Thuyết Tiến Hóa Nam Thần

Video xin lỗi tối hôm đó được các kênh giải trí và trang web đồng loạt phát ra, thái độ chính trực của Trương Bắc Trạch được mọi người công nhận, có bạn bình luận dưới video là: "Không chỉ có việc quan tâm trẻ em châu Phi mới được xem là sự quan tâm nhân văn, cách làm của Trương Bắc Trạch đã thể hiện trách nhiệm và sự quan tâm của một minh tinh lớn, nổi tiếng và nhân vật công chính, không chỉ làm cho fan, cũng làm cho khán giả thấy được sự tích cực của anh. Tôi cũng rất vui vì thần tượng của con gái là cậu ấy."

Lượt xem nhanh chóng tăng lên không ngừng, không bao lâu đã đứng đầu lượt tìm kiếm, bài đăng dùng trứng gà đập lên xe cũng không tạo nên sóng gió gì nữa, fans của Trương Bắc Trạch sớm đã bị hành động ấm áp của anh làm ấm lòng rồi, anh đối với fans gây ra chuyện không chỉ không chỉ trích ngược lại còn không chê phiền phức mà đích thân lộ diện giải quyết sự việc, đây không phải là biểu hiện coi trọng fans hay sao? Có một số minh tinh chỉ xem fans là công cụ hái ra tiền, nhưng nam thần thật sự đã làm được việc quan tâm lẫn nhau. Còn có chuyện gì đáng vui mừng hơn nữa chứ? Nhất thời mọi người đều chuyển từ fans bình thường thành fans trung thành, những trang fanpage thần tượng anh đều khóc vì cảm động.

"Bắc Bắc con trai tốt, Bắc Bắc đại nam thần!"

"Thật ngưỡng mộ những người gây ra họa huhu~~ tôi cũng muốn đi gây chuyện! Tôi cũng muốn đi gây chuyện!!!"

"Tôi thấy một người trong cuộc đã đăng bài để xin lỗi rồi, còn nói Bắc Bắc nghiêm khắc phê bình bọn họ nữa. Bọn họ đều không dám làm nam thần ghét nữa, bạn dám sao?"

"Aaaa, tôi không dám, tôi muốn làm một người tốt để được Bắc Bắc khen ngợi tôi ~~"

Gương mặt Lý Nhất Hy âm trầm nhìn những hàng chữ trên màn hình, hắn đập laptop thật mạnh xuống nền.

"Kế hoạch lần này của bọn họ thật sự là cao siêu mà, trực tiếp đem tin tức xấu trở thành tin tức tốt." Giám đốc bộ phận tuyên truyền của tập đoàn VK, Lâm Hạo ngậm một điếu thuốc chơi, tay thì bài, ngồi sau lưng Lý Nhất Hy nói.

Lý Nhất Hy quay người, cực kỳ không vui nói với anh ta: "Lẽ nào công ty hết cách rồi sao? Để mặc anh ta chiếm ưu thế, dẫm tôi dưới chân sao? Nhờ phúc của hắn ta mà chuyện tôi diễn vai nam chính trong phim điện ảnh không được mấy ai để ý đến!"

"Cậu cũng quá khoa trương rồi, việc tuyên truyền cho bộ phim lần này của cậu đã làm rất lớn rồi……"

"Không đủ!" Lý Nhất Hy ngắt lời, "Các anh chỉ có chút bản lĩnh như vậy sao?"

Lâm Hạo lười biếng cười: "Cách thì cũng phải là không có." Anh ta vừa nói vừa lấy ra một tấm hình đưa cho Lý Nhất Hy, "Đây là ảnh anh bảo người chụp lén."


Lý Nhất Hy cúi đầu nhìn, Trương Bắc Trạch trong tấm ảnh đang giận dữ với cô gái gây ra chuyện: "Đây là gì?"

"Nếu phát tấm ảnh này ra ngoài, thêm việc Trương Bắc Trạch thật ra không muốn đến trường cấp 3, chỉ là làm ra bộ giải thích thì video lần này của cậu ta sẽ hoàn toàn vô dụng, hơn nữa danh tiếng cũng giảm xuống đáng kể."

"Vậy thì làm đi."

Lâm Hạo nhả khói ra: "Anh có thể làm được nhưng cấp trên không cho."

“Tại sao chứ?”

".......Có tin tức nội bộ nói rằng vị trí tổng giám đốc của VK sẽ thay đổi, mà vị tổng giám đốc tiếp theo rất có thể là quản lý của Trương Bắc Trạch, đại tiểu thư của VK, Kỷ Uyển!"

"Hoang đường! Cô ta chỉ là một đứa con gái có thể làm gì chứ? Cổ đông sao có thể đồng ý chứ?"

"Hứ, cô ta có làm được hay không là chuyện của Kỷ gia nhà bọn họ, những nhân vật nhỏ bé như chúng ta cũng không quản được." Lâm Hạo không quan tâm cấp trên là ai, dù sao 1 năm anh ta cũng không gặp lãnh đạo được mấy lần cả, "Trọng điểm là Kỷ Uyển hễ quay về VK thì Trương Bắc Trạch cũng sẽ đến, đến lúc đó…… Cậu ta sẽ là số một của VK."

Bây giờ số một của VK là Lý Nhất Hy bỗng dưng cắn chặt quai hàm.

"Nghĩ cũng phải, lúc này kiếm chuyện với cậu ta đợi đến lúc cậu ta đến VK rồi thì chúng ta lãnh đủ, chúng ta cũng không nên rước phiền phức cho mình." Lâm Hạo đứng lên vỗ vai hắn, "Nhất Hy, cậu chỉ là thiếu chút may mắn, cùng cậu ta ở một thời đại." Nói xong liền thở một hơi đi mất.

Lý Nhất Hy một chân đá văng cái ghế bên cạnh.

Sáng hôm sau, bức ảnh kia vẫn bị đưa lên vài trang báo, một số người đột nhiên lên án chỉ trích Trương Bắc Trạch chỉ là làm ra vẻ giả tạo, dùng diễn xuất của Ảnh đế để mê hoặc công chúng.


Những người không biết chân tướng sự việc nhất thời không biết tin ai, trên mạng một trận xôn xao.

Lâm Hạo vừa xem tin tức mắng thầm một câu, lập tức gọi điện cho Lý Nhất Hy: "Nhất Hy, có phải cậu làm không?"

"Anh đang nói gì vậy?" Đối phương lạnh lùng hỏi lại.

"À, em không biết, có thể còn có người khác cũng chụp được mà."

Người khác cũng có thể chụp ở góc giống y hệt sao?”, Nhất Hy, anh biết cậu có chút không cam tâm, nhưng số mệnh của con người là trời định, nhân khí của Trương Bắc Trạch cao hơn cậu, nhưng thế thì đã sao? Cậu bây giờ cũng không thua kém mà, anh thấy số cậu cũng đã tốt lắm rồi, đừng làm liều mà dẫn lửa đốt mình." Công ty chèn ép nghệ sĩ khác là chuyện kinh doanh, còn cậu ta âm thầm đâm sau lưng như vậy là ân oán cá nhân rồi.

"Số em tốt thì sẽ không như ngày hôm nay rồi." Hắn trọng sinh không chỉ để làm nhân vật phụ của Trương Bắc Trạch. Cậu ta nổi tiếng lâu như vậy đã đủ rồi, đã đến lúc đến trả lại cho hắn rồi.

Lý Nhất Hy cúp điện thoại, bảo trợ lý lái xe.

Trương Bắc Trạch vừa đến đoàn phim liền nhận được rất nhiều sự quan tâm hỏi han, bảo anh đừng để bụng chuyện trên mạng, mọi người đều lo lắng, anh lại giống như không chút để ý đến.

"Bắc Trạch, đã lâu không gặp!" Một giọng nói nhiệt tình tuyền đến từ phía sau, Trương Bắc Trạch quay đầu nhìn lại có chút kinh ngạc, "Lý Nhất Hy?"

“Haha, SURPRISE!” Lý Nhất Hy cười cười, ôm lấy vai anh.

Nhân viên nhìn thấy 2 minh tinh đang nổi tiếng thân thiết như vậy có chút kinh ngạc, dù sao từ khi 2 người đi đóng phim thì chưa từng hợp tác với nhau, ngay cả việc ra album cũng là quan hệ cạnh tranh.


"Sao cậu lại ở đây?" Trương Bắc Trạch lại hoàn toàn không có sự nhiệt tình như anh ta, chỉ khách sáo ôm lại.

"Cậu không biết sao? Tôi diễn tình địch của cậu đấy."

“À, tôi chưa nghe nói.”

"Haha, tôi và đạo diễn Lục có chút giao tình, 2 hôm trước lúc nói chuyện điện thoại với anh ấy thì tùy tiện nói vài câu, sau đó tôi thấy cậu đóng nam chính nên muốn qua đây giúp một chút."

"Phải không?" Trương Bắc Trạch nghe vậy nhàn nhạt gật đầu, "Cảm ơn."

Lý Nhất Hy nhìn anh sau đó nói: "Bắc Trạch, cậu hình như có chút thay đổi."

“Già rồi.”

Lý Nhất Hy cười khoe hàm răng trắng, vỗ vai anh một cái.

Lúc bọn họ nghỉ ngơi thì Kỷ Uyển đến, nhìn thấy Lý Nhất Hy rất ngạc nhiên. Bọn họ mặc dù chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn trực tiếp nào nhưng giữa hắn và Trương Bắc Trạch luôn có cảm giác khó hòa hợp, ca khúc mới giống nhau, đề nghị thế thân, album giành tung ra trước, mỗi lần đều giống như hành động vô ý, nhưng lần nào cũng có cảm giác muốn dẫm chết Trương Bắc Trạch.

"Kỷ Uyển, không ngờ em từ một cô gái đơn thuần trở thành một quản lý vàng trong giới giải trí như hôm nay, hơn nữa em còn là thiên kim tiểu thư của VK, anh thật sự khâm phục em đấy."

"Đâu có, anh quá khen rồi."

Lý Nhất Hy khoa trương thở ra, chăm chú nhìn cô nói: "Sớm biết như vậy, anh mặt dày một chút, biết em là đại tiểu thư cũng không tự ti là được rồi."

Lúc này Trương Bắc Trạch ôm lấy Kỷ Uyển, trực tiếp nhìn Nhất Hy nói: "Bây giờ không nên phóng điện bậy bạ với hoa đã có chủ nha."


Lý Nhất Hy ngẩn người: "2 người là……"

Kỷ Uyển không ngờ Trương Bắc Trạch đột nhiên lại có hành động chiếm hữu cao như vậy, mặt cô hơi đỏ lên nhìn anh.

"Trời đất, công phu giữ bí mật của 2 người thật tốt nha", Lý Nhất Hy vỗ trán, "Tôi phải đi hút một điếu thuốc bình tĩnh lại đã."

Đợi Lý Nhất Hy rời đi, Kỷ Uyển không hề có chút khí thế nào nói: "sao lại đột nhiên anh lại nói ra vậy?"

"Có gì đâu, dù sao anh cũng sắp rút ra khỏi làng giải trí rồi, sớm muộn gì cũng phải thông cáo thiên hạ chứ." Trương Bắc Trạch uống một ngụm nước, chớp mắt nhìn cô. Thật sự muốn hôn cô quá đi!

"Em nói chuyện này chúng ta phải suy nghĩ cẩn thận."

"Anh cũng nói chuyện này không cần suy nghĩ nữa."

"Anh thật cố chấp."

“Giống em thôi.”

Hai người trừng mắt nhìn nhau. Từ hôm qua Kỷ Uyển đã tỏ rõ thái độ, 2 người cứ đấu với nhau, 2 bên đều không chịu nhượng bộ. Nói ra thì đây là lần đầu tiên 2 người có ý kiến khác nhau.

Mới bắt đầu đã có vấn đề lớn như vậy, làm cho 2 người đều có thái độ thăm dò và giữ đường lui.

"Anh Bắc Trạch!" Ngô Lôi ôm một hộp cơm đi tới, đang định nói chuyện lại bị người phía sau hấp dẫn ánh mắt.

Hai người nhìn cô có chút kỳ quái, thuận thế ngẩng đầu thì một bó hoa hồng xuất hiện trước mặt Kỷ Uyển.

"Ơ!" Kỷ Uyển hô nhỏ một tiếng, theo bản năng ôm lấy bó hoa, ngẩng đầu lên nhìn kinh ngạc nói: "Will?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận