Tối đó Cecil khóc một hồi liền thiếp đi, Legna ôm cậu, không lâu sau anh cũng tiến vào mộng đẹp.
Hôm sau Legna phải đi làm, trước khi rời đi anh còn thuận tiện đánh thức Cecil, vừa tỉnh ngủ, Cecil ngáp một cái, mờ mịt nhìn anh nói chào buổi sáng.
“Vẫn nhớ chuyện tối qua chứ ?” Legna hôn hai má Cecil một cái.
Cecil ý thức mơ hồ gật đầu.
Legna nở nụ cười, xoa xoa mái tóc mềm mại cùa cậu: “Vậy tối nay sau khi anh về, em tốt nhất nên giải thích cho anh một chút, mấy việc làm hỗn trướng em đã làm vài ngày nay, đều là vì yêu anh mà ra.”
Cecil nhất thời tỉnh ngủ, tuy đêm qua Legna đã tiếp nhận lời tỏ tình của cậu, nhưng cậu cũng không ngu đến mức quên mất mấy việc xấu cậu làm ra gần đây.
Nhìn khuôn mặt tươi cười của Legna, cậu rùng mình, khẽ nói: “Leg, xin lỗi.”
“Biết xin lỗi là tốt rồi.” Legna nói.”Nhưng đêm nay, đống nợ nần kia vẫn phải tính sổ.”
Nói xong liền hôn Cecil một cái, đứng dậy ra ngoài.
Thừa dịp Legna đi làm, Cecil chột dạ quét dọn nhà của một lượt, ra ngoài mua bát đĩa mới bù vào số bát đĩa cậu đã đập vỡ, rồi mua thức ăn.
Cậu muốn nấu bữa tối cho Legna, theo công thức, cậu cố gắng tự mình rán sườn bò, nhưng cuối cùng lại cháy rụi.
Legna nhìn miếng sườn bò cháy khét trong mâm liền châm chọc khiêu khích một phen, ngay khi Cecil sắp nổi giận, nghĩ tới gần đây cậu thường xuyên phê bình tài nấu ăn của Legna, vẫn là nhịn xuống.
Dù Legna làm cơm chẳng ra gì, nhưng so với món cậu nấu ra quả thực chính là sơn hào hải vị.
Cecil ăn sườn bò mình tự rán một miếng liền ghét bỏ không ăn nữa, mặc dù Legna nói khó ăn, nhưng vẫn càn quét sạch sẽ đồ ăn trên mâm.
Ăn cơm xong bọn họ cùng nhau nằm trên sofa xem ti vi, rồi làm tình.
Cecil nghĩ, có lẽ lên giường cũng là một phần của “tính sổ” mà Legna đã nói, đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được Legna trên giường có thể có bao nhiêu ác liệt, cũng là lần đầu tiên ở trên giường bị người làm đến khóc lóc xin tha.
Tuy rằng hai người cũng đã rất lâu không nghiêm túc cùng người giao tiếp, nhưng sau khi xác định quan hệ, quả thực vô cùng bất ngờ khi họ nhanh chóng hòa hợp với nhau đến vậy.
Ví dụ như Cecil bắt đầu quá trình học nấu ăn gập ghềnh đầy trắc trở, một mặt là không phục cằn nhắn đồ ăn Legna nấu căn bản không ăn được, mặt khác cũng chỉ là đơn thuần muốn nấu ăn cho đối phương.
Tuy rằng lúc đầu thực sự rất khó ăn, nhưng Legna vẫn ăn hết.
Ví dụ như Legna sẽ bắt đầu lên kế hoạch hẹn hò, đưa Cecil đi ngắm cảnh đêm, hoặc là hẹn hò ăn tối tại nhà hàng tình nhân nào đó.
Kỳ thực Cecil không chú trọng điều này lắm, bọn họ cũng chẳng giàu có gì, cậu cảm thấy hai người chỉ cần ở nhà cùng nhau làm cơm, uống chút rượu, là rất vui vẻ rồi.
Ví dụ như cả hai sẽ ôm nhau say giấc, trong giấc ngủ có thể vì chăn bông và nhiệt độ cơ thể đối phương mà tách ra, buổi sáng nửa tỉnh nửa mê vẫn là thân mật dán chặt nhau.
Tuy rằng quan hệ yêu đương giữa họ rất ổn định, nhưng thỉnh thoảng họ vẫn mời người khác khác tham gia vào cuộc chơi trên giường cùng mình, họ cho rằng yêu nhau cũng không ngăn cản họ thăm dò tình ái với người khác, đôi khi thông qua việc làm tình với người khác có thể giúp họ càng hiểu mình hơn, thậm chí là thân thể đối phương.
Giờ đây, khi đã trở thành người yêu, lễ Phục sinh Cecil mời Legna cùng mình về nhà thăm bà ngoại, bởi vì Legna là người ngoại quốc, kỳ nghỉ không đủ dài để về nước, liền quyết định trở về cùng Cecil.
Thực ra khi đó Cecil có chút lo lắng, mặc dù cậu sớm đã lén đặt hai tấm vé tàu về nhà, nhưng cậu sợ Legna sẽ từ chối mình.
May là không.
Khoảnh khắc Legna nhìn thấy bà Cecil, bà Rita, anh hoàn toàn có thể tưởng tượng ra bà ấy nuôi dạy ra một đứa trẻ đức hạnh như Cecil như thế nào.
Sau khi xuống tàu, Cecil gọi điện thoại cho bà ngoại, khi họ đến, Rita đang đứng trước cửa nhà, một bên hút thuốc một bên chờ họ.
Bà Rita không cao, nhưng dáng đứng rất thẳng, tóc hoa râm mà rậm rạp, trên mặt tuy rằng đầy nếp nhăn, nhưng mơ hồ có thể nhìn ra lúc còn trẻ là một mỹ nhân, trên sống mũi đeo cặp kính lão, chóp mũi nhỏ mà nhọn cong, vô cùng giống với Cecil.
Bà mặc một bộ âu phục hải quân màu xanh lam, trên cổ buộc một chiếc khăn lụa in hoa màu hồng nhạt, nhìn qua tao nhã mỹ lệ.
Cecil nói quần áo của bà đều là bà tự mình may, lúc cậu mười tuổi đã được bà Rita dạy sử dụng máy may lần đầu tiên.
Lúc giới thiệu bà với bạn trai Cecil có chút khó chịu, Legna tuy hơi lo lắng nhưng không thể hiện ra, Rita ngược lại rất bình tĩnh đổi thuốc lá sang tay trái, dùng tay phải bắt tay anh.
Đó là lần đầu tiên Legna chứng kiến vẻ mặt ngại ngùng của Cecil.
“Hi vọng cháu tôi không gây thêm phiền phức cho cậu.” Bà bình tĩnh nói.”Nó từ nhỏ đã là kẻ chuyên gây rắc rối rồi.”
Cecil bên cạnh biểu tình có chút chột dạ, cho đến cuối tuần lễ Phục sinh kia cậu vẫn luôn cư xử như một cậu bé ngoan ngoãn bên cạnh bà, có điều cậu nói cho Legna, thực ra hồi bé khi cậu làm hỏng cái gì, bà đều biết hết, chỉ là không nói thôi.
Tối lễ Phục sinh đó bà Rita đã làm salad trái cây và ức gà nướng tẩm gia vị với khoai tây nghiền bỏ thêm wasabi và thịt xông khói, món tráng miệng là bánh việt quất.
Sau bữa ăn, bà Rita sai đứa cháu trai đi rửa bát, mình và Legna thì ra ngoài nhà hút thuốc, nhìn bóng lưng bà ngoại với bạn trai một chút, lại nhìn đống bát đĩa chồng chất như núi trong bồn rửa một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cecil nhăn lại, một mặt thâm cừu đại hận, Legna cười phất tay với cậu.
Buổi tối bên ngoài những ngôi nhà vùng ngoại thành không có bóng người, chỉ có ánh đèn của các hộ gia đình.
Bà Rita nhìn qua tuy rằng vô cùng nghiêm túc, nhưng thật ra rất hay nói, bà kể lại một vài chuyện ngớ ngẩn khi Cecil còn bé, như khi cậu bảy tuổi, để cho tiện mà bà cắt tóc Cecil thành đầu đinh, nhìn thấy kiểu tóc mới của mình trong gương bé Cecil một bên khóc một bên kêu gào “Con không muốn sống nữa —— sau này con không bao giờ muốn gặp bà nữa ——”, tối đó cậu còn buồn đến nỗi không thèm ăn bánh cà rốt mình thích nhất.
Leg gần như có thể tưởng tượng cảnh bé Cecil khóc lớn, mà bà Rite trẻ hơn chút đứng một bên hút thuốc lá, bộ dáng thờ ơ lạnh nhạt.
Nó rất thích cậu —— Rita nói với Legna.
Lần trước Cecil dẫn bạn trai về là khi nó đang học cấp ba, Rita nói tiếp, nó thường xuyên nhắc tới cậu, trước khi các cậu bắt đầu hẹn hò nó trong điện thoại không ngừng nhắc về cậu với tôi.
Cháu cũng thích em ấy.
Legna trả lời, anh đột nhiên phát hiện bộ dáng Rita hút thuốc rất tao nhã, Cecil mơ hồ mang theo bóng dáng của bà.
Tôi hi vọng vậy.
Rita nói, đôi mắt xám nhìn kỹ Legna tựa đang đánh giá anh.
Nó như một đứa trẻ mang tâm sự nhưng không bao giờ nói, nó chỉ nguyện ý chia sẻ bí mật với tôi —— như khi nó mười lăm tuổi công khai với tôi —— nhưng khi nó buồn, có lúc lại không muốn nói ra.
Lúc nó mới lên cấp ba, có một lần nó mang một thân tâm sự sầu não uất ức, tôi hỏi nó tại sao nhưng nó lại chê tôi phiền, khoảng thời gian đó nó ít khi ăn tối.
Cuối cùng nó sốt cao, mới nói tôi nghe tất cả, khi đó nó thầm mến một bạn nam trong trường, tỏ tỉnh với đối phương nhưng lại bị từ chối, thằng con trai đó còn nói nó buồn nôn, sau đó tôi phải an ủi nó rất lâu, sau khi tâm sự nó mới chịu ăn nhiều một chút.
A, xa quá rồi, nói chung, nếu cậu cảm thấy nó có tâm sự, phải trăm phương ngàn kế ép nó nói ra, nếu không nó sẽ luôn chìm trong cảm giác bức bách, buồn bã.
Cháu sẽ chăm sóc em ấy, bà không cần lo lắng đâu.
Legna đơn giản đáp lại.
Bà Rita nhìn anh một hồi lâu, thuốc lá trong tay đã cháy gần hết, bà liền châm thêm điếu khác.
Lần này bà không nhắc đến chuyện về Cecil nữa, mà hỏi về người nhà Legna.
Legna kể với bà bối cảnh trưởng thành của mình, còn kể thêm vài chuyện lý thú về gia đình mình, bà Rita rất nghiêm túc lắng nghe, kêu Legna gửi một vài ccoong thức nấu đồ ăn truyền thống của Nauy đến hòm thư của bà, lần sau họ đến thăm bà sẽ làm cho họ ăn..