Tiên Đế Trùng Sinh


Cũng chính vì bị thương quá mức nghiêm trọng, nên mới khiến cho vị cường giả cảnh giới Đại Thừa có danh xưng bất lão, bất tử, bất hủ vẫn chẳng thể khôi phục lại suốt bao năm nay, nhưng giờ lão ta đã chiếm đoạt được thân thể của Tiêu Nghĩa Tuyệt rồi, có thể xuất hiện trên trần thế trong khoảng thời gian ngắn ngủi, ngay cả khi chỉ bộc phát được một nửa thực lực ở thời kỳ đỉnh cao, thì lão cũng không phải người mà Huyền Thần Tiên Đế có thể địch lại được.

Nhưng thần Sáng Thế lại chẳng hề nhìn thấy dáng vẻ kinh hoảng trong đôi mắt Diệp Thành, trái lại còn thấy anh đang cười, vẻ mặt tươi cười ấy rõ là đắc ý cùng cực, đó là trạng thái chưa bao giờ xuất hiện trên gương mặt lúc nào cũng lạnh nhạt hờ hững như nước của lão.

Một linh cảm mơ hồ đột nhiên xuất hiện trong suy nghĩ của thần Sáng Thế, loại cảm giác này chỉ từng xuất hiện vào lúc lão ta tham gia trận chiến Thượng Cổ năm xưa.


“Chết đi!”  
Bị tiếng cười của Diệp Thành khiến cho cõi lòng hoảng loạn, thần Sáng Thế đã không còn muốn nói thêm điều gì nữa, lão đột ngột vận chuyển chân nguyên trong thân thể mình, khiến cho nó phun trào, hóa thành một chưởng lực rồi đánh thẳng về phía Diệp Thành.

Trong tay của lão ta xuất hiện một vòng xoáy nhỏ có vô cùng đáng sợ, bên trong vòng xoáy đó không ngừng lóe lên vô số điểm sáng, chẳng ngờ lại có những tinh hệ nho nhỏ xuất hiện, mỗi một tinh hệ còn có vô vàn ngôi sao đang không ngừng hủy diệt và sinh sôi, chúng đều bừng bừng sức sống.

Nguồn gốc của vũ trụ chính là từ một điểm ban đầu được chia ra thành vô số điểm cơ bản, sau đó những điểm cơ bản kia hóa thành vô số vũ trụ đồng thời song hành, lúc này, thời gian cũng bắt đầu được tính, cho đến khi tiến vào giai đoạn cuối cùng của sự sụp đổ, quá trình ấy sẽ bị nghịch chuyển, những vũ trụ nhỏ cùng song hành kia bắt đầu co nhỏ dần, tinh cầu và tinh hệ bên trong sẽ lần lượt nổ tung, hóa thành thể khí, sau đó tiếp tục co rút, lại biến thành những điểm cơ bản lúc trước, cuối cùng lại tái tạo thành điểm ban đầu thời sơ khai.

Đây chính là phép thần thông đáng sợ mà thần Sáng Thế sử dụng để tạo ra toàn bộ vũ trụ từ trong sự hủy diệt – Tinh Vân Bạo Phát!   
Bên trong cơ thể Diệp Thành lúc này tức khắc truyền đến âm thanh vang dội vô cùng khủng khiếp! Dường như mỗi một tế bào trong cơ thể anh đều đang phải đón nhận lực xung kích hủy diệt của Tinh Vân Bạo Phát.

Pháp thần thông chưa còn chưa đánh vào người mà đã tạo ra lực xung kích khủng khiếp tới vậy, qua đó có thể thấy được thần Sáng Thế quả thật vô cùng kiêng kỵ Diệp Thành, vừa ra tay đã sử dụng luôn sát chiêu mạnh nhất của mình, cố gắng chém chết kẻ địch mạnh mà hàng nghìn hàng vạn năm mới xuất hiện một tên!  

Diệp Thành vẫn không hề tránh né, chỉ mỉm cười chắp hai tay sau lưng, trông có vẻ như đang tính chính diện tiếp chiêu thức kia của lão ta.

“Oắt con, ngươi sẽ phải trả giá vì sự kiêu ngạo này của chính mình!”  
Vẻ mặt của thần Sáng Thế vô cùng tàn độc, lão ta lại tăng thêm sức mạnh của chưởng lực kia, muốn đánh mạnh vào thẳng khuôn mặt tuấn tú như thiên thần của Diệp Thành.

Thế nhưng, nhưng…  
Phép thần thông sáng tạo và hủy diệt thế giới thoạt nhìn khủng bố đến mức không gì sánh được kia lại đột nhiên mất hút ngay trước khi chạm tới gương mặt của Diệp Thành, quả thật có thể miêu tả bằng câu “trời nổ sấm rền mà chẳng thấy đổ mưa”!  
Không chỉ có vậy, thần Sáng Thế còn cảm nhận được thần lực khắp người mình đang nhanh chóng hao hụt với tốc độ khủng khiếp, thực lực của lão ta nhanh chóng từ tu vi của cảnh giới Đại Thừa tụt dốc không phanh…  

Đường đường là thần Sáng Thế, không ngờ giờ phút này lại trở thành một kẻ vô cùng tầm thường!  
“Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì?”  
Giờ phút này, Thần Sáng Thế cảm thấy vô cùng kinh hãi, dù nghĩ kiểu gì đi chăng nữa thì lão ta cũng không hiểu tại sao thần lực của mình lại đột nhiên biến mất.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận