Thương Hành Thiên Hạ

Ngón tay xẹt qua giống như kíp nổ, dấy lên một tia lửa mạnh mẽ. Nhiệt độ chưa bao giờ trải nghiệm qua làm cho Tần Đồng sợ hãi, nghẹn ngào co chân lại nghĩ muốn né ra, nhưng mới động đã bị đè lại, hô hấp trầm trọng hơn so với ngày thường lại quẩn quanh cổ hắn, cọ xát không chịu rời đi.

Bởi vì trước kia thường xuyên cưỡi ngựa, da thịt nhẵn nhụi nơi đùi trong mang theo co dãn thật tốt, mỗi lần đụng chạm lại lại khẩn trương co rút lại, giống như là kháng cự, nhưng mà run rẩy rất nhỏ đó lại tựa hồ giống như khẩn cầu hơn.

Tay Lục Gia Diễm ở nơi đó của Tần Đồng cứ vuốt ve lên xuống, phản ứng run rẩy mà căng cứng làm cho hắn càng thêm yêu thích. Liếm liếm sau gáy Tần Đồng, cảm giác sâu sắc được xúc động đang trào dâng trong cơ thể mình, nhắm mắt lại, tựa hồ còn có thể nghe được cả âm thanh của máu đang lao nhanh trong cơ thể, cảm giác mới lạ mà tuyệt vời.

Hắn hiện tại trừ bỏ dục vọng còn là một chút tâm tình muốn thăm dò, hứng thú so với việc đạt được một quyển bí tịch chứa đựng võ công cao thâm hoặc là giết chết đối thủ hoàn toàn khác biệt. Quan sát được thân thể phía dưới dưới bàn tay của mình kịch liệt sinh ra phản ứng gây cho hắn một sự thỏa mãn lạ thường, đồng thời cảm giác đau buốt cũng càng thêm sâu sắc.

Máu chính mình dường như đã bắt đầu sôi trào, toàn thân bị thiêu đốt đến mức phát đau, mồ hôi nóng bỏng thấm ướt thân thể, ngẫu nhiên lại hòa cùng với mồ hôi người dưới thân trở thành một thể, nhiệt độ cơ thể càng tăng cao giữa nơi hai người đang thiếp hợp, tản mát ra luồng hơi thở đầy dụ hoặc.

Ngón tay nơi đùi trong lại tiếp tục nhẹ nhàng di chuyển tựa như lông chim, cảm giác ngứa ngáy tê dại đánh thẳng vào thần kinh lúc này vốn đã hết sức mẫn cảm của Tần Đồng, thỏa mãn trong ngắn ngủi sau lại bắt đầu bất mãn với ngón tay đang lưu luyến ở một chỗ không chịu đi kia, chủ động nâng lên thắt lưng mình hướng về phía ngón tay thon dài kia mà động, phát ra một thanh âm thúc giục nhẹ nhàng: “Ư…”

Biểu hiện của hắn như vậy làm cho khóe miệng Lục Gia Diễm nhẹ nhàng nhếch lên, trong lòng dâng lên một tia tự đắc, cũng không nhiều, chỉ là nhàn nhạt nâng lên, còn lại là chờ mong, chờ mong được chứng kiến thật là nhiều.

Đầu lưỡi quẩn quanh trên hồng châu trước ngực nhẹ động, sau khi đem nó nhuộm lên một màu nước trơn bóng liền chuyển qua chiến đấu ở chiến trường bên kia, không phải liếm cũng không phải hấp, mà là không chút do dự cắn một phát, nhẹ nhàng kéo kéo. Ngón tay một mực vẫn ở đùi trong giờ phút này đã đảo qua cái mông tròn trịa đang ngẩng lên, mạnh mẽ đè lại.

Tần Đồng thiếu chút nữa đã thét lên chói tai, ngay khi tiếng “A” kia muốn thoát ra khỏi miệng đã bị hắn cường ngạnh áp chế quay trở về trong bụng, đổi thành thanh âm ồ ồ thở dốc. Kích thích mãnh liệt khi sung sướng cực độ thế nhưng đã kéo về cho hắn chút thần trí, nhờ vậy mới có thể khống chế được tiếng rên rỉ thoát ra, nhưng vẫn là không thể bỏ qua hiệu quả đã đánh thẳng vào trong óc hắn.

Kia khi Lục Gia Diễm cắn trên ngực hắn tựa như đang cắn vào chính trái tim hắn, tim đập “bang bang” như muốn phóng ra khỏi ***g ngực, dù cho hắn muốn bình ổn nó lại cũng chỉ là phí công vô ích. Hắn thậm chí còn cảm giác được hành thể phía dưới càng trở nên ngạnh hơn nữa, run nhè nhẹ mang theo một chút ướt át.

Chết tiệt! Vì cái gì hắn cũng không biết thân thể mình lại có thể mẫn cảm đến như thế? Đến mức không thể qua nổi sự khiêu khích đùa giỡn này của nam nhân! Nghĩ như thế, lại không nhịn được hung hăng trừng mắt với Lục Gia Diễm, mẹ nó, tất cả là do ngươi làm hại! Nếu mà còn khí lực nói chuyện hắn đã không do dự mà chửi ầm lên, chỉ tiếc hắn hiện trừ bỏ thở dốc cái gì cũng không thể làm được.

Lục Gia Diễm rõ ràng cảm giác được biến hóa của hắn, rốt cuộc tạm thời buông ra đôi môi vẫn đang tàn sát bừa bãi ở ngực hắn mà ngẩng đầu. Một đôi mắt dày đặc hơi nước chớp cũng không chớp đang chăm chú trừng hắn, mặc dù bên trong có thể nhìn thấy được lửa giận đang phun trào mạnh mẽ, nhưng mà thời khắc này trong mắt Lục Gia Diễm cũng chỉ là mang theo khiêu khích khó nhịn.

Lửa giận trong nháy mắt đột nhiên biến mất, đồng dạng thở dốc lần thứ hai, tay hắn di chuyển càng thêm càn quấy, không như lúc đầu nhàn rỗi nhẹ nhàng, mà mang theo một chút xao động vội vàng, ngón tay lúc này đang bị hấp dẫn tại nơi tư mật của hắn.

Cái nhíu mày trên mặt ngay lúc đụng chạm đó đột nhiên co rút kịch liệt, hai tay Tần Đồng đang chộp lấy vai hắn cơ hồ muốn đi vào trong da thịt, mang theo một chút lực đạo, thở gấp gáp vài tiếng, Tần Đồng rốt cuộc thu thập đủ khí lực lớn tiếng mắng: “Vương bát đản, ngươi cút xuống cho ta!”

Lục Gia Diễm lại một phen giữ chặt tay hắn trên đỉnh đầu, ngọn lửa trong mắt cháy càng mạnh, thanh âm cũng càng thêm lãnh: “Thật sự không ngoan.” Cư nhiên dám kêu hắn cút xuống?! Tên này thật sự rất tốt, luôn chọn đúng thời điểm làm cho hắn nổi giận lôi đình, nhưng mà chính hắn hiện giờ cũng có chút phân không rõ rốt cuộc là lửa giận hay là dục hỏa bị khơi mào.

Lời nói tràn ngập uy hiếp càng trở nên đáng sợ, hắn đã muốn nhịn thật lâu, trong lòng lúc trước vẫn có một chút do dự vô ý thức, nhưng lúc này đây, mọi thứ đã không còn trọng yếu, quan trọng là… cái tên trước mặt này nhiều lần lặp đi lặp lại mà khiêu khích hỏa của hắn!

Ngay khi dứt câu ngón tay liền lập tức đâm vào, Tần Đồng rốt cuộc không thể nhẫn nhịn được nữa mà la lên “A!”

Tầm mắt mơ hồ không biết do mồ hôi hay nước mắt, Tần Đồng đau đớn không thôi, cảm thấy chính mình thật đã thành cá trên thớt, từ bỏ hô hấp thì không còn khí lực dư thừa nữa, con mẹ nó thật sự là đau!

Nhưng phấn khởi của cơ thể vẫn không vì đau đớn này mà hoàn toàn tiêu giảm, vẫn là nóng như bị sốt cao, bởi vì đau đớn mà mồ hôi ra càng nhiều, nồng đậm trong không khí, khiến cho khuôn mặt hắn một mạt đỏ bừng.

Ngón tay trong cơ thể hắn cũng bắt đầu di chuyển, xoay qua xoay lại, khuynh hướng có thể cảm nhận rõ ràng đến mức muốn bỏ qua cũng không thể được, cảm giác vừa trướng vừa tê dại làm cho hắn rất muốn thét ra tiếng, nhắm mắt cắn môi đem thanh âm áp chế trở về, Tần Đồng bỗng nhiên mở mắt: “Uy, ngươi dứt khoát cho ta!”

Được rồi, việc này dù sao cũng do hắn dựng lên, là nam nhân dám làm dám chịu, thân thể hắn cũng cần an ủi, dù rằng kiểu an ủi này không phải là hắn muốn. Sống ở Mỹ có điểm ấy thật hảo, thấy được nhiều mặt của cuộc sống thì năng lực chấp nhận cũng càng mạnh, cùng lắm coi như chó cắn hoặc mơ thấy một cơn ác mộng thôi, ngủ một giấc thì hắn vẫn là hắn. Chỉ cần không cần lại kéo dài kiểu tra tấn người như thế này nữa là được, cảm giác càng ngày càng khác thường khiến cho hắn theo bản năng cảm thấy sợ hãi. Hắn là một nam nhân bình thường, đối mặt với chuyện bị một nam nhân khác châm ngòi khoái cảm là một chuyện không dám nghĩ cũng không dám thừa nhận, có lẽ, tốc chiến tốc thắng, đem đau đớn để nhận thức mới có thể là hữu hiệu nhất.

Lục Gia Diễm nghe Tần Đồng nói liền ngẩn ra, không khỏi ngẩng đầu. Ánh mắt Tần Đồng trong bóng đêm sáng dị thường, mang theo quyết tâm cùng quật cường chặt chẽ theo dõi hắn, thoạt nhìn tựa như hai ngọn lửa nhỏ đang hừng hực cháy, cháy cả đáy lòng của Lục Gia Diễm.

Tình dục là một cái gì đó rất kỳ quái, khi một người chưa bao giờ thử qua nó thì nhu cầu cũng không cao, cho dù là có chút khát cầu ngây thơ cũng có thể đơn giản thỏa mãn mà áp chế, thậm chí căn bản còn không muốn thử. Nhưng áp lực càng lâu thì tác dụng ngược lại càng lớn, một khi dục vọng chân chính bị khơi mào, hưởng thụ tư vị sinh động mạnh mẽ trong đó, kia liền không có thể dễ dàng mà tiêu thất.

Lục Gia Diễm hiện tại là đang ở trong tình huống này, thân thể hắn giống như tự nhận thức, bình tĩnh lúc xưa không thể sử dụng được, khi đại não còn chưa kịp phản ứng thì động tác đã được thực hiện, khóe miệng mang theo thanh âm khàn khàn đến hắn còn cảm thấy xa lạ: “Như ngươi mong muốn.”

Sau đó hết thảy đều không thể khống chế được nữa.

Ngón tay đang cắm vào lập tức rút ra, tiếng kêu rên của Tần Đồng gắt gao áp chế trong yết hầu, bên hông lập tức bị người kéo xuống, lực đạo áp bách tuyệt đối không cho phép kháng cự truyền đến, một cái chớp mắt đau nhức như bị xé nát đánh thẳng vào trong óc, tốc độ mau đến mức hắn hồi lâu mới có phản ứng, đau kêu ra tiếng.

“A a a! Con mẹ nó đau!” Trên thực tế Tần Đồng vừa nói ra những lời khi nãy hắn đã muốn cho mình hai cái tát, hắn thật sự là bị nước ăn não mới nói được như thế, hiện tại toàn thân đau đến rút gân, thân thể truyền đến từng đợt co rút không thể khống chế được, Tần Đồng không khỏi bội phục chính mình cư nhiên còn có tâm tình mà nhớ tới những nữ nhân mà hắn đã từng giao kết, nhưng nếu mà lần đầu tiên mà đau như vậy, sau này hắn tuyệt đối không chạm những nữ nhân như thế nữa!

Lục Gia Diễm thời khắc này cũng không tốt lắm, mồ hôi tuôn như mưa sau tấm lưng kiên cố của hắn. Sự thực đã chứng minh rằng thực chiến cùng quan sát khác nhau một trời một vực, cho dù hắn dựa trên trí nhớ làm lại y chang, nhưng thực tế hoàn toàn không xong, khuếch trương căn bản không thể làm cho cái chỗ tư mật kia buông lỏng, dục vọng chỉ tiến vào được nửa chừng đã bị gắt gao cô trụ, lửa nóng chưa từng trải qua đang kêu gào phải thẳng tiến vào chỗ sâu nhất, nhưng không thể được, cái loại thống khổ không có chỗ phát tiết này làm cho hắn khống chế không được có chút phát run.

Thần kinh đau đớn khi bị xâm nhập khiến Tần Đồng cũng không khá hơn bao nhiêu, lúc này liền lật lọng, miễn cưỡng hấp khẩu khí chuẩn bị dùng chân đưa cái tên trên người xuống dưới, nói không thèm lựa lời: “Lão tử mặc kệ, cút đi!”

Hắn không giãy dụa hoàn hảo, này lúc thân thể quằn quại cố gắng sử dụng lực đạo ngược lại đã đem “thứ đó” nhét vào càng sâu, bỗng nhiên thẳng tiến một trận làm cho Tần Đồng sợ hãi kêu lên một tiếng liền vô lực ngã xuống, sắc mặt trắng bệch khóc không ra nước mắt, hắn có thể cảm nhận được thứ nhiệt độ đáng sợ đó đang sâu trong cơ thể hắn, uy hiếp mười phần mà lấp đầy hắn, bụng từng trận co rút, thân thể run rẩy lợi hại.

Lục Gia Diễm càng khó qua, ngọn lửa ngoài ý muốn bị kích thích càng thiêu hắn cháy rụi, phân thân run rẩy co rút lại trong cơ thể, khô khốc cùng đau đớn đánh thẳng vào não khiến hắn giật mình một cái, chưa kịp nhận thức đã thẳng lưng tiến vào, theo một tiếng gầm nhẹ rốt cuộc đã hoàn toàn đem chính mình đưa vào toàn bộ.

Bất quá chỉ là trong giây phút ngắn ngủi, nhưng đối với Lục Gia Diễm so với việc đồng thời đụng vào mười tên cao thủ còn mệt hơn, nhưng mà lại có một kích thích chưa bao giờ có, thúc giục hắn tiến thêm một bước.

Khi Lục Gia Diễm hoàn toàn vùi vào thân thể Tần Đồng, Tần Đồng cũng không chút khách khí cắn một ngụm lên cần cổ Lục Gia Diễm để ngăn lại tiếng kêu cứ chực lao ra khỏi cửa miệng, nếu hiện tại có thêm nhiều khí lực, hắn khẳng định chính mình sẽ cắn đứt luôn động mạch của tên này, dứt khoát tiễn tai tinh của hắn đi gặp Như Lai ở Tây Thiên.

Người vẫn đang ở trên người hắn đối với cái răng nanh đang ở trên cần cổ mình một chút cũng không có phản ứng, chỉ đưa thắt lưng hắn ôm sát một chút, khàn khàn nói: “Ta khống chế không được.” Một khắc này đây, hắn rốt cục cảm nhận được cái gì gọi là “Muốn dừng mà dừng không được”!

Những lời này giống như lời tuyên án tử hình đối với Tần Đồng, đồng tử kịch liệt co rút, thanh âm kháng cự “Không” còn chưa kịp nói đã bị Lục Gia Diễm toàn bộ luật động, hai chân vô lực khoát trên sườn hắn rơi xuống, nháy mắt tiếp theo, chính là giai đoạn bắt đầu xâm lược.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui