…
Gần như ngay khi giọng của hệ thống chủ cất lên thì đã có thực tập sinh tung hai viên xúc xắc mười mặt.
Hai viên xúc xắc mà hệ thống chủ phát cho bọn họ không hề theo định luật vật lý gì, nó bay lơ lửng không rơi cũng không bị cản, miễn thực tập sinh nghĩ trong đầu là nó sẽ quay.
Trong phút chốc, có người thốt lên sợ hãi, người hú hét, người đấm ngực dậm chân, cũng có người vui mừng khôn xiết.
Vài thực tập sinh chắp tay cầu nguyện với viên xúc xắc mười mặt, hy vọng nó cho ra kết quả tốt.
Ai cũng biết là độ khó của một phó bản kinh dị 50% ở bối cảnh, 50% ở nhiệm vụ chính.
Miễn nhiệm vụ chính đơn giản thì lợn nái cũng có thể leo cây.
Đương nhiên với cái tính thích chơi khăm của hệ thống chủ, nhiệm vụ chính của phó bản siêu cấp S dù đơn giản cũng chẳng dễ dàng.
Nhưng chẳng ai muốn khiêu chiến với thử thách khó nhất cả, bởi vì thử thách khó nhất chắc chắn rất rất rất khó, dám cá là loại khó như lên trời.
Tông Cửu cúi mặt, ngón tay thon dài vuốt hai viên xúc xắc, mặc cho chúng chuyển động trong lòng bàn tay mình.
Cậu không vội tung xúc xắc, chống đầu nhìn Tsuchimikado ngồi bên cạnh lẩm bẩm với vẻ thích thú.
“Thiên linh linh, địa linh linh, chư thiên tứ phương đến hiển linh.
Hôm nay Tsuchimikado con đã giải trừ huyết thống xui xẻo, xin các vị thần linh tứ phương phù hộ độ trì, độ con thật nhiều.”
Để kỷ niệm hôm nay y đã giải trừ huyết thống xui xẻo, Âm Dương sư còn đặc biệt thay bộ Thú y* vạn năm không đổi trên người, mặc một chiếc áo phông rất hiện đại nhưng lại khiến người ta không thích nghi nổi.
(*Thú y là trang phục để đi săn của Nhật Bản cổ đại, đến thời Heian, nó trở thành trang phục thường ngày của các quan chức, đến thời Kamakura thì thành trang phục của các linh mục trong nghi lễ.)
Sau khi cầu nguyện như thường lệ, Tsuchimikado nắm viên xúc xắc ném nó vào khoảng không.
Chẳng riêng Tông Cửu và mấy con rối của Ác ma, các cấp S cũng tò mò ngó xem.
Trong đó, Thầy trừ tà thiếu điều chuẩn bị hạt dưa và đồ uống, vừa cắn hạt dưa vừa nhìn Tsuchimikado cố gắng đổi vận may.
Từ khi biết quy tắc của phó bản tiếp theo thì Tsuchimikado high cực kỳ, bắt đầu khoe với mọi người rằng trước khi có được năng lực của Âm Dương sư, mình đã từng may mắn thế nào.
Đành rằng ai cũng e dè về chuyện này nhưng nể tình Tsuchimikado đã trích dẫn ví dụ tiêu biểu làm luận cứ: nếu y xui xẻo thì làm sao được kế thừa gia tộc Tsuchimikado?
Nghe rất vô lý nhưng cực kỳ thuyết phục phải không nào? Mọi người đành miễn cưỡng chấp nhận sự lươn lẹo của y.
Mượn lời Tsuchimikado thì đây chính là lúc y rửa sạch nhục nhã.
Quần chúng hóng drama: Xem kịch nào.jpg
Khán giả phòng livestream: Xem kịch đê.jpg
Âm Dương sư luôn gáy mấy câu y chang nhưng lần nào cũng bị vả mặt ê chề.
Bởi vậy lần này những Người sống sót lại bắt đầu cá cược, tỉ lệ cược rất cao.
Viên xúc xắc mười mặt màu vàng nâu không có gì nổi bật trong tay Tsuchimikado bắt đầu quay trong không trung, cuối cùng dưới ánh mắt vô cùng nóng bỏng đầy mong đợi của chủ nhân, từ từ dừng lại.
Viên xúc xắc chữ số hàng chục là “00″, hàng đơn vị là “0”.
Chuyện này… Là sao đây?
Mọi người đều ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa, chỉ có Âm Dương sư hưng phấn bật dậy khỏi chỗ ngồi.
“Ủa tôi ném ra số 0? 0 điểm nhỏ hơn 1 điểm, hệ thống chủ, đây là siêu thành công phải không?”
Về số điểm mà xúc xắc ném được, hệ thống chủ cũng thông báo một quy tắc đặc biệt.
Số điểm từ 1 đến 100, nếu ném ra 01 thì được gọi là siêu thành công, siêu thành công sẽ được nhận thêm phần thưởng bất ngờ.
Ném tròn số 100 thì sẽ là siêu thất bại, siêu thất bại sẽ gặp xui xẻo bất ngờ.
Âm thanh máy móc lạnh lùng của hệ thống chủ vang vọng.
[Chữ số hàng chục là 00, chữ số hàng đơn vị là 0, điểm xúc xắc là 100, xin chúc mừng, bạn đã ném ra siêu thất bại.]
Tsuchimikado: Nụ cười đã tắt.jpg
Tiếng cười dời núi lấp biển tràn ngập cả hội trường.
Không chỉ là studio, phòng livestream cũng đám chìm trong bầu không khí vui vẻ.
[Hahahahaha xin rút gọn một trăm chữ hahahahah]
[Tui biết ngay, tui biết ngay mà, ai cũng có thể thoát vía xui, chỉ có boss Tsuchimikado là không thể!]
[Cười chết tôi, boss Tsuchimikado không hổ là cội nguồn niềm vui và tiếng cười vĩnh hằng của tôi!]
[Nói thật, ném ra siêu thất bại chỉ có xác suất 1%, lần nào cũng giẫm trúng mìn thì cũng là tài năng đặc biệt may mắn đấy!]
[Hóa ra 00 thêm 0 là 100, Âm Dương sư tội nghiệp ghê, chữ số hàng chục lại ném ra 00, vậy thì chỉ cần ném chữ số hàng đơn vị từ 1 đến 0 là ok rồi, đíu hiểu sao ổng ném ra số 0 nữa? Cười gớt nước mắt.]
Nghe hệ thống chủ thông báo xong, Tsuchimikado xìu xuống ủ rũ như trái cà tím gặp sương giá, co mình trên ghế, gục ngã không gượng dậy nổi.
Tông Cửu cũng thấy buồn cười.
Cậu cúi đầu nhìn viên xúc xắc trong tay mình, không chút dấu vết cử động ngón tay điều chỉnh phương hướng, ném nó ra trông có vẻ rất tùy ý.
Nhanh như chớp…
Viên xúc xắc pha lê màu bắt đầu chuyển động trong không trung, đến khi chúng đồng loạt dừng lại thì xung quanh chợt có tiếng ngạc nhiên nho nhỏ.
Chữ số hàng chục là 00, chữ số hàng đơn vị là 01!
Siêu thành công!
Một siêu thành công một siêu thất bại, vậy mà cả hai lại xuất hiện trên ngai vàng cấp S! Mọi người đều thấy hơi khó tin, tấm tắc lấy làm ngạc nhiên.
Tsuchimikado dòm qua khe hở giữa hai cánh tay, càng tổn thương hơn.
Chẳng qua nụ cười trên mặt Tông Cửu không duy trì được lâu.
[Kiểm tra phát hiện thực tập sinh cấp S Tông Cửu gian lận, số điểm xúc xắc lần này không hợp lệ, tính theo siêu thất bại.]
Mọi người:???
[Gì? Ảo thuật gia gian lận? Ủa ủa ủa? Đâu đâu, sao tui không thấy?]
[Lầu trên, bà cũng kêu người ta là Ảo thuật gia đó… Ảo thuật gia gian lận mà còn để bà nhìn thấy, thế còn gọi là Ảo thuật gia hả?]
[Các cậu chưa xem phó bản sòng bạc à? Thật ra nghĩ vậy cũng là chuyện bình thường, kỹ năng đổi kết quả* và kỹ năng đánh bạc của Ảo thuật gia đều rất khá, nếu chơi bài giỏi thì sao có thể không biết tung xúc xắc? Có một số tay cờ bạc lâu năm trà trộn vào các sòng bạc lớn, nhưng thực ra là họ có thể dùng kỹ năng của mình để điều khiển hướng quay của xúc xắc, cuối cùng đạt được số điểm như ý.
Chỉ cần chăm chỉ luyện tập thì không khó.]
(*Thiên thuật – thuật ngữ cờ bạc, gồm kỹ năng gian lận để đổi kết quả trong bài poker, mạt chược, xúc xắc.)
[Đù, cười xỉu mất.
Sao lại bị hệ thống chủ vạch trần trước mặt mọi người thế, xấu hổ vãi nồi!!!]
Tông Cửu: Nụ cười đã tắt.jpg
Một tháng nghỉ ngơi vừa qua, cậu cũng không nhàn rỗi.
Đầu tiên, đúng là cậu có biết chơi xúc xắc, cũng biết lợi dụng kỹ xảo hoặc sức lực để điều khiển xúc xắc chuyển hướng.
Vì vậy trong một tháng này, Tông Cửu đã luyện tập thảy xúc xắc để hôm nay cầm lên sân khấu thí nghiệm một chút.
Lần hành động này khá mạo hiểm, nếu vượt qua thì coi như siêu thành công, khỏi cần lo về nhiệm vụ chính.
Nếu không vượt qua, kết cục sẽ là… tình huống bây giờ.
Tông Cửu đối mặt với ánh mắt trách cứ của Gia Cát Ám, cười gượng ngồi xuống ngai vàng.
Chẳng phải cậu chỉ muốn thử thôi sao? Chủ yếu là sau khi vào phó bản, thực tập sinh không thể ném xúc xắc bằng tay nữa mà phải điều khiển theo suy nghĩ.
Cơ hội chỉ có một lần, muốn kiếm chác trong nguy hiểm đương nhiên sẽ tiềm ẩn rủi ro, gặp sự cố là bình thường.
“Ôi, người anh em, cậu nói xem cậu tội gì hả?”
Chứng kiến một siêu thất bại giống mình, tâm trạng Tsuchimikado lập tức khá hơn.
Mà nói cũng tâm linh, trong cả studio chỉ có hai người họ dính siêu thất bại.
[Phó bản đang chuẩn bị… Đang gửi thông tin tới phó bản siêu cấp S, chờ phản hồi… Đã nhận được phản hồi, phó bản đã sẵn sàng.]
Nhiều người tinh ý nhận ra, mệnh lệnh của hệ thống chủ lần này không giống bình thường.
Thông thường đều chuyển trực tiếp từ ‘chuẩn bị phó bản’ sang ‘chuẩn bị phó bản sẵn sàng’, lần này lại lấy ý kiến của phó bản siêu cấp S.
Gia Cát Ám gạt đi suy tư âm u trong đôi mắt đen của mình.
Đúng như dự đoán của hắn ta, phó bản siêu cấp S hoàn thiện hơn phó bản cấp S, nó đã tự tạo thành một thế giới nhỏ khép kín và nhất quán.
Thế giới nhỏ kiểu này hiển nhiên sẽ có quy tắc riêng, ngay cả hệ thống chủ cũng không thể vượt qua quyền hạn muốn nhét thực tập sinh vào thì nhét.
Nếu suy luận theo hướng này, vậy đạo cụ đặc biệt mất tác dụng trong phó bản siêu cấp S có thể là do các quy tắc mà hệ thống chủ đặt ra không phát huy được tác dụng trong thế giới tầng cao khác.
Ngược lại, hệ thống chủ còn phải thích ứng với quy tắc của phó bản siêu cấp S, đưa xúc xắc mười mặt cho bọn họ.
“Tấm vé điều ước vạn năng” được cấp quyền từ hệ thống chủ chắc cũng không vạn năng như nó khoác lác, mà chỉ là mánh lới quảng cáo thôi.
Trong vài giây, vô số manh mối và phỏng đoán đã hình thành trong đầu Gia Cát Ám.
Chợt cảm giác không trọng lượng ập tới, hắn ta tạm gác suy nghĩ mà bắt đầu dịch chuyển không gian.
[Kiểm tra phát hiện tất cả thực tập sinh đã ném xúc xắc xong… Tất cả thực tập sinh hãy chuẩn bị… Ba phút sau bắt đầu chuyển phó bản.]
Cảm giác mất trọng lượng quen thuộc kéo thực tập sinh mới rồi còn chen chúc trong studio biến mất.
Một lúc sau, hệ thống chủ bỗng nhiên phát thông báo nhưng chẳng còn ai nghe thấy nữa.
[Có lỗi! Có lỗi!]
Trong thời gian yêu cầu phản hồi từ phó bản siêu cấp S, một thế giới nhỏ khác với số hiệu không xác định đã gửi yêu cầu liên lạc.
[Phát hiện thế giới nhỏ số hiệu không xác định đã thoát khỏi khoảng trống giữa các thế giới, chiều không gian là không gian bóng tối khó hơn phó bản siêu cấp S mà các thực tập sinh được truyền tống trước đó… Lỗi, lỗi!]
[Có thực tập sinh đã bị truyền tống lỗi trong quá trình dịch chuyển tức thời, rơi vào chiều không gian bóng tối không xác định.]
Người đàn ông đang nằm ngửa đầu trong bồn tắm đột nhiên mở mắt.
Ác quỷ đứng dậy khỏi làn nước hồ lạnh giá, tiện tay nhặt một chiếc áo choàng tắm treo bên cạnh rồi bước ra ngoài.
Ít ai biết rằng phó bản siêu cấp S cũng có thể được chia hành hai loại chiều không gian.
Một loại là chiều không gian ánh sáng, loại kia là chiều không gian bóng tối.
Giống như thế giới hoàn mỹ ban đầu, nó như phó bản cốt lõi của chiều không gian ánh sáng.
Cho dù sự thật có dơ bẩn đến đâu, ít phất phó bản này vẫn có giao diện bên ngoài rất bóng bẩy đẹp đẽ.
Mà chiều không gian bóng tối thì ngược lại, chúng mục ruỗng từ trong cốt lõi.
Số lượng phó bản siêu cấp S rất ít, vì thế giới nhỏ tự hình thành nên hệ thống chủ cũng hiếm khi giải trừ (mối quan hệ) với chúng, chỉ duy trì hợp tác với một vài phó bản chiều không gian ánh sáng.
Hệ thống chủ chưa từng cân nhắc đến việc hợp tác với các phó bản chiều không gian bóng tối, bởi vì chúng không dễ kiểm soát cũng không tuân theo các quy tắc chế định chung.
Vậy nên nhiều năm qua nước sông không phạm nước giếng, cũng coi như bình an vô sự.
Chẳng ai có thể ngờ được, lần này lại là chiều không gian bóng tối ra tay trước, cưỡng chế đưa thực tập sinh đi.
Lúc buộc thắt lưng áo choàng tắm, Ác ma tóc đen thản nhiên hỏi: “Thực tập sinh bị bắt đi là ai?”
Hệ thống chủ lạnh lùng trả lời: [No.9 và No.10.]
__________.