Thượng Ẩn - Sài Kê Đản


Quyển thứ nhất: Rung động thanh xuân.
Chương 190: Cố Hải thành công trốn ra. (Edit:Tiểu Phong)
* * *
Cho hỏi nhỏ xíu: Có Hủ nữ nào chấp nhận yêu Gay không?
* * *
Bạch Lạc Nhân làm như không nghe thấy, tiếp tục ở bên cạnh nói lải nhải,"Trước khi chết sắc mặt cậu ấy tím ngắt, môi khô nhăn nheo trắng bệch như cao su, cậu ấy lạnh lẽo gọi: Anh trai à, anh trai ơi, em khát quá, em phải cắn ngón tay ra để mút cạn máu cho đỡ khát. Anh trai à, anh trai ơi, em đói quá, trong dạ dày của em bây giờ toàn là đất, rễ cây và giun. Anh trai à, anh trai ơi, em lạnh quá, đầu ngón chân của em đã nứt ra rồi, máu và thịt lẫn lộn......."
Cố Dương lạnh giọng quát bảo ngưng lại," Đừng coi tôi là Cố Hải, tôi không dễ dàng bị lừa như vậy."
"A! ! ! "
Bạch Lạc Nhân đột nhiên hét to một tiếng, không hề báo trước, kích thích con ngươi Cố Dương mở rộng.

"Tôi nhìn thấy Đại Hải, tôi thực sự nhìn thấy Đại Hải, cậu ta đang ở gầm giường......"
Nói xong, hơn phân nửa người đều chui xuống dưới giường, chỉ còn lại có bàn chân móc vào trên giường, đầu đã chạm xuống mặt đất, trong giọng nói lộ ra vẻ không kiềm chế được xúc động.
"Đại Hải, cậu muốn nói cái gì thì cứ nói đi, tôi đang nghe đây."
Huyệt Thái Dương của Cố Dương đập thình thịch, chịu đựng kích thích đạp Bạch Lạc Nhân xuống dưới.
Bạch Lạc Nhân tiếp tục coi như chỗ không người trò chuyện với gầm giường, nói rất mạch lạc, giống như thực sự nghe được cái gì đó. Nói đặc biệt khoa trương phiến tình, đều là nói cho Cố Dương nghe, Cố Dương giả bộ người điếc, Bạch Lạc Nhân giống như một cái máy đọc đi đọc lại, đọc một lần lại đọc một lần nữa chẳng ngại đang gây phiền nhiễu cho người khác mà liên tiếp nói mấy câu.
Rốt cuộc, Cố Dương bị Bạch Lạc Nhân chọc giận thật sự, anh ta đứng dậy rất mạnh mẽ, nắm lấy dây lưng của Bạch Lạc Nhân, muốn đem cậu ta kéo về trên giường. Kết quả dây lưng Bạch Lạc Nhân bị bung ra, trọng lực làm cho chân Bạch Lạc Nhân cũng rơi xuống giường, mắt Cố Dương nhìn cả người cậu trượt xuống dưới đất, trong tay chỉ còn lại có một cái dây lưng.
"Đại Hải, tôi đến giúp cậu." Bạch Lạc Nhân uể oải phun ra một câu.
Cố Dương lạnh mặt bước xuống giường, muốn đem Bạch Lạc Nhân kéo dậy, lại phát hiện thân thể cậu vô cùng cứng ngắt. Cố Dương căng thẳng trong lòng, vội vàng mở đèn, kết quả thấy mặt Bạch Lạc Nhân không có chút máu, mắt mở to, môi run lên một cái, đến nói cũng không lên lời. Cố Dương đem Bạch Lạc Nhân ôm lên giường, vội vàng gọi điện thoại cho bác sĩ, lúc cúp điện thoại Bạch Lạc Nhân đã bất tỉnh nhân sự.
"Mẹ nó, thật sự thua cậu, không phải cậu dùng thủ đoạn này để trói buộc Cố Hải chứ?"
Cố Dương đứng bên giường biểu tình im lặng, từ giây phút đầu tiên Bạch Lạc Nhân nhờ anh ta giúp đỡ, anh ta liền quyết định phải giúp đỡ rồi. Về phần yêu cầu vô lý đó, chỉ là đơn thuần là có chút khẩu vị ác thú thôi, thứ nhất là muốn trêu chọc Bạch Lạc Nhân một chút, thứ hai là muốn cho cậu ta biết khó mà lui, bản thân ngủ một giấc yên tĩnh, ngày hôm sau tinh thần tràn đầy sẽ đi đến đơn vị.
Ai ngờ cuối cùng lại bị cậu ta cảm hóa! !
Sáng sớm, Cố Uy Đình nhận được điện thoại của Cố Dương.
"Chú, chú đang ở đơn vị hay sao?"
Cố Uy Đình hết sức đề phòng liền đứng dậy,"Chú đang ở đây, làm sao vậy?."
"À, cháu có chút chuyện muốn chú giúp một chút, chú xem chúng ta ra bên ngoài bàn bạc hay là cháu đến đơn vị tìm chú?"
"Cháu đến chỗ chú đi."

Cúp điện thoại của Cố Dương không bao lâu, Tôn cảnh vệ liền gõ cửa tiến vào, nhắc nhở Cố Uy Đình có một hội nghị phải tham gia, bây giờ chuẩn bị đi cũng vừa rồi, lập tức sẽ lái xe xuất phát.
"À, hôm nay nhất định phải đi nhỉ...." Ngón tay của Cố Uy Đình gõ bàn một cái,"Tôi quên mất chuyện này đấy."
Dứt lời đứng dậy liền thu dọn đồ đạc, trong lúc đó Cố Uy Đình không ngừng lấy tay xoa xoa huyệt Thái Dương, xem ra tinh thần không phải là quá tốt. Tôn cảnh vệ đứng ở cửa, ánh mắt nhìn thẳng về phía sàn nhà giữa căn phòng, đến khi Cố Uy Đình đưa ánh mắt di chuyển qua, Tôn cảnh vệ lại ngó qua chỗ khác, vẻ mặt làm bộ tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra.
Hai ngày này Tôn cảnh vệ vẫn thành thật, không có công việc khẩn cấp, hầu như rất ít khi đi đến phòng của Cố Uy Đình. Cho dù có tiến vào, cũng hai câu liền rời đi, cũng không hề đề cập đến chuyện của Cố Hải.
Cố Uy Đình vừa muốn ra ngoài, điện thoại của Cố Dương lại gọi tới.
"Chú, cháu đã đến cổng."
"Bây giờ chú có một cuộc họp phải đi, cháu có thể ở phòng tiếp khách chờ chú một chút, cũng có thể trực tiếp đi đến chỗ ở của chú chờ."
Đặt máy điện thoại xuống, Cố Uy Đình cảm thấy có chút nghi ngờ, lại tăng thêm hai người canh cửa, đều đặc biệt dặn dò một câu,"Cậu ta có thể tự do ra vào, nhưng nhất định không được cho dẫn người theo, nhớ kỹ, hai bên phòng này đều phải theo dõi thật kỹ, xảy ra chuyện gì trực tiếp hỏi tội các cậu."
"Rõ! ! ! !" Đồng thời cùng nhau hô lên một tiếng.
Cố Dương từ trong xe xa xỉ nhập khẩu đi ra, trang phục rất phong cách, Âu phục màu đen, đầu đội mũ jazz, đeo một kính mát quá khổ, hé ra khuôn mặt lạnh lùng........Từ xa đi tới, bốn tên lính gác tưởng là thấy được nam chính phim bom tấn.
Đưa ra giấy chứng nhận, bốn người đều nhường bước, ánh mắt tỏ ra hâm mộ cung kính mời Cố Dương đi vào.
"Thấy không? Cháu trai Thiếu tướng, khí thế thật là đẹp trai."

"Cháu ông ấy hả? Tôi còn tưởng là con ông ấy cơ!" Thổn thức một tiếng,"Dáng dấp thật là giống nhau."
"Đúng a!"
Sau khi vào phòng, Cố Dương không nói hai lời, chuyện đầu tiên chính là cởi lớp hóa trang trên mặt ra, nhìn như thằng đần, Cố Dương thật muốn vả vào cái mặt trong gương một cái.
Sau khi đổi lại trang phục xong, Cố Dương đi dạo qua từng phòng một, cuối cùng phát hiện kẽ hở trên sàn phòng khách, sau đó cẩn thận từng li từng tí gỡ ra, sau khi thở ra hít vào cho thong thả một chút, trực tiếp chui vào.
Cố Hải đã lăn lộn cùng bùn đất mấy ngày cả người như bùn đất, làm hại Cố Dương suýt chút nữa vấp phải cậu ta.
"Cố Hải......" Cố Dương thử gọi một tiếng,"Là cậu hay sao?"
Cố Hải nâng mí mắt, tập trung một hồi lâu, mới nhìn ra người trước mắt là ai.
"Sao anh lại tới đây?"
Tiếng nói vừa phát ra khỏi miệng, suýt chút nữa làm cho Cố Dương tưởng là bản thân đi vào cái địa đạo thối. (>


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận