Tiên Hà Phong Bạo

Thời điểm Ngưng Đan kỳ phủ xuống, phụ cận cũng chạy đến không ít người xem náo nhiệt.

- 300 chính phẩm linh thạch! Giá tiền này có phải có chút cao hay không?

Trung niên đạo sĩ nhíu mày.

Vèo!

Rất nhanh lại bay tới một vị cung trang me nhân, cũng là Ngưng Đan kỳ, ước chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, rơi xuống trước mặt nói:

- Cái Bảo khí này chất liệu không tệ.

- Giá cả tuyệt đối không cao, vật này là nhị phẩm Bảo khí, dùng Huyền Tinh Thiết cùng Thanh Âm Ngọc Trúc làm chủ tài liệu luyện chế, có được thần thông Cự Mộc Hoá, nặng thì có thể đè nát đại sơn, nhẹ thì có thể bỏ vào tay áo mang theo. Cũng có thể thi triển đủ loại tiên pháp Thần thông, chính là bảo bối tiên tu tuyệt hảo.

Từ Huyền lão luyện thành thạo nói.

Nghe hắn giải thích xong, lão đạo sĩ càng phát ra tâm động, cũng có chút giật mình nhìn thiếu niên giải thích này.

- Tóm lại, 300 chính phẩm linh thạch, tiền bối ngài tuyệt đối không thiệt thòi.

Từ Huyền cuối cùng tổng kết nói.

Trung niên đạo sĩ lục lọi túi trữ vật, hơi có vẻ lúng túng nói:

- Trong tay bần đạo chỉ có hơn hai trăm chính phẩm linh thạch, không biết tiểu huynh đệ có thể cho thiếu nợ, hoặc là dùng những phương pháp khác giao dịch hay không.


- Tài liệu trân quý, linh đan, linh phù, đều có thể dùng để giao dịch.

Từ Huyền đáp.

- Cái kia tốt, ta nơi này có hai tấm Tam phẩm linh phù, mấy khối tinh thạch hiếm thấy, còn có một ít pháp bảo, ngọc giản khác...

Trung niên đạo sĩ cùng Từ Huyền thương nghị một lát.

Cuối cùng Từ Huyền đối với Tam phẩm linh phù kia cực kỳ có hứng thú.

Tam phẩm linh phù, bên trong phong ấn tiên pháp, tương đương với Ngưng Đan kỳ cường giả công kích, như thế nào không làm cho người động tâm?

Linh phù như thế, đối với Từ Huyền mà nói, không khác nào là vật phẩm bảo vệ tánh mạng.

- Được rồi, một tấm Lôi Diễm phù, một tấm Phong Linh phù. Nếu người sử dụng thoả đáng, có thể gây tổn thương cho Ngưng Đan cường giả, cái thứ hai có thể cho ngươi ở trong nửa canh giờ, có thể có được tốc độ phi hành so với Ngưng Đan sơ kì.

Trung niên đạo sĩ mỉm cười đưa hai tấm linh phù, mấy khối tinh thạch hiếm thấy cho Từ Huyền.

Giao dịch xong, trung niên đạo sĩ cầm lấy thanh thước kia, ánh mắt hơi có vẻ hưng phấn, không thể chờ đợi được ly khai.

- Vị tiểu huynh đệ này, trong tay ngươi còn có Bảo khí khác hay không, thanh thước kia mặc dù không tệ, thế nhưng mà đối với ta không thích hợp.

Cung trang me nhân kia, trong đôi mắt đẹp dịu dàng gợn sóng, tư sắc có lẽ không bằng Yên Nhiên, Trương Vũ Hàm, nhưng càng có vài phần quyến rũ động lòng người.

- Không có, đây là một kiện Bảo khí cuối cùng của tổ tiên ta truyền thừa.

Từ Huyền quyết đoán lắc đầu.

Kỳ thật ở bên trong trí nhớ Tinh Hải, còn có một kiện pháp bào băng quang lập loè, chính là Bảo khí phòng ngự, giá trị so với thanh thước kia còn cao hơn.

Nhưng mà Từ Huyền sẽ không ngốc đến liên tục giao dịch hai kiện Bảo khí, còn nữa, một kiện Bảo khí giao dịch đến chính phẩm linh thạch, đủ để cho Từ Huyền mua đại lượng tài liệu, củng cố thực lực Thiết Dực Long, thậm chí có thể làm mấy cổ Khôi Lỗi còn lại, toàn bộ tăng lên tới Luyện Thần cửu trọng.

- Cái kia quá đáng tiếc.

Cung trang me nhân có chút thất vọng, nhưng sau đó xoay người rời đi.

Nhìn về phía trên, nàng này khí chất cao thượng, thập phần thân hòa, cũng không có ác ý gì.

- Hắc hắc, thật sự là rắn rết me nhân tâm! Nàng này lưu lại thần thức ấn ký trên người của ngươi, trong ba ngày, phương viên mấy trăm dặm nàng đều có thể cảm ứng được phương vị của ngươi.

Thanh âm tàn hồn kiếp trước vang lên.

Từ Huyền nghe vậy, không khỏi hít một hơi lãnh khí, đưa mắt nhìn cung trang me nhân kia rời đi, trong lòng phát lạnh.


Không nghĩ tới cung trang me nhân kia dụng tâm ác độc như thế.

- Không có việc gì, ta ở bên trong Tinh Dạ linh thành, dừng lại mấy ngày, dù sao ngươi có thể tùy thời lau đi thần thức ấn ký, nàng sẽ không vì mấy trăm linh thạch, mà ở chỗ này động thủ.

Từ Huyền quyết định trước tiên củng cố thực lực Thiết Dực Long một phen, đến lúc đó cho dù trực diện tương đối cùng Ngưng Đan cường giả, cũng có sức đánh một trận.

- Không xong! Lão bà kia đang tới gần Tinh Dạ linh thành, đại khái cách đây ba mươi dặm.

Tàn hồn kiếp trước đột nhiên nhắc nhở.

- Cái lão bà này rõ ràng đuổi theo ta không tha?

Sắc mặt Từ Huyền thoáng cái âm trầm xuống.

Từ Huyền vốn đang đề phòng cung trang me nhân kia, không nghĩ tới Khổng Tước lão bà cũng tiến vào Tinh Dạ linh thành, đối với mình chết truy không tha.

Tình hình hôm nay, có thể nói là trước có Sói sau có hổ.

- Tinh Dạ linh thành là địa bàn thuộc về nhân loại hoàn toàn khống chế, dị tộc hoặc là Yêu tộc tiến vào, đều sẽ có người theo dõi, đến đi vội vàng, không dám ở lâu, lão bà này lại mạo hiểm tiến vào thành này.

Ánh mắt Từ Huyền lập loè bất định.

Là nhân tố gì, làm cho lão bà này chết truy không tha?

Nếu như chỉ là bởi vì chút tranh chấp nhỏ này, Từ Huyền không cho rằng nàng sẽ mạo hiểm vào thành, nàng là Ngưng Đan kỳ, tiến vào địa bàn nhân loại, rất gây chú ý anh mắt của người ngoài.

Như vậy kết quả chỉ có một, chính là chín thành cường giả trong này chú ý, như vậy sao nàng còn dám đi vào thành? Hắn lập tức nghĩ đến di tích, quả nhiên là vậy. Đối với lão bà mà nói, trên người Từ Huyền có khả năng tìm được manh mối tung tích của di tích, dù chỉ là một điểm hi vọng xa vời cũng đáng mạo hiểm. Tại

- Yên tâm, phạm vi thần thức cực hạn của lão bà kia, là phương viên hai mươi lăm, không thể lớn hơn, tránh thoát nàng cũng không khó.

Tàn hồn kiếp trước tự tin cười cười.


Con mắt Từ Huyền rất nhanh sáng ngời, hắn đã xem nhẹ cảnh giới cấp độ của tàn hồn kiếp trước.

Lúc trước thời điểm áp chế Thải Tước, tàn hồn kiếp trước lưu lại thần thức ấn ký trên người lão bà kia, đối với khoảng cách này, hắn có thể như ý khống chế.

- Cái kia tốt, trước chơi đùa cùng nàng.

Từ Huyền lộ ra một tia trêu tức, sau đó đạp trên phi thảm màu đen, phi hành ở bên trong Tinh Dạ Linh Thành.

Phạm vi thần thức của lão bà này, tối đa chỉ có phương viên hai mươi lăm, trong quá trình Từ Huyền đang phi hành, ít nhất bảo trì khoảng cách năm mươi dặm.

Bởi như vậy, mặc kệ lão này ở trong Tinh Dạ linh thành điều tra như thế nào, cũng tìm không thấy Từ Huyền.

Trong lúc bất tri bất giác Từ Huyền thậm chí chạy đến đằng sau lão bà.

Khổng Tước lão bà là Ngưng Đan kỳ uy tín lâu năm, tự nhiên khó có thể nghĩ đến, mình sẽ bị người thi triển thần thức ấn ký, lại không có một điểm cảm giác.

Từ Huyền theo đuôi đằng sau nàng phương viên năm mươi dặm, trong lòng không ngừng cười lạnh.

- Kỳ quái, lẽ ra tiểu tử kia sẽ ở trong nội thành, không dám ra mới đúng chứ.

Trọn vẹn chuyển hai vòng, thần thức Khổng Tước lão bà đều không có tra đến khí tức của Từ Huyền.

Ngược lại qua một khắc sau, trong hư không truyền đến một thanh âm uy nghiêm không vui:

- Cường giả Khổng Tước nhất tộc, ngươi ở trong bổn thành hành tung lén lút, có mục đích gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận