Editor: Thienyetkomanhme
"Không hổ là bà chủ nhỏ."
"Lúc trước tôi còn nghĩ vì sao bà chủ lại đi làm bánh trung thu thập cẩm, xem ra là tôi xem nhẹ cô ấy."
"Nghe mọi người nói, tôi cũng muốn nếm thử bánh trung thu thập cẩm."
Không chỉ là khách hàng, ngay cả Chu Linh, đều nhịn không được muốn nếm thử bánh trung thu thập cẩm.
So với nhóm khách hàng, thân là nhân viên của tiệm Chu Linh vẫn có phúc lợi riêng, chị nói một tiếng với Nguyễn Miên Man, liền thừa dịp nhàn rỗi, cầm lấy một miến bánh trung thu nhân thập cẩm ăn.
Cắn xuống một ngụm, hai mắt của chị lập tức sáng ngời.
"Như thế nào?" Nguyễn Miên Man thuận miệng nói.
Chu Linh liên tục gật đầu: "Ăn ngon, cô chủ, em quá lợi hại!"
Nguyễn Miên Man cười cười, ước lượng cái chảo trong tay, đem cơm chiên tôm bóc vỏ đổ vào trong bồn.
Chu Linh mấy miếng giải quyết khối bánh trung thu trên tay, nghĩ đến nhân trong bánh trung thu thập cầm đều được cô chủ chọn lựa kỹ càng, sau đó ấn tỉ lệ điều chế, lại cảm thấy ăn ngon cũng có cái lý của nó.
Ở trong lòng cảm thán hai câu Nguyễn Miên Man thật là làm cái gì cũng ngon, Chu Linh tiếp tục bận rộn công việc trong tiệm.
Ngày mai là Tết Trung Thu, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc nghỉ, hơn nữa hôm nay ăn cơm còn được tặng bánh trung thu, cho nên hôm nay khách tới trong tiệm đặc biệt nhiều, thậm chí còn có một ít cư dân ngõ nhỏ cũng chạy tới xem náo nhiệt.
"A, sao cậu không ăn bánh trung thu?"
Trong cửa hàng, một người đàn ông vừa ăn xong bánh trung thu của mình, thấy anh bạn đi cùng không động tới bánh trung thu, mang theo chút tâm tư riêng hỏi.
"Đây là bánh trung thu nhận đậu, tôi không thích ăn, định mang cho bạn gái."
Bánh trung thu không ăn được, ngược lại bị nhét một miệng cẩu lương, người đàn ông bị nghẹn, cúi đầu bắt đầu lùa cơm.
Nhưng mà, bị hắn mở ra câu chuyện, anh bạn có chuyện nói: "Cô ấy thích nhất là ăn mây loại bánh đậu, ngày thường thích ăn bánh bao đậu, bánh đậu cuốn linh tinh, bà chủ làm bánh trung thu nhân đậu, khẳng định cô ấy sẽ thích......"
"Anh trai, buông tha cẩu độc thân là tôi đi." Thấy hắn nói đếm bạn gái liền không dứt, người đàn ông không thể không ngẩng đầu xin tha.
Buổi chiều 3 giờ rưỡi, so với ngày thường muộn hơn một giờ, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc mới có thể đóng cửa.
Chờ Chu Linh thu thập xong cửa hàng chuẩn bị rời đi, Nguyễn Miên Man cầm hai hộp bánh trung thu cho chị.
Nhìn theo Chu Linh rời đi, Nguyễn Miên Man có hơi mệt đem cửa chính khóa lại, lên lầu nằm trên giường tre, một lát liền nặng nề ngủ.
Mèo béo đi theo cô lên lầu thấy vậy, nằm sấp xuống bên cạnh, cũng đi ngủ theo.
Một giấc này, ngủ thẳng đến khi mặt trời xuống núi.
Nguyễn Miên Man mở mắt ra, liền cảm giác cả người mình đều dựa gần tường, cô quay đầu hướng ra ngoài nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy mèo béo nhà mình chiếm một nửa chỗ.
"Mèo béo, em thật sự nên giảm béo thôi." Cô ngồi dậy cười nói.
"Mieo ô......"
Mèo béo còn nhắm hai mắt trong cổ họng phát ra một tiếng thấp thấp, như là kháng nghị.
Nguyễn Miên Man ngồi dậy chậm rãi hồi thần, duỗi tay cầm lấy di động.
Bình thường, cô theo bản năng sẽ xem khu bình luận của cửa tiệm nhà mình, lần này tự nhiên cũng không ngoại lệ.
【 là ** sơn: Cảm ơn bà chủ nhỏ tặng bánh trung thu, mềm xốp, thơm ngọt, ăn quá ngon, trước tiên chúc cô Tết Trung Thu vui vẻ ~ [ hình ảnh ] 】
【 cái ** thứ: Bánh trung thu nhân thịt vỏ giòn thật sự quá mỹ vị, vỏ giòn tới rớt vụn lung tung, ăn vừa thơm vừa giòn, nhân thịt bên trong thơm ngọt, ngon miệng, ăn vào thật quá thỏa mãn! 】
【5** còn: Cơm chiên liền không nói, trước sau đều ngon không đổi, bà chủ nhỏ tặng bánh trung thu, tôi cho hai trăm điểm, cho thêm một trăm điểm cũng không sợ cô kiêu ngạo.
】
......!
【4**b: Hôm nay không đặt được cơm hộp, thừa dịp giờ nghỉ trưa đi tới trong tiệm ăn, cố ý chọn cái bánh trung thu nhân đậu mang cho bạn gái.
Không nghĩ tới chờ tan tầm về nhà, tôi móc ra bánh trung thu nhân đậu cho cô ấy, bạn gái tôi thế nhưng cũng móc ra một cái bánh trung thu cho tôi, còn là bánh trung thu nhân hạt sen mà tôi thích, thật là vui! [ hình ảnh ] 】
【 mộng **k: Bà chủ làm bánh trung thu nhân thập cẩm ăn quá ngon, so với bánh trước kia tôi ăn ngon hơn nhiều, con gái tôi cũng đặc biệt thích.
[ hình ảnh ] 】
【 thanh **l: Vốn là sợ không ai chọn mới chọn bánh trung thu thập cẩm, không nghĩ tới bánh trung thu thập cẩm thế nhưng cũng ngon như vậy.
ps: Lại lần nữa thay mọi người ở viện phúc lợi cảm ơn bà chủ nhỏ, bọn nhỏ rất thích bánh trung thu cô tặng, cùng với chúc cô Tết Trung Thu vui vẻ ~ [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】
......!
【h**q: Cảm ơn bà chủ tặng bánh trung thu, thực ngon.
Chúc cô Tết Trung Thu vui vẻ! 】
Nguyễn Miên Man nhìn khu bình luận, khách hàng bày tỏ sự yêu thích với bánh trung thu, cùng với chúc phúc, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười.
"Mieo ô ~"
Mèo béo không biết tỉnh dậy từ khi nào, đứng dậy tiến đến trước mặt cô.
Nguyễn Miên Man duỗi tay sờ soạng đầu nó để trấn an, ở mục thông báo của cửa hàng ddefu trả lời lại một câu giống nhau, chúc mừng Tết Trung Thu.
Tối nay trăng tròn sáng vằng vặc.
Lại là một mùa trung thu nữa, ngày mới tới, hẻm Hồ Lô bắt đầu trở nên náo nhiệt, rất nhiều người trẻ tuổi mang theo con cái từ bên ngoài trở về ăn tết cùng người già trong nhà, hoặc là tới đón ông bà, bố mẹ tới nhà ăn tết.
Khó có khi không cần buôn bán, Nguyễn Miên Man ăn xong bữa sáng liền ngồi ở cửa chơi cùng mèo béo, ngẫu nhiên nhắn tin với Tư Cảnh Lâm.
Tư Cảnh Lâm lúc này còn có chút việc, nói buổi trưa mới có thể tới đây.
Cô mới vừa trả lời tin nhắn, liền nhìn thấy bà Lý tới, không khỏi nở nụ cười đứng dậy: "Bà Lý Tết Trung Thu vui vẻ!"
"Ai ai! Cháu cũng vui vẻ." Bà Lý đáp lại một câu, ngay sau đó đem một hộp bánh trung thu đưa cho cô, "Đây là con gái của bà mang về, nói là cái gì bánh trung thu vỏ tuyết, tặng cho cháu nếm thử."
"Không cần, không cần, bà giữ lại chính mình ăn là được." Nguyễn Miên Man tự làm bánh trung thu đều còn không ít chưa ăn xong, sao lại giữ bánh trung thu con gái bà tặng được.
"Cháu đừng khách khí, bà còn có việc nhờ cháu đấy." Bà Lý nói.
"Chuyện gì? Bà cứ nói." Nguyễn Miên Man nói xong, nhìn đến trên tay bà còn cầm một cái túi đựng cua, trong lòng mơ hồ đoán được vài phần.
Quả nhiên, ba Lý liền giơ lên túi cua kia nói ra suy nghĩ trong lòng cô: "Không phải con gái của bà mang theo con cua trở về sao? Bà cũng không biết làm, cho nên muốn nhờ cháu hỗ trợ nấu chín."
"Có thể a, là muốn hấp ăn hay sao ạ?" Nguyễn Miên Man một bên duỗi tay tiếp nhận, một bên hỏi.
Bà Lý gật đầu: "Đúng vậy."
"Được, ngài ngồi chờ một lúc."
Nguyễn Miên Man nói xong, cầm theo con cua tiến phòng bếp, nước sôi, đem con cua dùng lát gừng cùng cho vào nồi hấp.
Không bao lâu, mùi hương của cua liền từ phòng bếp bay ra, hấp dẫn mèo béo nhảy dựng lên chạy đến cửa.
Trong quá trình hấp cua, Nguyễn Miên Man thuận tiện làm chút dấm cua đựng vào trong hộp, mặt khác còn lấy một cái hộp đựng một ít bánh trung thu.
Chờ cua hấp chín, cô đem đồ vật lấy ra đưa cho bà Lý.
"Ai u, vốn dĩ làm phiền cháu, cháu còn khách khí như vậy." Bà Lý nhìn đến trong túi đựng bánh trung thu, ngượng ngùng nói.
Bất quá, bánh trung thu lấy ra tới nói không cần, bà lại luyến tiếc, bởi vì bánh trung thu này ăn quá ngon, muốn cho con gái bọn họ cũng được nếm thử.
Cuối cùng, bà Lý lão đem hai con cua mới vừa hấp xong để lại cho cô ăn.
"Không cần, nhà chái còn có cua." Nguyễn Miên Man nhìn đến động tác của bà, chạy nhanh cự tuyệt.
"Như thế nào không cần, cháu xem mèo nhà cháu thèm tới thế kia, vừa lúc mỗi đứa một con, ăn chơi." Bà Lý nói xong, lưu lại hai con cua liền rời đi.
Nguyễn Miên Man cúi đầu liền nhìn thấy mèo béo nhà mình trợn tròn hai mắt nhìn chằm chằm con cua trên bàn, lông mao bên miệng đều bị nước miếng làm ướt, bất đắc dĩ mà lắc đầu: "Sao em lại thèm tới như vậy hả!"
Bất quá, dinh dưỡng thịt cua phong phú, xác định mèo sẽ không dị ứng, cho nó ăn một chút cũng không có việc gì.
Nguyễn Miên Man mới vừa ngồi xuống cầm lấy một con cua, mèo béo rất thông minh nhảy đến cái ghế bên cạnh ngồi xổm xuống, vẻ mặt ngoan ngoãn nhìn......! con cua trên tay cô.
Mèo mình nuôi, cũng không để nó phải thèm nhiều.
Nguyễn Miên Man từ ngăn tủ bên cạnh lấy ra một cái kéo nhỏ, tách chân cua, sau đó dùng cẳng chân đem thịt cua lấy ra đưa tới bên miệng nó.
Mèo béo há mồm gấp không chờ nổi cắn lên, ăn ăn, hai móng vuốt cũng để lên trên tay cô, một bộ dáng sợ thịt đến miệng còn chạy.
Nhìn tướng ăn của nó, trong mắt Nguyễn Miên Man lộ ra vài phần tươi cười, một cái tay khác cầm lấy di động, quay video ngắn chia sẻ cho Tư Cảnh Lâm.
Cùng lúc đó, bà Lý cầm con cua đã hấp chín cũng về đến nhà.
Nhìn thấy bà trở về, con gái bà nhịn không được nói: "Còn không phải hấp lên thôi sao, chúng tự mình hấp là được rồi, một hai phải đi tìm người khác, còn đem bánh trung thu con mang về đi tặng người ta......"
"Chúng ta tự hấp sao ngon bằng Đông Đông làm, lại nói, bánh trung thu Đông Đông làm, ngon hơn nhiều bánh con mua." Bà Lý nói.
Con dâu nhà họ Lý vốn dĩ không định chen miệng vào chuyện hai mẹ con, bất quá nghe được lời này của mẹ chồng, lại là theo bản năng mở miệng hỏi: "Đông Đông cho mẹ bánh trung thu?"
"Còn không phải sao, tặng một hộp, tính cách đứa nhỏ kia cũng không sỡ thiệt thòi, cũng không thích chiếm tiện nghi của người khác." Bà Lý nói xong, đem một hộp bánh trung thu kia bỏ ra.
"Là cái này? Thoạt nhìn thực bình thường." Người con gái không biết thò qua từ khi nào, nói.
Bà Lý liếc con gái một cái, mở hộp ra lấy một khối bánh trung thu cho cô: "Con nếm thử sẽ biết."
Người con gái tiếp nhận, phát hiện ngửi lên còn rất thơm, theo bản năng đưa vào trong miệng cắn một miếng to.
Đây là một cái bánh trung thu nhân hạt sen, lòng đỏ trứng bên trong là Nguyễn Miên Man tự mình ướp, ăn lên rất vừa miệng.
Thật đúng là ăn khá ngon! So với bánh trung thu vỏ tuyết càng ngon hơn!
Chỉ một ngụm, con gái bà Lý đã bị này hương vị này chinh phục, ăn xong còn hỏi bà Lý còn không.
"Không được, dư lại thì để tới buổi tối cả nhà cùng nhau ăn, con muốn ăn liền ăn bánh trung thu trong nhà mà ăn." Bà Lý nói.
Bánh trung thu nhà mua, hàng năm đều như vậy đã sớm ăn ngán, cô mới không có hứng thú, thấy mẹ không chịu cho, vì thế nói: "Vậy con nếm một con cua, nhìn xem có phải ngon như mẹ nói hay không."
Cua vốn dĩ chính là cô mang tới, bà Lý thật ra không có ngăn trở, thậm chí kêu cháu trai ở trong phòng ra cùng ăn.
Thời gian hấp vừa đúng, cua hấp thơm vô cùng, ăn lên thịt thơm ngon, một chút mùi tanh cũng không có, chấm một chút dấm cua, lại là một hương vị khác, ăn ngon làm người ta căn bản không dừng tay được.
Một cái con cua còn chưaăn xong, trong lòng con gái bà Lý đã thừa nhận, chuyên nghiệp quả nhiên là chuyên nghiệp, các cô tự mình làm thật đúng là không ngon tới như vậy, cũng không làm ra được dấm cua ngon như vậy.
"Có ngon không?" Bà Lý nhìn biểu tình con gái, có chút bị thèm, hỏi.
"Bà ơi, ăn ngon, bà cũng mau tới ăn!" Cháu trai cầm một cái chân cua gặm thịt bên trong, nói.
Bà Lý xua tay nói: "Mấy đứa ăn đi, bà ăn không vô cái này."
"Này có gì ăn không vô, con lột cho mẹ ăn." Con gái nghe vậy, một lần nữa cầm lấy một con cua nói.
Nhìn cô kiên nhẫn đem gạch cua cùng thịt cua vào trong bát bà, đứa nhỏ trên bàn suy nghĩ một chút, lột ra một cái chân cua, chạy tới nhét vào trong miệng mẹ: "Mẹ, ăn ngon không?"
"Ăn ngon." Con dâu Lý gia kinh ngạc qua đi, cười sờ sờ đầu con trai.
Bên này nhà họ Lý chia nhau ăn cua, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, Nguyễn Miên Man bón thịt cua cho mèo béo xong, lại có người ở trong ngõ nhỏ tới cửa cho đưa bánh trung thu, trái cây cho cô.
Cô cự tuyệt không được, chỉ có thể lấy ra một ít làm bánh trung thu mình làm cùng chút đồ ăn coi như đáp lễ.
"Chị Đông Đông, Tết Trung Thu vui vẻ!".