- Cùng nhau tiến lên!
Lúc này bốn năm người kia lại không ngừng vọt lên.
Từ lúc Từ Huyền đá trúng Từ Tiểu Hổ xong, đột nhiên mượn lực bay lên không trung, chân kia xẹt thành một hình vòng cung.
Trong sát na, lấy Từ Tiểu Hổ bị đá trúng làm trục, Từ Huyền đã một cước xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, một chân kia làm điểm tựa tạo lực, bạo phát ra lực lượng to lớn.
- Bốp bốp bốp bốp bốp…
Bốn năm người xông lên còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì đã bị một cước đáng sợ kia đá bay.
Chờ khi Từ Huyền hạ xuống mặt đất, năm sáu người xung quanh đã ngã xuống mặt đất, kêu đau đớn khóc lóc một trận, mặt mũi đều bầm dập hết cả.
- … thối pháp và khinh thân thuật thật đáng sợ!
Tống Hằng hít một ngụm lãnh khí vào người.
Mà Từ Nguyên công tư ở bên cạnh lai càng ngây người tới tại chỗ.
Từ lúc hạ Từ Tiểu Hổ đến khi đá bay đám người này, quá trình này Từ Huyền đều hoàn thành ngay trên không trung.
Khi hắn rơi xuống, tất cả mọi người trên trường đều đã bị đánh ngã.
Giải quyết xong những người này, Từ Huyền thoáng nhin Lam Tinh Duệ Liên trong tay, thấy không bị tổn hao gì mới thở dài một hơi.
Mà tình hình càng phát triển, võ sư Tống Hằng càng thêm kinh hãi, nguyên bản Từ Huyền cố ký Lam Tinh Duệ Liên trên tay cho nên mới không buông tay hoàn toàn!
Tống Hằng và Từ Nguyên trên lầu dõi theo Từ Huyền rời khỏi, thần sắc chợt phức tạp.
- Thiếu niên này không đơn giản, rốt cục hắn gặp cao nhân nào.
Hai người ngưng mắt nhìn bóng lưng thiếu niên, phát hiện ra hắn cao to hơn ngày trước rất nhiều, chẳng lẽ là ảo giác?
Từ Huyền không dừng bước, nhanh chóng đi về nhà, lúc này mặt trời đã sắp xuống núi, căn bản không kịp lên trấn.
Dựa theo phương pháp ghi nhớ trong kiếp trước, hắn đăt Lam Tinh Duệ Liên trong một chậu hoa.
Thiên địa linh tài một khi rời khỏi hoàn cảnh sinh trưởng nguyên bản sẽ dần dần mất đi linh tính, thậm chí héo rũ.
Từ Huyền cắn răng nhịn đau lấy ra một khối thứ phẩm linh thạch bỏ vào trong nồi nước, không bao lâu sau liền có linh dịch chảy ra.
Mà nguyên bản khối thứ phẩm linh thạch kia thể tích nhỏ đi một vòng, ánh sàng lờ mờ đi phân nửa.
Từ Huyền dùng thứ phẩm linh dịch này rót một bộ phận vào Lam Tinh Duệ Liên.
Tài nguyên của hắn hữu hạn, không có linh điển lại không có Linh Uẩn Thất như trong trí nhớ kiếp trước, đành phải dùng loại phương pháp nguyên thủy nhất để trì hoãn Lam Tinh Duệ Liên không bị mất đi linh tính.
- Ca ca, đây là bảo bối gì, dĩ nhiên vì nó mà tổn hao một khối linh thạch. :
Muội muội Huệ Lan ở bên cạnh nhìn, vẻ mặt yêu thương nói.
Một khối thứ phẩm linh thạch, đây tương đương với thu nhập một tháng của cả nhà Từ Huyền.
- Ha ha, đây là nhị phẩm linh tài, giá trị còn hơn nhất phẩm linh tài gấp nhiều lần, chỉ cần bảo quản nó cho tốt, khốn cảnh của nhà ta sẽ được giải quyết ngay lập tức.
Từ Huyền cười nói, vẻ mặt tràn đầy thần sắc chờ mong.
- Mười lần!
Từ Huệ Lan không thể tưởng tượng được, nhìn chằm chằm vào đóa hoa lam sắc xấu xí.
- Linh tài bên trong Tu giới chủ yếu lấy hiệu quảm phẩm chất và linh tính để so sánh mà không phải thể hiện qua mỹ quan bên ngoài.
Từ Huyền chậm rãi nói.
- Không ngờ ca ca lại biết nhiều như vậy… tất cả đều do lão đầu cổ quái kia truyền thụ sao?
Từ Huệ Lan vô cùng kinh ngạc, trên mặt còn mang theo vẻ ước ao.
Từ Huyền thấy thần sắc của muội muội, đương nhiên hắn biết được muội muội rất có khát vọng với tri thức.
Đột nhiên hắn nghĩ tới ký ức kiếp trước của chính mình, không chỉ có lợi cho mình mà còn có thể giúp đỡ người nhà.
Dù sao ký ức kiếp trước rộng lớn như biển, hắn đều có thể sử dụng tất cả mọi tin tức ký ức của kiếp trước.
Đương nhiên, Từ Huyền cũng muốn truyền thụ Long Xà Cửu Biến cho người nhà. Thế nhưng pháp quyết thể tu này yêu cầu rất cao, sở dĩ hắn có thể tu luyện nhanh chóng là do dung nhập với cảnh giới và cảm ngộ của kiếp trước, tương đương với trùng tu lần thứ hai.
Nếu như để người thân tu luyện, ngoài độ khó gây trở lực lớn ra, muội muội Huệ Lan học một động tác của hắn lần trước suốt nửa ngày cũng không làm đúng được tiêu chuẩn.
Lúc này, trong lòng Từ Huyền không chỉ suy nghĩ cho chình mình mà còn phải suy nghĩ cho thân nhân.
…
Ăn xong cơm tối, Từ Huyền chuẩn bị luyện đệ tứ biến của Long Xà Cửu Biến/
Một khi luyện thành đệ tứ biến, hắn mới có thể bước vào luyện thể tứ trọng.
Luyện thể cửu trọng, mỗi tam trọng là một cái lạch trời, một khi luyện thể phàm sĩ bước vào tứ trọng, thực lực sẽ bay vọt, đủ để coi rẻ các phàm sĩ bình thường.
Luyện thể tứ trọng, ngoại trừ đề thăng thực lực ra, địa vị cũng vì thế mà phát sinh thay đổi thật lớn, được phàm sĩ bình thường kính nể.
Phóng mắt toàn bộ Dương Mẫu thôn, người có thể đạt được luyện thể tứ trọng không nhiều, bình quân trong mười người trưởng thành mới miễn cưỡng có một người, có thể thấy được tính chất của nó.
Bí quyết đệ tứ biến chữ Triền và đệ tam biến khác nhau ở chỗ một cái để cao năng lực khinh thân còn cái kia chú trọng vào kỹ xảo chiến đấu.
Độ khó của đệ tứ biến rất cao, thân thể phải làm ra rất nhiều động tác siêu việt cực hạn, ngoài ra yêu cầu về độ linh hoạt cũng cực kỳ hà khắc.
Từ Huyền dung nhập trí nhớ kiếp trước với mấy động tác này xong cũng cảm thấy hết hồn.
Hiển nhiên từ khi bắt đầu đệ tứ biến, Long Xà Cửu Biến sẽ khó tu luyện vô cùng.
Giống như trước đây, Từ Huyền luyện tập Thổ Nạp quyết tầng bốn trước.
Kết quả phát hiện Thổ Nạp quyết cũng phát sinh ra một ít biến hóa về chất, trong đó một ít pháp quyết càng chú trọng tới nín thở trong thời gian ngắn.
Nhịn thở trong một thời gian nhất định không thông qua miệng mũi hô hấp, điều này chỉ có Luyện Khí tiên sĩ mới có thể làm được.
Mà phàm sĩ thế gian có thể đạt được điều này không thể nghi ngờ đều là kỳ sĩ, cường giả.
Từ Huyền khoanh chân ngồi, Thổ Nạp quyết tầng thứ nhấp bắt đầu, cho đến tầng thứ ba, cuối cùng tâm linh phiêu bồng, tâm thần dung nhập vào cảm ngộ của kiếp trước.
Dù cho Thổ Nạp quyết tầng bốn có thâm ảo khó khăn đến đâu, nhưng Từ Huyền đã trùng tu hai kiếp, nửa canh giờ đầu đã dần dần nắm giữ một ít bí quyết.
Chỉ là nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn nắm rõ Thổ Nạp quyết tầng thứ bốn thì sẽ có chút khó khăn.
Vào lúc ban đêm, trong lúc vận chuyển Thổ Nạp quyết tầng bốn, Từ Huyền tiến nhập vào mộng.
Tâm thần cũng không ngoại lệ tiến nhập vào trong Ký Ức Tinh Hải.
Từ Huyền kinh hỉ phát hiện quang mang bên ngoài ngôi sao đã mở rộng ra phương diện một dặm.
Lấy ngôi sao làm trung tâm, phụ cận còn có hơn một nghìn tinh sa vây quanh.
Những tinh sa này quay xung quanh ngôi sao của Từ Huyền.
Xem ra sau khi đột phá lên đến luyện thể tam trọng, ký ức kiếp trước lại gia tăng thêm một chút.
Cũng vào thời khắc đó, ký ức như thủy triều dung nhập vào trong đầu Từ Huyền.
Vẫn như cũ là ký ức trước mười sáu tuổi, bao gồm tin tức tri thức, cảm ngộ tu luyện tới từng chi tiết.
Từ Huyền có chút cảm khái, kiếp trước chính mình quá cường đại, ký ức mười sáu tuổi phảng phất như vô cùng vô tận.