Động tác của Tanggele còn nhanh hơn Quentin, lúc bá chủ núi Ô Mông Kỳ còn đang đánh bay con Quang Vũ Hồng Hoàng kia thì ông đã chạy về phía chân núi rồi.
Quentin chậm một bước, Beamon vung tay múa may đuổi theo sau lão, lâu lâu lại có vài cái cây bị nhổ tận gốc bay tới.
Quentin vừa chạy trốn vừa phải để ý phía sau, nhìn Tanggele nhàn nhã hơn trăm lần phía trước lão lập tức đẩy nhanh tốc độ đuổi kịp và vượt qua ông, không chờ lão quay đầu diễu võ giương oai Tanggele đã đuổi kịp và vượt qua lão.
"So tốc độ với lão phu, ngươi còn kém lắm Quentin." Tanggele đắc ý dào dạt cười to, tiếng cười truyền đến tai Quentin làm lão giận suýt thì hộc máu.
"Tanggele, món nợ hôm nay, sớm muộn gì lão phu cũng sẽ tính sổ với Đoàn dong binh Alice." Không nhịn được nữa, Quentin hận không thể hóa ánh mắt thành lưỡi đao đâm vào người Tanggele.
"Ai bản lĩnh hơn thì Quang Minh Chi Hoa thuộc về người đó, chuyện này không thể trách Đoàn dong binh Alice.
Nếu không phải con Thần Thú lông tạp của ngươi phóng hỏa đốt núi thì Thần Thú Beamon cũng sẽ không xuống đây."
Nói đến Quang Minh Chi Hoa, Quentin lại càng nghiến răng nghiến lợi.
Đến bây giờ lão vẫn không rõ vì sao thế cục rất có lợi cho mình, nhưng cuối cùng mình lại không chiếm được chút lợi ích nào.
Tanggele tất nhiên sẽ không nói chuyện của Nữ Hoàng Bọ Ngựa cho lão biết.
Lúc họ đang bị Thần Thú Beamon đuổi gϊếŧ thì Cách Ngôn và Rex lại xuất hiện ở nơi Quang Minh Chi Hoa mọc.
Trải qua một trận đại chiến, địa bàn của con Đại Địa Chi Hùng kia gần như bị hủy đến thay đổi hoàn toàn.
Đại Địa Chi Hùng vốn còn rất tức giận, nhưng sau khi Thần Thú Beamon xuất hiện thì nó không dám đuổi theo, nó buồn bực nhìn ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt, dù sao cũng là lửa của Thần Thú, muốn dập tắt cũng không đơn giản.
Thân thể to như quả núi nhỏ của Đại Địa Chi Hùng dù có ngồi dưới đất cũng cực kỳ hấp dẫn sự chú ý của người khác.
Cách Ngôn liếc mắt một cái là thấy, lại lặng lẽ nhìn Rex một cái.
"Ta đánh lạc hướng Đại Địa Chi Hùng, ngươi đánh lén sau lưng nó, phải là một kích trúng đích, hiểu chưa?" Chỉ trong nháy mắt Rex đã nghĩ ra một kế hoạch.
"Không thành vấn đề, giao cho tôi." Cách Ngôn dùng tay ra hiệu, sau đó vỗ vỗ ngực.
Rex hơi ngừng một chút, "Ý ta là tiểu hắc xà và Ám Dạ, ngươi không tính."
Cách Ngôn: "..."
Ném lại mấy lời này, Rex đi qua đánh lén Đại Địa Chi Hùng.
Đại Địa Chi Hùng không ngờ vẫn còn cá lọt lưới, phẫn nộ khi địa bàn bị hủy lập tức bùng nổ, toàn bộ đổ lên người Rex.
Chỉ là Rex căn bản không muốn đánh nhau với nó, nên chỉ khiêu khích đưa nó tới chỗ y đã đặt bẫy.
Tiểu hắc xà và Ám Dạ chờ ở một bên thay phiên nhau lên, thành công đánh ngất Đại Địa Chi Hùng, Cách Ngôn lập tức lấy xiềng xích ma pháp mua ở Ma Pháp Các ra khóa nó lại, làm xong thì lén lút rời đi như ăn trộm.
Sau khi Đại Địa Chi Hùng tỉnh dậy trong lồng sắt, phát hiện mình bị hai tên nhân loại bắt thì trợn tròn mắt.
"Bây giờ anh vẫn chưa có Thần Thú khế ước, nếu không thì khế ước con Đại Địa Chi Hùng này đi?" Cách Ngôn kiến nghị với Rex.
Không bắt được Thần Thú Beamon thì dùng Đại Địa Chi Hùng thay vậy.
Rex đáp: "Không phải ngươi muốn bắt một con Thần Thú cho Il sao?"
"Con này cho anh, chúng ta có thể đi bắt một con Thần Thú khác." Dù sao cũng có rất nhiều Thần Thú trong rừng rậm Ma Thú.
"Ta không cần." Rex cự tuyệt.
"Vì sao?"
"Tuy Đại Địa Chi Hùng là Thần Thú nhưng không có tác dụng lớn với ta."
Cách Ngôn suy nghĩ một lúc rồi quyết định không nói gì nữa.
Rex là một thiên tài siêu cấp, tuổi còn trẻ đã đạt được độ cao mà người khác không với tới, chỉ bằng tư chất ma pháp sư toàn hệ của y, không đến mấy năm nữa chắc chắn có thể trở thành Kiếm Thánh, thậm chí là cảnh giới cao hơn.
Nếu Đại Địa Chi Hùng không thể đuổi kịp thực lực của y, đúng là tác dụng sẽ càng ngày càng nhỏ khi y ngày một mạnh lên.
Nghĩ như vậy cậu không khuyên nữa.
"Tôi chợt nhớ ra một chuyện.
Vì sao anh không phải thuần thú sư?" Cách Ngôn nói sang chuyện khác.
"Thuần thú sư có một trong hai Nguyên Tố Chi Thân thủy hoặc mộc thì càng dễ đi, ta không có, cũng không cần phải đi con đường này." Thứ y học quá nhiều, thuần thú sư tất nhiên có thể cho y lợi ích, nhưng không lớn như Cách Ngôn, cho nên y từ bỏ con đường này.
Sau này biết Cách Ngôn là thuần thú sư thì y lại càng không cần nó.
Cách Ngôn thuần hóa Đại Địa Chi Hùng trước khi xuống núi, cậu nhận ra càng thuần hóa nhiều Thần Thú thì tinh thần lực của cậu lại càng cao, lần này không phải cố hết sức như lần đầu nữa.
Lúc này Quentin bị Thần Thú Beamon đuổi gϊếŧ cuối cùng cũng chạy ra khỏi núi Ô Mông Kỳ, chỉ là lúc lên núi khí phách hăng hái bao nhiêu, xuống núi lại chật vật bất kham bấy nhiêu.
"Giáo chủ, ngài không sao chứ?" Đội trưởng đội kỵ sĩ dẫn hai gã kỵ sĩ còn sót lại chạy tới hội hợp với lão.
Thần Thú Beamon đột ngột xuất hiện khiến rất nhiều người chúng mang đến thiệt mạng.
"Ta không sao." Quentin nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt hơi vặn vẹo.
Đội trưởng đội kỵ sĩ muốn hỏi tình hình của Đoàn dong binh Alice, khi ấy hắn tận mắt nhìn thấy con Beamon kia đuổi theo giáo chủ và Tanggele, nhưng nhìn dáng vẻ phẫn nộ của giáo chủ, hắn liền nhịn xuống.
Quang Minh Chi Hoa bị Đoàn dong binh Alice hái mất, giáo chủ chắc chắn rất tức giận, hắn vẫn không nên nhắc tới Đoàn dong binh Alice vào lúc này thì hơn, tránh đụng phải nòng súng.
"Giáo chủ Quentin." Samar dẫn người Đoàn dong binh Tinh Hà xuất hiện gần đó, phát hiện bọn chúng thì mừng rỡ đi tới.
"Quang Minh Chi Hoa đâu?" Quentin ngẩng đầu hỏi, thần sắc lạnh lùng.
Lúc ấy tuy hỗn loạn nhưng lão vẫn nhìn thấy Samar đuổi theo người của Đoàn dong binh Alice.
Samar cứng người, "Ta vốn định cướp Quang Minh Chi Hoa về, không ngờ Tanggele đột nhiên xuất hiện." Ông ta không phải đối thủ của Tanggele, tất nhiên chỉ có thể xám xịt rời đi.
Quentin nghe hiểu ý ông ta, lửa giận trong lòng không giảm mà tăng.
Lúc đó đúng là lão và Tanggele bị Thần Thú Beamon đuổi gϊếŧ, nhưng sau đó Tanggele lại cố ý chạy chậm lại, rồi nhân lúc lão không để ý đổi hướng chạy trốn.
Kết quả con Thần Thú Beamon kia không chỉ không đuổi theo ông ta mà còn theo sát lão không bỏ, vì cắt đuôi Thần Thú Beamon nên lão mới chật vật như vậy.
"Quang Minh Chi Hoa rơi vào tay Đoàn dong binh Alice, sau này Đoàn dong binh Tinh Hà không phải là đoàn dong binh cấp S duy nhất đại lục nữa rồi." Quentin âm tình bất định* nói.
*Âm tình bất định (阴晴不定): Từ 阴 có nghĩa là âm u, 晴 là nắng, tạnh, quang đãng, 不定 là không định.
Câu này có nghĩa tương đương với câu: nắng mưa thất thường trong tiếng Việt, một việc không theo quy luật.
Cụm từ này để chỉ thời tiết, tính cách.
Samar khẽ nhíu mày, "Muốn thăng lên đoàn dong binh cấp S cần phải làm ba nhiệm vụ cấp S, hiện giờ Đoàn dong binh Alice mới chỉ hoàn thành hai cái, còn một cái nữa, chúng ta không phải không có cơ hội trả thù Đoàn dong binh Alice."
"Thật sao, vậy chúc ước nguyện của phó đoàn trưởng Samar sẽ thành sự thật." Không chiếm được Quang Minh Chi Hoa, Quentin không định dừng ở đây, cũng không có tâm tư giúp Đoàn dong binh Tinh Hà đối phó với Đoàn dong binh Alice.
Lão còn rất nhiều chuyện phải làm.
"Giáo chủ Quentin, chuyện này..." Samar vẫn còn muốn dựa dẫm vào Thần Điện Quang Minh sau lưng Quentin.
"Lão phu còn phải về Thần Điện Quang Minh phục mệnh, không thể dừng chân ở đây." Quentin không phải không muốn đối phó với Đoàn dong binh Alice, nhưng trên người lão còn việc, nếu không lấy tính cách Nhai Tí tất báo của lão sao có thể tha cho họ được.
Nói xong lão liền rời đi, để lại Samar mặt trầm như nước.
Tính toán của Samar nhất định sẽ thất bại, cho dù ông ta có mượn sức Quentin cũng không ngăn cản Đoàn dong binh Alice thăng lên cấp S được.
Chờ đến lúc bọn chúng trở lại thành Tudan mới phát hiện Đoàn dong binh Alice đã hoàn thành ba nhiệm vụ cấp S.
Sau khi dẫn người trở về thành Tudan thì Tanggele đi thẳng đến Hiệp Hội Lính Đánh Thuê đệ trình nhiệm vụ Quang Minh Chi Hoa, mà nửa giờ trước nhóm được đoàn trưởng dẫn đầu cũng đã hoàn thành nhiệm vụ cấp S thứ hai và đệ trình thành công, bây giờ họ chỉ cần xử lý việc thăng cấp nữa thôi.
Samar sau khi về biết tin này thì tức đến hộc máu.
(Chỗ này tui sẽ giải thích chút nha.
Ai không hiểu thì đọc nhé.
Alice phải làm ba nhiệm vụ cấp S, thì hai nhiệm vụ được nhận cùng một lúc là hai cái nhiệm vụ thứ 2, Daniel làm một cái, đoàn trưởng làm một cái, còn nhiệm vụ đầu đã được hoàn thành từ trước rồi, nên Tinh Hà mới nghĩ Daniel hoàn thành cái này thì cũng chỉ mới là cái thứ 2 mà thôi.)
Cách Ngôn và Rex không đi cùng đường với Tanggele, sau khi trở về liền đi tìm Il.
Cách Ngôn đưa Thần Thú đã hứa cho hắn, cũng chính là con Đại Địa Chi Hùng kia.
Biết con Đại Địa Chi Hùng nho nhỏ này kỳ thực là Thần Thú, Il kích động đến mức không nói nên lời.
"Ta đã thuần hóa nó rồi, ngươi mau khế ước đi." Cách Ngôn thúc giục hắn.
Il đỏ bừng mặt gật gật đầu.
Ma thú đã thuần hóa không có chút năng lực phản kháng nào, còn chủ động thành lập khế ước với khế ước giả, không bao lâu sau một người một thú đã khế ước thành công, vẫn là Khế Ước Linh Hồn.
Với hắn mà nói, đời này có thể khế ước một con Thần Thú đã rất ghê gớm rồi, hơn nữa huyết mạch Thần Thú của Đại Địa Chi Hùng cũng không kém, cho nên hắn ký Khế Ước Linh Hồn mà không do dự chút nào.
Trong lòng Đại Địa Chi Hùng vốn còn bất mãn, phát hiện tên loài người này xem trọng mình như vậy thì tia bất mãn kia rốt cuộc cũng biến mất, còn rất đắc ý mà nâng nâng cái cằm vô hình.
"Đa tạ thiếu gia, đa tạ Cách Ngôn." Il cảm giác được mối liên hệ chặt chẽ gắn bó với Đại Địa Chi Hùng, tâm tình lại kích động.
"Chuyện ta bảo ngươi làm sao rồi?" Rex ngồi xuống hỏi.
Il lập tức trả lời: "Hồi thiếu gia, sau khi Đoàn dong binh Hắc Lang được thả ra thì chúng đã biết thân phận của các ngài, biết các ngài đến rừng rậm Ma Thú, mấy ngày nay chúng vẫn luôn không rời khỏi thành Tudan.
Ngài xem chúng ta có nên rời khỏi đây hay không?"
"Không cần.
Thành Tudan không cho phép tư đấu, trừ phi chúng không đếm xỉa đến việc đắc tội với thành chủ Tudan, thành Tudan hiện tại chính là nơi an toàn nhất." Biểu tình lúc y nói chuyện cứ cho người ta cảm giác như đang bày mưu tính kế.
Cách Ngôn nghĩ đến khoản tiền phạt trên trời kia, "Chỉ sợ bọn chúng thật sự không thèm đếm xỉa."
Sau lưng đoàn trưởng Locke là tam đại gia tộc, ba mươi triệu đồng vàng đối với chúng chắc chắn không tính là nhiều.
"Ta có một biện pháp làm chúng không thể tìm chúng ta gây phiền toái trong một khoảng thời gian ngắn." Đôi mắt màu lam của Rex lóe lên tia sáng lạnh lẽo, không mang theo sát ý, mà mang theo cảm giác tính toán.
Il có một loại sùng bái mù quáng đối với Rex, nghe y nói vậy thì tức khắc chờ mong được thực hiện biện pháp kia.
Cách Ngôn thì lại có nhận thức sâu sắc với thủ đoạn của Rex, cậu không khỏi đồng tình cho đoàn trưởng Locke.
Bị Rex theo dõi, đoàn trưởng Locke chỉ sợ lại khổ rồi, hy vọng gã sẽ không gặp may như lần trước.
Nhắc đến cái này cậu lại thấy tiếc, kế hoạch lần trước của Rex phải nói là hoàn mỹ, không ngờ gia chủ Strache tiếc tài vẫn tha cho gã.
Chẳng qua trong mắt gia chủ Strache, chỉ có người sống mới có giá trị, cho dù người chết là con hắn thì hắn cũng sẽ không để tổn thất bất kỳ ích lợi nào chỉ vì một người chết.
Bên kia, đoàn trưởng Locke qua mấy ngày hỏi thăm đã biết Rex và Cách Ngôn leo lên được tôn đại Phật là Đoàn dong binh Alice, hiện giờ Alice đã trở lại thành Tudan, hai người hơn phân nửa cũng đã trở lại.
Vì thế gã còn tạo một cơ sở ngầm ở gần cổng nam, nhưng vẫn không phát hiện bóng dáng hai người đâu cả.
Lúc đoàn trưởng Locke cho rằng hai người có lẽ đã rời khỏi thành Tudan thì có người tìm tới cửa, nói cho chúng biết tin tức về Cách Ngôn và Rex.
.