Thục Phi Hôm Nay Chỉ Muốn Làm Cá Mặn


Đại Yên.

Năm Vĩnh An thứ ba, giữa mùa hạ.

Đang là mùa hè oi bức, ngay cả buổi sáng sớm cũng bốc lên hơi nóng, khắp nơi đều ngột ngạt.

Nhưng Thanh Trúc Các của Vân Khê Cung vì có một mảng tre xanh che bóng nên lúc này dễ chịu hơn nơi khác một chút, cửa sổ mở toang vài luồng gió mát thổi vào.

"Hôm nay nương tử thật sự không ra ngoài đi dạo sao?" Trước bàn trang điểm, đại cung nữ tên Bích Ngô đang đứng sau một mỹ nhân chải đầu, kiên nhẫn khuyên nhủ: "Nương tử vào cung đã mấy tháng nhưng vẫn chưa gặp bệ hạ được hai lần, cứ thế này mãi, e rằng không phải chuyện tốt cho nương tử.

"
Dừng lại một chút, nàng ta hạ giọng hai phần, tiếp tục nói: "Nghe nói Cố mỹ nhân hôm qua được ban thưởng.

Nương tử cũng biết đấy, Cố mỹ nhân dạo này thường đến Vĩnh Thọ cung, hôm qua nàng ta theo thái hậu nương nương đi vườn đào hái đào thì gặp bệ hạ.


Nghe nói bệ hạ thấy nàng ta dỗ thái hậu nương nương vui vẻ, lúc đó đã khen nàng ta một hồi, nghĩ rằng lần này bệ hạ cũng sẽ nhớ đến nàng ta.

"
Bích Ngô vừa nói vừa lén nhìn biểu cảm của người trong gương đồng.

Thấy gương mặt đối phương không chút gợn sóng, không hề vội vàng, nàng ta không khỏi nhíu mày, lo lắng.

Trong thâm cung nếu không được hoàng đế sủng ái, cuộc sống của nương tử làm sao mà tốt được?
Đằng này nương tử lại chẳng để tâm đến những chuyện này.

Mặc dù gần đây hoàng đế bệ hạ không triệu phi tần hậu cung thị tẩm nhưng có nương tử, nương nương nào như nương tử nhà nàng ta, suốt ngày suốt tháng không ra khỏi cửa đâu chứ?
Không đi lại nơi khác thì ngay cả cơ hội gặp bệ hạ cũng không có.


Bích Ngô thở dài trong lòng, im lặng chải tóc cho nương tử nhà mình.

Đang do dự định mở miệng khuyên thêm thì lại có một giọng nói vui mừng chen vào.

"Nương tử, nô tỳ lấy đá lạnh về rồi!"
"Mặc dù số lượng không nhiều nhưng dù sao thì tối nay cũng có thể làm bát đá cho nương tử ăn, món ăn vặt này giải nhiệt nhất.

"
Người nói là một đại cung nữ khác của Thanh Trúc Các, Bích Liễu.

Hôm qua có chỉ dụ, cho phép các cung các điện cử người đến kho băng lấy băng, sáng sớm nàng ta đã dẫn người đi.

"May mà nô tỳ đi sớm, người còn chưa đông, cũng không phải chờ đợi lâu, lấy phần băng của nương tử xong là vội vàng trở về.

" Bích Liễu vừa cười vừa nói vừa đi đến trước bàn trang điểm: "Đã bảo người mang hộp đựng băng đến tiểu phòng bếp trước rồi.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận