Tiên Đạo Cầu Tác (Quyển I) - Ngẫu Đắc Tiên Duyên Thủy Giác Hàn

Trong lúc mọi người chờ mong, sáu loại Kim sắc vũ khí của Kim cương hộ thể cùng với Hỏa võng khổng lồ rốt cuộc cũng va chạm mãnh liệt vào nhau. Khi Kim sắc vũ khí với Hỏa võng tiếp xúc lẫn nhau, nó phát ra những tiếng nổ liên tiếp và tỏa ra Kim quang cùng Hỏa quang làm cho mọi người bị lóa mắt.
Mặc dù ánh sáng chói mắt, nhưng mọi người vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào sân đấu, như sợ bỏ sót một chi tiết nào đó.
Trong trận quyết đấu, vũ khí của Kim cương nhân và Hỏa võng giao chiến tạo nên những ánh sáng vàng và đỏ lóe ra, bao trùm lôi đài. Mọi người dựa vào màu sắc mạnh mẽ của lưỡng quang mà suy đoán tình hình thực tế. Cuộc tỷ thí hẳn đang diễn ra vô cùng quyết liệt. Từ việc lưỡng quang che kín một góc trời có thể thấy, Kim Thanh Hàn và Phượng Thanh Thiên chiến đấu tới giai đoạn giằng co quyết liệt.
Trong lúc hai người giằng có, thời gian không biết đã trải qua bao lâu, một tiếng nổ lớn vang lên phía chân trời, tựa như mặt đất đều vì tiếng nổ này mà chấn động mạnh mẽ. Nhiều người xem chung quanh đều không thể đứng vững mà té ngã trên mặt đất.
Theo tiếng nổ lớn vang lên, những ánh sáng màu vàng và đỏ đều tản đi, mọi người lúc này cũng đã có thể thấy rõ tình hình cuộc chiến. Chỉ thấy tại đương trường, Hỏa võng của "Cửu Đầu Hỏa Xà" phun ra, dưới sự công kích liên tục của "Kim Cương Hộ Thể", đã hóa thành linh khí và tiêu tán vào không trung. Nhưng "Kim Cương Hộ Thể" của Kim Thanh Hàn cũng bị tổn hại nghiêm trọng, sáu cánh tay chịu không nổi, đã không còn nguyên vẹn vẹn, hư ảnh kim cương sau lưng Kim Thanh Hàn càng trở lên ảm đạm, mơ hồ yếu đi rất nhiều.
Tuy đánh tan công kích của Phượng Thanh Thiên, nhưng sắc mặt của Kim Thanh Hàn đã có chút khó coi, hơn nữa, đây chỉ là đợt công kích đầu tiên của "Cửu Đầu Hỏa Xà". Cho dù bị "Kim Cương Hộ Thể" của hắn đánh tan, nhưng nó cũng đã tổn hao nghiêm trọng. Nếu tiếp tục công kích thêm vài lần nữa, sợ rằng "Kim Cương Hộ Thể" cũng không chịu được.
Vốn dĩ, so sánh tu vi với Phượng Thanh Thiên, Kim Thanh Hàn cũng không chật vật như vậy. Nhưng Phượng Thanh Thiên tu luyện đạo pháp Hỏa hệ, đối với đạo pháp Kim hệ của hắn khắc chế rõ ràng, cho nên mỗi lần muốn đánh tan công kích của Phượng Thanh Thiên, Kim Thanh Hàn luôn phải sử dụng công lực so với bình thường gấp mấy lần mới có thể chống đỡ được.
-Không thể cứ phòng ngự bị động mãi như vậy, nếu không sẽ thất bại. Có lẽ ta phải chủ động tấn công mới được.
Kim Thanh Hàn âm thầm suy nghĩ.
Nghĩ tới đây, mười ngón tay Kim Thanh Hàn kết lại, trong cơ thế phóng ra lượng Kim linh khí vô cùng lớn, hướng tới "Kim Cương Hộ Thể". Khi Kim Thanh Hàn cung cấp một lượng lớn Kim linh khí, hư ảnh "Kim Cương Hộ Thể" một lần nữa trở lại ổn định, sáu cánh tay bị thương tổn đang được chữa trị với tốc độ vô cùng mau chóng.
Tiếp theo, mười ngón tay Kim Thanh Hàn lại biến đổi, ba con mắt của "Kim Cương Hộ Thể" bộc phát ánh sáng mãnh liệt, vô cùng chói mắt. Sáu cánh tay đột nhiên tăng tốc, tấn công tới "Cửu Đầu Hỏa Xà".
- Có ý tứ.
Phượng Thanh Thiên nhìn thấy sự biến hóa "Kim Cương Hộ Thể" của Kim Thanh Hàn, chợt cười khẽ rồi nói. Nhưng trong tay hắn lại không chút nào ngừng lại chỉ quyết, chỉ huy "Cửu Đầu Hỏa Xà" mở to miệng, phun ra liệt diễm, tấn công Kim cương nhân, cố gắng ngăn cản công kích của nó.
Nhưng rõ ràng lần công kích này Kim Thanh Hàn đã có sự chuẩn bị. Đối mặt với Hỏa xà, sáu cánh tay cầm vũ khí chợt tỏa sáng, đem liệt diễm ngăn cản ở bên ngoài. Mặc dù Kim quang của sáu cánh tay có ảm đạm đi một ít, nhưng cũng thuận lợi đánh tới trước mặt "Cửu Đầu Hỏa Xà".
Cứ như vậy, sáu cái vũ khí giống như có thể hủy thiên diệt địa, tỏa ra hơi thở dữ dằn, hung hăng nện vào thân Hỏa xà. Bị Kim sắc vũ khí đánh trúng, Hỏa xà không có chút lực nào để chống cự, liền tiêu tán vào hư vô. Mặc dù nguyên nhân là do Hỏa xa không có thủ đoạn nào để phòng ngự, nhưng cũng có thể thấy rõ lực công kích kinh người của Kim cương nhân.

Tuy nhiên, số lượng của Hỏa xà lại vô cùng lớn, phấn bố cũng rộng rãi. Mặc dù "Kim Cương Hộ Thể" của Kim Thanh Hàn đã toàn lực công kích, nhưng vẫn như cũ, không cách nào có thể tấn công được tất cả. Cho nên vẫn có hơn hai mươi con Hỏa xà tránh thoát sự công kích của Kim Thanh Hàn.
Mà chỉ quyết của Phượng Thanh Thiên cũng biến đổi, những con Hỏa xà còn lại cùng phát ra tiếng rít chói tai. Dưới sự điều khiển của hắn, Hỏa xà liền rời khỏi liệt diễm , bò rất nhanh tấn công tới Kim Thanh Hàn. Bởi vì tốc độ hành động của Hỏa xà rất nhanh, hơn nữa số lượng lại lớn, cho nên Kim Thanh Hàn không có cách nào hữu hiệu để phòng bị sự tấn công từ bốn phương tám hướng của Hỏa xà.
Nhưng đối mặt với sự tấn công của Hỏa xà, Kim Thanh Hàn không hề bối rối, khóe miệng lại lộ ra một nụ cười quái dị. Ngay cả Phượng Thanh Thiên cùng mọi người dưới sân cũng âm thầm cảm thấy lạ lùng. Đột nhiên, Kim Thanh Hàn lại xuất ra chỉ quyết, khẽ quát lên một tiếng
-Bạo!!
Theo tiếng quát của Kim Thanh Hàn, "Kim Cương Hộ Thể" tự nhiên lại phát ra Kim quang chói mắt, rồi một tiếng nổ vang lên. Trong nháy mắt, Kim cương nhân đã tự bạo liệt. Mà Hỏa xà đang bò đến phía Kim Thanh Hàn chuẩn bị công kích cũng bị nổ cho tan xác, biến mất vào không trung.
Sau tiếng nổ, sương khói dần tan, một lần nữa, thân hình ngạo nghễ của Phượng Thanh Thiên cùng Kim Thanh Hàn lại hiện ra trước mắt mọi người.
Đầu tiên, trên sắc mặt Phượng Thanh Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó nói:
-Ngươi dĩ nhiên lại để cho "Kim Cương Hộ Thể" tự bạo??
- Do ngũ hành tương khắc, "Kim Cương Hộ Thể" không có biện pháp nào để phòng ngự sự công kích từ "Cửu Đầu Hỏa Xà" của ngươi. Cho nên đồng quy vu tận là tốt nhất.
Kim Thanh Hàn thản nhiên nói:
-Hơn nữa, theo ta được biết, thi triển "Cửu Đầu Hỏa Xà" hao phí linh khí hơn rất nhiều so với thi triển "Kim Cương Hộ Thể". Cho nên tự bạo cũng không tính là lãng phí.
Sau khi nghe hắn nói, Phương Thanh Thiên nhìn thật sâu vào Kim Thanh Hàn, khẩu khí khôi phục lại bình thường, nói:
- Ta không thể không thừa nhận rằng, ngươi là thiên tài trăm năm khó được. So với mười năm về trước, ngươi đã mạnh lên rất nhiều.
- Quá khen.
- Nhưng ngươi có nhớ lời ta đã nói mười năm về trước không?

Phượng Thanh Thiên nhẹ nhàng hỏi.
-Mười năm trước, ngươi đã nói rất nhiều.
-Hồi đó ta đã từng nói, ngươi quả thật là một thiên tài. Nhưng vô luận thiên tài như thế nào, trước mặt Phượng gia ta chỉ là sự chê cười mà thôi.
Vừa nói, liệt diễm trên người Phượng Thanh Thiên hóa thành vô số Hỏa cầu, ầm ầm tấn công tới Kim Thanh Hàn.
Trong lúc nhất thời, Hỏa diễm che kín cả bầu trời.
Đồng thời, quanh người Kim Thanh Hàn tản ra Kim quang, hóa thành một bộ Kim giáp bao trùm toàn thân. Đúng là pháp quyết mà hắn đã từng dùng: "Kim Giáp Thuật".
Hỏa cầu bắn nhanh tới, đập vào người Kim Thanh Hàn, nhưng không tạo thành chút tổn thương gì cho hắn. Lực phòng ngự của "Kim Giáp Thuật" có thể thấy rõ. Mà Kim Thanh Hàn sau khi phòng thủ xong cũng bắt đầu liên tiếp bắn ra Kim kiếm, nhưng Phượng Thanh Thiên lại nhanh nhẹn di động nên đã tránh thoát.
Kim kiếm cùng Hỏa cầu đều có uy lực cực lớn. Người xem ở dưới đang bàn luận sôi nổi, nhưng cũng đã lui lại ra sau, sợ chính mình bị ngộ thương.
Kim hệ tu tiên giả được gọi là toàn diện chiến đấu giả. Sử dụng đầy đủ cả công thủ đạo pháp. Công kích lợi hại, phòng ngự vững chắc. Mỗi đạo Kim kiếm Kim Thanh Hàn bắn ra khi bổ vào sân đá, làm nứt cả sàn đấu. Mặc dù đều bị Phượng Thanh Thiên tránh thoát, nhưng uy thế để lại trên sân cũng đủ làm cho người khác khiếp sợ.
Mà Hỏa hệ tu tiên giả được gọi là hủy diệt chiến đấu giả. Về cơ bản, mỗi đạo pháp của Hỏa hệ đều có tính hủy diệt trên quy mô lớn, đốt cháy vạn vật. Hỏa cầu bắn ra làm nhiệt độ tăng lên rất nhanh, thậm chí ngay cả bốn phía sàn đấu của lôi đài cũng biến thành một mầu đen.
Mặc dù từ trên lôi đài, hai người giống như đang dùng toàn lực để tỉ thí, thậm chí Kim Thanh Hàn còn công kích mạnh hơn một ít. Kim kiếm bắn ra tứ phía, thậm chí có mấy lần thiếu chút nữa đã đả thương Phượng Thanh Thiên. Nhưng Kim Thanh Hàn lại biết chính mình đang ngày càng bất lợi. Mặc dù trên lôi đài, thế công của hắn chiếm đa số, bởi vì hắn đã thi triển "Kim Giáp Thuật", không cần phải lo lắng đến chuyện phòng thủ, chỉ cần chuyên tâm tấn công. Nhưng Phượng Thanh Thiên một bên tránh né, một bên lại tiến hành phản kích rất mau lẹ.
Nhưng Kim Thanh Hàn lại không nghĩ tới Hỏa cầu này của Phượng Thanh Thiên tuy không có gì nổi bật, nhưng uy lực lại vô cùng lớn như vậy. Liên tiếp bị tấn công, Kim Thanh Hàn kinh ngạc phát hiện ra đạo thuật phòng ngự nổi tiếng "Kim Giáp Thuật" của mình vậy mà linh khí đã dần trở nên bất ổn.
Kim Thanh Hàn nhíu mày, một lần nữa gia tăng cường độ công kích. Thế công mãnh liệt đó làm cho Phượng Thanh Thiên có chút thất thố, không kịp phòng ngự, bị Kim kiếm đẩy dần vào góc chết. Đạt được mục đích, Kim Thanh Hàn cũng không dùng Kim kiếm để tấn công, mà tập trung Kim linh khí, hóa thành một Kim sắc cự phủ, mang theo khí tức nguy hiểm, hung hăng nện xuống Phượng Thanh Thiên.
Phượng Thanh Thiên phát hiện ra tình cảnh của mình, cũng không hề bối rối. Hắn nhìn chăm chú vào Kim sắc cự phủ từ trên trời giáng xuống, sắc mặt lạnh lùng.

Đột nhiên, khi Kim sắc cự phủ bổ xuống người Phượng Thanh Thiên, trong nháy mắt, trên người hắn xuất ra liệt diễm rừng rực, nhiệt độ trên sân tăng lên mạnh mẽ. Đồng thời, có tiếng phượng kêu thánh thót vang lên từ phía chân trời. Giữa khối liệt diễm, một thân ảnh phượng hoàng dài gần mười trượng đột ngột hiện lên, không chút chậm trễ, cấp tốc hướng về cự phủ xông tới. Trong nhất thời, nó đã ngăn cản thế công mãnh liệt của Kim sắc cự phủ.
Đó chính là một trong tam đại tuyệt kĩ bí truyền của Phượng Thanh Thiên: "Liệt Diễm Phượng Hoàng".
Đối mặt "Liệt Diễm Phượng Hoàng", cho dù Kim Thanh Hàn tập trung toàn bộ lực công kích thì Kim sắc cự phủ cũng bắt đầu rơi vào thế yếu, bị "Liệt Diễm Phượng Hoàng" từ từ đẩy lại. Quan trọng hơn, trong cơ thể của "Liệt Diễm Phượng Hoàng" có chứa Hỏa linh khí vô cùng tinh thuần, tính ăn mòn lớn. Vì thế, Kim quang chói sáng ban đầu của Kim sắc cự phủ dần dần trở nên ảm đạm.
Thấy Kim sắc cự phủ của mình bắt đầu khó chống đỡ nổi "Liệt Diễm Phượng Hoàng", Kim Thanh Hàn nhíu mày, cái tình cảnh này sao lại giống với mười năm trước như vậy?
- Tuy nhiên, ta cũng không phải là Kim Thanh Hàn của mười năm về trước.
Từ tận đáy lòng, Kim Thanh Hàn âm thầm nói ra.
- Bạo!
Đột nhiên, Kim Thanh Hàn quát khẽ.
Đây chính là lần thứ hai Kim Thanh Hàn cho linh khí của mình tự bạo.
Phượng Thanh Thiên phát hiện được ý đồ của Kim Thanh Hàn thì đã muộn. Hắn thầm hô không ổn, bởi khoảng cách của hắn cùng Kim phủ quá gần, muốn tránh né cũng không kịp nữa rồi.
"Bùm.."
Theo tiếng quát khẽ của Kim Thanh Hàn, Kim sắc cự phủ trong nháy mắt đã bạo liệt, phát Kim quang chói mắt cùng với tiếng nổ đinh tai nhức óc. Tiếng nổ mãnh liệt đó làm cho mặt đất dường như chấn động.
Một lúc lâu sau, khi màn sương khói tan mất, tình cảnh trên lôi đài lại lần nữa hiện ra trước mắt mọi người.
Chỉ thấy Phượng Thanh Thiên đang đứng chật vật bên góc lôi đài, quần áo dính đầy tro bụi, trên khóe miệng mang theo vệtt máu. Mà "Liệt Diễm Phượng Hoàng" của hắn lại càng mờ nhạt, thể tích co lại hơn một nửa. Hiển nhiên mới vừa rồi, nó đã thay Phượng Thanh Thiên chặn lại phần lớn lực công kích. Nhưng hắn cũng không để ý tới điều đó, chỉ lạnh lùng nhìn Kim Thanh Hàn.
Đây là lần đầu tiên Phượng Thanh Thiên bị thương kể từ khi tỉ thí đến nay.
-Rất tốt, thiếu chút nữa ngươi đã đánh bại ta rồi.
Phượng Thanh Thiên lạnh lùng nói.

-Đúng vậy, dù sao cũng chỉ là thiếu chút nữa.
Kim Thanh Hàn thản nhiên thừa nhận.
-Ngươi đã để cho ta bực rồi đấy.
- Thật vậy chăng? Ta còn nghĩ ngươi sẽ không bao giờ tức giận cơ đấy.
-Ngươi không tự nhận thua đi? Hay lại muốn ta giáo huấn ngươi như lần trước?
- Tại sao ta phải nhận thua?
- Chẳng phải lần tự bạo vừa rồi, tuyệt đại bộ phận linh khí trong cơ thể ngươi đã tiêu hao hết rồi hay sao?
Lúc này, ánh mắt của Phượng Thanh Thiên đã tỉnh táo trở lại, chỉ có khẩu khí là vẫn lạnh băng như trước.
- Đúng là hiện tại linh khí trong cơ thể ta chưa đủ lấy một phần ba.
Kim Thanh Hàn gật đầu thừa nhận.
-Nhưng có đối khi, thắng bại không chỉ dựa vào linh khí trong cơ thể.
Vừa nói, Kim Thanh Hàn từ trong tay áo xuất ra một cái Kim sắc tiểu kiếm cùng với Kim sắc hoàn, mặt trên cùng tản ra Kim linh khí nồng đậm. Tiếp theo, hắn ném Kim sắc hoàn lên trời, tại đó nó mở rộng thêm mấy lần. Mà Kim Thanh Hàn cũng nhảy lên Kim hoàn, mượn lực của nó trôi nổi trên không trung, lấy Kim sắc tiểu kiếm lạnh lùng chỉ vào Phượng Thanh Thiên.
Chứng kiến động tác của Kim Thanh Hàn, trong mắt Phượng Thanh Thiên xẹt qua một tia khinh thường, nhàn nhạt nói:
- Pháp khí sao? Tưởng chỉ mình ngươi mới có ah?
Vừa nói, trên tay Phượng Thanh Thiên cũng đột nhiên xuất hiện một cây trường trượng, tỏa ra Hỏa quang chói mắt. Trên đầu trượng điêu khắc một con phượng hoàng vô cùng sống động, hai mắt lóe ra Hỏa quang thần bí. Ba cái đuôi phượng kéo dài tới tận cuối trượng, trông vô cùng lộng lẫy. Đó chính là "Phượng Linh Trượng" mà Từ Thanh Phàm đã từng đấu được chứng kiến.
Sau khi "Phượng Linh Trượng" xuất hiện trên tay Phượng Thanh Thiên, đồng thời, "Liệt Diễm Phượng Hoàng" cũng phát ra tiếng hót lảnh lót, vang vọng chân trời, không ngừng bay lượn trên đầu hắn. Mà Phượng Thanh Thiên lại nhảy lên trên lưng của Phượng hoàng, chậm rãi bay lên không trung, lạnh lùng đối mặt với Kim Thanh Hàn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận