Nhưng vào lúc này, trên kim thuyền của Đông Phương gia đột nhiên lại bay ra một thanh niên nho sinh, tay cầm thước, cười mỉm bay về phía trọng thành.
Xác thực mà nói, hắn là trực tiếp bay về phía Từ Huyền.
- Ngươi chính là Từ Huyền?
Thanh niên nho sinh dáng tươi cười bình thản cẩn thận dò xét Từ Huyền, không chút sợ hãi nói:
- Trận chiến hôm nay, Minh mỗ chỉ cần chế trụ nhân tố không xác định như ngươi thì Phương Thiên trọng thành tất nhiên sẽ đại bại.
Hắn cũng không động thủ, chỉ xa xa nhìn chăm chú Từ Huyền.
- Với tư cách tiên diễn sư, ngươi quả thật có thể nhìn thấy chỗ mấu chốt, nhưng ngươi có suy tính được cát hung của mình hôm nay không?
Từ Huyền trên mặt không mang theo chút cảm tình nói.
Nghe vậy, tiên diễn sư họ Minh kia sắc mặt bỗng nhiên biến đổi. Tiên diễn sư rất khó dự đoán nắm giữ vận mệnh của mình, nhưng đối với hung cát đại khái thì vẫn có dự cảm nhạy cảm.
- Ha ha ta không cách nào đạt đến cấp độ nhìn trộm tiên diễn sư điều khiển Thiên Cơ vận mệnh, nhưng hôm nay có thể cho ngươi biết một chút, hệ thống lực lượng truy cầu đối kháng thân thể mạnh nhất, tại một vài thời điểm có thể nát bấy hết thảy.
Từ Huyền nhẹ nhàng cười cười, vỗ túi trữ vật bên hông bay về phía khu vực quỷ vụ hỗn loạn nhất.
- Mơ tưởng đi!
Thanh niên nho sinh huy động thước trong tay, liền định ngăn trở Từ Huyền.
Cạc cạc cạc Ự... c..., một đầu quái mã xấu xí như Ô Nha mang theo một cổ khí tức cấm kị kinh hồn chấn động vọt tới, khiến cho thanh niên nho sinh biến sắc:
- Không tốt!
Tiếp theo trong nháy mắt, hắn mắt thấy Từ Huyền giết vào khu vực quỷ vụ.
- Hắn rốt cục cũng xuất thủ!
Cổ bào lão giả đang dốc sức liều mạng với kim diện nam tử trong lòng hiện ra một tia chờ mong.
Chỉ dựa vào một linh sủng liền chế trụ một vị tiên diễn sư của Đông Phương gia.
- Tiểu tử họ Từ đến rồi!
Đông Phương Uy trong lòng run lên, đột nhiên có một loại cảm giác cực kỳ không tốt.
- Kim Điện đại nhân, mau chóng lui lại! Trận chiến hôm nay chỉ sợ khó mà thủ thắng, rất có khả năng đại bại nữa.
Thanh niên nho sinh miễn cưỡng ngăn cản được một vòng công kích viêm hỏa của minh tước, thần sắc gấp gáp, thần thức truyền âm cho kim diện nam tử.
Kim diện nam tử mắt thấy thanh niên kia giết vào khu vực quỷ vụ liền có chút giật mình.
Nghe được thanh âm vội vàng của thanh niên nho sinh, hắn không khỏi có chút chần chờ, nếu như bởi vì một tiểu tử Ngưng Đan mà buông tha cho cơ hội và ưu thế vất vả lắm mới có được này, hắn cũng không cam lòng.
- Quỷ Mi pháp lực cường đại, có thể chèo chống được một lát, chỉ cần ta giết chết lão bất tử này, hôm nay liền có cơ hội một lần hành động công phá Phương Thiên trọng thành rồi.
Kim diện nam tử bốn bề công thủ, ý đồ tiêu hao càng nhiều nguyên khí hơn nữa của cổ bào lão giả.
Cùng lúc đó, trong khu vực quỷ vụ đột nhiên nhiều ra thân ảnh một thanh niên Ngưng Đan khiến Đông Phương Uy thầm sinh đề phòng, mà điếu sao mi lão giả, sắc mặt khẽ biến, chợt hừ lạnh một tiếng, trong khu vực quỷ vụ, vài chụ đầu quỷ vật hung lệ giương nanh múa vuốt, gào rú thê lương đánh về phía Từ Huyền.
- Đến đây là kết thúc.
Thanh âm bình thản của Từ Huyền vang lên, bên ngoài thân nổi lên một tầng kim quang nhàn nhạt, trực tiếp ảnh hưởng đến vô số quỷ vật kia, xông thẳng về phía điếu sao mi lão giả.
Cái gì!
Điếu sao mi lão giả đột nhiên cảm nhận được một cổ áp lực chưa từng có, cách không điều khiển hắc đao pha tạp, chém ra một mảnh quang nhận màu xám, chém về phía thanh niên anh vĩ cao ngất kia.
Leng keng Xùy~~ quang nhận màu xám có tính ăn mòn cường đại đụng vào người nam tử kia, tóe lên một hồi hỏa hoa, khói đen ứa ra liền không còn chút gì nữa.
Ngay cả da cũng không bị cắt vỡ chút nào.
- Ngươi là người nào....
Điếu sao mi lão giả rốt cục động dung, trong lòng run lên, ngược lại rút một ngụm hơi lạnh.
Ba người Đổng Băng Vân, Điêu đại thúc, Nhạc Phong nao nao.
- Người này thoạt nhìn nhìn rất quen mắt...
Điêu đại thúc kinh dị nhìn về phía Từ Huyền, khiếp sợ bởi khí lực cường hoành của đối phương.
Tiếp theo trong nháy mắt, chỉ thấy thân ảnh như Kim Cương bá chủ trong tầm mắt kia chậm rãi nâng lên một chưởng.
Thoáng chốc, hư không một khu vực đều lộ ra vô cùng trầm trọng, điếu sao mi lão giả cảm giác mỗi cái hô hấp, mỗi lần nhúc nhích đầu ngón tay một chút, đều lộ ra khó khăn như thế, đỉnh đầu phảng phất như bị một tòa núi lớn đè nặng lên vậy.
Băng oanh! - .
Một chưởng kia xuất ra một chưởng ấn ánh kim, đánh vào khu vực mấy trượng quanh điếu sao mi lão giả.
- Ah!
Điếu sao mi lão giả kêu thảm một tiếng, thân thể lập tức phá thành mảnh nhỏ, rơi xuống phía dưới, tình hình kia giống như bị một tòa núi lớn nặng mấy trăm ngàn cân đánh trúng vậy.
Kịch biến như thế liền kinh động toàn trường!
Điếu sao mi lão giả kia chính là quỷ tu hiếm thấy, pháp lực hùng hồn, thần thông kinh người, cơ hồ địch nổi Ngưng Đan hậu kỳ, có thể ảnh hưởng nhất định đến trình độ chiến cuộc, giờ phút này lại bị một chưởng đánh chết giết.
Đổng Băng Vân và Điêu đại thúc đồng tử co rút lại, lộ ra vô cùng kinh hãi, khó có thể tin.
- Hắn rõ ràng mạnh như vậy....
Đổng Băng Vân cảm giác trong lòng bàn tay chảy ra một mảnh mồ hôi lạnh, sắc mặt có chút trắng bệch.
Cho dù nàng sớm đoán trước Từ Huyền thực lực không tầm thường, có cơ hội ảnh hưởng đến chiến cuộc, nhưng tuyệt đối không nghĩ đến hắn lại đạt đến trình độ này, một chưởng đánh chết điếu sao mi lão giả.
Phải biết là trước kia, coi như nàng và Điêu đại thúc hai người thực lực không tầm thường khổ chiến một phen nhưng cũng không làm gì được người này.
Chẳng ai ngờ rằng, Từ Huyền tham dự liền khiến chiến đấu biến hóa nhanh như vậy.
- Ah cứu ta....
Lại là một tiếng kêu thê lương kêu thảm thiết đến từ một bên khác của chiến trường
Chỉ thấy tiên diễn sư họ Minh kia thân thể bị Tử Thanh quang diễm đốt cháy linh hồn thống khổ giãy dụa, rất nhanh liền biến thành tro tàn.
Giết chết thanh niên nho nhã chính là Minh Tước.
- Tại sao có thể như vậy!
Kim diện nam tử đang chiến đấu với cổ bào lão giả hoảng sợ thất sắc.
Chỉ là một hai cái đối mặt, Quỷ Mi thực lực tương đương hắn bị một chưởng chém giết, Tiên diễn sư Ngưng Đan kỳ duy nhất bị một đầu quái điểu nhẹ nhõm đốt chết.
Thật sự quá là nhanh!
- Thật tốt quá! Không hổ là người trong dự ngôn.
Trên mặt cổ bào lão giả hiện ra vẻ mừng như điên, trong lòng một mảnh kích động.
- Đến phiên ngươi!
Từ Huyền thần sắc hờ hững phi thân bắn về phía kim diện nam tử thực lực mạnh nhất.
Trong lúc phi hành, Từ Huyền vẽ tay một cái, một đạo ánh sáng màu vàng đất gào thét rung động lắc lư đánh về phía Đông Phương Uy.
Đông Phương Uy chỉ cảm thấy một cổ áp lực phô thiên cái địa ập lên não, dù dốc tất cả vốn liếng ngăn cản cũng khó mà đỡ nổi.
Phanh thông!
Xương ngực Đông Phương Uy bị nghiền nát, nhổ ra một búng máu, bị một quyền cách không của Từ Huyền đánh vào trong thâm cốc.