Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Hạ Sở, giống như từng chiếc đèn pha có độ sáng rực rỡ, khao khát xuyên qua da thịt, tách lọc xương và máu, chiếu rọi rõ ràng lục phủ ngũ tạng (1) được xương sườn bảo vệ.
Những ánh mắt thật đáng sợ, chất chứa bên trong không phải là dụng ý xấu một cách đơn thuần, không phải là sự tò mò một cách đơn giản, càng không hề liên quan đến lễ phép hay nhục nhã. Chỉ là vô số đôi mắt đó, tập trung lại cùng nhau, giống như vô số con ruồi trên đầu của một con thú vật đang thối rữa. Đó là con ruồi chúa.
“Ruồi chúa” —— Hạ Sở mười tám tuổi đã xem qua quyển sách này, cô của lúc đó không thể hiểu được sự bạo lực mù quáng đến từ tập thể, bây giờ đã nhận thức được một cách rõ ràng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không biết Hạ Sở hai mươi tám tuổi sẽ ra sao nhưng Hạ Sở của bây giờ cảm thấy rất khó xử, không phải vì chính bản thân vấn đề này, cũng không phải vì Giang Hành Mặc, mà là vì những ánh mắt này.
So với tất cả những câu hỏi trước đó, hiển nhiên bọn họ càng mong chờ câu hỏi này, câu hỏi này không hề liên quan gì đến chủ đề của buổi họp báo, là một câu hỏi “riêng tư” không hề liên quan gì với trò chơi “Huyết Liệp”.
Một tiếng ‘tách’ vang lên, lập tức có vô số tiếng ‘tách tách’ đồng thời vang lên, nét mặt cứng đờ của Hạ Sở bị chụp lại toàn bộ, không hề bỏ qua mảy may một tí nào.
Người phóng viên nam đã hỏi trước đó, lại chất vấn nói: “Ngài đã sớm biết rồi đi nhưng lại ngầm đồng ý? Lẽ nào loại hành vi ngoại tình trong hôn nhân như vầy mà Ngài cũng lựa chọn tha thứ sao?”
“Loại tha thứ này là vì cô yêu anh ấy, hay là bởi vì cô không thể từ bỏ Liên Tuyến?”
“Bởi vì lợi ích chung, cô sẽ lựa chọn nhường nhịn hay sao? Hai người chỉ mới kết hôn nửa năm đã xảy ra chuyện như vậy, có phải có nghĩa là từ lúc bắt đầu thì cuộc hôn nhân của hai người chính là mối quan hệ vì lợi ích hay không?”
Cả đống câu hỏi ập đến trước mặt, Hạ Sở hoàn toàn không biết nên trả lời như thế nào, thậm chí không biết được nét mặt của mình như thế nào, cô chỉ cảm thấy cứng đờ, cơ mặt cứng đờ, dường như ngay cả con ngươi cũng đã bị hóa đá, chỉ có thể nhìn thẳng về phía trước, nhìn thẳng vào máy quay đang nhắm chuẩn mình như một cây súng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Xin lỗi.” Giọng nói của Ethan vang lên theo tình thế, anh đã đứng trước mặt Hạ Sở, trả lời: “Vấn đề riêng tư sẽ không được trả lời.”
Bởi vì có người chắn trước mặt, Hạ Sở hồi thần lại, Ethan quay người nói với cô: “Phỏng vấn đã kết thúc, mời đến phía sau nghỉ ngơi một chút.”
Hạ Sở mở miệng, muốn lên tiếng nói chuyện mới phát hiện cổ họng đã bị nghẹn lại.
Ethan vẫn là dáng vẻ vững vàng yên tĩnh, anh thấp giọng một chút: “Hãy yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Hạ Sở thở phào một hơi, cảm thấy có chút sức lực chảy vào tứ chi (2), đã có thể cử động rồi.
Sau khi rời khỏi buổi họp báo, cả người cô giống như vừa được vớt lên từ dưới nước, vừa nặng nề vừa mệt nhọc, đầu óc cũng mê man theo luôn.
Ethan hỏi: “Cần ngủ chút không?”
Ngoài miệng Hạ Sở nói: “Không cần đâu.” Nhưng ý thức lại mê man, ngả trên sofa chìm vào giấc mơ sâu.
Trong lúc mơ hồ, cô dường như nghe thấy Ethan đã gọi điện thoại, dường như là đang nói chuyện với ai đó, có lẽ là giấc mơ của cô đi, Ethan làm sao có thể gọi ra tên của Dante.
Trước bệ cửa sổ, Ethan cầm điện thoại: “Cô ấy đã ngủ rồi, những câu hỏi trên buổi họp báo dường như đã kích thích đến cô ấy.”
Giang Hành Mặc ở đầu bên kia điện thoại suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Là những tin đồn nhảm liên quan đến tôi và diễn viên nữ kia?”
Ethan nói: “Đúng vậy.”
Giang Hành Mặc nói: “Cô ấy sẽ buồn vì những chuyện này hay sao?”
Ethan nói: “Ngài có thể chính là nguyên nhân cô ấy lựa chọn mất trí nhớ tạm thời.”
Giang Hành Mặc nói: “Tôi không phải.”
Lúc nói câu này giọng nói của anh rất lạnh lùng, dường như là mang theo cả ý lạnh được giấu sâu dưới đáy lòng.
Ethan muốn nói lại ngừng, chuyển chủ đề hỏi: “Báo cáo kiểm tra của bác sĩ Lưu không có vấn đề gì sao?”
“Không có vấn đề gì.” Ngay sau khi Giang Hành Mặc nhận ra trí nhớ của Hạ Sở có vấn đề đã sắp xếp bác sĩ len lén làm kiểm tra lúc cô ngủ say.”
Giang Hành Mặc nói: “Các chỉ tiêu đều rất tốt, chỉ là vẫn có chút thiếu máu nhẹ như cũ.”
Bắt đầu từ lần kiểm tra đầu tiên vào sáu năm trước, Hạ Sở đã như vậy, có lẽ là do việc thức khuya và ăn uống không điều độ, nhiều năm như thế cũng không điều dưỡng hết được.”
Lúc cô bận rộn thì bất kì ai cũng không thể kêu ngừng, thật sự rất khó tưởng tượng một cô gái sẽ có được nghị lực và sự dứt khoát như thế.
Giang Hành Mặc thưởng thức cô nhưng cũng đau lòng cho cô, nhưng mà ngay cả anh cũng đừng nghĩ làm cho cô ngừng lại được.
Ethan ngừng một lát, vẫn hỏi ra: “Tại sao Ngài lại mặc kệ tai tiếng tình cảm đó?”
Quả thật... với thân phận của Giang Hành Mặc, rất nhiều chuyện không tồn tại đều sẽ dính lên người anh, đặc biệt là những diễn viên nữ trong showbiz, khao khát thật sự có gì đó với anh.
Nhưng Liên Tuyến là một doanh nghiệp Internet, lại có biệt hiệu “bạch tuộc”, chỉ cần muốn, hoàn toàn có thể chôn vùi những tin tức này trong biển số liệu sâu.
Nhưng nửa năm trước, chuyện của Điền Hân Lật đã bị lộ ra ngoài.
Tất cả mọi người đều rất rõ ràng Giang Hành Mặc có thể không biết Điền Hân Lật có dáng vẻ gì nhưng Giang Hành Mặc lại không xóa đi tai tiếng tình cảm này, mà mặc kệ nó.
Đây là vì sao?
Lúc đó Giang Hành Mặc rất là tức giận, từ thiên đường rơi vào địa ngục, quanh người máu tươi đã nhỏ giọt thì sao mà còn sức lực để ý những chuyện này.
Giang Hành Mặc nhắm mắt, trực tiếp đưa ra kết quả: “Chuyện này tôi sẽ xử lý.”
Ethan nói: “Megan chắc là nhận ra được tôi đã biết rồi.”
Giang Hành Mặc nói: “Cũng tốt, cậu có thể dựa vào đó mà dẫn cô ấy đến bệnh viện một chuyến, làm một lần kiểm tra toàn diện hơn.”
Sau khi cúp điện thoại, Ethan nhìn vào Megan đang ngủ say.
Ethan là người nhìn xem hai người bước từng bước một từ hai bàn tay trắng đi đến ngày hôm nay.
Nửa năm trước rõ ràng hai người còn ôm nhau ngọt ngào, cùng nhau đi đến lễ đường kết hôn, tại sao lại đi đến hoàn cảnh như ngày hôm nay.
Nhiều năm nay bước chân của Giang Hành Mặc rất dài, Megan đuổi theo rất cực khổ nhưng Ethan lại rất rõ ràng, cô là người mà Giang Hành Mặc coi trọng nhất, Giang Hành Mặc cố chấp với lí tưởng của mình nhưng cũng yêu cô đậm sâu.
Tại sao lại như thế này.
Nửa năm trước, rốt cuộc thì sau lễ cưới đẹp như mơ đó đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi Hạ Sở thức dậy thì tinh thần đã đỡ hơn rất nhiều.
Cô nhìn thấy Ethan đang đọc sách trên sofa thì không nhịn được mà áy náy nói: “Xin lỗi, tôi ngủ say mất.”
“Không sao.” Ethan gập sách lại nói, “Bây giờ chúng ta đi về sao?”
Đương nhiên Hạ Sở không có ý kiến: “Được.”
Sau khi về đến Liên Tuyến, Hạ Sở vẫn lo sợ bất an.
Biểu hiện của cô trên buổi họp báo quá hỏng bét, mặc dù không nói gì nhưng nét mặt cứng ngắc đó chắc chắn đã bị đăng lên mạng, lại thêm những suy đoán ác ý, không biết sẽ tạo nên ảnh hưởng thế nào.
Cô đã xem rất nhiều sách vỡ về việc quản lý công ty, đã rất rõ ràng tại sao chính mình và Giang Hành Mặc đã nháo thành thế này mà cũng chỉ kéo dài không dám ly hôn.
Chia tài sản đều là chuyện nhỏ, sự rối loạn do hai người ly hôn đem đến mới là rất đáng sợ.
Cổ phiếu sụt giá đột ngột —— đó chính là thảm họa lớn có thể làm bốc hơi hàng chục tỷ giá trị thị trường trong phút chốc.
Hai người là vợ chồng, cũng là một tổ chức chung, Liên Tuyến đã liên kết hai người chặt chẽ cùng nhau, kín không kẽ hở.
Không thể để tin tức phát ra ngoài! Hạ Sở gọi Ethan lại, nói ra: “Buổi họp báo ngày hôm nay...”
Ethan nói: “Hãy yên tâm, những đoạn video và hình ảnh đó sẽ không để lộ ra ngoài.”
Hạ Sở ngơ ngác.
Ethan nói: “Ngài Giang sớm đã xử lý tốt những chuyện này.”
Giang Hành Mặc...
Cũng đúng, chuyện này liên quan đến lợi ích của hai bên, Giang Hành Mặc chắc chắn sẽ hành động.
Hạ Sở không hề cảm kích: “Còn không phải bởi vì thói lăng nhăng trong quan hệ nam nữ của anh ta!”
Ethan: “...”
Hạ Sở ý thức được câu nói này của mình nói không được ổn cho lắm, có điều trong lòng cô nghi ngờ, cũng coi như là đang thăm dò.
Cô nhìn về Ethan, muốn nói lại ngừng.
Ethan vẫn là dáng vẻ đó, yên tĩnh, vững vàng đồng thời làm cho người ta yên tâm, dường như tất cả mọi chuyện mà cô giao cho anh, anh đều có thể hoàn thành tốt đẹp.
Rốt cuộc Hạ Sở vẫn không hỏi, cô nói: “Dự án kia ngày hôm qua có chút vấn đề, anh thông báo cho các nhân viên liên quan, họp lại lần nữa.”
Cô không có hỏi Ethan có biết được sự khác thường của cô hay không.
Thật ra hỏi rồi cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Ethan là trợ lý của cô, trung thành với cô.
Ở trong công ty này, có cô, giá trị của anh mới không thể thay thế được.
Vì vậy cho dù cô có gì khác thường, chỉ cần cô vẫn là cô, thế thì người đàn ông thông minh này đều chỉ sẽ trung thành với cô.
Lúc tối, Hạ Sở vẫn không yên tâm lên mạng tìm kiếm.
Đương nhiên cái gì cũng không tìm ra được, đừng nói là những tấm hình cô lúng túng, ngay cả tin đồn nhảm giữa Giang Hành Mặc và Điền Hân lật cũng biến mất không còn tung tích.
Hạ Sở biết đây là hành vi của Giang Hành Mặc, cô cười nhạo nói: “Có tật giật mình.”
Sau đó cô nhấp mở video ghi hình buổi họp báo ngày hôm nay, nhìn thấy chính mình ung dung thong thả.
Buổi họp báo dưới dạng phát trực tiếp, theo lý mà nói những câu hỏi mà người phóng viên đó hỏi sẽ bị trực tiếp ra ngoài nhưng nền tảng server là của Liên Tuyến, có lẽ là ngay tại lúc đó đã bị cắt mất, cho nên không hề có đoạn phía sau.
Video ghi hình đã được cắt ghép qua, cắt ghép rất tốt, ngay cả Hạ Sở xem rồi cũng cảm thấy chính mình rất tuyệt vời, rất có phong phạm của một CEO.
Xem hết toàn bộ video, Hạ Sở đã yên tâm, biết mình không có mất mặt.
Sau khi cô thở phảo một hơi thì nhớ đến Dante.
Đương nhiên chuyện này không tiện nói với Dante, có điều cô vẫn muốn gặp anh, hai người tụ lại cùng nhau mắng Giang Hành Mặc cũng là một chuyện thú vị.
Nghĩ đến đây, Hạ Sở cực kì thích thú, cô vừa muốn gửi tin nhắn cho Dante, lại nhận được một tin nhắn.
Nhìn thấy ba chữ “Giang Hành Mặc”, Hạ Sở ngơ ngác một chút.
Giang Hành Mặc gửi tin nhắn cho cô?
Không nhận cuộc gọi không gặp mặt, tên cặn bã tránh cô như rắn rết đã chủ động nhắn tin cho cô?
Hạ Sở nhấn mở, nhìn thấy một dòng chữ: “Sinh nhật mẹ vào tuần sau, muốn sắp xếp như thế nào?”
Trời ạ! Hạ Sở mở to mắt, nghi ngờ chính mình căn bản chưa từng đi học, căn bản không biết chữ Trung Quốc, căn bản không hiểu được ý nghĩa của câu nói này.
Tên cặn bã sống riêng với cô nửa năm còn không biết xấu hổ gọi mẹ cô một tiếng mẹ?
Tên cặn bã nóng lòng mong muốn kiếp này không gặp mặt cô, vậy mà còn hỏi sinh nhật phải sắp xếp như thế nào?
Lồng ngực Hạ Sở dâng lên một tràn câu chửi quốc dân kinh điển mang đậm chất Cao Tình, nhưng mà cô không có nói ra, một là chưa từng mắng qua, hai là còn cần Giang Hành Mặc phối hợp.
Cô cân nhắc câu từ, trả lời anh ta: “Anh đi không?”
Giang Hành Mặc trả lời rất nhanh: “Sinh nhật mẹ, đương nhiên anh sẽ đi.”
Hạ Sở: “...” Còn đương nhiên sẽ đi! Ai cho tên cặn bã ngoại tình như anh sự can đảm thế? Lương Tĩnh Như (3) sao?
Hạ Sở thật sự không nhịn được mà, tiếp tục gửi tin nhắn nói: “Anh đi là được, những chuyện khác tôi sẽ sắp xếp.”
Vốn cho là cuộc nói chuyện của hai người đã kết thúc, ai mà biết Giang Hành Mặc lại gửi đến một tin nhắn: “Anh không quen Điền Hân Lật, không hề có chút quan hệ gì với cô ta.”
Aaa~, đã gây ra chuyện rồi bây giờ lại nói không có bất kì quan hệ gì sao? Đã sớm làm chuyện gì luôn rồi đi!
Hạ Sở cách điện thoại tặng anh một cái nhìn khinh bỉ.
Giang Hành Mặc đã đợi ba phút đồng hồ cũng không đợi được tin nhắn trả lời, chỉ có thể âm thầm đổi số điện thoại, đổi nick phụ hỏi: “Có đó không?”
Hạ Sở trả lời rất nhanh: “Tôi nói anh nghe, đàn ông cặn bã chính là kẻ thù chung của mọi người, trước đó thì lăng nhăng trong quan hệ nam nữ, sau đó ngay tức khắc tẩy trắng cho mình.
Rất tốt, sự khinh bỉ mà nick chính không nhận được, nick phụ lại nhận được hết.
-------
Giải thích: (Nguồn: Internet.)
(1) lục phủ ngũ tạng: raw là 五脏六腑, các bộ phận quan trọng, giúp duy trì sự sống trong cơ thể con người, lục phủ gồm dạ dày, mật, tam tiêu, bàng quang, ruột non, ruột già, ngũ tạng gồm tim, gan, lách, phổi, thận.
(2) Tứ chi: raw là 四肢, hai tay hai chân.
(3) Lương Tĩnh Như: raw là 梁静茹, tên tiếng Anh là Fish Leong, là một ca sĩ nổi tiếng và thành công ở Trung Quốc đại lục, Hồng Kông, Đài Loan, Nhật Bản, Singapore và Malaysia. Cô có một bài hát tên là “Sự can đảm”, có lẽ Hạ Sở lấy từ bài hát này.