Mà sát na, hần Hỏa Kim Cương chi thân thể cực lớn của Từ Huyền đánh ra một quyền, khí thế bạt núi sông, kêu gào xông Cửu Thiên.
Thần Hỏa Kim Cương!
Một khắc này, đan đạo cường giả ở phụ cận Tứ Tượng thành đều sinh ra cảm ứng, trong huyết mạch linh hồn, sinh ra sợ run không hiểu, toàn bộ chiến trường, tĩnh mịch tron chớp mắt
Vô số ánh mắt nhìn về một hướng khác của Tứ Tượng thành.
Trong vô số viêm bạo cường liệt kia, trong khu vực trung tâm tiếng kêu gào rung trời, một thân Kim Cương khí trong thời gian ngắn từ thân thể nhân loại cất cao đến gần hai trượng, giống như một Kim Cương tiểu cự nhân vậy.
Toàn bộ thân hình Từ Huyềnquanh quẩn trong một tầng thần hỏa hư ảnh gào thét bạo liệt, lực lượng thân thể, lực công kích, sức bật, đều tăng lên gần một cấp độ, khiến tu giả toàn trường, kể cả những đan đạo cường giả kia, đều là tâm kinh đảm hàn.
- Khí tức thật đáng sợ...
Đan đạo cường giả địch ta song phương ánh mắt đối mặt phía dưới, trên mặt rung động và sợ hãi thật sâu.
Sau khi thành công thúc dục Thần Hỏa Kim Cương bí thuật, Từ Huyền tự nhiên không chút do dự, ngang nhiên đánh một quyền về phía địch nhân ở đối diện.
Thái Hoàng trưởng lão tâm thần run lên, tựa như đã sớm có đề phòng, cấp tốc vận khởi một mặt tấm chắn Cổ Đồng.
Tấm chắn Cổ Đồng kia dĩ nhiên là một kiện Tam phẩm phòng ngự Bảo Khí, trong khoảnh khắc trước người ngưng tụ thành một tầng quang ảnh ám thanh sắc, màu sắc giống như đồng thiết phòng thủ kiên cố.
Lấy tạo nghệ tiên pháp Nguyên Đan sơ kỳ tu vi đỉnh cao, siêu phàm thoát tục của hắn, toàn lực vận chuyển hoàng tộc Bảo Khí truyền lưu cổ xưa, uy năng phòng ngự phóng mắt khắp Côn Vân tu giới, trong các Nguyên Đan lão quái thành danh lâu năm cũng là số một.
Khoe khoang oanh --
Một đợt lay mạnh kinh tâm động phách quanh quẩn toàn bộ chiến trường, khiến cho phụ gần trăm dặm, thiên thiên vạn vạn tu giả sinh linh, hãi hùng khiếp vía.
Thân thể Thái Hoàng trưởng lão như diều bị đứt dây, thoáng cái bị đánh bay ra xa mấy trăm trượng, lập tức nhổ ra một búng máu, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Băng ông!
Tấm chắn ám thanh sắc trong tay hắn, vầng sáng bỗng nhiên ảm đạm, ám thánh sắc quang ảnh như tường đồng vách sắt kia lập tức phá thành mảnh nhỏ.
Thái Hoàng trưởng lão kinh hồn bất định, cánh tay nắm chặt tấm chắn Cổ Đồng hổ khẩu bị đánh rách tả tơi, máu tươi chảy ròng.
Bởi vì từng trông thấy Từ Huyền thi triển Thần Hỏa Kim Cương, suýt nữa diệt sát Đông Phương Bá nên Thái Hoàng trưởng lão trong chiến đấu vẫn một mực tại đề phòng, cũng chuẩn bị cho tốt Tam phẩm Bảo Khí truyền thừa cổ xưa trong hoàng tộc.
Nhìn chung lịch sử Côn Vân tu giới, Bảo khí đạt tới ngoài Tam phẩm như phượng mao lân giác. Các pháp bảo đỉnh tiêm như Danh Kiếm Thận chẳng qua chỉ là Tứ phẩm Bảo Khí thôi.
Mà phòng ngự Bảo Khí, tài liệu cần thiết để luyện chế so với Bảo Khí bình thường còn hơn nhiều lần.
Cho nên, Tam phẩm Bảo Khí Cổ Thanh Thiết Bích, đặt ở Côn Vân tu giới, đã là phòng ngự pháp bảo cao cấp nhất rồi.
Nhưng dù vậy, dưới sự chuẩn bị vạn toàn thì Thái Hoàng trưởng lão chính diện thừa nhận một kích của Từ Huyền cũng bỗng chốc bị đánh bay, bị thương không nhẹ.
Thái Hoàng trưởng lão không cách nào xác định, mình có thể kiên trì mấy chiêu trong tay Từ Huyền, giờ phút này cánh tay nắm chặt Cổ Đồng tấm chắn một hồi tê dại, cơ hồ mất đi trực giác, Cổ Đồng tấm chắn trong tay phát ra ô minh rất nhỏ.
- Không hổ là Thái Hoàng trưởng lão, tạo nghệ hỏa hầu, so với Đông Phương Bá mạnh hơn nhiều, nhưng đường đường hoàng tộc, vậy mà thần phục với Đông Phương gia, hôm nay, đừng trách ta ra tay vô tình...
Từ Huyền lơ lửng giữa không trung, cười nhạt một tiếng, một tay bỗng dưng nắm chặt vào hư không.
Bá!
Sau một khắc, chỉ thấy trong tay Từ Huyền xuất hiện một thành trường kích trọng khí dữ tợn bá đạo màu vàng lợt, mặt ngoài nó lập tức nổi lên một tia lam vân quỷ dị, tràn ngập một cổ khí tức bạo ngược hủy diệt.
Phương Thiên Họa Kích kia ở trong tay Từ Huyền bỗng dưng hóa lớn, tăng vọt đến hai ba mươi trượng, Cũng là Cự Đại Hóa Thần thông, áp dụng lên pháp bảo so với huyết nhục chi thể của nhân loại càng dễ dàng hơn nhiều.
Trọng khí hóa lớn có thể phát huy ra lực lượng nguyên thủy nhất sợ nhất, huống chi ở trong tay Viễn Cổ Thể Tu như Từ Huyền chứ.
Phanh phanh oanh --
Trong mắt Từ Huyền lóe lên lệ quang, thiên họa kích phá không chậm rãi nâng lên, trong hư không lập tức sinh ra một đạo sấm sét giữa trời quang, trong tiếng nổ vang "Ầm ầm", vô số lôi hồ lục sắc nổ vang toán loạn, bên trong chiếu rọi ra quang trảm xích kim sắc xông phá thiên địa.
Cho dù một kích này tốc độ ra tay không nahnh, nhưng trong quá trình chuẩn bị càng sinh ra lực lượng mạnh hơn nữa.
Trong quá trình một kích kia chém ra, khí tức cuồng bạo, viêm liệt, hủy diệt, trầm trọng dung quan lại với nhau, không tốt!
Thái Hoàng trưởng lão tâm thần tâm rung động, đột nhiên cảm nhận được một cổ nguy cơ trí mạng, trước kia trong lúc giao thủ với Đông Phương Bá, cũng không trông thấy Từ Huyền sử dụng phương pháp này bảo.
Phản ứng đầu tiên của hắn chính là chạy!
Cho dù Thái Hoàng trưởng lão hiện giờ thần phục với Đông Phương gia, nhưng tuyệt đối không thể chính thức bán mạng cho Đông Phương gia được.
Một kích hủy thiên diệt địa như thế, coi như là Đông Phương Quân Côn Vân đệ nhất nhân cũng không muốn chính diện đối chiến.
Dưới nguy cơ trí mạng, Thái Hoàng trưởng dốc hết toàn lực, quanh thân nổi lên tiếng phong lôi chói tai, bộ mặt tái nhợt, bị phong lôi chi quang ám thanh sắc chiếu rọi khiến nó càng thêm âm u...
- Thái Hoàng trưởng lão gặp nguy hiểm rồi... Tại
Ở một phương khác, Lục bào lão ma đang chiến đấu với con rối tên hề, vừa rồi khóe mắt liếc qua trông thấy uy năng Thần Hỏa Kim Cương của Từ Huyền, trong lòng kinh triệt, hàn ý lan tràn, mà giờ khắc này mắt thấy một kích của Từ Huyền, ngoài trừ sợ hãi ra, hắn còn âm thầm đổ mồ hôi lạnh thay Thái Hoàng trưởng lão nữa.
Thế nhưng đối thủ của hắn, con rối tên hề kia lại cực kỳ khó chơi.
Đồng thời khi Từ Huyền ra tay thì con rối tên hề rồi đột nhiên gỡ xuống phi lao màu tím trong ba cây sau lưng.
XÍU... UU! Xùy~~ --
Từ trên phi lao kia chớp động một mảnh lôi hồ điên quang màu tím chói mắt đập vào mắt, thế như Lôi Đình, trong quá trình phá không bắn ra trong chớp mắt tăng vọt đến mười trượng, trong tiếng sấm sét rít gào như thiểm điện đâm đến trước người Lục Bào lão ma.
Lục Bào lão ma biến sắc, tốc độ kia quá nhanh, hắn muốn tránh cũng không được, chỉ đành thúc dục ma công đối chiến.
Phanh phanh phanh --
Phi lao như sấm rền, xuyên thủng qua lục diễm hắc khí bàng bạc dày đặc, đâm vào lục hắc quang vân tráo bên ngoài thân Lục Bào lão ma, lôi điện chi quang quanh thân hoành hành tàn sát bừa bãi, lực xuyên thủng cường đại, khiến thân hình hắn liên tục rút lui.
Lục Bào lão ma NGAO NGAO kêu lên, chật vật không chịu nổi, một mảnh lôi điện chi quang đáng sợ kia, hoành hành tàn sát bừa bãi, để lại nhiều dấu vết trên người hắn.
Vào thời khắc này, Từ Huyền toàn lực, chuẩn bị một cổ công kích, Lôi Đình Trảm ra.