặng lẽ chờ đợi cho đến khi Gloria đủ mười tám tuổi.
Hắn ôm Gloria, nhưng hôm nay nàng lại tránh đi cử chỉ thân mật của hắn.
Nàng cố gắng vùng vẫy để nhảy ra khỏi vòng tay hắn.
“Ta nghĩ chúng ta như thế này không đúng lắm.” Gloria nói: “Ta không nên quá thân mật cùng người.”
Lồng ngực của tà thần bỗng nhói đau.
Hẳn là ảo giác thôi nhỉ?
Hắn hỏi: “Tại sao?”
“Không biết nữa.” Gloria không nghĩ ra được câu trả lời, nàng nhăn nhó nói: “Dù sao thì cũng là không phù hợp.”
Song, nàng vẫn vui vẻ nắm lấy bàn tay tà thần tiến về phía trước:
“Được rồi, Fassbinder, ta đói quá, trưa nay chúng ta sẽ ăn gì nhỉ?”
Tà thần để Gloria nắm lấy bàn tay mình, lẳng lặng đi sau lưng nàng.
Cuối cùng, hắn cũng phát hiện ra điều bất ổn.
Gloria hoàn toàn không xem hắn là nam giới.
Nói chính xác hơn chính là: nàng không coi tà thần là một người đàn ông nàng sẽ chọn yêu đương.5.
Sức khoẻ Gloria tệ đến mức lần tiên nàng có kinh nguyệt là vào năm 17 tuổi.
Molly đã giúp nàng giặt quần áo và chỉ dạy nàng phải làm những gì.
Những lúc như vậy, tà thần sẽ tránh mặt.
Trong phòng, Gloria nắm tay bà: “Molly.”
“Hửm?” Molly ngồi bên giường, âu yếm nhìn nàng: “Con có chuyện gì sao?”
“Ban nãy người bảo kể từ bây giờ, loài người và đàn ông …ừm thì, sau khi làm chuyện mà người nói, sẽ mang thai và sinh em bé ư?” Gloria hỏi: “Con cũng sẽ như vậy à?”
Molly sững sờ một lúc rồi từ tốn đáp: “Đúng vậy.”
Nhưng thật ra Gloria không cách nào mang thai.
Tà thần và nàng sẽ không sinh ra đứa trẻ, hai người bọn họ nếu kết hợp không thể cho ra đời một sinh mệnh mới.
Mái tóc mới gội của Gloria hơi ẩm ướt, mùi hương hoa huệ vẫn còn vương.
Gương mặt nàng hiện lên vẻ mong mỏi:
“Vậy sau này con sẽ sinh con với ai?”
Molly do dự trong hai giây: “Người đó sẽ là Lãnh chúa Fassbinder.”
Gloria hết sức ngạc nhiên, nàng xua tay lắc đầu: “Không được, không được đâu?”
“Làm sao con có thể làm chuyện đó với một người trong gia đình?” Nàng vô cùng bối rối: “Vả lại, không phải con nên kết hôn với một con người hay sao?”
Ngay lập tức Molly nói lái sang chuyện khác để tránh chủ đề nhạy cảm này.
Gloria cảm thấy rất kỳ quặc.
Nàng không cách nào tiếp nhận được việc người cùng một nhà lại trở thành chồng của nàng.
Fassbinder đã đọc cho nàng nghe rất nhiều câu chuyện cổ tích, và những câu chuyện hằng đêm ấy sẽ ru nàng vào giấc ngủ say.
Trong bất kỳ câu chuyện cổ tích nào, công chúa cũng sẽ lựa chọn kết hôn cùng với hoàng tử của đất nước lân bang, hoặc một người xa lạ vừa quen biết.
Chứ tuyệt đối không thể nào kết hôn cùng với một người trong cung điện được.
Quá kỳ cục rồi.
Gloria ôm lấy đầu gối, nàng muốn ra khỏi khu rừng để khám phá thế giới ngoài kia.
Ở bên ngoài khu rừng có rất nhiều con người sinh sống – đây là điều mà lần trước chàng thợ săn trẻ tuổi đã nói với nàng.
Đa phần nhân loại – đồng loại của nàng đều sống ở bên ngoài.6.
Gloria đã chuẩn bị suốt một năm.
Cuối cùng nàng đã thành công “chạy trốn” vào năm nàng mười tám tuổi.
Bọc rất nhiều trái cây cùng thức ăn nhẹ trong tấm ga trải giường, nàng khéo léo tránh thoát sự canh gác của lũ quỷ lùn và các sinh vật khác, rồi lẻn ra khỏi khu rừng vào một dịp mà con chó săn địa ngục đi thăm họ hàng.
Thế nhưng chẳng hiểu sao vừa rời khỏi khu rừng, nàng đã cảm thấy rất lạnh.
Trong khu rừng có sự phù phép của lũ quỷ lùn và sự bảo hộ của tà thần, nàng có thể sống sót với một cơ thể khoẻ mạnh không bị ảnh hưởng bởi thời tiết lạnh hay nóng.
Tuy nhiên, vừa rời khỏi đó, những phép thuật này liền lập tức yếu đi, đôi chân Gloria bắt đầu đau đớn vì lớp tuyết vượt qua khỏi đầu gối.
Nàng run rẩy cắn một mẩu bánh nhỏ rồi khổ sở lê từng bước chân.
Những bông tuyết rơi hết lớp này đến lớp khác, Gloria lạnh đến nỗi muốn khóc ròng, nhưng nàng thực cảm thấy quá đỗi xấu hổ, bèn giơ đôi bàn tay lạnh buốt đỏ bừng lau đi những giọt nước mắt.
Đột nhiên, nàng ý thức được rằng thế giới loài người ở cách nàng quá mức xa xôi, xa đến nỗi bản thân nàng còn không thể tìm thấy được một người đồng loại.
Ngay khi nàng sắp sửa bị chết cóng và đông cứng, tà thần đã tìm thấy nàng trong cơn phẫn nộ tột cùng.
Gloria hoàn toàn quên béng đi nỗi sợ hãi.
Nàng hết sức mừng rỡ khi rốt cuộc cũng nhìn thấy được bóng hình của người thân quen.
Gloria vươn hai tay về phía tà thần, đôi mắt nàng lấp lánh tựa những vì tinh tú: “Fassbinder, ta…”
Những con chữ còn lại chưa kịp thốt ra.
Nàng tròn mắt nhìn tà thần ôm chặt chính mình vào lồng ngực, giống hệt như lần nàng lén xem yêu tinh mèo nhỏ đánh nhau, hắn tiến đến như muốn ăn tươi nuốt sống nàng, liếm cánh môi mỏng của nàng cùng răng và lưỡi.
Tà thần đã phải nhẫn nại hàng chục năm nay.
Lúc này đây, cơn giận đã điên cuồng chiếm đoạt đầu óc hắn.
Gloria bị choáng váng bởi nụ hôn này.
Eo nàng bị siết chặt đau đớn, dù vẫn cảm nhận được hơi ấm của người trước mặt, nhưng trong lòng nàng chỉ có nỗi sợ hãi cùng rối rắm…
A…
Đây là những gì Molly từng nói.
Là việc chỉ có vợ chồng mới có thể làm, môi kề môi, cùng trao nhau chiếc hôn sâu nồng nàn….