Thuở Xưa Có Ngọn Núi Linh Kiếm Dịch Full


“Là muốn làm một tên thư đồng cả đời, hay là trở thành Vương Trung đường đường chính chính, ta nghĩ...!Ngươi nên suy nghĩ một chút đi.”
Mà kết quả sau khi suy nghĩ, chính là cảnh tượng trước mắt.
Thế nhưng khác với tiểu thư đồng thấp thỏm lo âu, đối với việc hắn ta phản bội thiếu gia lại chẳng mảy may để ý, thậm chí có thể nói, Vương Lục dường như đã chờ mong từ lâu.
“Bộ dạng giả vờ rối rắm của ngươi thật khó coi, ta thật sư không để ý ngươi đi hay ở, cho nên ngươi cứ việc cút xéo đi cho ta, khỏi phải áy náy.”
Vương Trung nhất thời đỏ bừng mặt, thế nhưng hắn không nói thêm lời nào nữa, chỉ lặng lẽ quỳ trên mặt đất dập đầu ba cái với Vương Lục, sau đó ưỡn ngực ngẩng đầu, xoay người rời đi.
Sau khi thư đồng rời đi, Vương Lục không khỏi mỉm cười.
“Dập đầu mấy cái là trở nên đường hoàng, quả nhiên là xoay người làm chủ nhân rồi...!Tiểu Hải, ngươi nói quả nhiên không sai, tên tiểu tử này thật chẳng ra gì.”

Nụ cười của Vương Lục dần trở nên tự giễu: “Uổng công lão tử...!còn giúp hắn làm ra một đống kế hoạch cách thức như vậy!”
Vừa nói, cánh tay hắn hơi ngửa ra, trên bàn sách hơn trăm tờ giấy viết đầy chữ như thiên nữ tán hoa bay lả tả, nhưng chẳng ai biết, giá trị thực tế của mỗi một tờ giấy này có thể so với hoàng kim.
“Đi theo ta bảy năm, ngay cả hào quang nhân vật chính cũng nhận nhầm...!Ta đúng là dạy dỗ không nghiêm! Ài, bây giờ mới hiểu được tâm tình của lão già ngu ngốc có con gái bỏ trốn cùng người ta.”
“Thôi, mặc kệ hắn, công tác chuẩn bị của lão tử cũng chu đáo rồi...!Có thể ra tay.”
Vương Lục nói xong, từ trên giường bước xuống, kéo một tấm vải lụa che trên tường xuống.
Nếu như lúc này Vương Trung còn ở đây, chắc chắn sẽ bị dọa tè ra quần.
Trên tường dán kín mít trên trăm tờ giấy Tuyên Thành loại tốt nhất, mỗi một tờ đều ghi chép phương pháp cách thức của một nhân vật trong thôn, hình vẽ sống động như thật, nội dung chi tiết, so với phiên bản của tổ chức tương trợ trong thôn cùng nhau bổ sung cho nhau còn tỉ mỉ hơn gấp mấy lần!
Một tháng không ra khỏi cửa là thật, nhưng một tháng này cũng không phải uổng phí.

Là một người dự thi đạt thành tích siêu phẩm đi ra từ Vân Ba Đồ, Vương Lục thu hoạch được không chỉ là chút ít mà tiểu thư đồng nhìn thấy, quan hệ giữa hắn và trưởng thôn, không chỉ đơn giản là khách trọ và chủ nhà.
!
“Ồ ồ, Vương Lục hành động rồi!”
“Lời này là thật sao!? Nhanh đi gọi mọi người đến xem!”
Vào buổi sáng ngày mà thư đồng và ba gã bạn đồng hành rời khỏi Đào Nguyên thôn với độ hoàn thành cao đến mức khiến người ta phải kinh ngạc, Vương Lục rốt cuộc cũng kết thúc bế quan, bước ra khỏi cửa, thu hút không biết bao nhiêu người đến vây xem.

“Ồ, hắn chính là Vương Lục, thì ra là bộ dạng này, cũng chẳng có gì ghê gớm, nghe các ngươi nghị luận lúc trước, còn tưởng rằng là một tên yêu ma cao tám thước, eo cũng to tám thước.”
“Chậc, thân hình tám thước sẽ bị sét đánh đó! Đừng thấy hắn ta có vẻ ngoài bình thường, nhưng hắn là người đầu tiên đi ra từ Vân Ba Đồ đấy.”
“Cũng có thể chỉ là may mắn thôi, xem hắn ở trong Đào Nguyên thôn chẳng làm được trò trống gì.”
“Chẳng làm được gì? Hải Vân Phàm, người đầu tiên rời khỏi thôn, là hoàn thành nhiệm vụ dưới sự chỉ đạo của hắn ta đấy.”
“Hừ, chỉ biết cầu nhanh, độ hoàn thành có thể cao đến đâu? Lãng phí nhiệm vụ cấp Giáp của trưởng thôn.

Hơn nữa hiện tại tất cả các nhiệm vụ độc quyền trong thôn đều đã được kích hoạt, hắn coi như kết thúc bế quan thì có thể làm được gì?”
“Ai biết được...!Cho nên mọi người mới đến vây xem, muốn xem hắn ta rốt cuộc muốn làm gì.”
Mà hành động tiếp theo của Vương Lục quả nhiên không khiến mọi người thất vọng.
Hắn đi gánh nước giúp cho Hoàng đại thẩm ở đầu đông thôn.

“Ê ê, có nhầm lẫn gì không vậy! Nhiệm vụ của Hoàng đại thẩm đã hoàn thành rồi, hiện tại không thể nhận ai làm con nuôi nữa, hắn ta đi gánh nước làm gì thế!?”
Mà gã người dự thi đã chiếm được nhiệm vụ của Hoàng đại thẩm cũng cảm thấy khó hiểu, nhiệm vụ của Hoàng đại thẩm này đại khái cũng chỉ đạt tiêu chuẩn cấp Đinh, giá trị của nó ở trong thôn có thể xếp hạng cuối bảng, chẳng khác gì xương gà, không thể tưởng tượng được đường đường là Vương Lục lại chọn nhiệm vụ này làm bước khởi đầu, cũng không biết rốt cuộc là có dụng ý gì.
Vương Lục không để ý đến những người xung quanh đang vây xem, chuyên tâm gánh nước, vóc người hắn trung bình, nhưng thể lực lại rất tốt, chẳng mấy chốc đã đổ đầy chum nước của Hoàng đại thẩm.
“A, tiểu tử, cám ơn...”
Đại thẩm còn chưa nói hết lời, Vương Lục đã ngắt lời: “Con muốn đến trường học của con trai người.”
Đại thẩm ngẩn người, gật đầu.
Sau đó Vương Lục không nói thêm lời nào, buông đòn gánh xuống rồi đi sang nhà bên cạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận