Tử Hổ quả nhiên ngừng lại, sau đó vô cùng khó hiểu nhìn nàng.
Y Na cảm thấy bốn phía đột nhiên yên tĩnh, quay đầu lại, thấy tất cả thú nhân đều dừng động tác nhìn bọn họ.
Đây là cái nơi gì vậy, mới vừa nãy con cọp biểu diễn ân ái trước mặt mọi người thì không bị nhìn, tại sao nàng chỉ nói một chữ đã bị nhìn thành cái dạng này.
Đang khó xử, Tử Hổ đột nhiên nói gì đó với thú nhân bên cạnh, sau đó đưa tay bắt Y Na lại ôm ở trước ngực trực tiếp chạy.
Y Na chỉ cảm thấy lồng ngực nhảy không ngừng, đây là muốn ôm nàng đi nơi nào, chẳng lẽ cũng nhịn không được, tìm một nơi yên lặng để giải quyết?
Kết quả không phải như thế, Tử Hổ ôm nàng lên núi.
Cảm thấy vừa ôm vừa bò lên núi hơi khó khăn, hắn lại đem nàng ném ra sau lưng, cõng nàng chạy.
Y Na căn bản là không hiểu hắn đang làm cái gì, nhưng nàng bởi vì ngọn núi này rất dốc mà còn có tuyết đóng cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu không nhất định đã nhảy xuống chạy thoát đi.
Cứ đi như vậy hồi lâu, nàng đã ngủ quên trên lưng hắn, cho đến khi bị cái lạnh làm thức giấc.
Đây là giữa sườn núi, phân nửa diện tích đã bị tuyết bao trùm. Tử Hổ đặt nàng ở một cửa hang động, sau đó đi vào bên trong dọn dẹp, quăng đất đá ra ngoài.
Động tác hắn rất nhanh, khí lực rất lớn, rất nhanh Y Na liền thấy huyệt động thật sâu kia trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều.
Y Na nghĩ hắn sẽ không phải là muốn làm việc ở trong này đi? Cho dù sạch sẽ nhưng vẫn lạnh dọa người, nền đất lại là đá. Nàng chuẩn bị chạy, lại nhớ rõ lúc lên núi, vách núi cơ hồ là đứng thẳng, nếu nhảy xuống không chết cũng bị thương!
Nhưng là, nhìn đến cái lưng của Tử Hổ rộng đến dọa người, nàng cảm giác mình có thể sẽ bị ép dẹp thành cái bánh tráng, vẫn nên chạy đi cho chắc ăn.
Nàng vừa nghĩ vừa lui về phía sau, mắt thấy sắp ra khỏi cửa động, sắp chạy trốn, đột nhiên chân của nàng bị người ta bắt được, kiên quyết tha trở về.
Quả nhiên là động vật, cảm giác nhạy bén thật, mới vừa nhìn hắn rõ ràng không có quay đầu, nhưng lại bắt được chuẩn như vậy.
Hiện tại làm sao bây giờ? Y Na nhắm hai mắt lại, thân thể co rúm.
_“Lạnh?”
Y Na dùng sức gật đầu, nàng quả thật hơi lạnh.
Cảm giác được thân mình hơi nhẹ đi, đang suy nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra, không phải là đè lên sao, chẳng lẽ hắn biết thể trọng của hắn rất nặng mà sửa cho nàng ở mặt trên? Đang nghĩ ngợi, lại cảm thấy thân thể ấm áp lên không ít.
Hơi hơi mở mắt, lại lập tức 囧 lên.
Tử Hổ đã mở da thú của hắn, đem nàng bao vào trong lòng ngực hắn, sau đó đem da thú buộc chặt, cứ như vậy biến nàng thành chuột túi con treo trên người.
Y Na không nghĩ tới hắn sẽ làm như vậy, nhưng là nằm trên lông nhung trước ngực quả thật rất thoải mái ấm áp. Bên ngoài truyền đến một tiếng thú kêu, hắn nghe được, hình như phải đi ra ngoài, sau đó đẩy đầu Y Na vào lớp da thú, đi ra cửa động.
Bên ngoài lẽ ra phải lạnh hơn, nhưng Y Na chỉ cảm thấy mình bị một đám mùi tanh vây quanh, không có cảm giác được rét lạnh.
Thì ra là Tử Hổ tới lấy đồ vật gì đó, thú nhân tới dâng thức ăn cùng da thú, hắn hình như chỉ nhận một một nửa. Nhưng Y Na nghĩ, bao nhiêu đó cũng đủ bọn họ ăn trong một khoảng thời gian.
Sức lực Tử Hổ rất lớn, cầm một con giống như hưu nai gì đó vắt trên bả vai, một tay kéo một con mồi cỡ lớn có khoác da thú ở trên.
Nàng rất kỳ quái, những người đó vì sao không trực tiếp đến hang của hắn tặng thức ăn, mà làm cho hắn lại đây lấy?
Chỉ chốc lát Tử Hổ đã kéo thức ăn tới sơn động bên cạnh, hắn lại xách Y Na từ bên trong ra. Sau đó dùng da thú còn lộ vết máu đắp trên người nàng, nói một chữ:“Chờ!” Sau đó đi sang một bên bắt đầu động tay.
Y Na trời sinh chỉ sợ lạnh, vừa rời khỏi trong lòng hắn, ngực liền đông lạnh, cho dù khoác da thú cũng không ăn thua.
Nhưng cũng may là động tác Tử Hổ rất nhanh, hắn đào một cái hố rất sâu trên mặt đất, sau đó ném xác thú xuống. Nhưng hắn vẫn là xé rất nhiều thịt trên thân thú ra trước. Y Na nhìn thoáng qua, thịt này nếu nàng ăn thì có thể ăn suốt một tháng, bất quá nhìn đến Tử Hổ thì đây chỉ là hơi nhiều một chút.
Hắn cũng không dùng công cụ gì, mà dùng tuyết lấp kín cái hầm kia, tạo thành một cái tủ lạnh thiên nhiên. Sau đó lại mang Y Na về động.
Y Na còn không kịp nói chuyện, Tử Hổ lại nhét nàng vào trong lòng. Sau đó, hắn cầm lấy tảng đá bắt đầu cạo vết máu trên mấy khối da thú.
Cạo xong hắn trải da thú trên mặt đất, trải ba lớp, xem ra rất êm.
Hắn lại lấy mấy tảng đá lớn chặn cửa hang, như vậy sẽ bớt gió thổi vào.
_“Ngươi cũng sợ nơi này lạnh, vậy không cần phải ở nơi này.” Dưới chân núi thật tốt, ấm áp hơn nhiều. Y Na bởi vì muốn được ấm áp, mà lên tiếng.
Tử Hổ nói: “Nơi này là của ta.”
Y Na không nói tiếp được nữa, nơi này là của người ta, nàng cũng không phải người nhà của hắn, tự nhiên không có tư cách bàn chuyện nhà cửa của hắn.
Trầm mặc nhìn hắn nhặt củi, sau đó trở lại chỗ cửa hang dùng tảng đá đánh lửa.
Y Na tin tưởng việc này cần dùng sức, bởi vì trước kia nàng thử qua, nhiều nhất chỉ có thể đánh ra đốm lửa, nhưng không châm cháy được cái gì.
Bởi vì có lửa, bên trong liền ấm lên. Y Na bị lôi ra khỏi ngực đích, ngồi ở trên da thú nhưng trong lòng vẫn bất ổn.
Hắn đem thịt nướng, đảo mắt liền truyền ra mùi thơm.
Y Na cảm thấy hắn dù sao cũng là người, nếu nói chuyện cùng hắn, có lẽ có thể thả mình đi thôi!
Vì thế nàng cẩn thận nói: “Ta...Không phải người nơi này.”
Tử Hổ quay lại nhìn nàng một cái, gật gật đầu.
Không chú ý tới, thì ra mắt hắn màu vàng, rất có thần.
Y Na thấy hắn nghe hiểu, trong lòng cao hứng nói: “Ta muốn quay về nhà của ta, không phải ở chỗ này.”
Tử Hổ tựa hồ run rẩy một chút, nói:
_“Nàng nên sinh con cho ta.”
Y Na thiếu chút nữa nhảy dựng lên, nhưng vẫn là tận lực bình tĩnh nói:
_“Ta không thể cho ngươi con!”
Tử Hổ quả nhiên kích động, cả thân thể áp lại nói: “Ngươi không phải đã nói, ngươi không có con…”
_“Quả thật không có, nhưng là không có nghĩa là sẽ sinh cho ngươi!” Hai cái thế giới bất đồng.
_“Nguyên phối của nàng là ai?” Toàn thân Tử Hổ bắt đầu tỏa ra sát khí mãnh liệt, hỏi.
Y Na nghĩ tới tiền bối, nghĩ nghĩ, chính mình cùng hắn cũng không có quan hệ gì nha. Vì thế lắc đầu nói:
_“Không có.”
Tử Hổ thả lỏng, nói: “Ta sẽ cho nàng biết, ta có tư cách trở thành nguyên phối của nàng.”
Y Na hiểu được, nàng cùng hắn cách nhau mấy thế kỷ, không thể nào nói rõ. Nàng nhéo đùi mình làm ình bình tĩnh nói: “Ngươi có thể đi tìm một nữ nhân khác sinh con, giống như cái cô mới đánh nhau với ta, thân thể rất cường tráng đó.” Muốn sinh bao nhiêu có thể sinh bấy nhiêu.
Tử Hổ lại nói: “Cô ta bị nàng đánh bại.”
Y Na rơi lệ trong lòng. Gà cùng vịt nói chuyện có cảm giác gì, hiện tại nàng cảm nhận rất sâu sắc.
Bên ngoài, trời đã chậm rãi tối dần.
Y Na bắt đầu phòng bị, bởi vì nam nhân không phải đều là lựa chọn lúc đêm tối đối tiến hành công kích nữ nhân sao? Chính là, Tử Hổ lại ném một ít nhánh cây kỳ quái vào đống lửa, sau đó đi đến da thú nằm úp sấp xuống.
Một chuyện kỳ quái đã xảy ra, hắn nằm úp sấp xuống rồi biến hình. Một con cọp rất lớn, nhìn nhìn Y Na, sau đó đột nhiên dùng chi trước ấn nàng ngã vào bên người mình.
Y Na hiện tại là sợ cũng không phải, không sợ cũng không phải, chỉ nhận mệnh nằm dưới móng vuốt một con cọp, càng nghĩ càng ngủ không được.