Các môn thi đấu được chia ra làm hai nơi khác nhau, phần thi nữ công cho nữ nhi được Tuyết Nhi dám sát ở Minh điện, hần thi nam nhi Vũ Hiên Viên phụ tránh quan sát diễn ra ngoài sân chính hoàng gia, phần thi nào không quan trọng lắm hoàng thượng vầ hoàng hậu có thể đến cô vũ cho nhau.
Tiết mục đầu tiên bên nữ nhi là múa hát, phần thi bên hoàng hậu tổ chức sớm hơn, Vũ Hiên Viên dời giá đến tiếp động lực cho Tuyết Nhi, mở màn vũ cơ cao quốc lên trình diễn nét muấ uyển chuyển âm nhạc trong veo thật khiến người ta say đắm, sau Cao quốc đến vũ cơ hán quốc, vũ cơ ly quốc, khải quốc lần lượt lên múa, mấy quốc gia này không mạnh về múa hát lắm nên phần trăm Vân quốc giành thắng lợi rất cao, Thanh quý phi nhìn lần lượt những vũ cơ lên đài cô ta lấy làm đắc ý vì thực lực cô ta hơn hẳn những người kia, Thanh phi bước lên đài mặc bộ y phục đỏ chót có phần hơi mỏng đường cong trên cơ thể lộ rõ, gương mặt tranh điểm chỉnh chu tôn lên vẻ dẹp mỹ lệ tuyệt sắc, đầu cài một cành hoa mẫu đơn, tóc dài rũ xuống mông, cô ta múa theo nhạc dẻo đến mức tưởng chừng như không có xương, dộng tác thuần thục, bộ dáng mê người, vừa múa vừa vẽ tranh..
đám nam nhân ở đây nhìn cô ta đến ngẩn người.
Cô ta rất lấy làm đắc ý, nhưng từ đầu đến cuối Vũ Hiên Viên tâm tư hắn chỉ đặt trên người Tuyết Nhi, mà tuyết nhi lúc này đã bị bộ dáng của nàng ta làm cho cứng người mắt không dời đồng tử dãn ra, đúng là quá mê người, nếu nàng ta về hiện đại chắc chắn trở thành minh tinh nổi tiếng, Tuyết nhi gật gật đầu.
Xong màn múa hát Thanh Phi bước đến ngồi cạnh Vũ Hiên Viên, nàng ta bày ra bộ mặt tiếc nuối nói với hắn lẽ ra nàng ta còn có thể làm tốt hơn, nhưng vì áp lực quá lớn nên chỉ có thể múa như vậy, nàng ta còn tỏ ý muốn lần sau sẽ múa riêng cho vũ Hiên Viên.
Về Phần Vũ Hiên Viên hắn ta chỉ gật đầu khen nàng ta múa rất đẹp rồi rời đi.
Thanh phi được Vũ Hiên Viên khen lấy làm đắc ý, giờ nàng ta chỉ cần chờ Tuyết quốc, mẫu tộc của hoàng hậu thể hiện nữa thôi, nhưng nhìn tuyết nhi thấy chẳng am hiểu gì về âm luật, nên nàng ta cũng nắm chắc phần nào.
Tiếng nhạc cất lên âm thanh trong trẻo tiết tấu rất nhanh, một cô gái mặc bộ váy màu tím xuất hiện, chiếc váy hở eo tôtn lên chiếc eo nhỏ nhắn, gương mặt được che bở lớp khăn che mặt chỉ lộ rõ đôi mắt to tròn, tuy không nhìn thấy gương mặt nhưng nhìn thần thái có thể thấy đây chính là một mỹ nhân, cô gái nhảy múa theo điệu nhạc nhất nhanh, kỹ năng múa thượng thừa, vừa múa hát vừa xoay người rót rượu cho những người xung quanh rồi kết múa điệu múa.
Thanh phi hìn vũ nữ Tuyết quốc tay nắm chặt thì ra ở một nơi như Tuyết quốc lại có người am hiểu âm luật như vậy.
Màu múa hát kết thúc làm cho giám khảo tranh cãi nảy lửa không biết chọn vũ điệu vân quốc hay vũ điệu tuyết quốc, bởi hai vũ điệu quá xuất sắc, một bên uyển chuyển nhẹ nhàng không ai sánh bằng, một bên tiết tấu nhanh vui tươi..
Nhưng cuối cùng các giám khảo lấy bức tranh Thanh quý phi vẽ khi múa và so sánh dung mạo trang phục cảu hai vũ nữ liền quyết định phần thắng thuộc về Vân Quốc.
Màn thi múa kết thúc, vũ nữ Tuyết quốc vẫn chưa chịu rời đi, nàng ta vẫn đứng đấy nhìn Tuyết Nhi như có chuyện gì muốn nói..
tiểu tô bên cạnh kéo tay Tuyết Nhi nhắc, nàng ta là Vân Nhu là bạn thân Tuyết Nhi, thanh mai trúc mã Phong tức
(Huynh trưởng Nàng) nghe tiểu tô thuật lại tuyết nhi ghé vào tai Tiểu tô truyền đến nàng ta, sau khi các tiết mục thi đấu kết thúc mời nàng ta đến cung Thanh Ninh gặp mặt.
Sân chính hoàng gia lúc này đang diễn ra trận đấu vật kịch liệt, nước xếp hạng chót chính là khải quốc, đứng đầu Hán quốc, thứ hai Vân quốc.
Hán Vũ thấy Vân quốc đứng sau Hán quốc của hắn nụ cười trở nên quyến rũ hơn, hắn nhấc ly rượu mời Vũ Hiên Viên cùng sứ thần các nước.
Vũ Hiên Viên tay nắm chặt nhưng mặt vẫn mỉm cười tuyệt nhiên không biểu lộ ra cảm xúc gì, tiếp theo màn đấu vật chính là màn đấu võ, các nước khác không có gì đáng ngại nhưng riêng Hán quốc chắc chắn hán vũ sẽ cử ra đại cao thủ của Hán quốc người này Vũ Hiên Viên có thể mờ nhạt đón ra có lẽ là Tô Mạt (người từng ám sát Vũ Hiên Viên), mà người có thể đánh với Tô Mạt chỉ có thể là đệ đệ hắn vũ Thuần Uyên, nếu màn tỷ võ này ngang tài ngang sức thì trận bắn cung hắn chỉ có thể thắng không được phép thua.
Minh điện không khí lúc này trở nên nghiêm túc căng thẳng không như múa hat lúc nãy, các nước đang tỉ thí cờ, mọi người ngồi im không một tiếng động, chỉ nghe tiếng hạ cờ, cuối cùng đồng xếp giải nhất vân quốc và hán quốc hòa nhau.
Kết thúc màn cờ là phần thi thơ ca hội họa..
Sân hoàng gia, trên khán đài, Vũ Thuần Uyên một thân bạch y khí phách ôn hòa cầm một thanh bảo kiếm dài.
Đứng đối diện một thân hắc y gương mặt âm u, sát khí rất mạnh (vì Tô Mạt là sát thủ nên trên người phẳng phất sát khí rất mạnh)
Tiếng trống báo hiệu trẫn tỷ võ bắt đầu bạch ý và hắc y lao vào đánh nhau, tiếng binh khí va vào nhau nghe mà ớn lạnh, tốc độ hắc y và bạch y rất nhanh, đường kiếm sắc bén, hắc y chém đắt một mảnh áo tay bạch y, bạch y cắt rơi một lọn tóc hắc ý.
Hai người đánh nhau kịch liệt nhưng bất phân thắng bại, nếu cứ tiếp tục e rằng cả hai sẽ mất mạng, chín hiệp trôi qua tiêng trống vang lên báo hiệu kết thúc trận đấu, khán đài từ nãy im thin thít bỗng trở nên huyên náo, các nữ nhi ngồi trên khán đài hô to tên Thuần Uyên.
Tuyết nhi vừa đến xem một lúc, trận đấu đã kết thúc, nàng vôc tay khen ngợi chỉ thiếu cái hò là như các nữ nhi khác, nàng là hoàng hậu cần có tôn nghiêm nên tém lại.
Hán Vũ nhìn thấy Tuyết nhi hắn ta liền nhìn nàng nở nụ cười yêu nghiệt, nữ nhân làm hắn rất tò mò, kể từ lúc nàng thả Tô Mạt đi ở lần ám sát lần trước, đến việc nàng an ủi sứ giả Khải Quốc và Cao quốc..
cùng tiếng tăm nàng gây dựng nông nghiệp Vân quốc, cùng Hoàng đế Vân quốc phân ưu, hơn nữa còn xinh đẹp tuyệt thế.
Một nữ tử như vậy thật là hiếm có trên đời, nàng ta không biết còn bao nhiêu ưu điểm nào nữa, thật khiến người ta muốn khám phá.
Màn đấu võ vừa rồi hòa với Hán Quốc, đối thủ lớn nhất của Vân quốc là Hán Quốc.
Màn tỷ thí cung tên này Hán Vũ đích thân ra thi đấu, Hán vũ một thân ẻo lả như con gái như thực chất hắn cũng là một trong ngũ đại cao thủ của lục quốc (Tô mạt, Vũ Hiên Viên, Vũ Thuần Uyên, Hán Vũ, Phong Tức), Vũ Hiên Viên ngồi trên chính điện nhìn Hán Vũ đôi mắt hắn bây giờ trở nên sắc bén, màn tỷ thí này Vân quốc chỉ có thể thắng, người có thể sánh với Hán Vũ ngoại trừ bản thân Hắn ta ra thì khó tìm được người khác.
Khẽ môi Vũ Hiên Viên nhếch lên một nụ cười
"Nếu quân vương Hán Quốc đích thân ra thi đấu, Vân quốc cử người khác ra thì đã coi thường đại vương Hán Quốc rồi, ta Vũ Hiên Viên Hoàng đế Vân Quốc nguyện làm đối thủ của vương quan hán quốc đến cùng." hán quốc là vân quốc đều xưng hoàng đế mà vũ hiên viên gọi hán vũ là đại vương, hơn nữa còn nói là làm đối thủ đến cùng, đây chẳng phải là tuyên bố rõng rạc, ngạo nghễ trước bàn dân dự định thống nhất lục quốc của hắn ta hay sao.
"Được làm đối thủ của Hiên Viên huynh đời này ta không tiếc nuối" Hán Vũ cười đáp trả, thái độ lúc này của hắn trông rất nghiêm nghị không lả lơi hư bình thường.
Hai người này, đều có khát vọng thống nhất lục quốc, nhưng ai mới là chân mệnh thiên tử của nàng, ai sau này sẽ là hoàng đế tương lai sau khi lục quốc thống nhất, nàng thật nhớ nhà rồi.
Các binh sĩ khiêng vào hai tấm bia cách xa chỗ ngắm bắn tầm ba trăm mét, chuẩn bị cung tên đầy đủ, hai người cùng bắn một lúc, để xem tốc độ và độ chuẩn xác của mũi tên.
Tiếng trống vang lên Vũ Hiên Viên, Hán Vũ vào vị trí, một tiếng trống nữa vang lên hai mũi tên song song nhau phóng về phía bia đỡ, tiếng tục mũi tên tiếp theo, cuố cùng mỗi người bắn 10 mũi tên đều trúng đích, các mũi tên phía sau lao vào xé mũi tên trước thành hai mảnh, giờ trên hai tấm bia chỉ còn một mũi tên, tốc độ bằng nhau, mọi người bàn tán như này bất phân thắng bại rồi.
Hán Vũ nhìn thành quả cong môi, bày thi thêm một trận nữa, trận này thi đấu vật thể trên không.
Vũ hiên viên cho người thả một lồng chim ra, những chú chim được tự do bay loạn trên bầu trời, hán vũ bắn ba mũi tên mỗi lúc được một con chim ưng đang bay.
Vũ Hiên Viên sau khi quan sát Hán Vũ hắn liền dương cung ba mũi tên cùng một lúc hạ được ba con chim ưng xuống.
Bây giờ thắng bại đã rõ, khán đài trờ nên xôn sao, Tuyết Nhi cũng không kìm được mà đứng dậy vỗ tay, các cô nương, thư sinh thấy hoàng hậu của họ vui mừng vậy cũng không tự chủ đứng lên hò reo.
Các trận đấu kết thúc, Vân quốc đứng đầu, xếp thứ hai Hán quốc, cuối cùng Khải quốc.
Khải quốc là nước đứng đầu lục quốc, được lục quốc xưng thần nhưng sau đại hội lần này cho thấy khải quốc không còn trụ vững được nữa, sớm bị Vân quốc hoặc Hán quốc thay thế thôi.
Trước kia Khải quốc có ý định xâm chiếm Vân quốc nhưng qua đại hội này, hoàng đế và bá quan Khải quốc đã không còn dám nghĩ đến nữa rồi, việc này Vũ Hiên Viên cũng lấy làm yên tâm, tâm trạng cũng trở nên nhẹ nhõm.
Sau khi các tiết mục kết thúc vị Vân Nhu cô nương cùng với một nam tử đến điện Thanh Ninh của nàng, vừa bước vào phòng cô nương kia đã vội ôm Tuyết Nhi vào lòng, còn vị nam tử đừng nhìn tuyến nhi bằng ánh mắt trìu mền tràn đầy tình thân.
Hai người đó đến tâm sự hàn huyên với nàng rất nhiều chuyện, nhưng nàng không phải là công chúa thật nên chỉ có ậm ừ, cũng may tiểu tô giải thích nàng mất trí nhớ nên họ cũng không nghi ngờ gì.
Vị cô nương kia nàng đã gặp khi múa hát, còn vị nam tử kia thì chưa thấy bao giờ, nhưng gương mặt có chút giông nàng, khích phách tuấn mỹ, dung mạo anh tuấn, nàng suy đoán đây có lẽ là phong tức đại ca nàng.
Vị đại ca kia của nàng không tự chủ mà xoa đầu em gái, hắn hỏi han tất cả những sự việc diễn ra gần đây nhất của nàng không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, sau khi biết cuộc sống nàng rất tốt hắn mới trở nên an tâm, trước khi đi hắn đưa cho nàng hai viên thuốc nói hai viên thuốc này có thể giải tất cả loại độc dược, cho nàng khi cần.
(sau này nàng mới biết trên thế gian chỉ có ba viên thuốc, hắn cho muội muội hai viên, Vân Nhu một viên chẳng giữ lại gì cho bản thân, đây mới thấy hắn thương muội muội như thế nào).
Đại hội lục quốc kết thúc, hôm nay chính là ngày mở tiệc tiễn sứ thần, tiệc hôm nay nàng cùng ba vị mỹ nhân tổ chức rất tỷ mỷ đặc biệt là các món tráng miệng toàn những món độc nhất từ trải nghiệm ẩm thực hiện đại mà nàng cho người làm, trên mỗi bàn tiệc nàng còn cho bày các loại hoa loại chậu cây nhỏ, trông vừa đẹp mắt lại đặc sắc.
Yến tiệc được tổ chức vào ban đêm, không khí vui vẻ có lẽ vì sắp xa nhau nên các sứ thần ít khịa hơn, cũng có thể là do nhìn thấy độ đáp trả của Vân quốc không phải dạng vừa nữa nên không ai dám gây sự nữa.
Vũ Hiên Viên, Tuyết Nhi ngồi giữa tiệc lần lượt nâng chén mời mọi người, các sứ thần được mời rượu ăn uống những món lạ rất vui, khi đã ngà rượu ai nấy cũng tấm tắt khen ẩm thực của han quốc, có vị sứ thần còn lên tiếng cho xin chậu hoa nhỏ trên bàn ăn về nữa.
Tuyết Nhi thấy thành quả của bàn thân được công nhận liền hào phóng tặng hết các chậu cây trên bàn cho sứ thần, suýt nữa tặng cả chậu hoa nàng làm cho Vũ Hiên Viên cho Vân Nhu.
Điều này làm hắn ta thân là một quân vương của một nước mà phải giành chậu hoa với sứ thần nước láng giềng, lại còn là một nữa nhân.
Phải nói rằng chậu cây này đích thân Tuyết Nhi trồng vi hắn, nàng ngày ngày đều đến điện của hắn tưới cây, cắt tỉa cành, mỗi lúc như vậy hắn rất bình an, nên làm một quân vương kia bo tí có sao đây.
Hán Vũ quan sát biểu cảm ánh mắt Vũ Hiên Viên cùng là nam nhi nên nhìn ra tâm tư của nhau.
Hán vũ lại làm ra điệu bộ lả lướt của mọt hồ ly tinh,
"Qua đại hội lần này ta thấy nữa nhi Vân quốc dung mạo xinh đẹp, tài năng xuất sắc liệu Hoàng hậu Vân quốc có thể vì mối giao hảo các quốc gia mà thể hiện cho các nữ tử được mở mắt hay không."
Tuyết Nhi đang ăn trái cây nghe hắn nói liền khự lại, các nữ nhi khác của vân quốc tinh thông cầm kỳ thi họa còn với nàng thì không à nha, Vân NHu nghe tiếng Hán Vũ nói nàng ta nở nụ cười dịu dàng, tài năng cầm nghệ của Tuyết Nhi công chúa Tuyết quốc thì trên đời này nàng xếp thứ hai không ai dám xếp thứ nhất, nàng ta cùng tuyết nhi chơi với nhau từ nhỏ nên mới được nghe Tuyết Nhi đàn một lần năm mười tuổi quả là âm sắc như chốn thiên đường, tiếng nhạc du dương như tiếng suối, cảm nhận được ả một bầu trời yên bình xinh đẹp, tiếng đàn có thể xóa tan mọi lo âu, khiến con người trể nên tốt đẹp..
nàng ta định đề nghị Tuyết Nhi gảy đàn nhưng bị Phong Tức ngăn lại nên thôi.
Nhận được ánh mắt cầu cứu của Tuyết Nhi, Vũ Hiên Viên liền lên tiếng đáp trả Hán Vũ:
"Hoàng hậu Vân Quốc tất nhiên là quốc sắc thiên hương, tài hoa hơn người rồi, nhưng những thứ như cầm kỳ thi họa mang biểu diễn thì các nữ tử khác cũng làm được, mà thân nàng là hoàng hậu tất nhiên tư duy nàng phải vượt qua các nữ tử bình thường rồi."
"Vậy mọi người ở đây chắc chắn rất muốn xem tài nghệ của nàng rồi"
"Đúng, thật đúng à nha." mọi người gật gù
"Hoàng hậu của trẫm giỏi nhất chính là kiếm tiền." Vũ Hiên Viên nhàn nhạt đáp
Tuyết nhi kéo tay áo Vũ Hiên Viên thì thầm bên hắn
"Chảng đang nói bậy gì vậy."
"Chẳng phải nàng muốn thành lập thương đoàn buôn bán nông sản và giống cây của nàng sao." vũ hiên Viên đáp trả.
"Tài năng này thật đặc sắc, lẽ thường nam nhân là trụ cột tong nhà kiếm tiền nuôi gia đình, này thì xuất hiện nữa tử làm trụ cột quả là đặc sắc" Hán Vũ vỗ tay nhìn Tuyết Nhi ánh mắt mang ẩn ý thú vị, các sứ thần cũng đồng loạt vỗ tay theo.
Tuyết nhi ghé vào tai Lan mỹ nhân, nàng ta liền cùng hai vị mý nhân nữa sai các cung nữ mang đặc sản nông nghiệp chuổn bị ra, nào táo tưới mật, dưa hấu đen, bắt đen, ngô ngọt, nho ngón tay..
các vị sứ giả thấy các đặc sản này đồng tử mắt liền dãn ra rồi nếm thử, họ chưa đã được nhìn thấy những trái cây này, nhưng trái cây vân quốc có màu sắc hình thu rất kỳ lạ, giống như được điêu khắc màu sắc đẹp, lại ăn rất ngon.
Chỉ đợi sau khi mọi ngườ nếm thử tuyết nhi lên tiếng giải thích, các công đoạn chăm sóc, cũng như tác dụng của trái cây được nàng lai tạo..
mọi người nghe xong tâm trạng phấn khích muốn mâng cây, mang hoa quả về các nước, có đại thần đề nghị mở giao thương rồi, học hỏi kỹ năng nông nghiệp Vân quốc, chẳng mấy chốc hiệp hội buôn bán nông sản được hình thành, sau khi hiệp hội được ký một quan viên toán học đứng ra tính toán, chỉ trong vòng một năm sau khi ký hội nghị Vân quốc chắc chắc sẽ giàu nhất lục quốc, trong vong 5 năm tiếp tài sản Vân quốc bằng tai sản tổng năm quốc gia còn lại.
Hán Vũ nhìn Tuyết Nhi ánh mắt trở nên thú vị, trong mắt có chút câu dẫn của yêu nghiệt, Vũ Hiên Viên cảm nhận được ánh mắt đó liền nắm lấy tay Tuyết Nhi ngầm công bố.
Đang lúc không khí tưng bừng, một cung nữ liền mang một hoa quả dầm đưa tới trước mặt Phong tức, truyền lời rằng do đích thân Hoàng hậu chuổn bị cho ca ca do, phong tức nhận được không nghi ngờ gì liền nếm thử, thức ăn vào miệng máu tươi chảy ra, mọi người xung quanh trở nên náo loạn, Vân Nhu bên cạnh Phong Tức lập tức lấy viên thuốc đút hắn ta uống vì vậy may mắn giữ được mạng.
Tuyết Nhi chạy đến ôm chầm lấy ca ca mình, giây phút này nàng mới hiểu sự quan trọng của tình thân, may mắn ca ca không sao.
Một lúc sau thuốc phát huy tác dụng phong tức tỉnh hẳn sinh khí lại dồi dào, mọi người cũng tản về.
Sau khi sứ thần các nước về, Hoàng Cung Vân quốc lại náo loạn truy tìm chủ mưu, người đứng sau là lan mỹ nhân, nàng ta là nội gián hán quốc phái đến, nhằm mượn tay Vân quốc giết hại vương quân Tuyết quốc vì Tuyết quốc luôn ủng hộ vân quốc, nếu chuyện thành giúp Hán quốc trừ đi hai nước lớn, con đường thống nhất thiên hạ của hắn sẽ dễ hơn.
Lan mỹ nhân sau khi bị bắt đã trúng độc rất nặng, Vũ Hiên Viên sai thái y phải giữ mạng lại cho nàng ta bằng mọi cách, vì nàng ta còn có tác dụng, nhưng thái y bất lực vì chất độc nàng ta uống, tuyết nhi nàng liền lấy một một viên thuốc ca ca nàng vừa cho đưa nàng ta, lan mỹ nhân thấy viên thuốc ánh mắt trở nên mông lung có chút hổ thẹn,
"Hoàng hậu thuốc này trân quý ngàn vàng không mua được, trên thê gian chỉ có ba viên, người nỡ cho kẻ thù uống hay sao."
Tuyết Nhi không chần chừ đút luôn viên thuốc cho Lan mỹ nhân, chính vì sự trượng nghĩa này kể từ lúc uống thuốc, lan mỹ nhân nhất định chung thành nhận Tuyết Nhi làm chủ nhân, nàng lấy danh nghĩa Lan tộc, cắt máu ra thề (lan tộc một khi đã thề thì sẽ trung thành tuyệt đối, nếu phảm bội trời chu đất diệt, vạn kiếp bất phục, là nàng biết được khi đọc sách và Vũ Thuần Uyên Kể lại) khi hồi phục nàng ta kể cho Tuyết nhi biết, Hán Vũ sai nàng ta đầu độc phong tức, nếu đầu độc không thành trên đường phong Tức về sẽ tập kích ở thành Cử Châu
Nửa tin nửa ngờ nàng liền cùng lan mỹ nhân xuất thành đi báo tin Phong tức ngay trong đêm..