Thuở Xưa Có Ngọn Núi Linh Kiếm Dịch Full


Vương Lục tán thưởng gật đầu: "Tiểu Hải, ngươi đã dần dần mò ra được cách thức rồi."
"Vương huynh quá khen, ta chỉ mới nghĩ ra được vài phương án.

Phương án đơn giản nhất chính là khuyên nhủ Hà Lữ thị buông bỏ oán hận lúc trẻ, dù sao bất kể năm đó trưởng thôn đã làm gì, thì mấy chục năm qua, Hà Lữ thị vẫn luôn ở bên cạnh, cùng trưởng thôn trải qua sóng gió cuộc đời, còn Lưu đại nương chẳng qua cũng chỉ như một khúc nhạc đệm, một chút gia vị trong cuộc sống của hắn mà thôi."
Vương Lục cười: "Nhưng nếu ngươi thật sự làm như vậy, nhiệm vụ một trăm điểm chỉ có thể lấy sáu mươi điểm."
Hải Vân Phàm nói: "Bởi vì trong thâm tâm, trưởng thôn vẫn chưa quên được Lưu đại nương, hắn rất phản cảm với thái độ cằn nhằn của Hà Lữ thị.

Còn Lưu đại nương cũng không phải người cam tâm chịu cảnh cô độc."
Vương Lục lại nói: "Nhưng đó đều chỉ là dục vọng cá nhân của mỗi người, danh bất chính, ngôn bất thuận."
Hải Vân Phàm nói: "Cho nên phương pháp tiếp theo chính là uy hiếp dụ dỗ, khiến Lưu đại nương chủ động rút lui.


Dù sao chuyện này cũng là do bà ta mà ra, chỉ cần bà ta chịu buông bỏ, cuộc sống của trưởng thôn liền có thể thật sự trở về yên bình.

Thế nhưng, làm như vậy không những khiến độ khó tăng lên gấp bội, mà còn xung đột với nhiệm vụ của Văn Bảo.

Nếu đại nương thật sự rời đi, tâm nguyện ấp ủ bấy lâu nay của bà ta sẽ không có hi vọng thực hiện, Văn Bảo là cháu nuôi, rất có thể sẽ bị liên lụy."
Vương Lục nói: "Đúng vậy, giữa các nhiệm vụ cấp Giáp rất có thể tồn tại sự xung đột với nhau, hay nói đúng hơn là chắc chắn sẽ như vậy, vì thế, sự phối hợp và trao đổi giữa đám người dự thi cũng trở thành một nội dung khác của vòng khảo nghiệm này.

Chẳng qua cũng may, đối tượng bị ngươi quấy rầy lần này là Văn Bảo, muốn ra tay thế nào cũng được, ha ha ha!"
"...!Chờ chút, chẳng lẽ trong mắt Vương huynh, Văn Bảo không có một chút giá trị nào sao!?"
Vương Lục xua tay: "Chuyện này không liên quan gì đến ta cả.

Ta chỉ đang đứng trên lập trường của ngươi để suy nghĩ vấn đề, ta cho rằng trong mắt ngươi, hắn ta chẳng có chút giá trị nào, cho nên mới đưa ra một kiến nghị chu đáo như thế...!Hơn nữa, muốn giải quyết vấn đề của Văn Bảo cũng không phải chuyện gì khó khăn, cùng lắm thì để hắn ta nảy sinh chút tình cảm với Lưu đại nương lúc tuổi già để lấp đầy khoảng trống tình cảm, muốn thông qua chẳng phải dễ như trở bàn tay.

Bây giờ, hãy quay lại vấn đề chính, ngươi muốn lựa chọn phương án nào?"
Hải Vân Phàm nói: "Hai phương án trên ta đều không muốn chọn, ta có một phương án thứ ba, muốn xin ý kiến của Vương huynh một chút."
"Phương án thứ ba?"
"Chính là thiết kế hãm hại Hà Lữ thị, khiến trưởng thôn có thể danh chính ngôn thuận bỏ bà ta, nối lại tình xưa với Lưu đại nương.


Nếu làm như vậy, nhiệm vụ của Văn Bảo có thể hoàn thành một cách viên mãn, trưởng thôn cũng thỏa được tâm nguyện, tin rằng ta sẽ nhận được đánh giá rất cao.

Toàn bộ quá trình thao tác cũng không khó, nhưng mà..."
Vương Lục nghiêng đầu: "Nhưng mà?"
"Nhưng mà đây tuyệt đối không phải là hành vi của chính nhân quân tử.

Nếu ở trong một môn phái có môn quy nghiêm khắc, chỉ riêng việc nghĩ ra phương án này thôi cũng đã là phạm tội rồi, cho nên ta cần xác nhận một chút ý nghĩ của người thiết kế ra cửa ải Đào Nguyên thôn này.

Vương huynh, theo ý của ngươi, phương án ta vừa mới đưa ra có được hắn ta công nhận hay không?"
Vương Lục trầm ngâm một lát: "Nếu ta là người thiết kế, ta nhất định sẽ cho ngươi hơn chín mươi điểm."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó thì không liên quan gì đến ta nữa.

Đã thiết kế xong cửa ải, cũng chấm điểm xong xuôi rồi, còn muốn thế nào nữa?"

Hải Vân Phàm cười nói: "Đa tạ Vương huynh nhắc nhở, là ta suy nghĩ không chu toàn...!Bất kể người thiết kế kỳ quái này suy nghĩ như thế nào, thì người quyết định kết quả cuối cùng vẫn là Linh Kiếm phái - một môn phái chính đạo, cho nên những phương pháp tà môn ngoại đạo vẫn nên tránh đi thì hơn...!Cuối cùng, Vương huynh, nếu đổi lại là ngươi, ngươi sẽ làm thế nào?"
"Ta ư? Hừ hừ, ngươi muốn biết phương pháp cách thức hoàn mỹ đến thế sao?"
Hải Vân Phàm nói: "Ta đã quyết định phương pháp của mình, sẽ không dao động nữa, nhưng ta thật sự rất tò mò, nếu là ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?"
Lời nói của Hải Vân Phàm rất chân thành.

Niềm kiêu hãnh của người xuất thân từ hoàng tộc khiến hắn không thể nào đi học theo người khác, cho dù đối phương là Vương Lục - một kỳ nhân khiến hắn tâm phục khẩu phục.

Nhưng mặt khác, hắn lại thật sự rất tò mò đối với phương pháp tiếp theo, nói cách khác chính là không ngại học hỏi kẻ dưới.
Vương Lục cũng không có ý định giấu diếm: "Rất đơn giản, chỉ cần thuyết phục Hà Lữ thị và Lưu đại nương thành một đôi, sau đó trưởng thôn ngồi hưởng phúc tề nhân là được."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận