Tiên Đế Trùng Sinh


Trương Đại Hàn kinh ngạc, ánh mắt cậu ta nhìn Diệp Thành giống như đang nhìn một tên điên.

Mà lúc này, tiết mục đặc sắc nhất của hội giao lưu là đại chiến giữa các môn phái đã chính thức bắt đầu.

Rất nhiều người đều đã ngồi nghiêm chỉnh, chờ đợi các cao thủ trẻ giỏi nhất của Hoa Đông, thậm chí là của Hoa Hạ giao đấu với nhau.

Cùng lúc đó, một số người mặc đồ đen từ trên xuống dưới cũng đã âm thầm vào bên trong hội trường.

Tiết mục hấp dẫn nhất của hội giao lưu chính là cuộc giao chiến giữa các môn phái được sắp xếp ở phía sau.

Đương nhiên các cao thủ và nhân vật nổi tiếng đã có tuổi đều không thể lên sàn đấu, chỉ để cho các gia tộc lớn, các môn phái, mỗi bên cử ra một đệ tử trẻ giao đấu với nhau, trao dồi kinh nghiệm.

Người thắng cuộc cuối cùng sẽ có được một phần giá trị giao dịch của giới tu luyện Hoa Đông mỗi năm.

Điều này thật sự rất khủng khiếp, phải biết rằng Hoa Đông có biết bao nhiêu là người tu luyện, họ giao dịch đủ các loại vật liệu tu luyện, linh dược, da và xương của yêu thú, giá trị của những thứ đó đều được tính bằng trăm tỷ.

Một phần trong số đó thì cũng đủ để trở thành tỷ phú rồi.

Hơn nữa, việc tổ chức đại hội tu luyện Hoa Đông đã thu hút được càng lúc càng nhiều người, nó đã sớm được một nửa Hoa Hạ chú ý đến.

Một khi đăng quang thì sẽ trở nên nổi tiếng, không chỉ có người của các môn phái và gia tộc lớn ở Hoa Đông mà đến cả môn phái lớn của Hoa Hạ như Thiên Kiếm Tuyệt Đao cũng có đệ tử tham gia, giao đấu với nhau để cọ xát thêm.

“Nhất định lần này anh Trình có thể vào thẳng được top mười!”, Tề Thắng Nam vỗ tay và nói lớn.

“Hứ, Phong Linh nhà tôi cũng có thể vào được top mười, thậm chí là top năm.

Đúng không hả chị Phong Linh!”, Trình Xảo Xảo bất mãn nói lớn.

Bất luận là Điền Khởi Văn, Trình Hưng hay là Phong Linh thì ai cũng đều là nhân vật ưu tú của thế hệ trẻ Tô Bắc, ánh mắt của các cậu chủ, cô chủ của Tô Bắc đều đổ dồn hết về phía bọn họ.

Dù cho không thể giành được giải nhất trong cuộc chiến giữa các môn phái nhưng chỉ cần vào được top đầu thì vẫn sẽ có được phần thưởng hậu hĩnh.

Đặc biệt lần này, đến cả quan chức của Trục Nhật Thần Giáo cũng đến, nếu như xuất hiện trước mặt Bạch Hạc Ông, được Trục Nhật Thần Giáo đánh giá tốt thì thật sự sẽ được một bước lên mây.

“Ầm!”  
Trong lúc những người trẻ tuổi đang giao đấu, mọi người đang lớn tiếng hò hét cổ vũ.

Diệp Thành đã không còn chú ý đến chỗ đó nữa, thần niệm của anh giống như biển lớn, lập tức bao trùm cả hội trường, sau đó lan rộng về phía thị trấn Thanh Hoa, cuối cùng thì quét qua toàn bộ thị trấn Thanh Hoa.

Vương Phục Hổ, Bạch Hạc Ông, Đường Tông Trạch, những nhân vật vừa quen mà vừa lạ đó lần lượt hiện lên trong đầu óc của Diệp Thành.

Cuối cùng, thậm chí anh còn nhìn thấy bóng dáng của hai người Trình Hồng Quang và Kỷ Hoa Linh nữa, họ cũng đều là người quen cũ.

Diệp Thành khẽ dừng lại, tiếp tục tìm kiếm, lần này anh đến đây là để tìm kiếm những đệ tử còn lại của phái Sương Diệp đang ẩn mình trong thị trấn Thanh Hoa.

Lúc này, thần niệm của Diệp Thành đột nhiên bị một luồng khí tức cực kỳ quen thuộc thu hút.

“Đấy là… Khí tức của Cửu Chuyển Huyền Thiên Khí sao?”  
Diệp Thành chau mày, lập tức quay đầu lại nhìn thì thấy cửa lớn của hội trường đột ngột bị đánh toạc ra, một thiếu nữ mười ba, mười bốn tuổi, mặc đồ luyện võ màu trắng, mặt mày thanh tú đang chầm chậm thu nắm đấm lại và đi vào bên trong hội trường.

“Tần Thanh Uyển của phái Sương Diệp đến khiêu chiến với giới tu luyện Hoa Đông”.

Lúc thiếu nữ bước chân vào trong hội trường thì cả hội trường liền im lặng như tờ.

…  
“Chào mọi người, đây là kênh livestream Lưu Sướng, tôi là Lam Quang, là bình luận viên của kênh livestream Lưu Sướng.

Chỗ tôi đang đứng hiện giờ là hội trường của đại hội tu luyện Hoa Đông được tổ chức mỗi năm một lần.

Như mọi người đã nhìn thấy, cuộc chiến giữa các môn phái được quan tâm nhiều nhất hàng năm đã được bắt đầu.

Những người đến tham gia kỳ này không chỉ có thế hệ trẻ của các gia tộc lớn của Hoa Đông mà còn có các tu sĩ ưu tú đến từ các môn phái lớn của nước ta”.

“Ồ, chiêu lúc nãy là Thiên Tuyệt đao pháp của Tuyệt Đao Môn sao? Người ra sân là thiếu chủ Nhâm Hiền của Tuyệt Đao Môn, còn đối thủ là Trình Hưng của nhà họ Trình ở Tô Bắc, nghe nói Trình Hưng…”  
“Không hổ danh là đệ tử của nhà họ Điền ở Tô Bắc, tuyển thủ tên Điền Khởi Văn đã đánh bại đối thủ chỉ trong một đấm.”  
“Ế, cô gái xinh đẹp đó là ai? Hình như cô ấy tên Phong Linh! Trời ơi, cô ấy đã nhẹ nhàng đánh bay đối phương chỉ bằng một chưởng”.

“…”  
Kênh Iivestream Lưu Sướng là kênh livestream hot nhất hiện nay, bây giờ, có nhiều lúc các kênh livestream đã thay thế các kênh truyền hình, trở thành kênh truyền thông mới được các bạn trẻ yêu thích nhất.

Còn Lam Quang thì lại là bình luận viên nổi tiếng của kênh livestream Lưu Sướng, không biết đã từng bình luận biết bao nhiêu trận chiến của những người tu luyện rồi.

Có rất nhiều người đang ngồi trước máy tính và tivi để theo dõi trận đấu này.

Lúc cao trào nhất là lúc Phong Linh ra sân, thân thủ nhanh nhẹn dứt khoát của cô ta đến từ công pháp tu hành thâm hậu của phái Sương Diệp cũng như phép thuật đầy thuần khiết, nhẹ nhàng đánh bại đối thủ, lập tức nhận được sự cổ vũ nồng nhiệt.

Khi cuộc chiến dần trôi qua thì cục diện cũng dần trở nên rõ ràng.

Mấy người Trình Hưng, Phong Linh, Nhậm Hiền đều trở nên nổi bật, thậm chí còn đều ở cấp bậc Tu Thể.

Rất nhiều người đã cảm thấy đố kỵ khi nhìn thấy những tài năng trẻ, chưa đến hai mươi tuổi mà đã lên được cấp bậc Tu Thể này.

Nhưng lúc này, khi cửa lớn bị đánh bay, thiếu nữ Tần Thanh Uyển bước vào và thách thức người bên trong thì rất nhiều khán giả đang theo dõi trước tivi và máy tính đều cảm thấy kinh ngạc.

“Đệch, chắc con nhóc này mới mười ba, mười bốn tuổi gì thôi, cũng muốn lên sàn đấu, còn dám thách thức cả Hoa Đông nữa à?”  
“Đợi đã, nghe con nhóc nói gì cơ? Tần Thanh Uyển của Sương Diệp sao? Chẳng phải phái Sương Diệp là môn phái đã biến mất sáu bảy năm về trước rồi à? Sao lại có đệ tử xuất hiện nữa?”  
“Đúng thế, lẽ nào phái Sương Diệp lại muốn ngoi lên sao?”  
“…”  
Rất nhiều người bàn tán.

Mà lúc này, cả hội trường bên trong đều đang nháo nhào lên, rất nhiều khách mời đều ngước nhìn cô gái nhỏ với dáng hình gầy gò đó bằng vẻ mặt phấn kích xen lẫn hoài nghi.

Từ khi đại hội Hoa Đông khởi động cho đến bây giờ đã liên tục năm sáu kỳ rồi, nhưng đây là lần đầu tiên có người đến phá hội trường.

Thậm chí rất nhiều người còn không biết Sương Diệp là gì nữa, khi được người ngồi bên cạnh giải thích thì mới hiểu sơ sơ.

“Trời ơi, người của phái Sương Diệp hả? Chẳng phải môn phái đó đã bị tiêu diệt từ lâu rồi sao? Vẫn còn truyền nhân à?”  
Trương Đại Hàn mắt chữ O mồm chữ A.

“Hừm, chỉ là một môn phái đã lụi tàn mà cũng dám đến thách thức đám người của anh Trình”, Lúc này Điền Khởi Văn đã ra khỏi sàn đấu, ngồi tựa trên chiếc ghế dựa bên cạnh, cười khinh bỉ.

Đám người của Trình Xảo Xảo cũng gật đầu lia lịa.

Thiếu nữ vừa lên sàn đấu thì đã muốn thách thức cả Hoa Đông, đương nhiên là sẽ bị đám thanh niên Hoa Đông bọn họ một lòng chống đối rồi.

Chỉ có Diệp Thành là đưa mắt nhìn thiếu nữ đó, cảm nhận Cửu Chuyển Huyền Thiên Khí thuần khiết và dồi dào trong người cô ta.

Trong lòng anh có rất nhiều thắc mắc, chỉ muốn lập tức hỏi ngay.

Cùng lúc đó, mặt bọn Đường Tông Trạch, Vương Phục Hổ ở trên bục cũng đã hơi biến sắc.

Đối với thế hệ già của bọn họ mà nói thì phái Sương Diệp giống như một câu chuyện thần thoại trong quá khứ, mãi mãi không thể nào xóa nhòa được.

Nhưng ông cụ Tề Chấn Hổ của nhà họ Tề ở thành phố Tô Bắc, Hoa Đông lại đột ngột phất tay áo, một luồng sức mạnh vô hình đè xuống.

“Phái Sương Diệp cái quái gì? Dám xông vào hội trường, làm ảnh hưởng đến hội giao lưu, tội đáng muôn chết mà!”  
Ông ta là một tu sĩ Tu Thể đỉnh phong có tiếng, xuất chiêu lúc giận dữ thì uy lực phải đáng sợ đến mức độ nào? Dù cho chỉ dùng có ba phần công lực.

Một chiếc cầu vồng màu trắng đột ngột xuất hiện trong hư không, giống như một dải Thiên Hà đang đổ xuống, chân khí trắng mờ mịt băng qua mấy chục mét hư không, đè lên người cô gái trẻ Tần Thanh Uyển với sức mạnh long trời lở đất.

“Cẩn thận!”  

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui