Nhớ năm đó, hắn chính là bị Cát Thiên Hà hù dọa hoảng sợ, không dám tiến vào Thần Hoang.
Trên mặt Từ Huyền không có bất kỳ vẻ sợ hãi nào, thần sắc trấn định tự nhiên. Thân là Viễn cổ thể tu, hắn cũng không sợ khiêu chiến. So với thiên tai đại nạn Thái cổ thời kỳ thì thiên tai đời sau căn bản không đáng nhắc tới.
Dừng lại trong cát vàng nửa ngày, nguyên khí và thương thế của Từ Huyền đã khôi phục lại bảy tám phần.
Lúc này, trong phạm vi mấy trượng dùng hắn làm trung tâm, hiện ra một cái hố sâu.
Nếu như không áp dụng bất luận biện pháp gì, một người đứng bên trong cát vàng nửa ngày sẽ bị bao phủ, có thể thấy bát hoang sa mạc này ác liệt hung hiểm như thế nào.
Đã không có Cát thuyền, kế tiếp Từ Huyền nhất định phải đi bộ hoặc là đợi lúc sức gió yếu dùng phi hành pháp khí bay đi.
- Thực không dám giấu diếm, lần này đi Thần Hoang, Uông mỗ đã có chuẩn bị, ngoài trừ Cát thuyền lúc trước thì còn có một cát thuyền nhỏ dự bị, lúc trước vì quá nhiều người nên cũng không lấy ra.
Trên mặt Uông Thủy lộ ra dáng tươi cười sáng lạn, khiến mấy người kinh hỉ ngoài ý muốn.
- Bá!
Hắn giơ một tay lên, một cát thuyền nhỏ màu vàng dài đến năm sáu trượng xuất hiện trước mặt mọi người, trên tàu cơ hồ không có buồng nhỏ, chỉ có mấy mật thất ở bên dưới, vừa vặn cho 4, 5 người ở.
- Như thế rất tốt.< Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn/p>Trên mặt Từ Huyền lộ ra vẻ vui mừng, hắn cũng không muốn lặn lội đường xa mất quá nhiều thời gian.
Trên cát thuyền có chỗ tốt, tùy thời đều có thể tu luyện.
- Cát thuyền nhỏ này, màu sắc cũng tương tự cát vàng. Không nghi ngờ gì nó có thể ghé hai dưới cát sâu hai mươi trượng, bất hai như vậy thì số linh thạch tiêu hao sẽ rất lớn.
Uông Thủy hơi có vẻ say sưa, mời Từ Huyền và Yên Mi tiến vào trong hầm ngầm cát thuyền.
Ngoài trừ hai người Từ Huyền và Yên Mi thì Uông Thủy còn có hai hộ vệ, tu vi chỉ có Luyện thần tứ ngũ trọng.
- Dùng cát thuyền xuyên thẳng qua, tốc độ sẽ nhanh hơn chút ít, bất quá...
Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến một chuyện, liền nhíu mày.
Hắn lo lắng đụng phải cường giả Ngưng Đan Địch Tam Thu lúc trước, nếu như đối phương đã khôi phục vài phần thực lực thì nhóm người mình căn bản không có sức phản kháng.
- Ha ha, Từ đạo hữu không cần o lắng, phạm vi Bát hoang sa mạc này trăm vạn dặm, chúng ta cải biến lộ tuyến thoáng một phát thì đừng nói là gặp phải người nào đó, dù là muốn tận lực tìm một ai thì cũng đều như mò kim đáy biển.
Uông Thủy tự tin nói.
Từ Huyền nghe vậy, liền đại định trong nội tâm, yên tâm dưỡng thương trong mật thất dưới đất.
- Hô...
Cát thuyền nhỏ màu vàng nhạt ghé qua trên sa mạc vô tận, nhấc lên một đạo khí lãng cát bụi, tốc độ nhanh mà vững vàng, hoàn toàn thích ứng với hoàn cảnh ác liệt bên trong hoang mạc. Cho dù gặp phải cát bụi phong bạo thì đại khái cũng có thể xuyên thẳng qua cát bụi.
Đương nhiên, cát thuyền vẫn cần người điều khiển, và tiêu hao lượng linh thạch lớn.
Uông Thủy và ba người khác thay nhau khống chế cát thuyền, cũng không để Từ Huyền và Yên Mi tham dự.
- Dùng xu thế xuống dưới như thế, hơn một tháng thì có thể đuổi tới phụ cận Cát Thiên Hà rồi.
Từ Huyền trù dưỡng mấy ngày, thương thế khỏi hẳn, đồng thời cũng củng cố ngân cương thân thể hơn một bước.
Tiếp theo, Từ Huyền bắt đầu nghiên cứu những bảo vật lấy được từ trong Thiên Cơ thành cổ.
Thất phương Ngọc bình có bốn loại linh dịch, trong đó có linh dịch màu đỏ là Thiên hỏa linh dịch cần thiết cho Từ Huyền.
Trừ cái đó ra thì còn có một thiết thư trầm trọng cũ kỹ lấy được từ Thiên Cơ tử tượng thần, là đối tượng nghiên cứu trọng điểm.
Thiết thư cũ kỹ kia, Từ Huyền vận đủ lực lượng mở ra. Mỗi một tờ đều có một cánh cửa sắt cũ kỹ, bốn phía đều điêu khắc tầng tầng diễm mầm cùng với vô số trận đồ phù văn xa xưa.
Từ Huyền có đọc lướt qua với trận pháp, nhưng đối với những cổ văn bên trên thiết thư này thì hắn không nhận ra một cái nào.
Hắn tế ra bổn mạng viêm hỏa, bắt đầu dùng thần cảm thẩm thấu, luyện hóa sách cổ này.
Nhìn chất liệu, thiết thư này trầm trọng cổ xưa, còn hơn bảo khí bình thường, có lẽ còn khó luyện hóa hơn thất linh đồng tước.
Nhưng trong quá trình Từ Huyền luyện hóa, cũng không phải tối nghĩa như trong tưởng tượng, ngược lại còn có một cảm giác niềm nở. Khí tức phong cách cổ xưa phát ra từ Thiết thư cùng với lực lượng thể tu của Từ Huyền lại có cảm giác thân hòa nhất định.
Chỉ mấy ngày, Từ Huyền đã hoàn toàn luyện hóa vật ấy.
Theo thần cảm thẩm thấu, Từ Huyền hiểu ra ý nghĩa những phù văn bên trên sách cổ.
Cho dù hắn không biết những cổ văn này, nhưng có thể hiểu được một bộ phận hàm nghĩa bên trong.
- Hô...
Từ Huyền há miệng thổi, thiết thư kia phiêu phù ở trước mặt, lập lòe quang mang thâm trầm cũ kỹ.
Sau đó, hắn tiếp tục dùng nguyên lực ủng hộ, mở ra một tờ thiết thư kia, đại môn bên trên thiết thư càng trở nên thâm thúy.
- Ông...
Đại môn bỗng nhiên tách ra diễm quang màu tím sậm, Từ Huyền vung một tay lên, một khôi lỗi thiết giáp hơi chút tổn hại hiện ra trước mặt hắn.
Chợt pháp quyết trong tay có chút biến hóa, bên trong cửa lớn thiết thư truyền đến một cỗ hấp lực kỳ dị, thiết giáp thị vệ kia như một món đồ chơi, bị hút vào trong cửa lớn, biến mất.
Từ Huyền nhanh chóng lấy túi trữ vật ra, lấy những luyện khí tinh mỏ tốt nhất ra, đều bị đại môn thứ hai hấp thu toàn bộ.
Rồi sau đó, hắn tiếp tục dùng nguyên lực ủng hộ, bắt đầu chờ đợi dài dòng buồn chán. Kiên trì nửa ngày, Từ Huyền đột nhiên đình chỉ, đầu nhập mấy khối linh thạch vào, kết quả là thiết thư kia vẫn tự vận hành.
Hai ngày trôi qua.
Đại môn tờ thứ nhất thiết thư mở ra, thiết giáp thị vệ biến mất trước kia lại tái hiện trước mắt.
Từ Huyền cẩn thận dò xét tấm chắn bằng đồng đỏ của thị vệ vốn hơi có chút vết rạn, hiện giờ hoàn hảo không hao tổn gì mà chất liệu toàn thân giống như được làm mới, vô cùng sáng bóng và cứng rắn.
Khách quan mà nói, những thiết giáp thị vệ này chẳng những được tu bổ mà còn có biến hóa mới.
Từ Huyền xem chừng, hiện giờ những thiết giáp thị vệ này đủ để đối phó với tu giả luyện thần bát trọng rồi.
Sau đó, hắn mang một thiết giáp thị vệ khác, hai yêu thú khôi lỗi, hai phi trùng khôi lỗi tinh luyện.
Tác dụng tờ thứ nhất của sách cổ chính là tinh luyện khôi lỗi, nhưng cũng chửa đủ để tăng đẳng cấp khôi lỗi lên.
Từ Huyền lại lật mở tờ thứ hai, lại thẩm thấu thần cảm vào, hàm nghĩa đại khái là tăng đẳng cấp khôi lỗi lên, nhưng cần rất nhiều tài liệu trân quý.
Mở trang thứ ba ra, trong đó có tự thuật bên trên cổ văn, đại khái là chế tạo một khôi lỗi, thự lực không rõ.
Toàn bộ sách cổ có mười trang, bắt đầu từ trang thứ tư thì hoàn toàn ảm đạm, dùng nguyên lực của Từ Huyền căn bản không nhúc nhích được.
- Ha ha, quả nhiên là một kiện kỳ bảo cổ quái, cũng không biết nó có thể sáng tạo ra khôi lỗi như thế nào.
Từ Huyền tràn ngập chờ mong, nghiên cứu trọng điểm vào trang thứ hai và trang thứ ba.
Nếu có đầy đủ tài liệu, thậm chí Từ Huyền có thể tăng toàn bộ thực lực của những khôi lỗi trong tay đến luyện thần cửu trọng.