Thương Lam Đỉnh


“Oành——” vài giây sau, khói đen tràn ngập.
“Oành——” vài phút sau, khói đen tràn ngập.

“Oành——” giống như trước, khói đen tràn ngập.
“Khụ khụ!” Đây chẳng lẽ chính là hai tay đầy khói trong truyền thuyết? Phong Luyến Vãn bị nghẹn vừa ho khan vừa lau nước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn dính tro than trừng trừng đôi mắt bốc hỏa nhìn lò luyện đan không ngừng bốc ra khói đen, quả thực chẳng khác nào nhà khoa học trong phòng thí nghiệm bị thuốc nổ do mình nghiên cứu chế tạo nổ thành than đen. Đây đã là lần thứ sáu nổ lò, nàng cho dù có phá gia thế nào thì cũng không chịu nổi hao tổn thế này, dược liệu cũng phải tốn tiền a! Hơn nữa lò luyện đan quý giá của nàng cũng không có cứng rắn như kim cương, rất yếu ớt, phỏng chừng nổ lò một trăm lẻ tám lần nó liền hư hỏng!
“Chết tiệt, sao lại thế này, bằng kỹ thuật của ta làm sao có thể nhiều lần như vậy vẫn không thành công?!” Phong Luyến Vãn phát điên đến sắp nổ tung. Đến cấp 20 có thể luyện chế Ẩn Tức Đan, cho dù xác suất thành công chỉ có năm phần, vận khí gặp thần thần đố gặp quỷ quỷ sầu của nàng chí ít cũng phải giúp nàng thành công một lần mới phải. Mỗi lần luyện đan đều đả khởi hoàn toàn tinh thần, một mình tùy tiện luyện chế cũng có thể làm được hoàn mỹ không sứt mẻ, rốt cuộc sai ở chỗ nào? Nàng chống má trầm tư suy nghĩ, nghiêm túc xem xét, trầm giọng nói: “Chẳng lẽ vì gần đây nhân phẩm không tốt?”
“Khụ khụ!” Đồng dạng bị hun khói nồng nặc còn có đầu sỏ khiến Phong Luyến Vãn luyện đan không thành – Túc Không Ly. Hắn không nghĩ tới thiếu một dược liệu lại có thể khiến đan dược không luyện thành, đương nhiên, cho dù hắn nghĩ tới cũng sẽ không thay đổi chủ ý. Nhìn thấy nàng cố chấp như vậy, hắn kinh ngạc đồng thời cũng âm thầm tán thưởng. Bình thường Luyện Đan Sư khi thất bại bốn năm lần sẽ từ bỏ việc luyện chế loại đan dược này, không thể ngờ tiểu nha đầu kia lại kiên trì không ngừng như thế. Mặc dù trong lòng tràn ngập vui sướng khi người gặp họa, bất quá trên mặt hắn vẫn là bộ dáng vô tội, thực phù hợp lẽ thường oán giận nói: “Sư tẩu a, ngươi đang làm cái gì? Khiến ta không thể hảo hảo chữa thương , đến lúc đó không giúp được chuyện của ngươi cũng không phải lỗi của ta nga.”
Phong Luyến Vãn bắn cho hắn một ánh mắt khủng bố tựa như ma đao giết người, uy hiếp nói: “Ngươi câm miệng, quấy rầy ta luyện đan cẩn thận ta phế đi ngươi!”
Túc Không Ly rùng mình một cái lập tức câm miệng, tiểu nữ tử này thật là nham hiểm. Không dám tưởng tượng, nếu bị nàng phát hiện là hắn giở trò quỷ… Ha ha, hảo chờ mong tình cảnh khi đó. Khóe môi âm hiểm nhếch lên, lặng lẽ từ trong túi trữ vật lấy ra một loại dược bình khác.
Để ta lại đến giúp ngươi một phen, ta thật rất tò mò ngươi rốt cuộc có thể luyện ra thứ gì!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui