Lục Kiều Vi vẫn không vào nhà của Văn Cẩn Ngôn, mà luôn đợi ở cửa cho đến khi Văn Cẩn Ngôn chạy xong quay trở lại, Văn Cẩn Ngôn thực hiện động tác kéo duỗi đơn giản với đôi chân dài và eo thon.
Lớp vải bó sát khiến vóc dáng yêu kiều của nàng trở nên rất gợi cảm và quyến rũ.
Lục Kiều Vi liếc mắt nhìn vài lần rồi cũng không thèm nhìn.
Cả hai đều là phụ nữ, nếu cô mặc đồ gợi cảm thì nhất định cũng không kém hơn Văn Cẩn Ngôn.
"Lần sau chị không cần đến sớm như vậy, bình thường buổi chiều em mới có thời gian." Văn Cẩn Ngôn lau mồ hôi nói.
Lần này tính cảnh giác của Lục Kiều Vi rất cao, đến quá muộn thì không thể bắt người, cũng sợ rằng khi trời tối yêu tinh sẽ nhảy ra làm bậy, cô sẽ bị hôn đến sạch sẽ.
Sau khi vào nhà, Văn Cẩn Ngôn chỉ lên lầu: "Em đi tắm một chút, chị cứ ngồi tự nhiên đi, thư ký đang trên đường đến."
Lần trước đã đến đây một lần, Lục Kiều Vi có một chút ấn tượng, liền đi đến ngồi lên ghế sô pha chờ nàng, trong nhà không có thay đổi nhiều so với lần trước, trang trí vẫn rất đơn giản, chỉ là bên trong bày biện rất nhiều đồ vật, chẳng hạn như ghế sô pha, trong ấn tượng cũng không có mềm mại như vậy.
Cô mở ra một trò chơi, mời Khúc Thanh Trúc cùng nhau chơi.
Cả hai người đều giống nhau, đánh thua đến thảm hại, cô bất đắc dĩ nói: "Bảo bối, cậu đừng chạy vào trụ, chúng ta lao lên sẽ chết ngay đấy."
Khúc Thanh Trúc ở bên kia chưa kịp trả lời, thì Văn Cẩn Ngôn ở phía sau cô nói một câu: "Chị cũng đừng chơi trò này, chơi đánh địa chủ không tốt hơn sao?"
"Đánh địa chủ thua quá nhiều, một vạn hạt đậu khi gặp một cái hố cũng xong đời." Lục Kiều Vi trả lời, sau đó kéo rộng khoảng cách cùng với nàng, người phụ nữ này vừa mới tắm xong, trên người có mùi thơm của sữa tắm, rất kích thích.
Văn Cẩn Ngôn ăn mặc quá hở hang, áo ba lỗ cùng với quần vận động bó sát, vòng eo trắng nõn và cặp mông săn chắc, thỉnh thoảng đi qua đi lại trước mặt cô, Lục Kiều Vi bị dáng người của nàng hấp dẫn mấy lần, sau đó lại cúi đầu quay trở về.
Thư ký thật sự rất đúng giờ, nói buổi chiều đến thì buổi chiều liền đến, đúng ngay 6 giờ chiều, một giây cũng không thiếu.
Thư ký mỉm cười và gật đầu với Lục Kiều Vi, nói: "Văn tổng, văn kiện mà cô muốn đã chuẩn bị xong."
"Nhà thiết kế Lục?" Văn Cẩn Ngôn nhìn về phía Lục Kiều Vi đang thu mình lại.
Lục Kiều Vi vội vàng đặt điện thoại di động xuống, cầm lấy văn kiện từ trong tay thư ký, cũng không vội ký, trước tiên cẩn thận đọc kỹ hợp đồng qua một lần, đối chiếu với hợp đồng lúc trước, thì phát hiện có thêm một nội dung:
"Chỗ này, tại sao khi ký hợp đồng xong lại còn muốn tôi phục vụ đối tác tuỳ lúc, đừng nói là các người bắt tôi sửa lại bản thảo nữa đi? "
Thư ký giải thích:" Nhà thiết kế Lục, cô có thể yên tâm, khi bản thảo thiết kế được đưa lên, chúng tôi sẽ không thay đổi kiểu dáng thiết kế của cô.
Chỉ là tất cả đồ trang sức của công ty chúng tôi đều được làm thủ công, đến lúc đó ngoại hình sẽ được điều chỉnh theo cara kim cương, cho nên cần sự giúp đỡ của cô để làm cho chiếc nhẫn hoàn hảo hơn.
"
Lục Kiều Vi vẫn còn chút do dự, sợ rằng Văn Cẩn Ngôn sẽ lại lừa cô.
Hợp đồng nhất định phải thận trọng.
Văn Cẩn Ngôn nói: "Thêm một chú thích bổ sung, nếu em lại yêu cầu chị sửa đổi những chi tiết lớn trên bản thảo, em sẽ đền tiền hợp đồng cùng phí lao động cho chị."
Lục Kiều Vi nghe điều kiện cũng không tồi, gửi một tin nhắn cho đồng nghiệp trong bộ phận pháp lý.
Sau khi đồng nghiệp xem qua và nói có thể, Lục Kiều Vi mới gật đầu đồng ý ký hợp đồng.
Thư ký nói: "Nhưng cô phải chờ đợi một chút, hôm nay cuối tuần bộ phận pháp vụ của chúng tôi không đi làm.
Muộn chút nữa, cô ấy mới có thể qua đây để đưa hợp đồng bổ sung."
Lục Kiều Vi: "......"
Lục Kiều Vi thật sự không nhịn được, thừa dịp Văn Cẩn Ngôn rời đi, trộm hỏi: "Công ty của các cô ngày thường đều nhẹ nhàng như vậy sao? Đến cuối tuần đều hoàn toàn không quan tâm đến chuyện của công ty sao?"
Giống như cô, chỉ cần công ty nói một tiếng, cô liền phải hoả tốc bay đến công ty, đến muộn sẽ bị trừ tiền thưởng.
Cuối tuần cũng ở nhà sửa bản thảo thiết kế, chưa bao giờ thật sự được thư giãn vào cuối tuần.
Thư ký nói một cách rất đương nhiên: "Hợp đồng lao động quy định rõ ràng là cuối tuần được nghỉ, tôi tận hưởng ngày cuối tuần cũng là hợp lý mà."
Lục Kiều Vi đối với nàng thật sự bái phục.
Thư ký nhìn cô với ánh mắt vô cùng kinh ngạc và sửng sốt: "Không thể nào, chẳng lẽ ở công ty của cô không phải như vậy sao? DMD của chúng tôi luôn luôn như thế, không tăng ca, ngày thường chỉ cần hoàn thành xong công việc của mình là được, sau đó uống trà hay ăn vặt đều có thể, nếu muốn làm thêm công việc thì công ty phải trả thêm lương.
"
"Còn có chuyện tốt như vậy sao? "Lục Kiều Vi kinh ngạc, bây giờ công ty nào mà không áp bức nhân viên, cho dù công ty không áp bức, thì mọi người cũng đều phải phấn đấu đua thành tích.
Lục Kiều Vi cảm thán thở dài, nhìn tiểu tỷ tỷ thư ký xinh đẹp trước mặt, ngăn nắp giống như một quý tộc, rất đối lập với thư ký của công ty các cô, mỗi ngày đi làm đều phải lo lắng đề phòng, không những đi theo làm tuỳ tùng mà còn phải hầu hạ cấp trên giống như mẹ già, nếu vận khí không tốt sẽ còn bị quấy rối tình dục.
"Cô chưa từng xem xét qua DMD sao?" Thư ký nói tiếp: "Tôi thấy thiết kế của cô rất tốt, không hề kém hơn so với nhà thiết kế của công ty chúng tôi.
Thiết kế của DMD luôn luôn cung không đủ cầu, các nhà thiết kế rất được trân quý, họ đều được tiếp xúc trực tiếp với những minh tinh và các nhà tư bản.
""
"Cô không phải là thư ký sao, làm thế nào hiểu biết được nhiều như vậy? " Nếu không phải ngưỡng cửa của DMD rất cao, Lục Kiều còn cho rằng thư ký đang quảng cáo với cô, hoặc là quảng cáo sai sự thật.
"Bởi vì các nhà thiết kế là những người nhàn nhã nhất, khi họ không có việc gì để làm liền tụ tập nói chuyện phiếm."
Lục Kiều Vi: ".......
Đãi ngộ của các cô cũng thật sự quá tốt đi."
Thư ký nhún vai: "Tôi cảm thấy cũng bình thường thôi, cô nhìn công việc hàng ngày của giám đốc điều hành chúng tôi xem, cô ấy rất nhàn nhã, vào cuối tuần cũng không cần phải làm việc.
"
Đúng vậy, không phải là nói dối.
Lục Kiều Vi đã ở trong văn phòng của Văn Cẩn Ngôn qua mấy ngày, mỗi ngày Văn Cẩn Ngôn không làm bất cứ chuyện gì, chỉ đọc sách, uống cà phê và thỉnh thoảng tổ chức vài cuộc họp, hầu hết thời gian của nàng đều xem cô chơi đánh địa chủ.
Lục Kiều Vi lại tò mò hỏi: "Các cô tìm nhà thiết kế bên ngoài không phải là bởi vì nhà thiết kế của các cô không làm việc đấy chứ?"
"Cũng không khác biệt lắm, một phần nhỏ cũng là vì nguyên nhân này." Thư ký hàm súc nói, Lục Kiều Vi cũng không truy vấn nữa, dù sao bên trong công ty của người ta đều có cơ mật, cô chỉ cần lo lấy tiền là được.
Văn Cẩn Ngôn đi đến đưa cho các cô mỗi người một ly nước trái cây, thư ký nói lời cảm ơn và bắt đầu thưởng thức, hoàn toàn không cân nhắc đến quan hệ tôn ti chức vị.
Nhưng thật ra Lục Kiều Vi còn đang rối rắm không biết có nên khách khí hay không.
Văn Cẩn Ngôn nghi hoặc nhìn cô: "Làm sao vậy?"
Không có gì chỉ là cảm thấy đau lòng.
Không sao cả, chỉ là cảm giác rất chua chát.
Rất rất chua.
Đến giờ ăn cơm, Văn Cẩn Ngôn đi đến trước tủ lạnh: "Hai người có muốn ăn gì hay không?"
Lục Kiều Vi dùng khoé mắt nhìn thấy được bò bít tết, sườn dê, tôm hùm lớn, trên bao bì tất cả đều là tiếng Anh và tiếng Pháp, cô bắt đầu nuốt nước miếng xuống.
Thư ký cũng không ngẩng đầu lên, nói: "Tuỳ ý, làm phiền Văn tổng rồi."
Văn Cẩn Ngôn cầm đồ đi vào phòng bếp.
Sau đó, Lục Kiều Vi mới có thể thấy 'tuỳ ý' của những người có tiền là như thế nào, có đủ loại đồ ăn trên bàn, từ bay trên trời, chạy trên mặt đất đến bơi dưới sông, à, còn có bơi dưới biển nữa.
Thời điểm ăn cơm, Lục Kiều Vi ngồi ở trên bàn chỉ nhìn thấy Văn Cẩn Ngôn, cũng không biết thư ký đã rời đi từ lúc nào, Lục Kiều Vi nghi hoặc nhìn xung quanh dò hỏi: "Thư ký của cô, cô ấy không ở lại ăn cơm cùng chúng ta sao?
"Cô ấy nói ăn cơm cùng với cấp trên, không nằm trong phạm vi công việc của cô ấy, cho nên đã đi rồi.
"
Lục Kiều Vi: "......"
"Nhân viên của cô có phải lá gan quá lớn hay không? Thế nào lại dám phản bác lại lời nói của cô.
"
Văn Cẩn Ngôn không chút để ý nói:"Sau giờ làm việc, em cũng không quản được.
"
Sau đó, lại cười hỏi: "Chị quan tâm em sao?"
"Không có." Tôi chỉ nghĩ nhân viên của cô rất dễ lôi kéo.
Sau khi ăn xong, người của phòng pháp vụ vẫn chưa đến.
Lục Kiều Vi nhìn thời gian vài lần, mỗi lần cô nóng lòng hỏi Văn Cẩn Ngôn, Văn Cẩn Ngôn đều sẽ uyển chuyển nói: "Nếu không, ngày mai chị lại đến, em thật sự sẽ không thả bồ câu của chị đâu.
Cứ như vậy rất lãng phí thời gian của chị.
Buổi chiều ngày mai đến muộn một chút là được.
"
Sau đó, cho cô xem thời gian:" Có thể cô ấy sẽ đến muộn một chút.
"
Vốn dĩ Lục Kiều Vi đang nghĩ muốn đi về trước.
Nghe thấy Văn Cẩn Ngôn nói như vậy, cô lại ngồi trở lại:" Không sao đâu, tôi có rất nhiều thời gian.
Ngày mai cũng không biết phải đợi đến khi nào."
Văn Cẩn Ngôn nhìn cô với vẻ mặt bất lực, liền lộ ra một loại mệt mỏi.
Lục Kiều Vi cũng cảm thấy da mặt của mình cũng thật dày, nhưng đối tác thích bắt bẻ như Văn Cẩn Ngôn, cô cũng chỉ có thể như vậy.
Văn Cẩn Ngôn luôn nghiêm túc trong công việc, không cho phép có bất cứ sai lầm gì.
"Được rồi, em sẽ đợi cùng với chị." Văn Cẩn Ngôn thở dài, nhường vị trí một chút, nói: "Chị có muốn đến đây ngồi không? Em sẽ phát một bộ phim để giết thời gian."
"Sao cũng được."
Văn Cẩn Ngôn chọn một bộ phim Hồng Kông để xem, Lục Kiều Vi cảm thấy câu chuyện về Đông Phương Bất Bại sau khi rơi xuống từ vách đá không hay lắm, nhưng Lâm Thanh Hà diễn vai Đông Phương Bất Bại và Vương Tổ Hiền diễn vai Tuyết Thiên Tầm thật sự quá hay, đặc biệt là khung cảnh khi mớm nước, miệng dán vào nhau, sau đó hôn lên cổ rồi ôm nhau triền miên.
Editor: mọi người lên youtube tìm sẽ thấy couple ĐôngxTuyết này.
^^
Phụ nữ với phụ nữ......
Thế nào lại kích thích như vậy.
Cô quay đầu nhìn Văn Cẩn Ngôn, Văn Cẩn Ngôn thật sự rất bình tĩnh, tựa lưng vào ghế sô pha, trông rất nghiêm túc, giống như đang thưởng thức nghệ thuật hay gì đó.
Nghe nói hồ ly tinh không có giới tính cố định, giới tính có thể là nam, cũng có thể là nữ.
Xem xong một bộ phim, người bên bộ phận pháp vụ vẫn chưa tới, Văn Cẩn Ngôn lại thay đổi một bộ phim Hồng Kông khác tên là "Chung Vô Diệm".
Lục Kiều Vi cũng đã xem qua, cô còn nhớ rất rõ một câu kinh điển ở trong phim: " hữu sự Chung Vô Diệm, vô sự Hạ Nghênh Xuân."
Nàng nghĩ thầm: Chuyện tình nam nữ, không có việc gì cả.
Nhưng xem lại thì nhớ nhầm rồi, bên trong Hạ Nghênh Xuân là một con hồ ly tinh có thể biến đổi từ nam thành nữ, hơn nữa nàng rất thích nữ chính Chung Vô Diệm, thường xuyên câu dẫn Chung Vô Diệm.
Xem đến đoạn cao trào, Văn Cẩn Ngôn bấm tạm dừng phim, tình cờ ngay lúc Hạ Nghênh Xuân muốn cùng động phòng với Chung Vô Diệm, Lục Kiều Vi thu mình vào trong góc cảnh giác, chân không ngừng run liên tục, luôn cảm thấy Văn Cẩn Ngôn sắp biến thân.
"Em đi tắm." Văn Cẩn Ngôn nhẹ giọng nói một tiếng.
"À ......" Lục Kiều Vi đặt chân xuống.
Cô lại xem thời gian, đã gần 10 giờ.
Có một chút nguy hiểm khi ở lại đây với hồ ly tinh vào thời điểm này.
Lục Kiều Vi suy nghĩ ngày mai rồi lại đến.
Đang chuẩn bị rời đi, Văn Cẩn Ngôn trên lầu đột nhiên trả lời một cuộc điện thoại, sau đó nhìn về phía Lục Kiều Vi nói: "Nhân viên pháp vụ sắp đến rồi, nếu chị cảm thấy nhàm chán ..."
Lục Kiều Vi dừng bước chân lại.
Văn Cẩn Ngôn không nhanh không chậm nói: "Chị có muốn lên đây làm việc không?"
.