Mà ở bên trong một quá trình này, Ngưng Đan trung niên họ Lục căn bản không dám can thiệp, thậm chí hắn hoàn toàn lâm vào kinh hoàng và sợ hãi. Sống một ngày bằng một năm, vô cùng dày vò, vì lo lắng chính mình không thể xác định tánh mạng tương lai của mình.
Đại hán áo bào đỏ nằm trên mặt đất rung động kinh tâm cũng không dám có bất kỳ một ý niệm làm trái.
Từ lúc sinh thời, hắn lần đầu nhìn thấy cường giả cấp độ bực này, chỉ hét lớn một tiếng, một cái ý niệm, thậm chí chỉ dựa vào một thân thể đã có thể làm cho Ngưng Đan cao nhân thổ huyết, không thể phản kháng.
Dư quang nơi khóe mắt bắt được thân ảnh to lớn cao ngạo bên ngoài bao phủ kim quang kỳ dị, trong lòng đại hán áo bào đỏ run lên, cơ hồ hoài nghi đối phương là Bất Hủ Kim Đan ở bên trong truyền thuyết.
Rất nhanh Nhạc Phong cúi người, tháo xuống túi trữ vật của đại hán áo bào đỏ, lấy ra một viên nội đan màu đỏ rực ước chừng to cỡ lòng bàn tay, bốn phía Hỏa Linh chi lực lập tức sinh động sôi trào lên.
- Đúng là nó!
Nhạc Phong cảm thấy mỹ mãn, đem Hỏa Tích nội đan cất kỹ, có vật ấy tương trợ, tỷ lệ hắn đột phá đan đạo bích lũy ít nhất có thể tăng lên hai ba phân.
Đợi cho Nhạc Phong thu hồi Hỏa Tích nội đan, tầng quang trạch đạm kim quanh quẩn bên ngoài thân Từ Huyền mới dần dần thu liễm, khí tức kinh hãi bá đạo cũng tùy theo tiêu tán.
Hô!
Trong phạm vi hơn mười dặm phụ cận, rất nhiều sinh linh thở phào một hơi.
Ngưng Đan trung niên họ Lục trôi nổi trên không trung, hơi buông lỏng một hơi, nhưng y phục sau lưng bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng.
- Ngươi!!
Từ Huyền xoay chuyển ánh mắt, đột nhiên định dạng tại trên người Ngưng Đan trung niên họ Lục, một cỗ sát ý như thực chất tràn ra.
- Đại nhân tha mạng!
Ngưng Đan trung niên họ Lục từ không trung rơi xuống, quỳ gối trước mặt Từ Huyền.
Giờ khắc này ngay cả ý niệm chạy trốn hắn cũng không dám có.
Đại hán áo bào đỏ nằm trên mặt đất cũng phủ phục đầy đất cầu xin tha thứ, mặt mũi tràn đầy kính sợ.
- Ngưng Đan cường giả giống như ngươi vậy, Từ mỗ ta không biết giết qua bao nhiêu, còn không cút cho ta!
Vẻ mặt Từ Huyền không kiên nhẫn mà nói.
- Dạ dạ dạ!
Ngưng Đan trung niên họ Lục, như được đại xá, vội vàng phi thân ly khai.
Đưa mắt nhìn Ngưng Đan trung niên họ Lục vội vàng bay khỏi, trong lòng Nhạc Phong bùi ngùi mãi thôi:
- Hơn mười năm không gặp, Từ sư đệ lại tu luyện tới trình độ như vậy, có thể nói dũng mãnh phi thường. Mối thù năm đó suy đoán nhất định có thể hoàn trả mấy lần. Ngược lại sư huynh ta, ly khai Hoàng Long thành đến nay còn không có đột phá đan đạo bích lũy.
Từ Huyền lại cười nói:
- Nhạc sư huynh chẳng phải lập tức muốn đột phá đan đạo sao?
Nhạc Phong nao nao, hơi có vẻ kinh ngạc, chính mình một thân tu vi tuy rằng đến được luyện thần đỉnh phong, nhưng mà nếu muốn nói đột phá đan đạo bích lũy, nào ai có nắm chắc tuyệt đối.
Từ Huyền khỏi bày giải, mang theo Nhạc Phong phá không bay về phía mây xanh hướng phía trước Liễu Sâm Linh Thành tiến đến.
Giữa đường xá, Nhạc Phong đơn giản trần thuật những gì mình đã trải qua trong mấy năm này.
Ban đầu ở Hoàng Long thành, Nhạc Phong ly khai Trương gia sớm nhất tiến về trước Cửu Thành Thần Hoang, thậm chí không có trải qua Hoàng Long chi tranh. Bất quá, khi đó tu vi của Nhạc Phong vẫn chưa tới Luyện Thần Kỳ, lại không giống Từ Huyền thông qua Truyền Tống Trận, trực tiếp đến Bát Hoang sa mạc phụ cận Tử Tiêu Quốc, bởi vậy một đường giãy dụa, đã qua thật nhiều năm, mới tiến vào Thần Hoang.
Cuối cùng kết quả là, Nhạc Phong so Từ Huyền muộn hơn nhiều năm tiến vào Thần Hoang.
Từ Huyền lường trước Niếp Hàn hơn phân nửa cũng sau khi mình tiến vào Thần Hoang có lẽ vượt lên trước Nhạc Phong.
Nhạc Phong tiến vào Cửu Thành Thần Hoang cũng đau khổ giãy dụa tầng dưới chót, một mực phụ cận u ám Cổ Lâm duy trì sinh kế, tăng lên tu vi, không giống Từ Huyền đi qua nhiều địa phương thậm chí mở ra Di Lạc Cổ Thành.
- Lần này thật thiệt thòi Từ sư đệ rồi, nếu không ta cũng không có cơ hội trở về Hoàng Long thành nữa.
Vẻ mặt Nhạc Phong khẩn thiết cảm giác kích mà nói.
Đợi cho Nhạc Phong nói kinh nghiệm của mình, Từ Huyền cũng giản lược nói một chút kinh nghiệm chính mình tiến vào Thần Hoang đại địa đối với sự tình Di Lạc Cổ Thành cũng được chứng kiến.
Cho dù như thế, Nhạc Phong nghe xong cũng kinh hãi không thôi, kinh nghiệm của Từ sư đệ so với chính mình càng mạo hiểm vạn phần, bất quá tương đối tương đối nhiều hơn.
Cho tới cuối cùng, Từ Huyền hướng Nhạc Phong trình bày cách cục của Hoàng Long thành.
- Trương gia lại thảm bại, xoá tên tại Hoàng Long thành...
Nhạc Phong biết được kết cục tranh phong của hai đại gia tộc thì trong lòng thổn thức không thôi.
Hai người đều từ một cái tiểu tông phái quật khởi, nhưng không ngờ lại kinh qua nhiều kinh nghiệm và trắc trở như vậy.
Chỉ chốc lát, Từ Huyền mang theo Nhạc Phong, từ trên tầng mây đáp xuống, tiến vào một tòa linh thành nào đó do linh mộc xanh biếc cấu thành.
Linh thành này có diện tích tương xứng cùng Hoàng Long thành, nhưng đẳng cấp cường giả bên trong hoàn toàn không có thể so sánh.
- Trước mắt ở bên trong Liễu Sâm Linh Thành chủ yếu do Kim Chu, Vân ba đại gia tộc cầm giữ, cùng chợ giao dịch cao đẳng bốn phía trong đó là phiên chợ tự do...
Nhạc Phong đối với linh thành này thuộc như lòng bàn tay, chỉ dẫn trình bày phương hướng cho Từ Huyền.
Một trong những mục đích Từ Huyền tới tòa linh thành tự nhiên cũng là muốn tập hợp tài liệu luyện chế Thiên Giới Thư Đệ Tứ Hiệt Khôi Lỗi, đương nhiên nếu có thể thừa cơ phản giết mấy tên tu giả tham lam ác độc thì không gì có thể hơn.
Trong thời gian mấy ngày này, được Nhạc Phong chỉ dẫn xuống, Từ Huyền trước sau tiến vào chợ giao dịch cao đẳng của Liễu Sâm Linh Thành.
Bởi vì vị trí địa lý đặc thù của u ám Cổ Lâm này, ở bên trong Liễu Sâm Linh Thành có thật nhiều địa phương rất có bán những tài liệu khó tìm.
Mấy ngày qua, Từ Huyền tìm được vài tài liệu nhu cầu, cũng xuất thủ một ít trân bảo linh tài, chuyển đổi thành linh thạch.
Từ Huyền tại các chợ giao dịch xuất thủ phi phàm, thập phần cao điệu, để cho Nhạc Phong líu lưỡi cũng cảy mồ hôi lạnh ròng ròng.
Hành vi của Từ Huyền giống như, hành tẩu ở các linh thành khác khiến cho không ít người trong nội thành chú ý. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Một ngày này, Từ Huyền cảm giác đi dạo bên tỏng nội thành không sai biệt lắm, liền ở bên trong phiên chợ sáng hôm sau bày quầy bán hàng bán ra một ít trân bảo linh tài.
Chính là một kẻ tán tu, bán ra trước mắt các loại bảo bối hiếm quý, hấp dẫn phần đông tu giả.
Nhạc Phong cảm thấy khó hiểu, hành vi cao điều như thế cũng không giống như tác phong dĩ vãng của Từ sư đệ.
Nhưng mà hắn cũng không có hỏi nhiều, ở một bên nhìn thuận tiện gia tăng một ít lịch duyệt, dù sao bản thân Nhạc Phong còn không có tiến vào cấp độ đan đạo.
Trên quầy hàng có chút linh tài trân bảo đến từ tử hải, Cửu Long vịnh, thậm chí có số ít xuất từ Di Lạc Cổ Thành! Đây đối với Tiểu Linh thành một phương trong u ám cổ lâm mà nói, là sự đả kích không nhỏ.