Mấy ngày sau Thư phòng “Đại ca,sự cố lần này không phải đột nhiên có.” Vu Thiểu Đình.Hắn cũng chú ý tới,chẳng qua mấy ngày nay lo dưỡng thương nên tạm thời gác việc này qua một bên. “Khinh Vân ,bên cậu có phát hiện việc gì không?”Khinh Vân lắc đầu nói: “Đối phương đương nhiên chuẩn bị chu đáo,hiện trường không có để lại dấu vết nào.” “Ta hoài nghi Thích Vĩnh Thịnh còn chưa chết.”Tô Lực Hằng vừa nói xong,Khinh Vân lập tức đáp trả: “Làm sao có thể,em tận mắt thấy hắn đi vào hiện trường bạo tạc .” “Chỉ cần không có thi thể tất cả đều có thể,Thích gia có thế lực lớn,người nối nghiệp của bọn họ cũng sẽ không tầm thường.”Lời Tô Lực Hằng làm Khinh Vân không thể phủ nhận,có lẽ hắn thật quá sơ suất. Lúc này Tô Lực Hằng cầm lấy giấy cùng bút trên bàn,viết lên trên mấy chữ cho Vu Thiểu Đình cùng Khinh Vân. “Ta hoài nghi chuyện lần do nội gian trong bang làm.”Nhìn chữ trên giấy hai người cũng kinh ngạc bọn họ cũng cảm thấy chuyện này hẳn do trong ngoài tiếp ứng mới làm được,nếu không làm sao biết rõ thời gian của bọn họ,chuyến đường cùng an bài xe,nhưng là người nào? Nhìn vẻ mặt khó có thể tin của bọn họ,Tô Lực Hằng thản nhiên nói: “Mau liên lạc cùng mọi người điều tra Thích Vĩnh Thịnh.” Thật ra thì hắn hoài nghi người này đã không phải chuyện một hai ngày,sự cố lần này chẳng qua càng thêm chứng thật suy đoán của hắn thôi. “Đại ca,vậy chúng ta hiện tại có cần bàn phương pháp xử lý?” Vu Thiểu Đình lo lắng nếu như người này thật là nội gian,có lần nữa nguy hại an toàn mọi người trong nhà.“Yên lặng theo dõi tình hình,nếu như bây giờ chúng ta đả thảo kinh xà sẽ chỉ làm Thích Vĩnh Thịnh vứt bỏ người này,đến lúc đó biết đâu nhiều nguy hiểm hơn ẩn núp bên người chúng ta,việc này lại càng không có lợi.”Tô Lực Hằng lại nói: “Chuyện này trước không nên để người thứ tư biết.” Hắn lo lắng không biết bên ngoài có bao nhiêu tai họa đang chờ mình,nhiều người biết chỉ thêm một phần nguy hiểm. Vu Thiểu Đình cùng Khinh Vân gật đầu,giờ khắc này bất luận ở nhà hay ở ngoài,bọn họ cũng sẽ thêm một phần cảnh giác. “Khinh Vân,cậu ra ngoài trước,tôi có việc muốn nói với Thiểu Đình.”“Dạ”Sau khi Khinh Vân đi, trong thư phòng chỉ còn lại có hai người Tô Lực Hằng cùng Vu Thiểu Đình . “Thiểu Đình,cám ơn cậu đã cứu tôi và Tiểu Tiểu.”Lời cám ơn này hắn đã sớm muốn nói. “Đây là chuyện tôi phải làm .” Vu Thiểu Đình.Tô Lực Hằng trầm lặng chốc lát sau đứng dậy nhìn vào mắt Vu Thiểu Đình: “Mặc dù cậu đã cứu ta,nhưng ta sẽ không vì vậy đem Tiểu Tiểu tặng cho cậu.” Đây là mục đích hắn bảo Vu Thiểu Đình ở lại,hắn muốn cho cậu nhóc hiểu được,Tô Tiểu Tiểu đã là người phụ nữ của hắn,vĩnh viễn không liên quan đến Vu Thiểu Đình,cho dù thiếu cậu ta một mạng,hắn cũng sẽ không dùng phụ nữ của mình đổi lại ân tình. “Chuyện em và Tiểu Tiểu đã qua.” Nói thật lạnh nhạt nhưng chỉ có Vu Thiểu Đình mới rõ trong lòng mình đang đau đớn.Một khắc ra khỏi thư phòng,Vu Thiểu Đình trong lòng thở dài một hơi,có lẽ hắn còn thiếu phần mạnh mẽ nên mới thua trong cuộc tranh đấu tình yêu này. Có lẽ thật nên buông xuống. Bên trong thư phòng,Tô Lực Hằng im lặng thật ra thì trong lòng hắn cũng cất dấu một phần áy náy với Thiểu Đình,vì mình đã đoạt đi người yêu của hắn,nhưng tình yêu vốn ích kỷ . Bảo hắn làm sao có thể dễ dàng buông tha.