Nợ nần nhiều năm như vậy, đã đến lúc phải thanh toán sạch sẽ”
Thẩm Như Như khẽ nhíu mày, gia nghiệp của nhà họ Từ rất lớn, mối quan hệ lợi ích bên trong nhất định rất phức tạp, Từ Dẫn Châu lẻ loi một mình sống trong nước như vậy, chắc chắn đã bị đẩy ra khỏi vòng tròn lợi ích đó. Thân phận của anh lại mẫn cảm, không biết lần này trở về sẽ khiến biết bao người chú ý, nếu có quá nhiều động tác, sợ rằng sẽ mang lại rắc rối không cần thiết.
Nhưng những lời này cô chỉ nghĩ ở trong lòng, không nói ra. Một người nghe lời đồn như cô không thể so sánh sự hiểu biết về nhà họ Từ với Từ Dẫn Châu. Nếu anh đã quyết định như vậy, chắc chắn đã suy nghĩ kỹ càng, anh có kế hoạch của riêng mình.
“Vậy anh cẩn thận, nếu có chỗ nào cần giúp đỡ có thể nói với tôi”
“Cảm ơn em, Như Như.”
Kết thúc cuộc điện thoại, Thẩm Như Như ngẩn người một lát, đến khi Mạch Mạch đến nhắc cô có người chuyển phát nhanh tới, cô mới hoàn hồn. Cô cắm hoa vào bình thủy tinh và đổ nước, sau đó mới lấy kéo bóc gói hàng chuyển phát nhanh.
Chuyển phát nhanh không lớn, chỉ là một chiếc hộp hình vuông bình thường, nhưng nó rất nặng. Khi mở hộp ra, Thẩm Như Như thấy một chiếc hộp đầy gạo…
Bên cạnh còn có một tấm thiệp, bên trên viết: Phó chủ nhiệm Hiệp hội Đạo giáo Trương đạo nhân đích thân gieo trồng, năm nay được mùa, đặc biệt gửi cho mọi người bình luận.
Vừa ủ rượu vừa trồng trọt, tại sao Hiệp hội Đạo giáo này hoàn toàn khác với những gì cô tưởng tượng thế nhỉ?
Hình như có chút giống câu lạc bộ giải trí dành cho người cao tuổi…
Thẩm Như Như đưa hộp chuyển phát nhanh cho Mạch Mạch, để anh ấy mang nó đến phòng bếp trong nhà ăn, trưa nay sẽ nấu một nồi cơm để nếm thử.
Buổi sáng cửa hàng buôn bán rất tốt, hơn tám giờ đã bắt đầu có khách lần lượt kéo đến, bán rất nhiều chậu cây mọng nước nhỏ. Sau khi Thẩm Như Như xử lý xong các chậu hoa, cô dành riêng một chiếc kệ để trưng bày sản phẩm đặc biệt mới của mình - hộp quà hoa khô theo chủ đề.
Cô làm hộp quà hoa khô là vì cửa hàng và đạo quan có quá nhiều hoa. Mặc dù mỗi ngày đều có thể bán được rất nhiều, nhưng hàng tháng vẫn không thể tránh khỏi việc có một số cây “không ai hỏi thăm”. Thời gian của hoa tươi có hạn, cho dù có linh khí dưỡng sinh, một đóa hoa nhiều nhất cũng chỉ có thể nở rộ khoảng một tháng, một tháng sau sẽ chậm rãi khô héo.
Thẩm Như Như nhìn cảnh tượng những đóa hoa khô héo, cánh hoa rụng xuống đất thì bắt đầu có ý tưởng thay đổi chúng. Hơn nữa gần đây trên vòng bạn bè rất thịnh hành hoa vĩnh cửu, sau khi cân nhắc vài ngày, cô quyết định dùng ‘bùa hút ẩm để xử lý những bông hoa sắp tàn, hút hơi ẩm của cánh hoa để làm hoa khô. Bùa này có tác dụng rất tốt, cánh hoa mất đi độ ẩm nhưng sẽ không thay đổi màu sắc, không ảnh hưởng nhiều tới vẻ bề ngoài. Mà ngược lại, đóa hoa sẽ trở nên đẹp hơn, cánh hoa mỏng như cánh ve, màu sắc tươi sáng nhẹ nhàng, sau khi cánh hoa mất nước, màu sắc càng có cảm giác cổ điển. Mười mấy đóa hoa xếp thành một bó và đặt trong hộp quà, thêm một số vật trang trí tương ứng, vô cùng bắt mắt.
Bởi vì chỉ là thử nghiệm nên cô không chuẩn bị nhiều hộp quà, chỉ có ba chiếc, đều là chủ đề cô bé lọ lem. Sau khi Thẩm Như Như sắp xếp hộp quà hoa khô thì ngồi xuống bàn cầm bút vẽ bùa.
Vùng sông nước phương nam rất ẩm ướt, nhất là vào mùa xuân, mỗi ngày đều có mưa phùn rả rích, ngay cả không khí cũng ẩm ướt, nếu đi dạo sau khi sấy khô tóc, khi trở về có thể sẽ lại nhờn, dính dính rất khó chịu. Qua một tháng nữa trời lại bắt đầu nồm ẩm, lúc đó độ ẩm còn cao hơn, những người lớn tuổi ở địa phương có kinh nghiệm từ những năm trước sẽ chuẩn bị trà ngải cứu và ngâm chân trước để xua đuổi hơi ẩm. Nồm ẩm: chỉ một hiện tượng thời tiết ở các tỉnh phía nam của Trung Quốc.
Năm nay thì khác, tuần trước Kính Hoa Duyên vừa mới cho ra mắt ‘bùa hút ẩm, hiệu quả hút ẩm có thể tương đương với một máy sấy cỡ lớn, đặt một lá trong nhà, mỗi ngày đều sảng khoái, đặc biệt nhất là còn không có tác dụng phụ và sẽ không ảnh hưởng đến hàm lượng nước trong cơ thể con người. ‘Bùa hút ẩm vừa lên kệ đã được các bà các cô chào đón nồng nhiệt, những fan cứng của Kính Hoa Duyên đến mua đầu tiên, những người khác thấy hiệu quả như vậy cũng đổ xô tới mua.
Hiện giờ, Thẩm Như Như vẫn duy trì thói quen chỉ vẽ mười lá bùa mỗi loại bùa trong ( Tạp ký), cho nên số lượng ‘bùa hút ẩm không nhiều lắm, mỗi ngày đều là cung không đủ cầu. Vừa mới ngồi xuống không bao lâu, đã có người tới mua ‘bùa hút ẩm.
Thẩm Như Như ngẩng đầu lên thì thấy Lý Mạnh Huy, một người quen cũ. Cô có chút ngạc nhiên, từ sau khi chuyện của Lão Quan được giải quyết, Lý Mạnh Huy giống như bốc hơi, đã lâu không thấy anh ta xuất hiện, tại sao hôm nay lại đột nhiên xuất hiện trở lại?
Lý Mạnh Huy vẫn là dáng vẻ người đàn ông trung niên bóng bẩy như trước, áo da sáng bóng và kính râm góc cạnh, anh ta vừa bước vào đã gọi: “Thẩm đại sư! Lâu rồi không gặp, thời gian trước tôi ra nước ngoài làm việc, vừa trở về hôm qua, nghe nói ở chỗ cô vừa tung ra bùa hút ẩm, tôi đặc biệt đến để ủng hộ, hôm nay còn bao nhiêu? Tôi lấy hết.
Anh ta nói xong liền lấy điện thoại di động ra và chuẩn bị trả tiền.
Thẩm Như Như gấp một lá bùa vừa vẽ và ném nó qua bàn: “Giới hạn số lượng mua, mỗi người chỉ được mua một lá.”
“Được rồi, bùa chú của Thẩm đại sư vẫn bán chạy như vậy. Lý Mạnh Huy lẩm bẩm rồi cất lá bùa, chuyển tiền cho Thẩm Như Như, rồi quay người nhìn quanh cửa hàng: “Cửa hàng của cô đổi đến đây rộng thật, rộng hơn cửa hàng cũ nhiều… Ô, đây là hoa gì?”
Anh ta đi đến trước giàn hoa, cẩn thận quan sát hộp quà hoa khô một lát: “Đây là hoa giả mà, làm giống thật quá!”
Thẩm Như Như cầm bút tiếp tục vẽ bùa, vừa vẽ vừa phân tâm nói chuyện: “Đúng là hoa khô, bảo quản cẩn thận có thể để được rất lâu, trên trăm năm cũng không bị hỏng”
Lý Mạnh Huy liếm môi, cầm một chiếc hộp lên: “Tôi mua một hộp, mang về cho vị hôn thê” “Anh xuất ngoại làm gì, còn có cả vị hôn thê” Thẩm Như Như vô cùng kinh ngạc: “Không phải cố ý mua đấy chứ?”
Lý Mạnh Huy lập tức cười, dáng vẻ tràn đầy hạnh phúc: “Không phải, Thẩm đại sư, sao cô cũng thích nói đùa thế? Cô ấy là một thành viên trong đội của tôi, là người nước M, trước đây đã cùng tôi đến sa mạc. Cuối năm ngoái, cô ấy đột nhiên thổ lộ tình cảm với tôi, tôi đã cùng cô ấy đến Mỹ để gặp cha mẹ…” Thẩm Như Như gật đầu: “Vậy chúc mừng anh.
Giá của hộp quà hoa khô khá cao, giá 999 tệ một hộp, Lý Mạnh Huy sảng khoái thanh toán và chuẩn bị rời đi. Thẩm Như Như lịch sự hỏi anh ta có muốn ở lại ăn trưa không, anh ta do dự một chút, nhưng vẫn gật đầu đồng ý: “Tháng sau tôi phải vào sâu trong núi để quay phim tài liệu, lát nữa sẽ dâng hương cho Tổ sư gia, quyên thêm chút tiền dầu mè để Tổ sư gia phù hộ cho tôi, thuận tiện ăn cơm ở chỗ cô Thẩm để dính chút phúc khí. Thẩm Như Như không ngờ anh ta sẽ ở lại, đành phải ra sân sau nói với Mạch Mạch một tiếng, để anh ấy chuẩn bị thêm một phần cơm trưa.
Sau khi mua hàng xong, Lý Mạnh Huy đến đại sảnh ở sân trước thắp hương, thái độ rất thành kính và quyên góp rất nhiều tiền dầu vừng. Chiêm Hạc đứng bên cạnh nhìn, khen anh ta thành tâm, còn nhiệt tình mời anh ta đăng ký làm đệ tử tục gia của Huyền Thiên Quan. Làm đệ tử tục gia không cần làm việc ở trong quan, chỉ cần mỗi tháng thắp hương đúng giờ và quyên góp tiền dầu mè là có thể được Vô Lượng Tổ Sư che chở.