Thúc Thúc Yêu Nghiệt Đừng Đến Gần

Ánh mắt của mọi người tìm nơi phát ra giọng nói,chỉ thấy một ông lão
đang nổi giận oán hận nhìn chằm chằm Tô Lực Hằng,ánh mắt giống như muốn
lột da thịt người kia,ông lão này chính là Lâm Cẩm Quyền.

“Các ngươi
không thể kết hôn!” Lâm Cẩm Quyền quyết không cho phép cháu gái của ông
gả cho người chú trên danh nghĩa,huống chi người này còn là một tên xã
hội đen bạo lực,dã man,thô lỗ không có lễ phép.

“Tại sao?” Tô Lực
Hằng nhướng mày hỏi,hắn chính là muốn diễn trò công bố chuyện chung thân đại sự của Tiểu Tiểu trước mặt Lâm Cẩm Quyền,vì muốn xem ông ta làm sao phản đối.

“Lão gia,không nên tức giận tại đây.” Lưu Thanh Sơn hạ
giọng khuyên nhủ,hắn thật sợ Lâm Cẩm Quyền vọng động nói ra chuyện
gì,đến lúc đó hai nhà Lâm Tô đều không còn mặt mũi.

“Này. . . . . .”
Lâm Cẩm Quyền thật khó xử,lúc này ông quyết không thể nói ra quan hệ chú cháu giữa bọn họ,mặc dù đây chỉ là trên danh nghĩa nhưng tiếng người
đáng sợ,ông không muốn cháu gái của ông bị dìm ngập trong nước miếng mọi người .

“Lão gia ta chỉ muốn đùa Tô tổng một chút.” Lưu Thanh Sơn
thấy thế lập tức giúp ông giải vây, “Ha ha,chúc Tô tổng cùng Tô tiểu thư hạnh phúc.”

Lúc này mọi người mới thu hồi ánh mắt nghi hoặc,bất quá trong lòng vẫn nói thầm,đùa kiểu này có chút quá lố.

Nhìn ánh mắt thắng lợi của người đứng bên cạnh, nhìn lại Lâm Cẩm Quyền dưới
đài nhíu chặt chân mày,Liễu Uyển Nhi đột nhiên cảm giác được tình cảm
của cô hình như bị lợi dụng,bị lợi dụng tổn thương ông ngoại của cô.

“Hằng,em đến phòng rửa tay một chút.”

Liễu Uyển Nhi có chút ũ rũ đi xuống đài,mà Tô Lực Hằng đang đắc ý cho nên không phát hiện cô khác thường.

Liễu Uyển Nhi ngồi trong phòng vệ sinh ngẩn người,chợt nghe trong phòng rửa tay truyền đến tiếng nói của hai người phụ nữ.

“Nghe nói trước kia Lâm gia cùng Tô gia vì tranh quyền giám hộ một cô bé mà
phải ra tòa,cô bé kia thật giống cháu gái Lâm Cẩm Quyền,cháu gái Tô Lực
Hằng.”

“Nhìn bộ dạng kích động tối nay của Lâm Cẩm Quyền,không lẽ cô nhóc đứng trên đài là cháu gái ông ta sao?”

“Đúng đấy,nhìn tuổi cô ta hình như còn rất nhỏ.” Lúc này cô gái kia giống như bỗng nhiên nghĩ tới điều gì,kinh ngạc kêu lên, “Cô cũng là họ Tô!”

“Trời ạ,Tô Lực Hằng muốn kết hôn người đó lại là cháu gái mình sao”

Hai người phụ nữ hít sâu một hơi.

“Khó trách Lâm Cẩm Quyền kích động phản đối,đây là cam luyen .”

Người phụ nữ nói giống như tiếng nổ,nổ ong ong tai Liễu Uyển Nhi.

Chờ hai người rời đi cô mới vịn tường đi ra ngoài,đứng trước bồn rửa tay bỗng nhiên cô không dám nhìn mặt mình trong gương.

Tại sao tình yêu của cô lại không được người đời chấp nhận,nước mắt nén
không được rơi xuống,giờ khắc này cô cảm giác cô độc bất lực.


Trên đường trở về Tô gia,Tô Lực Hằng vẫn đắm chìm tự đắc,cho đến về nhà mới phát hiện Liễu Uyển Nhi có chút khác thường.

“Tiểu Tiểu,em sao vậy?”

Một khuôn mặt nhỏ nhắn cau mày kéo căng thật chặc,chuyện gì làm cho cô không vui ?

Nhìn hắn một hồi Liễu Uyển Nhi với thỉnh cầu: “Hằng,có thể đừng đối đầu với ông ngoại không?”

Vừa nghe lời này Tô Lực Hằng lập tức giận tái mặt.

“Tại sao muốn nói chuyện thay ông ta?”

Cô không biết người kia đã tổn thương cái nhà này thế nào,cô đã không biết còn xin tội thay ông ta giống như sát muối lên vết thương hắn.

“Ông ấy dù sao cũng là ông ngoại em,hơn nữa ông ấy cũng rất tốt với em.”

“Nhưng ông ta đã tổn thương người Tô gia,từng tàn nhẫn chia rẽ mẹ và cha
em,hiện tại lại muốn ngăn cản chúng ta quen nhau.” Nhớ tới năm tháng
gian khổ, trong mắt Tô Lực Hằng hiện lên một tia đau đớn.

Liễu Uyển
Nhi cũng không biết nên làm sao khuyên hắn,nếu như Tô Tiểu Tiểu sẽ đối
đãi Lâm Cẩm Quyền thế nào? Cũng sẽ giận giữ thù hận như Tô Lực Hằng vậy
sao?

Cô không trải qua khoảng thời gian đó,có lẽ không có quyền đi chỉ trích thái độ Tô Lực Hằng đối với Lâm Cẩm Quyền.

“Hằng,thật xin lỗi.” Chui đầu vào trong ngực hắn,ôm hông của hắn”Em sau này không nói đến người ấy nữa.”

Quay người lại ôm chặt cô,Tô Lực Hằng yên lặng suy nghĩ,có lẽ hắn phải đưa
cô rời đi,đi đến một nơi không có thù hận không có người quấy nhiễu.

Mà trong Liễu Uyển Nhi lòng ngực của hắn cũng đang tự hỏi,cô phải dùng cách gì nói cho hắn biết,cô không muốn kết hôn.

……

Liễu Uyển Nhi phiền muộn một mình đi tới đình viện,phát hiện Tiểu Do đang ngồi ngẩn người.

“Tại sao chị lại ngồi ở đây?” Cô ấy không phải nên ở tầng cao nhất cùng Đao Nhân đoạt máy tính?

“Tôi chỉ muốn ngồi chơi một chút.” Tiểu Do không muốn nói cho cô biết.

Cô tới Tô gia thời gian dài như vậy,cơ hồ ngày ngày đều quấn Đao Nhân cùng hắn như hình với bóng,nhưng trong mắt của hắn lại như cũ chỉ có game
online, có khi cô thật muốn bỏ đi,quên người đàn ông làm cô chán ghét.

“Còn em?” Tiểu Do không hiểu không phải Tô Lực Hằng mới tuyên bố hôn lễ giữa bọn họ sao,ngọt ngào đến làm cô không ngừng hâm mộ,tai sao vẻ mặt cô
lúc này lại ủ dột đến thế.

“Em. . . . . .” Nhìn Tiểu Do bên cạnh,Liễu Uyển Nhi bỗng nhiên muốn nói rõ tâm sự của mình, “Tiểu Do,chị cảm thấy
em và Hằng thích hợp sao?”

Nghe vậy Tiểu Do lập tức mở to hai mắt nhìn: “Chẳng lẽ cô không yêu đại ca?”


Cô ấy không phải còn tình cảm với Thiểu Đình chứ?

Liễu Uyển Nhi vội vàng lắc đầu:”Không phải,chẳng qua ~ chẳng qua hắn dù sao
cũng là chú trên danh nghĩa,chị cảm thấy em ở cùng với hắn có cam luyen
hay không?”

Tiểu Do không khỏi liếc cô một cái: “Em nghĩ nhiều vậy
làm gì,các người không có quan hệ huyết thống,tại sao không thể ở chung
một chỗ!”

Thật có thể đơn giản vậy sao? Nghĩ tới lời nói của hai cô
gái trong phòng rửa tay,lòng của cô lại căng thẳng,cô thật không cách
nào chịu được người khác giễu cợt quan hệ giữa cô và Tô Lực Hằng

Hiazz ~ hai cô bé tự than thở nổi lòng riêng mình,khổ sở của riêng mình

Kể từ khi dự bữa tiệc rượu trở về Lâm Cẩm Quyền vẫn trầm mặc,Lưu Thanh
Sơn biết ông đang tìm cách giải quyết chuyện lớn,mà chuyện lớn này có
liên quan đến Tô Lực Hằng.

“Thanh Sơn,giúp ta an bài ta muốn thấy Tiểu Tiểu.”

Quả nhiên như suy nghĩ trong đầu Lưu Thanh Sơn,nhưng yêu cầu của ông hình
như có chút khó khăn: “Lão gia,chuyện này có chút khó khăn,ngài biết
đấy,hiện tại Tô Lực Hằng bảo vệ Tôn tiểu thư vô cùng kín,người ngoài e
rằng không thể đến gần.”

“Ta biết ngươi có biện pháp .” Lâm Cẩm Quyền mang theo ý nghĩ sâu sa nhìn về phía lão quản gia đã theo ông mấy chục năm.

Hiazz,hắn chỉ có thể thử một chút,nhưng nhìn Lâm Cẩm Quyền vẫn cố chấp như
thế,Lưu Thanh Sơn bỗng nhiên có chút lo lắng bi kịch mười bảy năm trước
có thể xảy ra lần nữa,không khỏi muốn khuyên ông hai câu.

“Lão
gia,thật ra thì ta cảm thấy Tô Lực Hằng không tồi,có năng lực tài cán
vừa yêu thương Tôn tiểu thư,chúng ta không nên ngăn cản bọn họ quen
nhau.”

“Ngươi biết cái gì!” Lâm Cẩm Quyền không thích nghe có người
nói chuyện thay Tô Lực Hằng”Hắn là chú Tiểu Tiểu,mặc dù không có quan hệ huyết thống nhưng danh nghĩa trốn không thoát ,ngươi muốn Tiểu Tiểu bị
người ta nói xấu cả đời sao? Còn nữa,hắn là thủ lĩnh xã hội đen,ngày
ngày sống trong chém giết, Tiểu Tiểu làm sao có thể sống cuộc sống như
thế.”

“Nhưng Thiểu Đình ngài thích không phải cũng là xã hội đen?” Lưu Thanh Sơn cảm thấy ông có thành kiến với Tô Lực Hằng.

Lâm Cẩm Quyền bỗng nhiên á khẩu,chốc lát mới nói: “Hắn sao có thể so sánh
với Thiểu Đình,Thiểu Đình hiểu chuyện hữu lễ,trầm ổn cơ trí ở cùng với
Tiểu Tiểu sẽ rất tốt,hắn còn có thể thoát khỏi xã hội đen tới giúp ta
quản lý tập đoàn Lâm thị,dù sao công ty sau này cũng là của bọn họ .”


Nói đi nói lại còn không phải muốn chọn người nối nghiệp sao,Vu Thiểu Đình
hiền lành nghe theo lời ông,còn Tô Lực Hằng bá đạo sẽ không nghe
theo,chỉ đơn giản như vậy.

“Lão gia,nhưng Tô Lực Hằng không giống đại ca của hắn,năm đó dù ngài đối xử tệ với cô gia thế nào,hắn vẫn đối đãi
ngài tốt như cha vợ,giờ đổi thành Tô Lực Hằng chỉ biết mạnh mẽ phản
kích,đến lúc đó Tôn tiểu thư bị kẹp ở giữa sẽ rất khó xử.” Lưu Thanh Sơn kiên nhẫn phân tích chỉ hy vọng ông có thể bỏ đi thành kiến tiếp nhận
Tô Lực Hằng.

Lưu Thanh Sơn phân tích khiến ông Lâm Cẩm Quyền nghẹn
họng,hắn nói không sai,tất cả chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này
không phải do Tô Lực Hằng bắt đầu phản kích sao.

Thật ra thì chuyện
mười bảy năm trước ông không phải chưa có phản tỉnh mình,nhưng muốn ông
tiếp nhận Tô Lực Hằng thật sự có chút khó khăn.

Nhìn ánh mắt tha
thiết của lão quản gia,nhớ tới hôm nay cùng cháu ruột chia lìa,nhớ tới
mình trước khi chết cũng không thấy được mặt cháu gái,trái tim Lâm Cẩm
Quyền cứng rắn cỡ nào cũng dần mềm.

“Nếu như Tô Lực Hằng có thể rời khỏi xã hội đen,tới nói xin lỗi ta thì ta sẽ chấp nhận hắn.”

Nghe vậy Lâm Thanh Sơn lộ ra một tia vui mừng nhưng nghĩ đến Tô Lực Hằng
càng thêm nhức đầu,hắn chịu đến nói xin lỗi Lâm Cẩm Quyền sao, thậm chí
rời khỏi xã hội đen sao? Hình như rất khó.

Hiazzz,cách mạng chưa thành công,hắn Lão Lưu vẫn phải tiếp tục cố gắng!

“Nhưng ta vẫn cần gặp mặt Tiểu Tiểu.”

Ánh mắt kiên định nhìn về phía Lưu Thanh Sơn,Lâm Cẩm Quyền cảm thấy ông cần thiết nói rõ mọi chuyện với cháu gái,để con bé biết bối cảnh thật của
Tô Lực Hằng,để con bé hiểu nếu như sống cùng Tô Lực Hằng bọn họ sẽ gặp
phải vấn đề gì,hôn nhân là chuyện cả đời ông hi vọng cháu ông suy nghĩ
kỹ càng.

Lưu Thanh Sơn gật đầu,có lẽ nói rõ mọi chuyện mới có thể giải quyết mâu thuẫn.

Ngày này Tô Lực Hằng mang theo Vu Thiểu Đình và Khinh Vân đến công
ty,trong nhà chỉ còn lại có Liễu Uyển Nhi,dì Trương cùng Đao Nhân và
Tiểu Do núp trên tầng cao nhất .

Dì Trương dọn dẹp xong phòng bếp
đang chuẩn bị đem rác bỏ,đi tới cửa bỗng nhiên cái eo rắc một cái,đau
đớn để bà ngồi bệt trên mặt đất.

“Dì Trương,dì không sao chứ?”

Liễu Uyển Nhi vừa lúc xuống lầu thấy được, lập tức chạy đến đỡ dì Trương đứng dậy.

“Thật là,thắt lưng tự niên đau.”

“Dì ngồi đây một chút,cháu sẽ quăng rác giùm dì.”

Vừa nói liền nhặt một bao rác lớn bỏ đi.

Đem rác bỏ vào trong thùng,Liễu Uyển Nhi đang chuẩn bị về nhà chợt thấy hai bóng người quen thuộc từ trong góc đi ra,là Lâm Cẩm Quyền và Lưu Thanh
Sơn.

“Tiểu Tiểu.” Lâm Cẩm Quyền kích động nhìn cô bé trước mắt.

Theo bản năng đứng nhìn,không thấy bóng dáng hắn mới nhẹ nhõm đi đến.


“Ông ngoại,sao ông lại tới đây?”

Vốn nên mời ông vào nhà ngồi nhưng suy nghĩ đến quan hệ khẩn trương giữa hai nhà,vẫn thôi đi.

“Ông đến thăm cháu.”

Thật ra thì bọn họ núp ở đây rất lâu rồi.

“Lão gia,không bằng chúng ta qua quán cà phê bên kia ngồi nói chuyện một
chút.” Lưu Thanh Sơn đề nghị,theo tin tức của hắn bọn người Tô Lực Hằng
sẽ không về được,mà ngôi nhà đó cũng không phải nơi lý tưởng để nói
chuyện.

Người phục vụ bưng lên ba ly cà phê.

Thời gian đáng quý Lâm Cẩm Quyền trực tiếp mở miệng nói: “Tiểu Tiểu,cháu thật muốn kết hôn cùng Tô Lực Hằng sao?”

Vấn đề này Liễu Uyển Nhi không biết nên trả lời thế nào,cô yêu Tô Lực Hằng
nhưng sợ nghe người khác đàm tiếu quan hệ giữa bọn họ.

Nhìn vẻ mặt do dự của Liễu Uyển Nhi,Lâm Cẩm Quyền nói: “Cháu không muốn gả cho hắn phải không?”

Nếu như vậy thì tốt quá,tất cả vấn đề cũng dễ giải quyết.

Liễu Uyển Nhi lắc đầu cô không biết làm sao nói với Lâm Cẩm Quyền,mặc dù
biết ông quan tâm mình nhưng dù sao vẫn chưa thân thuộc với ông,vẫn chưa thể thổ lộ tâm sự với ông.

Mà lúc này Lâm Cẩm Quyền đã đứt định ý
định Liễu Uyển Nhi không muốn lấy Tô Lực Hằng ,chuyển hướng bắt đầu thao thao bất tuyệt nói.

“Cháu không muốn lấy hắn là đúng,hắn dù sao cũng là người chú trên danh nghĩa,nếu như hai người sống chung người ngoài
sẽ nói thế nào.”

Quả thế,Liễu Uyển Nhi thật đau lòng.

Lại nghe Lâm Cẩm Quyền nói: “Cô bé muốn giữ mình trong sạch không nên qua lại với xã hội đen,mặc dù cháu hiện tại đã sống cùng Tô Lực Hằng,nhưng tốt nhất
đừng tiếp xúc nhiều với hắn,để tránh bị lây khí chất xã hội đen.”

Cái gì,Hằng là xã hội đen? Tại sao không có ai nói cho cô biết?

Nhớ tới mấy lần đuổi giết,nhớ tới hắn dạy cô bắn súng,nhớ tới Khinh Vân
thường xuyên để lộ vẻ mặt hung dữ. . . . . . Bỗng nhiên phát giác thì ra cô ngây thơ thế.

Nhưng vẫn không nhịn được nói chuyện thay Tô Lực Hằng : “Thật ra thì Hằng cũng là người tốt,hắn chưa từng làm xằng làm bậy.”

“Làm sao cháu biết hắn không có?” Lâm Cẩm Quyền đột nhiên cảm giác cháu gái
ông quá đơn thuần,ngày nào đó bị lừa gạt đi bán cũng không biết,”Cháu có biết hắn bảo đàn em đi uy hiếp mua mảnh đất đẹp của ta không? Cháu có
biết hắn đã tung tin với cảnh sát nói ông ngoại cháu rửa tiền ở nước
ngoài,để cho cảnh sát tới đây điều tra ta không. . . . . .”

“Được rồi lão gia,thời gian không còn sớm chúng ta trở về trước thôi.” Lưu Thanh
Sơn vội vàng ngăn lại lời ông,ông ta không thấy sắc mặt Tôn tiểu thư đã
càng ngày càng trắng sao?

Lâm Cẩm Quyền còn chưa nói đủ,nhưng bị Lưu Thanh Sơn lần nữa thúc giục,không thể làm gì khác hơn rời đi trước.

Mà Liễu Uyển Nhi đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người,cô vốn tưởng rằng Tô Lực
Hằng chẳng qua đấu khí với Lâm Cẩm Quyền,chứ không nghĩ rằng hắn ở sau
lưng làm nhiều chuyện quá mức đáng sợ,hắn như vậy làm cho cô cảm giác xa lạ,có một chút sợ hãi.

Thật hy vọng tất cả đều do Lâm Cẩm Quyền thêu dệt,không được,cô phải hỏi chính miệng Tô Lực Hằng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận