Tiên Đạo Cầu Tác (Quyển II) - Thân Phản Trần Thế Trảm Tục Duyên

Những năm gần đây tại Cửu Hoa Sơn, Từ Thanh Phàm cũng được xem như là người có kiến thức uyên thâm, cho nên đối với "Lục Sí Kim Trùng" cũng biết một ít.
Nói đến "Lục Sí Kim Trùng", không thể không nói đến một giáo phái thần bí tại Tu tiên giới - "Hóa Linh Giáo", giáo phái này có lịch sử lâu đời, từ khi nào truyền lại đã không thể xác định,, hơn nữa bởi vì lánh đời nên ít tham dự vào các tranh đấu của Tu tiên giới, mấy ngàn năm qua chỉ hoạt động trên các cô đảo ở sâu bên trong Đông Hải, cho nên danh tiếng tại Tu tiên giới rất ít được biết đến. Nhưng hễ tu tiên giả nào đã biết đến giáo phái này, thì đều không hề dám xem thường thực lực của họ.
Người sáng lập "Hóa Linh Giáo" này có thể nói là kỳ tài ngút trời, so với phương thức tu luyện hiện đang lưu hành ở Tu tiên giới là thu nạp âm dương ngũ hành chi khí trong thiên địa để cải tạo thân mình, thì "Hóa Linh Giáo" có nhiều điểm khác biệt, thu nạp âm dương ngũ hành chi khí trong thiên địa để cải tạo đồ vật của bản thân, rồi sau đó bản thân cùng vật hợp thể song tu, vô hình trung có thể khắc phục được nhược điểm về tầm quan trọng thiên tư của tu tiên giả, có thể nói là một lối đi khác.
Mỗi vị đệ tử của giáo phái này sau khi tu luyện có chút thành tựu, đều trước tiên là tìm kiếm một "Linh Ngự Vật, "Linh Ngự Vật" này có thể là Yêu thú, cũng có thể là Điểu Trùng, thậm chí có thể là thi thể của một vị cao thủ. Sau đó dùng tinh hoa của thiên địa vạn vật cùng Âm Dương Ngũ Hành chi khí tiến hành luyện hóa "Linh Ngự Vật" này, cải tạo và thăng cấp nó, trong lúc linh trí "Linh Ngự Vật" mất đi khống chế, thì tiến hành khống chế chúng. Sau khi tu sĩ môn phái này cùng với "Linh Ngự Vật" của mình đạt tới tâm thần hợp nhất, là lúc bế quan cùng "Linh Ngự Vật" tiến hành hợp thể song tu, cuối cùng làm cho "Linh Ngự Vật" của mình tăng thêm sức mạnh, lại có cả tính chất đặc thù.
Nghe nói vào mấy ngàn năm trước, từng là thời kỳ cực thịnh của "Hóa Linh Giáo", vì tìm kiếm "Linh Ngự Vật" mạnh hơn để tăng cường thực lực của bản thân, tại Tu tiên giới, nhóm tu sĩ có "Linh Ngự Vật" cường đại của "Hóa Linh Giáo" đã dùng vũ lực, thậm chí còn tấn công các đại môn phái Tu tiên, để đoạt lấy thi thể Tu tiên giả làm "Linh Ngự Vật" cho mình.
Cứ như vậy, "Hóa Linh Giáo" rốt cục đã khiêu khích làm cho nhiều người trong Tu tiên giới phẫn nộ, khiến cho các đại môn phái tu tiên liên kết lại hợp lực tấn công tổng đàn "Hóa Linh Sơn" của "Hóa Linh Giáo". Đáng tiếc vì các đại môn phái tu tiên nhiều năm nhân nhượng cho "Hóa Linh Giáo" thu góp vô số "Linh Ngự Vật", khiến thực lực của chúng lớn mạnh đến mức không thể xem thường nữa. Mặc dù cuối cùng "Hóa Linh Giáo" đã bị đuổi ra ngoài Đông Hải, nhưng do thực lực các đại môn phái tu tiên đã bị tổn thất nghiêm trọng nên không cách nào mà đuổi tận giết tuyệt được. Mà trong cuộc chiến đó, các cao thủ "Hóa Linh Giáo" chết gần hết, nhiều năm thu góp "Linh Ngự Vật" mà chỉ trong một lần bị quét sạch đã không thể gượng dậy nổi, cũng không cách nào trở về Trung Thổ Đại Lục.
Mà theo như lời Lý tiên sư vừa nói, "Lục Sí Kim Trùng" chính là một trong "Linh Ngự Vật" thường dùng nhất của các đệ tử hạ cấp của "Hóa Linh Giáo".
Chẳng lẽ "Hóa Linh Giáo" muốn trở về Trung Thổ Đại Lục? Nếu đúng là vậy thì đây chắc chắn là đại sự nghiêm trọng nhất, phải nhanh về bẩm báo cho sư môn mới được. Nhưng cũng không đúng? Nếu như là "Hóa Linh Giáo" muốn bí mật tiến dần vào Trung Thổ, thì không lý nào lại phái một đệ tử chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ đến. Hơn nữa. cho dù đến Trung Thổ, tên đệ tử này cũng không thể hao phí công phu như vậy chỉ vì bồi dưỡng một con "Lục Sí Kim Trùng" được. Từ Thanh Phàm vừa đi lang thang quanh Cổ Sơn Trấn, vừa yên lặng suy nghĩ.
- Sư phụ, chúng ta đi đâu tiếp đây?
Thấy Từ Thanh Phàm chau mày, Trương Long bên cạnh nôn nóng dè dặt hỏi.
Nhìn bộ dáng Trương Long dè dặt gọi mình là sư phụ, Từ Thanh Phàm hơi thấy buồn cười nói:
- Ta còn chưa đồng ý nhận ngươi làm đồ đệ, ngươi gọi ta là sư phụ làm gì?
Nghe Từ Thanh Phàm nói, Trương Long càng thêm khẩn trương nói:
- Sư phụ, đệ tử thật tâm muốn bái người làm vi sư, chỉ cần sư phụ nhận ta làm đồ đệ, đệ tử tuyệt đối đi theo hầu bên cạnh người, cho dù cực khổ cũng không một câu oán thán.
Nhìn bộ dạng chỉ thiên mà thề của Trương Long, Từ Thanh Phàm hơi lắc đầu, chậm rãi nói:
- Ta không thể nhận ngươi làm đồ đệ được, hiện giờ ta chưa muốn thu đồ đệ. Nhưng ta sẽ kiểm tra những lời vừa rồi của ngươi, nếu như là thật, ta sẽ tự mình ra tay báo thù cho ngươi.
- Cám ơn công tử.
Nghe được lời nói này của Từ Thanh Phàm, Trương Long lúc đầu rất vui, sau đó vẻ mặt lại chuyển thành bất đắc dĩ, biết Từ Thanh Phàm không thể nhận mình làm đồ đệ, liền nói:
- Nếu công tử có thể giúp ta báo thù, ta cũng nguyện ý theo công tử làm trâu làm ngựa, lấy thân báo đáp.

Nhìn thấy Trương Long tuy rất cảm kích nhưng mặt mày lại ủ rũ, Từ Thanh Phàm thản nhiên hỏi:
- Sao vậy? Ta đã đồng ý giúp ngươi báo thù, ngươi không vui mừng sao?
- Cũng không phải không vui, chỉ có điều ta muốn tự mình báo thù hơn.
Trương Long ủ rũ nói.
- Cho dù võ công của ngươi luyện được có cao tới đâu đi nữa, cũng không thể thắng được Tu tiên giả . Cho nên ngươi nên bỏ cái ý nghĩ tự thân báo thù đi.
Từ Thanh Phàm thản nhiên nói.
- Chẳng lẽ công tử cũng không được sao?
Trương Long nghi hoặc nói.
Nghe được câu hỏi đầy nghi hoặc của Trương Long, Từ Thanh Phàm chỉ cười cười, trầm tư một lúc rồi mới nói:
- Nếu như lần này ta có thể giúp ngươi báo thù, cái chuyện ngươi vừa nói cái gì làm trâu làm ngựa thì không cần, nhưng không lâu nữa có lẽ ta sẽ cần người thay ta chiếu cố cho vài người, khi đó mong ngươi chớ có từ chối.
- Việc công tử nhờ, tại hạ nhất định sẽ kiệt lực hoàn thành. Nhưng công tử có thể nói cho ta biết bọn họ là ai không?
- Cứ xem bọn họ là tộc nhân của ta đi, chỉ là không biết có thể tìm được hay không.
Từ Thanh Phàm ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt như đang tưởng nhớ, chậm rãi nói.
- Công tử, người thần thông quảng đại, nhất định có thể tìm được.
Nhìn Từ Thanh Phàm có vẻ cô đơn, Trương Long vội an ủi nói.
- Chỉ mong là như vậy.
Từ Thanh Phàm thản nhiên nói. Lời tuy là thế, nhưng muốn tìm được tộc nhân thất lạc đâu có dễ, không nói đã nhiều năm trôi qua, những tộc nhân khi trước cùng Từ Thanh Phàm chạy ra khỏi Từ gia trại có còn sống hay không, mà cho dù còn sống, Nam Hoang mênh mông hơn mười ngàn dặm, biết là nơi nào mà có thể dễ dàng tìm được ?
- Không nói chuyện này nữa, giờ trước hết chúng ta nói về chuyện của ngươi đi.

Từ Thanh Phàm nén tâm trạng khó giải thích ra lại, nói với Trương Long.
- Ta? Ta làm sao?
Trương Long không hiểu hỏi.
- Chúng ta tới trấn ngoại rồi nói tỉ mỉ hơn.
Từ Thanh Phàm liếc nhìn hai gã gia đinh Trương gia đang theo dõi mình phía sau, thản nhiên vừa cười vừa nói.
Vừa nói, Từ Thanh Phàm và Trương Long cùng đi ra trấn ngoại, mà hai gã gia đinh theo dõi hai người cũng đang chuẩn bị đi theo, đột nhiên hai gã có cảm giác chóng mặt, chờ sau khi trở lại bình thường định dò tìm tung tích Từ Thanh Phàm cùng Trương Long, nhưng biết tìm nơi nào?
Trấn ngoại, trong một rừng cây nhỏ, hai người Từ Thanh Phàm với Trương Long đang ngồi dưới đất.
- Đưa tay phải ngươi ra đây.
Từ Thanh Phàm thản nhiên nói.
Trương Long vươn tay phải ra, Từ Thanh Phàm song chỉ nhẹ nhàng đặt lên huyệt tại hổ khẩu tay phải của Trương Long, tiếp đó truyền Mộc Ất linh khí sang thăm dò cơ thể Trương Long. Trương Long chỉ cảm thấy một cỗ khí tức sinh mệnh cường đại thông qua hổ khẩu xâm nhập vào nội thể, không ngừng vận chuyển trong cơ thể mình. Trong lòng không khỏi sợ hãi thầm than vị công tử trước mặt này, mặc dù tuổi không lớn nhưng tu vi nội lực quả thật không tầm thường, đối với lời nói muốn trợ giúp mình báo thù lúc trước của Từ Thanh Phàm càng thêm ba phần tin tưởng.
- Quả nhiên là như thế.
Từ Thanh Phàm cảm nhận được linh khí của mình đang vận chuyển trong cơ thể của Trương Long, mỗi khi thông qua "Cự Hổ huyệt" lại như gặp phải trở ngại, dường như có vật gì khác thường cản trở, nhẹ giọng hỏi.
- Công tử, sao vậy?
Thấy vẻ mặt ngưng trọng của Từ Thanh Phàm, Trương Long không khỏi khẩn trương hỏi.
- Trương Long, khi ngươi còn bé có phải hay ăn linh dược không?
Từ Thanh Phàm hỏi.
- Đúng vậy, khi còn bé thân thể ta có nhiều bệnh, cho nên phụ thân thường xuyên tìm Nhân Sâm, Hà Thủ Ô các loại linh dược để giúp ta bồi bổ thân thể.

Trương Long gật đầu nói.
- Thì ra là thế, xem ra ngươi bị Lý tiên sư đem trở thành "Dung khí" để sử dụng rồi.
Từ Thanh Phàm chậm rãi nói.
- "Dung khí"? "Dung khí" là cái gì?
Trương Long kỳ quái hỏi.
- Cái này ngươi không cần lo, không phải chuyện lớn gì, ta sẽ giải quyết giúp ngươi.
Từ Thanh Phàm thản nhiên nói.
- Được, ta nghe công tử.
Trương Long nghe Từ Thanh Phàm nói như vậy, cũng không dám nói thêm gì nữa, chỉ hỏi:
- Bây giờ chúng ta nên làm gì ?
- Chờ.
Từ Thanh Phàm nói.
- Chờ? Chờ cái gì?
Trương Long hỏi.
- Chờ đến đêm, khi đó ta sẽ đến Lý phủ để dò xét Lý Tiên Sư.
Từ Thanh Phàm thản nhiên nói.
- Đi dò xét Lý tiên sư?
Trương Long kinh hô:
- Công tử, Lý tiên sư là Tu tiên giả, người đi dò xét hắn sẽ rất nguy hiểm.
Nghe lời nói của Trương Long, Từ Thanh Phàm mỉm cười, cảm giác Trương Long này mặc dù từ trước đên nay có lẫn vẻ vô lại đầu đường xó chợ, nhưng cũng không phải người bạc bẽo, do đó Từ Thanh Phàm thản nhiên vừa cười vừa nói:
- Ngươi không cần lo cho ta, ta tự sẽ có cách.

Theo Từ Thanh Phàm đoán, Lý tiên sư này hẳn là đệ tử cấp thấp của "Hóa Linh Giáo", đến Trung Thổ là muốn bồi dưỡng con "Lục Dực Kim Trùng" làm "Linh Ngự Vật" cho chính mình, chỉ là điều kiện để bồi dưỡng "Lục Dực Kim Trùng" cực kỳ khó khăn, trong thời gian còn ấu trứng, phải có Chí dương chi huyết (máu thuần dương) làm dịu đi, sau ba trăm ngày mới có thể phá kén mà ra.
Mà thân thể của người chứa Chí dương chi huyết được gọi là "Dung Khí", chỉ có điều vận mệnh của người "Dung Khí" này cực kỳ bi thảm, bởi vì "Lục Dực Kim Trùng" chính là Huyết vật, sau khi phá kiển ra sẽ ăn huyết nhục bên trong cơ thể "Dung Khí", làm cho "Dung Khí" thống khổ vô cùng mà chết đi.
Mà Trương Long từ nhỏ đã được ăn nhiều linh dược, cho nên dương cương chi khí rất đậm, sau khi bị Lý tiên sư nhìn trúng, liền trở thành "Dung khí" cho "Lục Dực Kim Trùng" của hắn, cho nên mỗi khi nhìn thấy Trương Long, ánh mắt hắn lại lộ vẻ tham lam. Theo như những gì linh khí thăm dò được, thì "Lục Dực Kim Trùng" trong cơ thể Trương Long đã sắp phá kén ra rồi.
Cho nên Từ Thanh Phàm không nói việc này cho Trương Long, một là bởi vì Từ Thanh Phàm cảm thấy việc giải thích này quá mức phiền toái, rất có thể sẽ bị Trương Long đoán ra thân phận Tu tiên giả, hai cũng là sợ sau khi nói ra rõ ràng, tâm tình hắn sẽ rơi vào khủng hoảng.
Khi đang chờ đợi, luôn cảm thấy thời gian như dài đằng đẵng. Nhưng lòng Từ Thanh Phàm luôn luôn bình tĩnh, ngồi xuống tĩnh dưỡng, không hề thấy khó chịu chút nào, chỉ Trương Long bộ dáng có chút nôn nóng bất an, sau khi biết Từ Thanh Phàm đêm nay muốn đến Lý phủ dò xét, hắn không ngừng đi tới đi lui.
Khi Trương Long đang sốt ruột, bầu trời bất tri bất giác đã nhộm thành một màu đen, điểm điểm vài ngôi sao.
- Đến lúc rồi.
Từ Thanh Phàm ngừng đả tọa, chậm rãi mở hai mắt, thản nhiên nói:
- Bây giờ ngươi nói rõ cho ta vị trí của Trương phủ, cả chỗ ở của Lý tiên sư nữa.
- Công tử, người không mang ta đi theo sao?
Trương Long kinh ngạc hỏi.
- Mang ngươi đi sẽ dễ bị phát giác.
- Được rồi.
Trương Long biết mình có đi theo cũng chỉ là gánh nặng, vì vậy đành bất đắc cẩn thận chỉ rõ vị trí của Trương phủ với chỗ ở của Lý tiên sư cho Từ Thanh Phàm.
- Ngươi không cần quá lo láng, ta đi sẽ quay lại nhanh thôi.
Từ Thanh Phàm tiến lên phía trước nói.
Vừa nói, Từ Thanh Phàm vừa đứng dậy đi ra ngoài rừng, sau khi xác định đã ra khỏi phạm vi tầm nhìn của Trương Long, Từ Thanh Phàm sử xuất "Tam Trượng Thanh Lăng" hóa thành một đám mây màu xanh, nâng hắn bay nhanh về phía trấn nhỏ.
Lý tiên sư đích để : Chả biết là cái gì nữa, đích của lý tiên sư chằng ^^
Chán quá, dịch mất nhiều thời gian quá, biết chừng nào mới complete đc đây


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận