Thực Cốt Sủng Ái: Boss Quá Hung Mãnh

** Chia AA: mỗi bên 50- 50

Editor: Chi Misaki

Nhạc Tuyết Vi một bên vừa khóc vừa nói, một bên bắt đầu cởi áo T-shirt, cúc quần cũng đã cởi, thuận tiện kéo luôn khóa quần xuống.

Đối mặt với tình cảnh này, ánh mắt Hàn Thừa Nghị ngày càng trở nên u tối, thật nhìn không ra nha đầu này bề ngoài thì gầy còm, vậy mà bên trong thì không ai đoán ra được!

Nhạc Tuyết Vi kéo tay Hàn Thừa Nghị tới trên người mình:”Học trưởng, anh xem, em không có lừa anh, em cũng có, tất cả em đều có."

"Chết tiệt! Ai là học trưởng của cô?" Không thể không thừa nhận, xúc cảm trên tay thật sự rất tuyệt vời, nhưng mà tự tôn của đàn ông khiến Hàn Thừa Nghị thầm mắng, "Nha đầu, cô nhìn kỹ đi! Tôi không phải là học trưởng của cô. Tôi muốn trở thành người đàn ông của cô, ngay bây giờ!"

Hàn Thừa Nghị nâng đôi má Nhạc Tuyết Vi lên, bức cô phải đối diện với anh.

Rượu vào khiến hai mắt Nhạc Tuyết Vi như được phủ một tầng sương mờ, giữa vẻ ngây thơ lại toát lên sự diêm dúa hòa cùng một chút phong tình quyến rũ thật khiến cho người ta muốn ngừng mà không ngừng được!Hai mắt cô nhìn chằm chằm Hàn Thừa Nghị, cơ thể ở trong lòng anh mềm nhũn như không xương,Hàn Thừa Nghị cảm thấy mình thực sự giống như than sắp bị hòa tan trong nước!

"Nhìn cho rõ, tôi là ai?"

Mơ màng dưới ánh sáng yếu ớt, ngũ quan tuấn mĩ như điêu khắc của Hàn Thừa Nghị toàn bộ đều hiện lên không sót một chút nào, ánh mắt thâm thúy mà nóng bỏng, cả người đều chìm trong hơi thở cuồng nhiệt mà yêu dã.

"Anh là ai?" Nhạc Tuyết Vi vì quá choáng váng mà không rõ, người này hình như không phải học trưởng.

"Hàn Thừa Nghị, nhớ kỹ, tôi là Hàn Thừa Nghị!"

"Hàn, Thừa Nghị." Nhạc Tuyết Vi nhu thuận lặp lại tên của anh.

Hơi thở ái muội tràn ngập trong không gian, quần áo bị xé rách một cách thô lỗ, vứt sang một bên, bóng tối che đậy một đêm kiều diễm cùng lưu luyến...

Sáng sớm hôm sau.

Nhạc Tuyết Vi mơ mơ màng màng mà tỉnh lại, thân thể khẽ giật giật, cảm giác đau xót bao trùm lấy cơ thể của cô."Ách..."Cô vừa mở miệng nói được một chữ, liền phát hiện cổ họng khàn khan, đau nhức.

Sau đó, tầm mắt của cô dời xuống cánh tay tinh tráng còn đang vắt ở bên hông cô.

Nhạc Tuyết Vi ngẩn người, lại nhìn về phía chủ nhân của cánh tay ấy, phản chiếu trong ánh mắt cô quả thực là một người đàn ông xa lạ!

"A..."

Nhạc Tuyết Vi nhảy dựng lên, bịt lấy lỗ tai thét chói tai, âm thanh vang vọng xuyên thấu cả tòa nhà.

Hàn Thừa Nghị chính là bị tiếng thét chói tai này của cô làm cho giật mình tỉnh dậy, mi mắt giật giật, chậm rãi mở ra, có chút không kiên nhẫn nhíu mày, "Em làm gì? Ầm ĩ muốn chết!"

"Anh, anh, anh, anh là ai a?" Nhạc Tuyết Vi quấn chăn bao lấy cơ thể, hỏi.

Bởi vì toàn bộ chiếc chăn đều quấn trên người cô, cho nên dáng người hoàn mĩ khiến người ta hâm mộ của Hàn Thừa Nghị hoàn toàn hiện ra trước mắt! Mái tóc màu nâu nhạt rũ xuống, màu da bánh mật khỏe mạnh, ánh mắt cô một đường từ cơ ngực rắn chắc đi xuống chính là cơ bụng tám múi vô cùng khêu gợi...

"A!" Nhạc Tuyết Vi nhanh chóng che mắt lại, đôi má dần trở nên đỏ ửng.

Tim đập thình thịch liên hồi, trong đầu lại nhịn không được mà tán thưởng: Người đàn ông này sao có thể đẹp trai đến thế?? Cô thế nhưng lại cùng soái ca cực phẩm bậc này xảy ra tình một đêm trong truyền thuyết?

"Thích?" Hàn Thừa Nghị cười lạnh một tiếng, nhẹ túm lấy cánh tay của Nhạc Tuyết Vi, khiến cô thẳng thắn đối diện với nửa thân dưới của anh không một chút che đậy:"Đẹp không?"

Khóe môi Hàn Thừa Nghị khẽ lướt qua trán Nhạc Tuyết Vi, vẻ mặt vừa mang chút sâu xa lại tăng thêm phần hời hợt, cảm giác xa lạ khiến cho cô có chút sợ hãi!

"..."Anh ta đang làm cái gì vậy? Nhạc Tuyết Vi nâng chân đá một cái về phía Hàn Thừa Nghị.

Hàn Thừa Nghị nhanh chóng vươn tay nắm được mắt cá chân của cô, khóe miệng gợi lên nụ cười tà tứ:"Như thế nào, còn muốn đá tôi? Xem ra em cũng chỉ biết mỗi chiêu này mà thôi."

"Buông!" Nhạc Tuyết Vi không thể cử động được, chỉ có thể dụng ánh mắt oán giận trừng Hàn Thừa Nghị.

Hàn Thừa Nghị ngẩng đầu, hầu kết khẽ chuyển động lên xuống tạo ra một đường cong xinh đẹp. Vài chiếc râu đen rún phún càng khiến cho anh tăng thêm một phần cuồng dã, bá đạo mê người."Mỗi lần em chính là có điểm này không tốt, ngoài miệng thì nói là không cần, nhưng trên thực tế lại nhiệt tình hơn bất cứ ai a!"

Mỗi lần? Có ý gì? Nhạc tuyết Vi khó hiểu?Trước đây cô đã gặp qua soái ca này sao? Không có khả năng, loại soái ca cực phẩm như thế này, nếu cô đã từng gặp qua khẳng định sẽ không bao giờ quên!

Cũng nên thông cảm cho Nhạc tuyết Vi cô tại sân bay lần đó, cô thật sự không nhớ được, ai bảo lúc đó lại để cái kính đen siêu to kia che hết khuôn mặt của anh chứ?

"Anh buông ra! Tôi còn phải đi học!"

Nhạc tuyết Vi vùng vẫy trước mặt Hàn Thừa Nghị, bộ dáng quả thực giống như kiến càng lay cây, một chút tác dụng cũng không có, ngược lại càng khiến cho thân thể cô trở nên đau đớn hơn, cô chỉ còn cách vô lực buông tha.

Trải qua một buổi tối triền miên lưu luyến, Hàn Thừa Nghị đối với Nhạc Tuyết Vi quả thực có chút nghiện, thân thể phù hợp cũng là một loại duyên phận mà không phải đôi nam nữ nào cũng may mắn có được. Mà Hàn Nghị cảm thấy anh cùng Nhạc Tuyết Vi trong lúc đó thật sự vô cùng hài hòa, tựa như chìa khóa tìm được đúng ổ khóa của mình vậy. Thật sự vô cùng phù hợp!

Anh thích loại hài hòa trên thân thể này, cô gái nhỏ này, anh định rồi!

"Em tên gì? Bao nhiêu tuổi? Học trường nào?" Hàn Thừa Nghị ôm lấy Nhạc tuyết Vi vào trong ngực, tay cầm lấy đầu ngón tay cô bắt đầu hỏi điều anh muốn biết.

"Ha ha..."Nhạc tuyết Vi cười một cách cứng nhắc, ngay cả tên tuổi người ta cũng không biết, thật không hổ là tình một đêm trong truyền thuyết!"Viên Tinh Tinh, 20 tuổi, Kỹ thuật." Câu trả lời này trừ bỏ tuổi ra, không có lấy một cái gì là thật.

" Được, nhớ kỹ, tôi là Hàn Thừa Nghị." Hàn thừa Nghị cúi đầu in xuống trên cổ cô một dấu hôn, sau đó đứng dậy."Tắm rửa không? Cùng nhau tắm?"

"Không cần, anh tắm trước đi." Nhạc Tuyết Vi cung kính làm tư thế: xin mời.

Hàn Thừa Nghị cũng không có từ chối, chân không bước vào phòng tắm.

Nhạc Tuyết Vi nhanh chóng bò dậy mặc quần áo vào, sau đó đánh giá căn phòng này: Thật xa hoa, phòng ngủ, phòng khách, ngay cả phòng bếp cũng có? Không biết tiền phòng một đêm là bao nhiêu a? Nhạc Tuyết Vi mở ví tiền ra lật đi lật lại cũng chỉ có 300 đồng, không biết có đủ hay không?

Cái loại chuyện tình một đêm này cũng nên chia AA đi? Tuy sự tình đã đến mức này, nhưng Nhạc Tuyết Vi vẫn nghĩ đến tôn nghiêm của chính mình. Cô cũng không phải là bị cái gì gì đó a, cho nên, tất nhiên phải chia AA, không thể để cho người ta hiểu nhầm mình là loại phụ nữ đó được!

Nhạc tuyết Vi móc ra 300 đồng để trên mặt bàn, dùng giấy của khách sạn lưu lại mấy dòng chữ: Chúng chia AA nhé? Chỉ có điều thực xin lỗi,tôi chỉ còn có 300 đồng, nửa tháng tiền ăn của tôi tất cả đều cho anh. Nếu không đủ, anh là đàn ông nên chịu khó bỏ thêm chút nhé! Còn có, kỹ thuật của anh cũng không tệ, tối hôm qua tôi cực kỳ thoải mái!

Lưu lại tờ giấy xong, Nhạc Tuyết Vi chống đỡ thân thể, rón ra rón rén bước đến cửa phòng, sau đó nhanh chân bỏ chạy!

Thời điểm Hàn Thừa Nghị tắm xong, một thân ướt đẫm bước ra, cô đã sớm rời khỏi rồi. Hàn thừa Nghị cầm lấy tờ giấy ghi ở trên bàn, mặt không chút biểu cảm, "A ha...." Tiếng cười trầm thấp vang lên khiến cho lồng ngực khẽ rung động.

Nha đầu này! Thật to gan! Cái gì? Chia AA! Hàn Thừa Nghị anh ngủ cùng phụ nữ khi nào thì lại phải chia AA!

"Nghê Tuấn!"

Hàn Thừa Nghị kéo cửa ra, Nghê Tuấn cung kính đứng ở cửa."Tam Thiếu."

"Cô gái kia, thấy rõ chứ?"

"Thấy rõ ạ, không phải Tam Thiếu ngài để cho cô ấy đi?" Nghê Tuấn vừa rồi thấy Nhạc tuyết Vi đi tới, có điều anh cũng không ngăn cô lại vì tưởng rằng là Hàn Thừa Nghị để cho cô đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui