Thương Lam Đỉnh


Hỏa diễm tựa như nước ấm bao vây lấy dược thủy, lại có thêm dược liệu mới dung nhập vào ngọn lửa, lần này tần suất dược liệu nhảy lên càng lớn hơn, giống như muốn giãy thoát khỏi sự giam cầm của hỏa diễm. Nhưng Lục Quá khống chế vô cùng tốt, ngọn lửa lớn nhỏ đủ bao vây dược liệu không an phận, khói đen cùng tro bụi bay ra tốc độ dần dần nhanh hơn, mấy chục loại dược liệu một cái lại một cái dung nhập vào hỏa diễm màu thủy lam. Khoảng cách thành công càng gần ngược lại áp lực tâm lý càng lớn, trên trán trắng nõn của Lục Quá đã toát ra dày đặc mồ hôi, thân thể cũng mơ hồ run rẩy.
Phong Luyến Vãn cùng mọi người giống nhau nín thở ngưng thần hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm động tác của Lục Quá, không muốn bỏ qua một chi tiết nào.
Rốt cuộc, ở thời điểm dung nhập ba loại dược liệu cuối cùng, có lẽ bởi vì quá mức khẩn trương, động tác trên tay Lục Quá xuất hiện một tia sai lệch, chỉ nghe hỏa diễm màu thủy lam kia phát ra thanh âm “lách tách” chói tai, oành một tiếng đã nổ tung. Thất bại! Tất cả mọi người phát ra tiếc hận thổn thức, chỉ còn ba loại dược liệu nữa a! Lục Quá thở hồng hộc xoa xoa mồ hôi đã chảy xuống cằm, không cam lòng lẩm bẩm: “Bằng giai cấp của ta luyện chế nhị giai đan dược rất khó khăn …Vẫn còn dược liệu, tiếp tục!”
Nàng tựa hồ hoàn toàn quên mọi người đang vây xem, từ lúc bắt đầu toàn tâm toàn ý đầu nhập luyện đan, lần này trạng thái rõ ràng so với lần trước còn tốt hơn rất nhiều. Dược liệu còn trên bàn cũng đủ để nàng sử dụng hai lần, xem ra các nàng mỗi người đều có ba lượt cơ hội. Phong Luyến Vãn đại khái đã hiểu như thế nào là lấy chưởng vì lô, nhưng tín hiệu kỹ năng lại không có động tĩnh gì, nàng buồn bực, chẳng lẽ ngộ tính của nàng lại kém như vậy? Nếu tiếp tục không động thủ, bằng vào trạng thái của nữ nhân này hai lần cơ hội sau sẽ có một lần thành công, khẽ cắn môi: “Mặc kệ, thử trước rồi nói sau, dù sao cũng có ba lượt cơ hội.”
Nói xong, một tay đưa lên trước mắt, điều động hỏa hệ linh khí tập trung vào lòng bàn tay. Nhiệt độ chung quanh trong nháy mắt tăng vọt, ngay cả không khí cũng trở nên vặn vẹo. Phong Luyến Vãn mặt không đổi sắc nhìn chằm chằm lòng bàn tay, Nghiệp Hỏa trong hồng mâu lãnh diễm lay động, đan hỏa đỏ sậm phóng lên cao, tựa như ngọn lửa nơi địa ngục thiêu đốt tất cả.
Phần đông hỏa hệ tu sĩ sắc mặt nhất tề biến hóa, ngực giống như bị người khác đánh một quyền, xuất hiện cảm giác nặng nề khó thở.
“Đó là thô bạo hỏa hệ đan hỏa!”
“Hỏa hệ năng lượng thật mạnh!”
Hỏa diễm bỗng dưng tản mát ra một cỗ dao động, ảnh hưởng đến khiến thủy hệ đan hỏa của Lục Quá dần dần ảm đạm. Lục Quá trong lòng kinh hãi đem lực chú ý chuyển dời đến trên lòng bàn tay Phong Luyến Vãn, nhìn ám xích hỏa diễm tựa như quân lâm thiên hạ kia, sắc mặt có chút trắng bệch. Thủy khắc hỏa, nhưng hôm nay hỏa lại áp đảo thủy. Lục Quá ghen ghét dữ dội, vì sao tiểu yêu nữ này có thể triệu hồi đan hỏa cường hãn như vậy? Trong lòng cuồng tiếu trào phúng: Tiểu yêu nữ, nghịch được lửa thì như thế nào, cẩn thận chơi với lửa có ngày chết cháy!
Lục Nhâm Giáp lại có xu thế phun trà, trong lòng kinh hãi không ít hơn so với bất luận kẻ nào. Đây quả thực là đan hỏa cường đại nhất mà hắn từng chứng kiến, thế nhưng được một tiểu cô nương triệu hồi ra. Ánh mắt nóng rực của hắn nhìn thân ảnh nho nhỏ trên đấu đài, siết chặt chén trà trong tay, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.
Các trưởng lão Dược Các sắc mặt thập phần phấn khích, vốn tưởng rằng tiểu yêu nữ này dựa vào bộ dáng kim ngọc kỳ biểu kia mới có thể trở thành đồ đệ của Mộc trưởng lão, không nghĩ tới nàng tuổi còn nhỏ như thế lại có thể ngưng ra đan hỏa cường hãn như vậy, có thể thấy được thiên phú không bình thường tới mức nào. Đặc biệt là thanh y lão giả kia, vì che dấu bối rối trong lòng chỉ đành vuốt vuốt râu, đụng tới hư không mới nhớ ra chòm râu kiêu ngạo của mình đã bị tiểu yêu nữ kia dùng đan hỏa đốt không còn một mống. Các trưởng lão không hẹn mà cùng nhìn phía Mộc, vốn tưởng rằng hắn hẳn là mặt mang kiêu ngạo mỉm cười, lại không nghĩ rằng vẻ mặt của hắn cũng là kinh ngạc không thôi. Các trưởng lão trong lòng kỳ quái, bộ dạng này của Mộc trưỡng lão sao giống như cho tới bây giờ cũng không biết được bản lĩnh của đồ đệ mình.
Bỗng nhiên nghe thấy thanh âm chén rượu rơi trên mặt đất vỡ thành mảnh nhỏ, mọi người bị hấp dẫn quay về hướng phát ra âm thanh nhìn lại, chỉ thấy Tông Chủ chẳng biết khi nào đã chống tay lên mặt bàn hơi có chút chật vật đứng dậy, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra, đồng tử thâm lam sắc thu nhỏ dường như không thể tin nổi, trong miệng thì thào những lời kỳ lạ: “Không sai, là Nghiệp Hỏa, là Nghiệp Hỏa mà Tần Lỗi đã lưu lại Huyền Tịch Tông! Thiên ý, thiên ý…”
“Tông chủ?” Vài chân nhân nhìn thấy phản ứng của hắn cũng có chút kinh ngạc, Tông Chủ bất biến không sợ chưa bao giờ thất thố như vậy.
Tông chủ khoát tay ý bảo hắn không sao, tâm bình khí hòa ngồi xuống, mặt mày trong lúc đó khó nén ngưng trọng.
Cực lực ngửa đầu nhìn ngọn lửa còn khổng lồ hơn so với chính mình, Phong Luyến Vãn cũng không nhịn được hút một ngụm lãnh khí, đây là lần đầu tiên nàng đem Nghiệp Hỏa sảm nhập đan hỏa, không nghĩ tới phản ứng lớn như vậy. Hỏa diễm đỏ sậm phát ra quang huy chói mắt khiến làn da của nàng cũng nhuốm màu đỏ lửa, tươi cười càng thêm tự phụ mà âm trầm. Có chút nóng lòng muốn thử, nàng muốn thử xem Nghiệp Hỏa này đến tột cùng có hiệu quả như thế nào. Lấy chưởng vì lô, trong tay chi hỏa vì lô. Lò lớn như vậy chỉ dùng để luyện một hai vị dược liệu, có phải hay không có chút đại tài tiểu dụng? Phong Luyến Vãn trong lòng vừa động, tay kia thì tụ tập thiên địa linh khí sử xuất hấp lực cường đại đem một lượng lớn dược liệu hút vào đan hỏa.
Mọi người vì hành vi cả gan làm loạn này của nàng mà tỏ vẻ khiếp sợ. Nàng lại dám đem toàn bộ một phần dược liệu dung nhập đan hỏa! Lục Nhâm Giáp rốt cuộc nhịn không được một miệng nước trà phun ra; Lục Quá khẽ nhếch miệng động tác trong chớp mắt chậm lại, lần thứ hai luyện đan lại oanh oanh liệt liệt thất bại; các trưởng lão Dược Các thần sắc khác nhau, cũng không biết nên khen ngợi tiểu yêu nữ này dũng cảm hay mắng nàng trẻ người non dạ. Chân nhân cùng Tông Chủ lẳng lặng quan sát tỷ thí, ánh mắt trời chiếu rọi xuống kéo dài cái bóng không biết vì sao run nhè nhẹ.
Một tràng nổ mạnh kinh thiên động địa như trong tưởng tượng của mọi người vẫn không xảy ra. Phong Luyến Vãn sau khi đem dược liệu ném vào đan hỏa, hai tay đồng thời khống chế hỏa thế cùng nhiệt độ, hơn hai mươi loại dược liệu giống như người không biết bơi rơi vào trong nước, không ngừng nảy lên muốn giãy thoát khỏi ngọn lửa. Phong Luyến Vãn trong hồng mâu tựa như có lửa cháy, hỏa diễm giữa không trung giống như mặt trời đỏ rực nằm gọn trong lòng bàn tay, lại như một nhà giam không thể phá vỡ khóa chặt những dược liệu không an phận. Mỗi một loại dược liệu mặt ngoài đều tựa như làn da bị bỏng nước sôi nổi lên bọt khí, bọt khí vỡ tan hóa thành khói đen cuồn cuộn bay lên không, cặn bã phế liệu đều bị thải ra ngoài.
Dược liệu được tinh lọc tựa như bảo thạch lóe ra ánh sáng, phân tán đều đặn trong ngọn lửa khổng lồ. Kế tiếp chính là bước quan trọng nhất trong toàn bộ quá trình luyện đan – dung hợp. Chân mày mảnh khảnh của Phong Luyến Vãn hơi nhăn lại, nụ cười bên môi dần dần mở rộng. Bước này nàng cũng là lần đầu tiên nếm thử, khó tránh khỏi có chút kích động, hồng mâu nhìn chằm chằm đan hỏa trên tay, nửa điểm cũng không dám qua loa đại khái.
Bàn tay dựng thẳng lên vuông góc với mặt đất, dần dần nghiêng về phía trước, liệt hỏa lơ lửng giữa hai tay cũng bị ép chặt, dần biến nhỏ lại thành kích thước giống như quả bóng. Các loại dược thủy xúc tác lẫn nhau đồng thời cũng bài xích lẫn nhau. Hai tay Phong Luyến Vãn bị dược thủy trong hỏa diễm ảnh hưởng đang không chịu khống chế mà run run. Nàng không cần suy nghĩ trực tiếp đem linh khí bàng bạc trong cơ thể thông qua kinh mạch rót vào đan hỏa, cảm giác mỏi mệt khiến nàng cắn chặt răng, hai mắt nhắm nghiền, sử dụng mộc hệ linh khí cảm thụ tình huống dung hợp bên trong ngọn lửa. Trong khoảnh khắc vừa nhắm mắt, hỏa diễm đỏ sậm kia đột nhiên được một tầng hào quang lam nhạt có pha linh tính vây quanh. Tuyết sắc váy dài chịu linh khí dao động phiêu bay như cánh chim, càng khiến nàng tựa tiên tử rơi vào nhân gian.
Đang hết sức chăm chú dung hợp dược thủy nên Phong Luyến Vãn hiển nhiên không biết lúc này bên dưới đúng là một mảnh tĩnh mịch. Mỗi người tựa như bị sét đánh hóa thành cọc gỗ, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn đan hỏa bị thu nhỏ lại gấp mười lần trong tay nàng. Thiên tài… Không, yêu nghiệt a, nàng thật sự có thể đem dược tính cực liệt của hơn hai mươi loại dược liệu dung hợp lại với nhau, bình thường Luyện Đan Sư cấp hai cũng không làm thành thạo được như vậy, nàng tuổi còn nhỏ như thế rốt cuộc là Luyện Đan Sư cấp mấy a?
Mộc nhấp mím môi, đôi mắt màu lam nhưng lại xuất hiện một chút ảm đạm hiếm thấy. Biểu hiện của nàng hoàn toàn vượt khỏi dự kiến của hắn, so với trong tưởng tượng còn tốt hơn rất nhiều, nếu nói chuyện đó chính là trong ba ngày ngắn ngủi học được, ai cũng không thể tin tưởng. Trong lòng có chút mất mát, xem ra tiểu đồ nhi có chuyện gạt hắn. Một bên thanh y lão giả lại kích động giống như bị điện giật, trong miệng che dấu không được hưng phấn thấp giọng nói: “Thiên tài a, thiên tài a, thiên tài như vậy bái nhập Dược Các của ta, thật sự là đại hạnh của Dược Các!” Vài tên trưởng lão ngồi gần đó ném cho hắn ánh mắt khinh bỉ. Là ai ba ngày trước tìm tới tận cửa ngăn cản Mộc trưởng lão thu đồ đệ?
Được mọi người chú ý từ hai biến thành một, Lục Quá oán độc cắn môi đỏ mọng, trong mắt đẹp lóe lên sát niệm. Điều chỉnh lại tâm tình, tiếp tục dùng cơ hội cuối cùng này luyện đan. Quay đầu bắt tay vào triệu hồi đan hỏa, Lục Quá trầm giọng nói: “Tiểu yêu nữ, chờ xem, người thắng nhất định là ta!”
Hai mắt nhắm chặt bỗng dưng mở ra, lãnh diễm phô thiên cái địa thiêu đốt sáng quắc trong hồng mâu xinh đẹp, một chút tươi cười tự đắc tựa như hoa hồng kiều mị nở rộ. Linh khí lam nhạt bị thu hồi vào cơ thể, không khí quanh đấu đài giống như vũng xoáy giữa biển sâu xoay quanh ngọn lửa đỏ sậm, các loại dược thủy một giây trước còn không an phận giờ đây lại giống như đứa nhỏ biết ăn năn ngoan ngoãn dung hợp cùng một chỗ, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được ngưng kết thành hình dạng đan dược.
Vô số người xiết chặt y phục trước ngực không dám thở mạnh một tiếng, sợ quấy rầy một bước cuối cùng này. Trong ánh mắt cùng trong lòng bọn họ đều lộ ra kính sợ, tiểu nữ hài không được bọn họ xem trọng này không ngờ lại là một vị thiên tài kinh tài tuyệt diễm như vậy, trách không được Tông Chủ lại đem danh dự của Huyền Tịch Tông toàn bộ đều ký thác ở trên người nàng. Không người nào ghen tỵ với tiểu cô nương có thiên phú yêu nghiệt này, so với chính mình mạnh hơn một chút bọn họ còn có thể ghen tỵ, nhưng một người đã vượt quá khả năng của người bình thường, bọn họ trừ bỏ ngưỡng mộ sẽ không còn tâm tình gì khác.
Mắt thấy đây là bước cuối cùng để thành đan, chỉ cần vượt qua bước này là có thể lấy được thắng lợi. Nhưng Phong Luyến Vãn lại lo lắng đến muốn khóc….
Kế tiếp phải làm sao đây?! Vừa rồi Lục Quá còn chưa tới bước này đã thất bại, bước kế tiếp nàng không biết phải làm cái gì a!
Phong Luyến Vãn không nói gì ân cần thăm hỏi ông trời, đã đến bước này muốn nàng buông tha cho là không có khả năng. Kế tiếp cũng chỉ đành nhờ vào sức tưởng tượng phong phú cộng với vận khí của nàng. Hiện tại đan dược này vẫn là trạng thái lỏng, khiến chất lỏng biến thành thể rắn có lẽ phải hạ lửa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui