Tiên Hà Phong Bạo

Trên tường Bắc Phong trọng thành, một thanh niên nho nhã thân áo trắng nhìn phương hướng Đông Phương gia rút lui, lẩm bẩm:

- Đông Phương gia không dám ngạnh chiến, tất nhiên là ở Côn Vân vương đô có biến cố khác thường.

- Chẳng lẽ Đông Phương gia đã hạ độc thủ với hoàng tộc sao?

Trương Phong rất giật mình.

- Dù sao sau khi chiến tranh ở Côn Vân xong rất có thể gặp phải sự uy hiếp của Tiêu Quốc, Đông Phương gia cần một hồi đại thắng, mà không phải cục diện giết địch một ngàn, tự tổn 800. Nếu như Đông Phương gia có thể chiếm đoạt và tiêu hóa thế lực hoàng tộc, thực lực sẽ được tăng trên phạm vi lớn, đến lúc đó lại đối phó chúng ta cũng không muộn

Sở Đông thở thật dài, lại ngưng mắt nhìn về hướng Côn Vân Quốc Đô:

- Xem ra, kết quả xấu nhất đã xảy ra. Nhưng bên phía Côn Vân Quốc Đô đã nằm ngoài tầm với của chúng ta rồi.

- Bây giờ nên làm gì? Có cần liên hệ với Từ minh chủ không?

Trương Phong hỏi.

Vào ban đêm, Từ Huyền đi ra từ trong mật điện, sắc mặt hơi có một tia mệt mỏi, nhưng khó có thể che dấu hưng phấn vui mừng trong mắt.

- Cuối cùng thành công một cái.

Từ Huyền một tay vẽ một cái, trước người xuất hiện một khôi lỗi hình người màu vàng đất, cao ước chừng hai trượng, tay cầm kim thuẫn và Thanh Đồng trường kích.


Nhìn khôi lỗi hình người nọ, Sở Đông và Trương Phong vẻ mặt kinh ngạc.

- Từ huynh, thực lực khôi lỗi này thế nào?

Trương Phong trên mặt dị sắc nói.

- Các ngươi thử xem chẳng phải sẽ biết sao?

Từ Huyền mỉm cười, điều khiển khôi lỗi màu vàng đất đánh tới Trương Phong.

Trương Phong đột nhiên cảm thấy một cổ áp lực đáng, toàn thân nặng như chì, cất bước duy gian. Truyện Tiên Hiệp -

Hô!

Một cây trường kích Thanh Đồng mang theo sức gió nặng nề kinh tâm dừng lại ở cổ Trương Phong, vẻn vẹn chỉ lực dư tán đã khiến hộ thể pháp quang của Trương Phong vỡ vụn.

Trương Phong chỉ cảm thấy thấy lạnh cả người, lan khắp toàn thân, sức gió lăng lệ ác liệt đâm vào làn da phát đau nhức, nếu như Thanh Đồng trường kích kia tiến lên nửa tấc nữa thì chỉ sợ mình đã biến thành thi thể rồi.

- Làm ta sợ muốn chết... Khôi lỗi này không ngờ lợi hại như vậy, ở trước mặt nó, ta cơ hồ không có sức phản kháng.

Trương Phong lòng còn sợ hãi mà nói.

- Thực lực của khôi lỗi này chỉ sợ so với cường giả Ngưng Đan hậu kỳ bình thường còn thắng nửa phần. Cái này chính là tồn tại mà Từ huynh dùng để chống lại thất đại Điện Vương sao?

Sở Đông tán thán nói, trong mắt lộ ra một tia kinh hỉ.

- Đúng, ta ý định luyện chế bảy cỗ Khôi Lỗi Vương, cái này chỉ là một cái trong số đó. Đầu Khôi Lỗi Vương này bài danh thứ bảy, tên là Khôi Lỗi Thất.

Từ Huyền dứt lời, trịnh trọng giao cổ khôi lỗi kia cho Sở Đông.

Tài liệu luyện chế khôi lỗi toàn bộ đến từ thế lực liên minh, Từ Huyền phải phân phối chúng xuống.

Mà phương diện này, Sở Đông với tư cách liên minh quân sư, tự nhiên có quyền lên tiếng.

- Ta sẽ nhanh chóng phân phối hợp lý nhất, tăng cường thực lực liên minh.

Sở Đông trịnh trọng gật đầu.

Trương Phong không khỏi có chút thất vọng, thực lực của Khôi Lỗi Thất kia khắc sâu trong lòng hắn, thấu hiểu rất rõ, tuyệt đối có thể địch lại một Kim Điện Vương bình thường.

Thu ánh mắt của hắn vào mắt, Từ Huyền nhịn không được cười lên:


- Thực lực khôi lỗi luyện chế sau này sẽ ngày càng mạnh hơn. Khôi Lỗi Thất Bài tên thứ bảy, chỉ là cỗ có thực lực yếu nhất trong đó thôi.

Dựa theo kế hoạch, nếu trong liên minh một ít thành viên trọng yế không đạt tới Nguyên Đan cấp thì sẽ xem xét phân phối Khôi Lỗi Vương, một là để thủ hộ, cả hai là một cổ lực lượng hùng hậu.

Trong cân nhắc của Từ Huyền, Trương Phong, Sở Đông, Du Cầm muội muộ đều cần phân phối Khôi Lỗi Vương thực lực tương đối mạnh.

Đương nhiên, muốn khống chế Khôi Lỗi Vương và mang theo tiến vào chiến trường phát huy tác dụng, thực lực bản thân kỳ chủ ít nhất cũng phải đạt tới cấp bậc đan đạo

Kế tiếp, Sở Đông và Trương Phong mới đề cập với Từ Huyền về dị biến có khả năng xảy ra trong vương đô.

- Sở huynh định thế nào?

Sắc mặt Từ Huyền không chút thay đổi.

Sở Đông khuây khoả cười cười:

- Hôm nay nhìn thấy khôi lỗi Từ huynh luyện chế, kế hoạch của ta đột nhiên có chút cải biến. Có lẽ, kéo dài thêm một ít thời gian nữa, đối với chúng ta mới có lợi. Trong ngắn hạn, bên ta không cần liều mạng trên quy mô lớn với Đông Phương gia, nắm chặt thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức, lớn mạnh thực lực. Nhưng Đông Phương gia muốn bình yên tiêu hóa thế lực hoàng tộc, dù sao cũng phải trả một cái giá lớn. Bắc Phong ngũ thành, gần ngay trước mắt, chúng ta cũng không thể ngồi chờ chết được.

Quả nhiên, một tháng sau, trong vương đô truyền đến một tin tức kinh người: đương kim Côn Vân Quốc Quân, phong Đông Phương Quân làm hộ quốc công, thế lực nguyên bản thuộc về hoàng tộc, đã có hơn phân nửa rơi vào trên dnah nghĩa Đông Phương gia.

Mà ngay cả Thái Hoàng trưởng lão tu vị tư lịch cao nhất, cũng ủng hộ ủng hộ Đông Phương gia.

Côn Vân hoàng tộc, từ lúc này chỉ còn lại trên danh nghĩa.

Một đời quốc quân, trở thành một cỗ khôi lỗi.

Trong lúc nhất thời, Côn Vân Quốc Đô, hỗn loạn không chịu nổi, thế lực tương quan với hoàng tộc lòng người bàng hoàng.


Đông Phương gia phải cần một có một thời gian tiêu hóa hấp thu thế lực hoàng tộc, cũng chính thức khống chế thủ đô, lại dùng đó để uy hiếp toàn bộ Côn Vân tu giới, hiệu lệnh bát phương chư hầu!

Cũng khó trách, Đông Phương gia đóng quân trong thế lực Bắc Phong ngũ thành, trong ngắn hạn không tiến hành chiến đấu đại quy mô với Trương Thiên Minh.

Tin tức này, cũng không vượt khỏi sự suy đoán của đám Sở Đông, nhưng vẫn mang đến cho Trương Thiên Minh áp lực chưa từng có, dù sao Đông Phương gia đã dùng thế lực bắt ép quốc quân, giờ đang đứng ở rất cao.

Đương nhiên, trong một tháng này, thế lực Trương Thiên Minh vững bước khuếch trương lan tràn, lan đến các linh thành khác trong khu vực Bắc Phong.

Một tháng thời gian, Từ Huyền luyện chế ra Khôi Lỗi Vương thứ hai, gọi là Khôi Lỗi Lục, thực lực so với trước còn mạnh hơn.

Khôi Lỗi Lục, thông qua bàn tay Sở Đông phân phối cho đan đạo cường giả trong liên minh, trong lúc vô hình lại gia tăng lên thực lực đối phương.

Một khi Thất đại Khôi Lỗi Vương toàn bộ xuất thế, vậy thì có thể tăng cường thực lực cường giả đỉnh tiêm của Trương Thiên Minh trên phạm vi lớn rồi.

Dùng tốc độ luyện chế khôi lỗi trước mắt của Từ Huyền, dưới tình huống có đầy đủ tài liệu thì bình quân mỗi tháng có thể luyện chế một Khôi Lỗi Vương.

Khôi Lỗi Vương thực lực thấp nhất cũng hơi vượt qua Ngưng Đan hậu kỳ bình thường, hơn nữa Khôi Lỗi Vương ra lò sau này cái sau mạnh hơn cái trước, tài liệu cần có cũng từng bước gia tăng.

Trương Thiên Minh cũng phát động lực lượng, trợ giúp Từ Huyền thu thập đại lượng tài nguyên cần thiết..

Muốn luyện chế Thất đại Khôi Lỗi Vương, dùng vốn liệng lực lượng cá nhân Từ Huyền rất là không dễ, nhưng phát động tài lực nhân lực một phương liên minh thì cũng không khó khăn lắm.

Thần gia Đại trưởng lão và lão viện trưởng thậm chí đề nghị để cho Từ Huyền luyện chế nhiều khôi lỗi hơn nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận