Nguy hiểm lớn nhất của rừng rậm Ma Thú đến từ ma thú quần cư (ma thú tụ lại một nơi, một vùng), thực lực của ma thú quần cư có khả năng không cao nhưng số lượng lại chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu không may xông vào địa bàn hay sào huyệt của bọn chúng mà không thể ra ngoài với tốc độ nhanh nhất trong thời gian cho phép thì có thể sẽ ngã xuống bất cứ lúc nào.
Từ ngày tiến vào rừng rậm Ma Thú đến giờ họ đã gặp được không dưới mười đợt công kích của ma thú quần cư, có lúc trốn không được thì chỉ có thể chiến đấu, tuy có thể gϊếŧ chúng nhưng cũng không thể gϊếŧ hết được, đặc biệt phiền toái, đến cả những cường giả như Heidy và Daniel cũng cảm thấy mất kiên nhẫn, nhưng cũng nhờ thế mà họ có được kinh nghiệm sau đó họ có thể tránh được chúng trước.
Cách Ngôn đi theo bọn họ nhưng không phải làm gì nhiều, không phải vì cậu không mạnh mà vì cậu hoàn toàn không phải thành viên của Alice, những người có quan hệ không tồi với cậu như Ted cũng sẽ không giao phía sau lưng cho cậu, cho nên cậu ngoài đi đường ra thì cái gì cũng không cần làm, ngược lại cũng đỡ bị lộ.
Có lẽ đã sắp đến mục tiêu Bụi Gai Cốc nên nhà thám hiểm và lính đánh thuê họ gặp được ngày càng nhiều, những người này hầu như ai cũng đang nói về Long Tiên Quả.
Trên đường đi bọn họ gặp được ba nhà thám hiểm bị một đám Đao Giác Lộc vây công.
Đao Giác Lộc là ma thú cấp năm, cấp bậc tuy không cao nhưng lại sống quần cư nên nó được xem là ma thú hung hãn và tàn bạo nhất trong loài hươu, bất quá nếu có bắt gặp chỉ cần tốc độ đủ nhanh thì vẫn có thể chạy thoát, không biết tại sao ba người kia lại rơi vào giữa một đàn Đao Giác Lộc nữa.
Daniel ra tay cứu ba người đó.
Đương nhiên không phải do hắn đột nhiên nảy lên thiện tâm, ba nhà thám hiểm kia đại khái cũng biết điều này nên ba người không chỉ cảm tạ bọn họ mà còn đem tất cả tin tức mà mình biết nói cho bọn họ.
Ví dụ như con rồng canh giữ Long Tiên Quả là một con Xích Giáp Địa Long tính tình táo bạo, nó là một con á long thực lực rất mạnh, là tồn tại đứng đầu trong Thánh Thú.
Bụi Gai Cốc là địa bàn của nó, mà rồng lại có ý thức về địa bàn rất sâu nên nó cực kỳ bài xích sự xâm nhập của con người vào đây.
Trừ cái đó từ miệng ba người kia bọn họ còn biết được Hắc Lang và Quạ Đen đều đi đến Bụi Gai Cốc.
Nghe nói Long Tiên Quả sẽ thành thục trong vài ngày tới nên ba người còn tính đục nước béo cò, kết quả hai đoàn dong binh Hắc Lang và Quạ Đen lại muốn phong tỏa Bụi Gai Cốc, cũng may nhà thám hiểm của rừng rậm Ma Thú nhiều hơn rừng rậm Tasha nên cuối cùng không thành công, thậm chí thiếu chút nữa là chọc cả đám người tức giận.
Heidy lạnh lùng cười, "Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại xông vào.
Lần này vừa lúc bọn chúng cùng nhau đến.
lão nương nhất định phải báo thù cho Alva."
Ba gã nhà thám hiểm nghe thế tức khắc rụt cổ lại.
Daniel vừa nói bọn chúng có thể đi thì ba người ngay lập tức chạy thục mạng.
Chuyện của Alva cũng đã truyền đến thành Sage, cũng là chuyện ồn ào nhất gần đây.
Đã biết đây là Đoàn dong binh Alice sao chúng còn dám ở lại chứ?
Đoàn người xuất phát lần thứ hai đồng thời tốc độ cũng nhanh hơn cuối cùng cũng đến Bụi Gai Cốc trước khi mặt trời lặn.
Phía trước xuất hiện ánh đỏ của lửa trại, ở đó đã có rất nhiều doanh trại đóng quân của các nhà thám hiểm.
Bởi vì Long Tiên Quả còn chưa thành thục nên nhóm nhà thám hiểm cũng không tùy tiện tiến vào Bụi Gai Cốc, nếu chọc phải con rồng trong cốc kia, đừng nói hái Long Tiên Quả, đến mạng nhỏ của họ chỉ sợ khó mà giữ.
Mắt thấy mặt trời rất nhanh sẽ xuống núi, ban đêm ở rừng rậm Ma Thú rất nguy hiểm nên bọn họ tìm một chỗ tương đối rộng lại dễ trông coi trước Bụi Gai Cốc để hạ trại.
Đoàn người Daniel vừa tới gần đã bị người trong doanh trại phát hiện.
"Người nào, báo tên..." Lời còn chưa nói hết đối phương đã tắt tiếng, vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn Daniel và Heidy đang đi đến.
Thái độ vừa rồi còn kiêu căng ngạo mạn hiện tại lại biến thành mềm hết cả chân suýt chút nữa thì ngồi bệt xuống đất.
"Là người của Đoàn dong binh Alice, ta đi báo cho đoàn trưởng." Một người khác ném gã lại mà xoay người chạy, nói là đi báo cho đoàn trưởng nhưng thật ra là bị dọa chạy.
Hiện tại ai mà không biết Đoàn dong binh Alice và bọn chúng là không chết không ngừng chứ.
Hai tên kiêu căng ngạo mạn không coi ai ra gì này đúng là người của Đoàn dong binh Hắc Lang, bởi vì có bối cảnh quý tộc nên thành viên của Đoàn dong binh Hắc Lang đối với người ngoài luôn cực kỳ ngạo mạn.
Heidy cười lạnh một tiếng, ánh mắt tràn ngập sát khí dừng lại trên người tên chưa kịp chạy.
Người nọ tức khắc bị dọa đến tè ra quần, một cỗ mùi khai tỏa ra trong không khí.
Heidy đen mặt đá văng gã đi.
Đoàn người sải bước hướng đến nơi hạ trại của hai đoàn dong binh Hắc Lang và Quạ Đen, ý đồ muốn đi gây rối lộ rõ.
Bọn họ còn chưa tới gần người ở gần đó cũng đã cảm nhận được không khí như lâm đại địch của Hắc Lang và Quạ Đen, người không biết chuyện đều cảm thấy ngạc nhiên.
"Tại sao hai đoàn dong binh Hắc Lang và Quạ Đen lại có vẻ sợ Đoàn dong binh Alice vậy?"
"Chuyện lớn như vậy mà ngươi còn chưa biết à.
Nghe nói Hắc Lang và Quạ Đen vì tranh đoạt một con Thánh Thú non mà hại chết cháu trai của Tanggele thuộc Alice, hai người dẫn đầu kia là con trai Tanggele - Daniel và con dâu Heidy, nghe bảo lần trước khi tìm tới Hắc Lang và Quạ Đen họ đã gϊếŧ rất nhiều người, như thế sao có thể không sợ chứ."
"Vậy mà lại xảy ra chuyện lớn như vậy, lần này lại bị Alice tóm được, ta thấy sắp có trò hay để xem rồi."
"Ngươi nói xem bọn họ sẽ đánh một trận chứ?"
"Cái này khó mà nói, Hắc Lang và Quạ Đen bây giờ chắc chắn sẽ liên thủ, Alice muốn đối phó được thì hơi khó.
Huống chi không bao lâu nữa Long Tiên Quả sẽ thành thục, lúc này mà đánh nhau thì chỉ có lợi cho những kẻ đến sau thôi."
Cách Ngôn vừa vặn đi qua hai người kia nghe vậy kinh ngạc mà liếc mắt nhìn người nọ một cái, đối phương vừa hay cũng nhìn lại đây, đại khái cho rằng cậu là người của Đoàn dong binh Alice nên lập tức ngậm miệng.
Người này đúng là nhân tài, nên chuyện quan trọng như vậy mình không biết cũng là bình thường.
(Gốc: 这人真是人才,这么重要的事自己知道不就好了)
Doanh trại của Hắc Lang và Quạ Đen rất dễ thấy, hai bên cũng tương đối gần có lẽ là để đề phòng chuyện này.
Hai đoàn trưởng đã biết việc Đoàn dong binh Alice đã đến, bầu không khí giương cung bạt kiếm còn nặng nề hơn so với tưởng tượng của mọi người, khắp nơi là mùi thuốc súng cứ như giây tiếp theo sẽ nổ tung ngay vậy.
"Heidy!" Hắc Ô Nha vừa thấy Heidy liền hận đến nghiến răng, nhưng mà hắn lại không đánh được đối phương, tuy thực lực của hắn cao hơn nàng nhưng nàng lại có một con ma thú khế ước, cũng chính nhờ con ma thú này nên nàng mới có thể gϊếŧ nhiều thủ hạ của hắn như vậy, cả một tên đội trưởng cũng chết dưới tay nàng, đả kích không thể nói là không lớn.
"Lại gặp mặt, Hắc Ô Nha." Heidy đằng đằng sát khí, phẫn nộ và hận ý trong lòng cũng không ít hơn Hắc Ô Nha, nếu không phải Daniel kéo lại thì nàng đã xông lên đánh với Hắc Ô Nha rồi.
Hắc Ô Nha nghĩ đến hiệp nghị vừa định ra với Locke lập tức không cảm thấy lo lắng nữa, trên mặt liền lộ ra nụ cười ngoan độc: "Ngươi gϊếŧ nhiều thủ hạ của ta như vậy, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ vậy mà ngươi đã tự mình đem tới cửa, chờ ta có được Long Tiên Quả thì khoản nợ này chắc chắn sẽ giải quyết với ngươi thật tốt."
"Phi, chỉ bằng sự xấu xí này của ngươi mà cũng muốn lấy Long Tiên Quả, không cần chờ đến lúc ấy, lão nương sẽ làm thịt ngươi trước." Lời nói khí phách lại nóng nảy của Heidy khiến không ít người nghe xong phải nhìn thẳng.
Mọi người theo bản năng nhìn về phía Hắc Ô Nha, nói thật là đâu có xấu xí, còn hơi anh tuấn nữa, nhưng nếu so sánh với Daniel thì xác thật kém không chỉ một bậc.
Hắc Ô Nha trầm mặt, tràn ngập sát khí mà nhìn Heidy, "Đừng tưởng rằng có ma thú khế ước thì ghê gớm, cho dù vợ chồng các ngươi cùng lên lão tử cũng không sợ ngươi."
Heidy trào phúng mà nhếch khóe miệng, ánh mắt lạnh lùng liếc sang Locke, "Ngươi bất quá là dựa vào Đoàn dong binh Hắc Lang, hai kẻ cặn bã đi với nhau thì vẫn là cặn bã."
"Ngươi có gan thì nói lại lần nữa!" Sắc mặt đoàn trưởng Locke trầm xuống, gã không thể im lặng được nữa.
Gã vốn cảm thấy có vài phần đuối lý, nhưng Đoàn dong binh Alice cứ hùng hổ dọa người như vậy khiến gã không thể nhẫn nại nổi, Tanggele không có ở đây, chỉ có hai tiểu bối mà gã cũng đánh không lại, sau này làm sao có thể lăn lộn ở đại lục Azeroth được nữa.
"Dù nói mấy lần thì cũng vậy thôi, nếu các ngươi không phải cặn bã thì sao phải sợ chúng ta? Thực lực của ta và chồng ta cũng không bằng các ngươi."
Lời nói châm biếm của Heidy tức khắc làm hai người cảm thấy bẽ mặt, không cam lòng yếu thế nên trào phúng ngược lại, nhưng hai người cũng không thể không biết xấu hổ như Heidy, chưa được vài câu đã bị nàng mắng đến thương tích đầy mình.
Cách Ngôn nhân lúc bọn họ cãi nhau mà nhìn sang phía doanh trại Đoàn dong binh Hắc Lang, không tốn bao nhiêu thời gian đã thấy ở phía sau Rex đứng dựa vào gốc cây vẻ mặt bình tĩnh, y cũng tình cờ nhìn lại đây, tầm mắt hai người liền chạm nhau.
.