Edit: Lacey
Kỳ thật Tôn Hoài Cẩn cái người này là một chính nhân quân tử.
Suốt chặng đường cô không khỏi có những suy nghĩ bậy bạ, nhưng tới đây rồi cô mới thấy người ta đã chuẩn bị sẵn hai phòng ngủ, sạch sẽ chỉnh tề, thậm chí căn phòng dành cho cô còn đặc biệt đổi vỏ chăn thành màu hồng, niềm mong muốn cô có một đêm thoải mái và yên bình tràn ngập khắp căn phòng.
Nhưng xem pháo hoa xong lại một hồi chơi pháo sáng điên cuồng nữa, Chu Du đương nhiên không muốn ngủ một mình
"Em nói em muốn ngủ cùng tôi?"
Tôn Hoài Cẩn mở cửa, thấy tiểu cô nương ôm gối của mình, hai má phiếm hồng, nhưng ánh mắt khi nhìn anh lại nhàn nhạt không cảm xúc.
"Không phải đương nhiên sao!" Chu Du muốn tức điên lên rồi, ngay cả việc này mà còn muốn cô chủ động nói, nếu không phải lúc nãy cô còn cảm nhận được tình cảm của tên tiểu bạch kiểm này thì cô quả thực muốn hoài nghi chính mình là một cái lốp xe dự phòng:" Chúng ta thật vất vả mới qua đêm với nhau, chẳng lẽ còn muốn phân phòng ngủ à?"
Tôn Hoài Cẩn nén cười đem cô từ ngoài cửa kéo vào, nghiêm túc gật gật đầu, tỏ vẻ nghe lọt mấy lời ngụy biện của cô.
"Tôi không nghĩ em lại tin tưởng tôi như vậy.
"
Chu Du nghe không hiểu, ngơ ngác mà a một tiếng, Tôn Hoài Cẩn nhận lấy gối từ trong tay cô, sau đó đem nó đặt song song với gối của mình.
"Tiểu Du, tôi là một người đàn ông.
" Anh hiểu rõ sự đơn thuần của Chu Du hơn ai hết, những hành động ngây ngô, sự hoảng loạn hay cố ra vẻ bình tĩnh khi quan sát anh anh vẫn luôn đặt ở trong mắt, "Hơn nữa tôi rất thích em, buổi tối em nằm bên cạnh tôi thì tôi không chắc sẽ nhịn được không làm gì em.
"
Cho nên nguyên nhân chính là như thế anh mới không muốn lợi dụng sự đơn thuần và tin tưởng của cô mà muốn làm gì thì làm được.
Mặt Chu Du nóng lên.
Thật ra cả hai người bọn họ đều có ý tứ kia, nhưng cho đến sau này khi thực sự ở bên nhau, Tôn Hoài Cẩn cũng chưa từng nói với cô câu 'Anh thích em, chúng ta yêu nhau đi.
'
Anh chỉ đem cái thích đó dung nhập vào hành động, khiến cô lúc nào cũng cảm giác được bị ôn nhu dày đặc bao vây ở bên trong.
Cô gái nhỏ bĩu môi, cố tỏ ra đúng lý hợp tình nhưng thanh âm phát ra lại lí nhí như muỗi kêu:"Vậy anh tưởng! làm cái gì?"
"Tôi đương nhiên muốn cả thân thể em.
" Tôn Hoài Cẩn thẳng thắn nói ra đáp án của mình, không hề giấu giếm dục vọng bản năng của mình,:"Nhưng chưa thích hợp.
Em còn không đến 18 tuổi, nếu muốn em như vậy thì tôi quá cầm thú rồi.
"
"Vậy anh hiện tại không cầm thú?" Đôi mắt to tròn liên tục chớp chớp nhìn anh:"Chúng ta ngoại trừ bước cuối cùng đó thì toàn bộ đều đã làm qua.
"
Cô đã ở dưới thân anh cao trào qua vô số lần, cái bộ dáng ngây ngô mị hoặc này của cô anh cũng đã được thưởng thức qua vô số lần.
"Cũng cầm thú.
"
Tôn Hoài Cẩn không thể không thừa nhận.
"Nhưng không đến mức cầm thú như vậy.
"
Chu Du bị mấy lời kì quái của anh chọc cười, một bên cười một bên vươn tay ôm cổ anh, cọ cọ hương mặt bóng loáng vào cổ anh:"Anh ôm em một cái.
"
Trước sự làm nũng của cô, xương cốt anh đều nhũn cả ra, bế tiểu cô nương lên rồi ngồi xuống mép giường, hai người đối diện nhau không tự giác xích lại gần hơn, muốn nhấm nháp đầu lưỡi đối phương.
Ý niệm kia vốn dĩ bị Tôn Hoài Cẩn phong ấn ở nơi sâu nhất trong trái tim, ít nhất đến khi cô thành niên, thi đậu đại học, hết thảy đều ổn định rồi thì lúc ấy anh sẽ cầu hôn cô, hai nhà sẽ chính thức ngồi lại với nhau chứng kiến bọn họ yêu nhau lấy kết hôn làm tiền đề.
Lại trong đêm tình nồng mật ý đó trải chăn làm chuyện thân mật nhất để cô về sau nhớ lại chỉ toàn hình ảnh mỹ lệ mà mộng ảo.
Nhưng Chu Du vừa rồi đã dùng tay nhẹ nhàng nhấc lên một góc phong ấn, dục vọng bị anh khắc chế tức khắc giống như cự thú khổng lồ rít gào thoát ra, nói muốn áp chế trở lại quả thực là si tâm vọng tưởng.
"Ưm! "
Tiếng ngâm khẽ của thiếu nữa đã kéo lý trí anh trở lại, Tôn Hoài Cẩn cúi đầu mới phát hiện nội y của cô đã bị anh cởi bỏ toàn bộ, kiều nhũ nho nhỏ đã bị anh nắm trong tay, nhũ thịt tuyết trắng mềm mại, đầu v* đỏ bừng quyến rũ.
"Tôn Hoài Cẩn, em cũng thích anh.
"
Hai mắt cô bởi vì động tình mà nổi lên một tầng hơi nước mỏng, ánh mắt nhìn anh vô cùng chân thành tha thiết cũng không kém phần kiên định.
"Mặc kệ anh là đại cầm thú hay là tiểu cầm thú, em đều thích anh trước sau như một.
".