Thương Định Đầu Tiên: Khuất Phục Chồng Ác Ma

Editor: Waveliterature Vietnam

"Tất nhiên là cháu nhớ rõ..." Tiêu Hàn cong môi cười, có phần nghiêm túc nói: "Dì Lãnh, dì cứ yên tâm, cháu tuyệt đối không ép buộc Thiên Vũ làm bất kỳ chuyện gì, cháu biết hiện giờ cô ấy cần thời gian yên tĩnh nên cháu sẽ không làm phiền cô ấy."

"Vậy là tốt rồi." Lãnh Nhược Băng thở phào nhẹ nhõm, lúc trước bà còn lo là Tiêu Hàn sẽ lật lọng, không ngờ anh ta lại giữ uy tín như vậy.

"Nhưng mà..." Tiêu Hàn bỗng nhiên chuyển chủ đề: "Vì để tránh Dạ Diễm tiếp tục làm phiền Thiên Vũ, cháu cảm thấy để Thiên Vũ ở nhà của cháu có lẽ tốt hơn."

Thẩm Tang Hải nhướng mày, ông đã sớm biết Tiêu Hàn không dễ nói chuyện như vậy.

"Chuyện này không được." Lãnh Nhược Băng cười nói: "Dù sao thì Thiên Vũ vẫn là một cô gái, không thể ở chỗ của cậu được, hãy để con bé ở chỗ tôi! Tôi cũng tiện chăm sóc nó hơn."

"Dì Lãnh, vốn là chuyện của nhà dì cháu không tiện nhiều lời, nhưng mà liên quan đến Thiên Vũ, cháu không thể không đánh bạo nhắc nhở dì." Tiêu Hàn cau mày: "Thẩm Ngưng và Thiên Vũ có thù oán sâu như vậy, ở hôn lễ lần trước suýt nữa cô ta đã hại chết Thiên Vũ, giao Thiên Vũ cho mọi người cháu không hề yên tâm."

"Thẩm Ngưng bây giờ đang ở Hàn Quốc chữa trị, nửa năm một năm sẽ không về." Lãnh Như Băng lập tức giải thích: "Thiên Vũ và con bé sẽ không chạm mặt nhau."

"Vậy dì nghĩ Thiên Vũ sẽ đồng ý sao?" Tiêu Hàn cười nhạt: "Ở cạnh mọi người, mỗi ngày đều nhìn thấy ảnh của chú Thẩm và Thẩm Ngưng, trong lòng cô ấy sẽ không thấy áp lực sao?"

Lãnh Nhược Băng nhìn về phía Thẩm Tang Hải, Thẩm Tang Hải mỉm cười nói: "Tôi đã cân nhắc vấn đề này, với tính khí của Thiên Vũ chắc chắn sẽ không đồng ý ở nhà của chúng tôi, nên tôi đã sớm cho người sửa sang lại biệt thự ở bên Nam Hải, để Thiên Vũ và mẹ con bé ở đó, như vậy thì giải quyết được mọi vấn đề rồi."

"Cảm ơn anh, Tang Hải." Lãnh Nhược Băng vô cùng biết ơn.

Ánh mắt của Tiêu Hàn thoáng qua một tia phức tạp, Thẩm Tang Hải này đúng là nhiều chuyện, nhưng mà anh ta cũng không thể hiện sự chán ghét này ra ngoài, vẫn cười nói: "Sắp xếp như vậy đúng là tốt, nhưng lỡ như Dạ Diễm làm phiền đến mọi người thì phải làm sao? Nhà họ Thẩm tuy nhà cao thế lớn, nhưng vẫn không có nhiều vệ sĩ lắm, không giống như bên cạnh cháu luôn có mười mấy vệ sĩ rất có bản lĩnh bên cạnh, có thể đảm bảo an toàn cho Thiên Vũ."

"Vệ sĩ có thể mời thêm, chuyện này không thành vấn đề." Lãnh Nhược Băng lập tức nói: "Tiêu Hàn, tôi biết cậu quan tâm Thiên Vũ, thật ra Hồng Kông nói lớn thì cũng không lớn, nếu cháu nhớ nó có thể đến thăm bất cứ lúc nào mà."

"Dì Lãnh nói đúng." Tiêu Hàn cười cười: "Như vậy đi, chúng ta cứ ở đây bàn tới bàn lui cũng không có ý nghĩa gì, chi bằng để cho Thiên Vũ tự lựa chọn đi? Dù sao cũng là chuyện của cô ấy, chúng ta nên tôn trọng ý kiến của cô ấy."

Nói xong anh ta bèn đứng lên: "Cháu đi gọi cô ấy đến đây."

"Được rồi, vậy làm phiền cậu." Lãnh Nhược Băng gật đầu, bà cảm thấy Tiêu Hàn nói cũng đúng, nên cũng không suy nghĩ nhiều như vậy.

Sau khi Tiêu Hàn rời khỏi phòng đặc biệt, Thẩm Tang Hải cau mày, thấp giọng nhắc nhở Lãnh Như Băng: "Em nên tự mình đi tìm Thiên Vũ."

"Tại sao?" Lãnh Như Băng buột miệng, nói xong mới nhận ra: "Ý của anh là Tiêu Hàn sẽ kích động Thiên Vũ đến ở chỗ của cậu ta? Không thể nào, dù cậu ta có như vậy Thiên Vũ cũng sẽ không đồng ý."

"Thiên Vũ bây giờ trong lòng đang rối bời, rất khó có quyết định chính xác." Thẩm Tang Hải nói: "Huống gì quan hệ của em và con bé vẫn luôn không tốt, chỉ cần Tiêu Hàn lấy đại một cái cớ thì con bé sẽ nghiêng về phía của cậu ta."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui