"Được rồi, lần này người ta khẳng định đã học được một bài học, chúng ta mau thu thập đồ vật về nhà đi."
Thấy ba mẹ đã nói chuyện xong, cô con gái mới thò qua tới, trước quan tâm tay ba, sau đó đem đồ nướng BBQ mình cố tình giữ lại đưa cho bọn họ: "Chị gái kia nướng đồ ăn rất ngon, vừa rồi thật nhiều người đều tranh cướp để mua!"
Vừa mới trở về, ông chủ quán nướng ngửi mùi hương dư lại trong quầy liền biết, tay nghề của cô gái kia khẳng định không kém được.
Lúc này, thấy con gái còn cố ý giữ lại cho cho bọn họ, hắn nếm một ngụm, đột nhiên thấy hổ thẹn không bằng.
Đồ nướng đựng trong cái chén dùng một lần có chút âm ấm, nhưng ăn lên vẫn ngon như cũ, bất luận là độ lửa hay là gia vị đều nắm chắc vừa đúng.
Hắn cũng có chút năm kinh nhiệm làm đồ nướng BBQ, vẫn là lần đầu biết nguyên lai nướng lên còn có thể nướng đến ngon như vậy.
"Xác thật ăn ngon, trách không được nguyên liệu đều bán hết." Nghĩ đến bán sạch kiếm được tiền, tâm tình bà chủ quán nướng cuối cùng tốt hơn một chút.
Tâm niệm vừa động, nhìn về phía chồng nói: "Ông nói, ngày mai cô gái đấy còn có thể lại đây hỗ trợ hay không?"
"Người ta còn có quầy hàng của chính mình, ngày mai ban ngày tôi lại luyện nướng đồ bằng một tay, bà lại ở bên cạnh giúp đỡ một chút, hẳn là không thành vấn đề, dù ngày mai người ta muốn tới hỗ trợ, chúng ta cũng không thể lại chiếm tiện nghi."
Biết tính cách ông chồng nhà mình, cô gật đầu nói: "Đã biết, tôi cũng thuận miệng nói thế thôi."
Một nhà ba người thu thập đồ vật, bên kia, Nguyễn Miên Man cùng Tư Cảnh Lâm đã sắp rời khỏi quảng trường.
"Không đi dạo sao?" Tư Cảnh Lâm hỏi cô.
Nguyễn Miên Man bốc một viên hạt dẻ một bên lột một bên nói: "Đều chuẩn bị thu quán hết rồi, không có gì dạo nữa, dù sao còn có mấy ngày."
"Vậy chúng ta trực tiếp trở về."
Hai người nói xong, không một hồi liền ngồi xe rời đi.
"Có mệt hay không? Dựa vào anh nghỉ ngơi một lúc." Ngồi vào xe, Tư Cảnh Lâm nắm tay cô nhẹ nhàng xoa bóp.
Từ buổi chiều vội đến bây giờ, lúc này, Nguyễn Miên Man thật đúng là có điểm mệt.
Nhìn thoáng qua phía trước, thấy tài xế chuyên chú lái xe, cô nghiêng đầu chậm rãi dựa vào trên vai anh.
Tư Cảnh Lâm thấy vậy, vươn một bàn tay nửa ôm lấy cô, đồng thời đem nhiệt độ trong xe tăng lên hai độ.
Theo sự đong đưa nhẹ nhàng, nguyên bản chỉ định đơn thuần dựa vào anh nghỉ ngơi một hồi lúc đôi mắt cô bất tri bất giác nhắm lại, người cũng dần dần từ bả vai trượt vào trong lòng ngực anh.
Tư Cảnh Lâm cúi đầu nhìn cô một cái, cẩn thận mà đem người kéo vào trong lòng ngực.
Quảng trường tổ chức lễ hội ẩm thực cánh hẻm Hồ Lô không tính gần cũng không tính xa, chờ tài xế đem xe trực tiếp vào trong ngõ nhỏ, đã sắp tới 12 giờ.
Đường trong ngõ không thể so với đường cái bên ngoài, Nguyễn Miên Man sớm vào lúc cảm giác được xóc nảy mà tỉnh lại, chỉ là lười biếng không muốn động.
Cô mở nửa mắt, thẳng đến khi nhìn thấy nhà mình qua cửa sổ xe, lúc này mới chống ngực anh một lần nữa ngồi dậy.
"Tỉnh?" Tư Cảnh Lâm cúi đầu nhìn vẻ mặt cô còn buồn ngủ, giơ tay yêu thương mà nhẹ vuốt gương mặt cô một chút, ngữ khí không tự giác hạ thấp.
"Vâng." Nguyễn Miên Man lên tiếng, "Em về đây, anh trên đường về cẩn thận."
Tư Cảnh Lâm thấy cả người cô đều lộ ra sự lười biếng không ngủ đủ, xuống xe vòng đến bên kia mở cửa xe cho cô, duỗi tay nửa đỡ nửa ôm đem người mang ra.
Xuống xe, không khí có trong nháy mắt oi bức, làm Nguyễn Miên Man hơi chút thanh tỉnh.
Nghe trong cửa vang lên tiếng mèo kêu, cô móc ra chìa khóa chạy nhanh mở cửa ra.
"Mieo ô ~"
Đèn còn chưa bật lên, mèo béo trong tiệm liền cọ đến bên chân cô làm nũng.
Nguyễn Miên Man cúi đầu xem nó một cái, lại ngẩng đầu nhìn về phía người bên cạnh: "Anh Cảnh Lâm anh cũng nhanh trở về nghỉ ngơi đi."
Tư Cảnh Lâm giơ tay thay cô sửa sửa lại tóc rồi nói: "Được, bất quá anh muốn thương lượng một việc cùng em trước."
"Chuyện gì?" Nguyễn Miên Man có chút tò mò.
"Trong tiệm buôn bán trưa ngày mai hủy bỏ được không?"
Tư Cảnh Lâm cảm thấy hôm nay cô bận đến tối muộn, nếu giữa trưa ngày mai còn buôn bán trong tiệm, buổi chiều lại đến đến lễ hội bày quán, làm liên tục như vậy cũng quá mệt mỏi.
Đối diện với ánh mắt quan tâm của anh, Nguyễn Miên Man do dự hai giây rồi vẫn gật đầu đồng ý.
"Thật ngoan." Tư Cảnh Lâm dứt lời, cúi đầu phủ lên môi cô.
Lúc trước ở quảng trường lễ hội, có rất nhiều lần anh muốn hôn cô, chỉ là thời gian cùng địa điểm đều không đúng, chỉ có thể chịu đựng.
Lúc này, nhẫn nại đã lâu, nụ hôn ôn nhu không tránh được lộ ra hai phần nóng bỏng.
Nguyễn Miên Man bị anh hôn sâu, bởi vì hô hấp không thuận mà chân có chút mềm, thẳng đến khi lui ra phía sau vài bước dựa vào cửa lớn mới đứng vững lại.
Mà người trước lại không vì vậy mà buông cô ra, ngược lại từng bước ép sát.
Trước khi lên xe, Nguyễn Miên Man ăn mấy quả mơ, lúc này, hơi thở hai người giao nhau, mang theo chút dư hương của quả mơ.
"Ưm......"
Bất đồng với nụ hôn sâu lúc trước Nguyễn Miên Man có chút không biết học ai, lần đầu biết, nguyên lai......!Còn có thể như vậy.
Lúc cả người cô đều muốn bốc cháy, Tư Cảnh Lâm rốt cuộc buông cô ra, giơ tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ có chút nóng, khóe môi khẽ nhếch.
Nguyễn Miên Man nhìn thấy trên mặt anh lộ ra tươi cười thỏa mãn, độ ấm trên mặt lại muốn tăng hai độ, ngay sau đó nhịn không được trừng mắt với anh.
"Được rồi, đem cửa đóng lại đi nghỉ ngơi đi." Tư Cảnh Lâm trấn an sờ sờ đầu cô, chờ cô bình phục hô hấp rồi nói.
Nguyễn Miên Man đỏ mặt gật gật đầu, từ trong lòng ngực anh chui ra, dưới anh nhìn chăm chú của anh đem cửa đóng lại.
Tư Cảnh Lâm kiểm tra cửa sổ một lần, xác định đều khóa rồi, lúc này mới lên xe rời đi.
Đóng cửa xong cô không có lập tức đi rửa mặt, mà là chạy đến trên lầu, từ cửa sổ nhìn theo xe đi xa rồi mới đi rửa mặt nghỉ ngơi.
Bận rộn một ngày, Nguyễn Miên Man cũng rất mệt, rửa mặt xong nằm ở trên giường, gắng gượng lên tinh thần đăng một cái thông báo ở trong tiệm ngày mai không buôn bán, buông di động liền ngủ luôn.
Cùng lúc đó, trên mạng, tin tức về lễ hội ẩm thực thành phố A đã có rất nhiều, thậm chí còn lên vài cái hot search.
Từ nội dung liên quan, trừ bỏ giới thiệu các quầy hàng có trong lễ hội, cùng với các loại mỹ thực, còn có một ít chuyện thú vị xảy ra trong lễ hội ẩm thực.
Chuyện phát sinh ở quán nướng Nhất Phẩm tuy rằng không tính là chuyện thú vị nhưng tuyệt đối coi như chuyện đáng lan tỏa, hơn nữa mang theo chút giáo dục an toàn, cho nên khi kên truyền thông bản địa truyền đnăg lên xong, rất nhiều kênh truyền thông cũng lựa chọn chuyển phát.
Cư dân mạng nhìn đến về chuyện này, sôi nổi vì đứa nhỏ kia cảm thấy may mắn.
【 Còn may đứa nhỏ không xảy ra việc gì, bằng không cả đời đều bị huỷ hoại.
】
【 Đàn ông trông trẻ con quả nhiên là còn sống là may, cảm giác hắn đêm nay trở về sợ là phải quỳ sầu riêng.
】
【 Trông trẻ con còn chơi di động, thiếu chơi một hồi sẽ chết à? Nếu đứa nhỏ thật sự xảy ra chuyện, hắn chính là quỳ than cũng đã muộn! 】
【 Ông chủ thật là người tốt, này vừa ra tay, tương đương với cứu người một nhà.
】
【 Bọn họ thật nên cảm ơn ông chủ này, liều mạng bị bỏng cứu đứa nhỏ.
】
【 Cô gái hỗ trợ tiếp nhận quầy hàng cũng rất tuyệt, cảm giác nếu không phải có cô ấy, ông chủ còn không muốn đi bệnh viện đâu.
】
【 Đúng vậy, đều rất tuyệt, những bài viết mang năng lượng tích cực như này, hẳn là nên chia sẻ nhiều hơn.
】
【 Sự chú ý của tôi có chút lệch hướng một chút? Xem mấy đồ ăn kia, cô gái tiếp nhận quán nướng đồ ăn trông ngon ghê.
】
【 Không phải một mình bạn, nhìn đến đồ ăn, tôi cũng có chút thèm.
】
【 Ha ha ha ha, hôm nay tôi vừa lúc ở lễ hội ẩm thực ăn được đồ nướng BBQ bà chủ nhỏ làm, tôi nói cho mọi người, hương vị quả thực tuyệt, móng heo nướng, thịt dê nướng thơm ngào ngạt, chân gà đến xương cũng hận không thể ăn luôn......】
【 Nhìn đến tiêu đề liền biết khẳng định là nói tới chuyện ở quán nướng Nhất Phẩm, hôm nay tôi cũng ở đó, tay nghề của cô gái kia thật sự quá giỏi, tôi cũng chưa ăn đủ.
】
......!
Một ít khách quen của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nhìn đến bài viết trên mạng, mới biết được, bà chủ nhỏ thu quán xong còn gặp việc này, nghĩ đến không được ăn món nướng BBQ cô làm, quả thực ảo não không thôi.
Bọn họ nhịn không được chạy đến khu bình luận trong tiệm, kết quả liền nhìn đến thông báo ngày mai không buôn bán.
Xem qua bài viết trên mạng, biết đêm nay bà chủ làm việc tốt đã mệt mỏi cả một đêm, bọn họ có thể hiểu được lý do.
Nhưng hiểu thì hiểu, nghĩ đến cơm trưa ngày mai không ăn được món ngon của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, trong lòng bọn họ vẫn có điểm thất vọng.
Nhưng mà, chờ điểm tiến vào khu bình luận, bọn họ liền không ngừng thất vọng đơn giản như vậy, bởi vì —— đám người may mắn ăn đến nướng BBQ kia ở khu bình luận đêm khuya phóng độc.
【H**q: Thời tới cản không kịp, bà chủ nhỏ thu quán xong, tôi lại đi dạo một hồi cũng chuẩn bị về nhà, nào biết đang đi ngoái đầu nhìn lại một cái, đột nhiên nhìn thấy cô ấy ở một quán đồ nướng, xác định là bà chủ, không nói hai lời nhặt một đống nguyên liệu [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】
【k**l: Bà chủ nhỏ giấu cũng quá kín, hôm nay mới biết được, thế nhưng cô ấy còn biết nướng BBQ, hơn nữa nướng đến ngon như vậy, này tuyệt đối là đồ nướng BBQ ngon nhất tôi được ăn [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】
【a**n: A a a! Cảm giác ăn qua đồ nướng BBQ bà chủ làm, về sau rốt cuộc ăn không vô đồ nướng chỗ khác, bà chủ ơi, dứt khoát thêm chút món nướng trong tiệm đi! [ hình ảnh ] 】
【o**6: Trước kia trên cơ bản không ăn đồ nướng BBQ, hôm nay đột nhiên ăn được món nướng mỹ vị, quả thực ăn ngon muốn khóc [ hình ảnh ] 】
......!
【j**s: Quá thơm, quá thơm, quá thơm, bà chủ nhỏ làm đồ nướng BBQ, quả thực thơm chết người, hy vọng ngày mai còn có cơ hội ăn đến [ hình ảnh ] 】
Khách hàng không được ăn đến nhìn những hình ảnh móng heo nướng, cánh gà nướng, gà nướng trảo, bắp nướng, thịt xiên nướng, đậu nướng......!thịt ba nướng, thiếu chút nữa bị thèm khóc.
Một trận thảo phạt này, mấy người nguyên bản không đi lễ hội ẩm thực lập tức quyết định, ngày mai cũng phải tới lễ hội dạo một vòng.
Diễn đàn lớp cấp ba nọ.
Khi thi đại học kết thúc, mọi người đều vào đại học, trong diễn đàn liền không náo nhiệt bằng trước kia, một hai tuần không ai nói chuyện đều bình thường.
Hôm nay buổi tối, lại có người nhịn không được phát tin tức ở trong diễn đàn.
【 Bạn học cũ của chúng ta lại lên tin tức, thật lợi hại! 】
Tin tức này, lập tức khơi lên hứng thú của không ít người còn chơi di động không ngủ.
【 Ai a? Bạn học cũ nào? 】
【 Là nói Nguyễn Miên Man đi? Tôi cũng nhìn đến tin tức địa phương.
】
Bởi vì có rất nhiều người còn không biết là tình huống như thế nào, người đăng tin thuận tiện chuyển phát mấy cái bài viết liên quan.
Xem xong, những bạn học khác nhịn không được sôi nổi bàn tán.
【 Người đầu óc thông minh, quả nhiên làm cái gì đều lợi hại.
】
【 Đúng vậy, chúng ta còn khổ sở đọc sách, cô ấy đều đã kiếm tiền không ngừng tay.
】
【 Hâm mộ a, cậu ấy sớm độc lập về kinh tế như vậy.
】
【 Lúc trước ở trường học, thật là nhìn không ra cậu ấy lại có bản lĩnh tới vậy.
】
Vương Lị lúc trước ở buổi họp lớp đã nhìn Nguyễn Miên Man không thuận mắt, nhìn đến tin tức trong diễn đàn, trong lòng có chút khó chịu.
Cô ta vốn tưởng rằng, Nguyễn Miên Man từ bỏ thi đại học, tương lai liếc mắt một cái liền nhìn hết, hoặc là sớm gả chồng, hoặc cũng chỉ có thể tìm được công việc như người phục vụ, công nhân trong nhà xưởng linh tinh.
Nghĩ đến lúc trước ở trong trường học, cậu ta đẹp hơn mình thì sao? Thành tích tốt hơn mình thì thế nào? Tương lai còn không phải kém hơn mình, trong lòng Vương Lị liền rất có cảm giác ưu việt.
Nhưng mà hiện tại......!
Cô nhìn tin tức trong diễn đàn còn không ngừng cập nhật, hừ nhẹ một tiếng, nhanh ấn di động..