Nguyên bản Nguyên Anh âm u đầy tử khí, dần dần phun trào sinh cơ, truyền đến một trận linh hồn chấn động.
Trên mặt Nguyên Anh, khôi phục mấy phần “màu máu”, mở mắt ra, nhìn mấy người trước mắt.
- Phụ thân!.!
- Xán nhi!.!
Nửa bước đế tôn kia đầy mặt kích động, trong mắt lệ quang chớp động, đem Nguyên Anh nhi tử bảo hộ ở lòng bàn tay.
- Hiệu quả Quy Hồn thủy này, so với sách cổ ghi chép, còn cường đại hơn.
.
.
Linh Ngọc Tiên Y mừng rỡ không thôi, trong thần sắc nhìn về phía Từ Huyền nhiều ra mấy phần chờ đợi.
- Đa tạ Từ đạo hữu, ân đức này, không thể hồi báo.
Lão giả nửa bước đế tôn, đi tới trước người Từ Huyền, liền muốn cúi đầu.
Từ Huyền lập tức nâng hắn dậy:
- Chẳng qua là một cái nhấc tay.
- Nhưng mà Quy Hồn thủy kia, giá trị liên thành, lão phu nhất định phải bồi thường.
Phụ tử hai người nửa bước đế tôn một trận cảm kích, muốn đưa một ít trọng bảo.
Từ Huyền có chút bất đắc dĩ, Thiên Nhất hồn thủy trong tay của hắn.
Phân lượng cực nhiều, trước đó đều là dùng để tắm rửa.
Mà vừa nãy xuất thủ cứu giúp, là bởi vì nhấc lên cảm tình phụ tử tiềm tàng trong đáy lòng Từ Huyền.
Hai giọt Thiên Nhất hồn thủy kia, đối với hắn mà nói, căn bản không tính là cái gì.
Đưa hai cha con họ đi, Từ Huyền thở dài một hơi, xoay người rời khỏi.
Hiên liếc nhìn Linh Ngọc Tiên Y một cái, muốn nói lại thôi.
- Chờ một chút.
Linh Ngọc Tiên Y đột nhiên lên tiếng nói.
- Thế nào, tiên y có gì chỉ bảo?
Từ Huyền không mặn không nhạt nói.
- Xin hỏi Từ đạo hữu, Thiên Nhất hồn thủy kia, ngươi có còn hay không.
Trong đôi mắt đẹp của Linh Ngọc Tiên Y lộ ra chờ đợi, giờ khắc này lại có mấy phần thấp thỏm.
Nhìn vẻ mặt ngôn từ đối phương, Từ Huyền nhất thời có suy đoán.
Trong tình huống bình thường, tác dụng lớn nhất của Thiên Nhất hồn thủy, đơn giản là dùng để “cứu mạng phục sinh” .
Chẳng lẽ Linh Ngọc Tiên Y này.
.
.
Từ Huyền nghĩ tới đây, trong lòng cười thầm, ở bề ngoài bất động thanh sắc, lạnh nhạt nói:
- Đây là bí mật cá nhân Từ mỗ, thứ khó phụng cáo.
Dứt lời, hắn mang theo Hiên, xoay người rời đi.
Lần này, Linh Ngọc Tiên Y nhất thời có chút lo lắng, trong lòng nỉ non hò hét:
- Không được, tuyệt không có thể từ bỏ!.! Tỷ tỷ, ngươi yên tâm, dù như thế nào, ta cũng phải cứu sống ngươi.
Mắt thấy Từ Huyền sắp đi ra dược các thất sắc.
Xoạt!.!
Một đạo thân ảnh màu xanh, mang theo vài tia mùi thuốc thấm ruột thấm gan, che ở trước mặt Từ Huyền.
Trên mặt Từ Huyền mang theo ý cười nói:
- Làm sao Linh Ngọc cô nương muốn động thủ?
Linh Ngọc Tiên Y có chút khó có thể mở miệng, tiếu nhan lạnh lẽo kia, khó lộ ra một tia ngượng ngùng cùng khẩn thiết:
- Tiểu nữ tử vô cùng cần Quy Hồn thủy để cứu người thân nhất, mong rằng Từ đạo hữu có thể nhiều dàn xếp.
”
Từ Huyền cười gằn không nói, trực tiếp đi ra ngoài.
Linh Ngọc Tiên Y lòng như lửa đốt, trong con ngươi hơi nước mông lung, răng trắng cắn nhẹ, thần thức truyền âm nói:
- Chỉ cần Từ đạo hữu chịu giao dịch Quy Hồn thủy, tiểu nữ tử nguyện ý làm bất cứ chuyện gì, đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào.
Nghe vậy, Từ Huyền ngẩn ra, ánh mắt nhàn nhạt quét qua thánh y tiên tử này:
- Ngươi thật sự nguyện ý Bao quát cả người ngươi?
- Ngươi.
.
.
Trong con ngươi Linh Ngọc Tiên Y lộ ra một tia khuất nhục, chợt cười lạnh nói:
- Nếu như không nhìn lầm, ngươi thân trúng dị độc, phóng tầm mắt ngoại giới vực, hầu như không có mấy người có thể cứu trì.
- Ha ha, Từ mỗ có bất diệt chi thể, trong thiên địa vẫn không có dị độc gì, có thể chân chính uy hiếp tính mạng của ta.
Huống hồ, tam đại thánh dược sư, không chỉ một người ngươi.
Từ Huyền khẽ cười một tiếng.
Linh Ngọc Tiên Y nhất thời như hãm hầm băng, sâu sắc bất lực, thân thể mềm mại run rẩy, hiếm thấy lộ ra mấy phần nữ nhi nhu nhược.
Hiên đứng ở một bên, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn không thể tin tưởng, Linh Ngọc Tiên Y kiêu ngạo lạnh lẽo kia, sẽ có phương diện như thế.
Sau một hồi lâu, Linh Ngọc Tiên Y cắn chặt răng bạc, vạn phần bất đắc dĩ, thăm thẳm thở dài:
- Được, ta đáp ứng.
Lúc này Từ Huyền mới nhún vai, lại đi vào dược các thất sắc.
Thần sắc Linh Ngọc Tiên Y phức tạp, duỗi ra tay trắng bắt mạch cho Từ Huyền.
Từ Huyền thật không có yêu cầu quá mức:
Một, Linh Ngọc Tiên Y vô điều kiện đáp ứng, hắn gọi phải đến, để ngày sau ra sức vì Tiểu Ngư giới.
Thứ hai, đem hết toàn lực, hóa giải vu độc nguyền rủa trong cơ thể mình, ít nhất phải có phương pháp khắc chế.
Đối với hai yêu cầu này, Linh Ngọc Tiên Y một lời đáp ứng, trong lòng thở phào một hơi, đối phương chung quy không có đưa ra yêu cầu quá phận gì.
- Như thế nào Vu độc nguyền rủa trên người ta, ngươi có biện pháp không?
Từ Huyền lạnh nhạt nói.
Nhìn hồi lâu, Sắc mặt Linh Ngọc Tiên Y ngưng trọng:
- Vu độc nguyền rủa này, là bí thuật ác độc thượng cổ nguyên thủy nhất, môi giới thi thuật, cùng với cội nguồn sức mạnh tiếp sau, đều đến từ Từ đạo hữu.
- Không sai, chính là như vậy.
Từ Huyền rõ ràng quá trình này.
Lúc trước Thủy Vu kia thi triển phép thuật này, trước tiên nghĩ cách thu hoạch tàn dư của Từ Huyền tại Tiểu Ngư giới, đây là môi giới đầu tiên.
Chờ sau khi thi thuật thành công, sức mạnh của vu độc nguyền rủa, toàn bộ đến từ huyết nhục thể phách của Từ Huyền.
- Muốn triệt để trừ tận gốc vu độc, có hai biện pháp.
Một, phá huỷ thân thể này, tái tạo thân thể, hoặc là đoạt xác.
Thứ hai, đem sức mạnh vu độc, triệt để hấp thu, chuyển hóa thành huyết nhục của chính mình, đến lúc đó không còn uy hiếp, một khi thành công, sẽ gia tăng thực lực kí chủ thật lớn, khiến cho cơ thể sản sinh biến chất bay vọt.
Cái phương pháp thứ nhất, Từ Huyền căn bản không cân nhắc, nhưng phương pháp thứ hai, lại làm cho ánh mắt hắn sáng lên.
Đối với vu độc nguyền rủa, tàn hồn kiếp trước trước đây đã từng phân tích qua, phương pháp là thanh lý vu độc ra khỏi bên ngoài cơ thể.
Phương pháp của hắn trực tiếp, bá đạo, nhưng yêu cầu cực hà khắc, phải có cảnh giới Thông Thiên tam giai mới có thể làm được.
Mà Linh Ngọc Tiên Y thân là Thánh Dược Sư, vậy nên càng hiểu rõ sâu hơn về cấu tạo nhân thể.
Ở trong mắt nàng, vu độc chính là “linh kiện” diễn sinh ra từ trong huyết nhục của Từ Huyền, triệt để hấp thu phục tùng nó, chuyển hóa thành lực lượng của mình mới là sách lược tốt nhất.
Đương nhiên, cái này cũng không thể nói là cấp độ của Linh Ngọc Tiên Y cao hơn so với tàn hồn kiếp trước cao, chỉ là “Thuật nghiệp có chuyên công” thôi.
.
Sự thật hoàn toàn trái lại, cảnh giới cấp độ của tàn hồn kiếp trước rất cao, phương pháp hắn nghĩ đến cần cấp độ Thông Thiên tam giai, đây là việc mà Linh Ngọc Tiên Y không cách nào với tới được.
- Từ đạo hữu thực không cần cân nhắc phương pháp thứ nhất sao Phương pháp này càng đơn giản hữu hiệu, phương pháp thứ hai, độ khó và phong hiểm không chỉ lớn hơn có mười lần đâu!.!
Linh Ngọc Tiên Y cho ra đề nghị của mình.
Đứng ở góc độ dược sư, nàng tự nhiên sẽ đề cử chuyện đơn giản hơn rồi..