Cũng có số ít người rơi vào ảo cảnh, khó có thể tự khống chế.
Đương nhiên, cũng có cực kỳ biến thái, một đường thông suốt, hầu như không hề ảnh hưởng.
Đi ở hàng trước nhất của Thiên Cảnh Kiều, đó là thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Trong đó tam đại bất thế kỳ tài đi ở đằng trước nhất.
- Vô Không Minh kia thật là đủ mạnh, để các thiên tài khác vứt bỏ một mảng lớn.
Kim bào thủ lĩnh họ Trì sợ hãi than nói.
Thiên Cảnh Kiều dài đến trăm trượng, đại bộ phận mới đi được khoảng mười trượng.
Trong đó Từ Huyền đi được mười lăm, mười sáu trượng, vượt lên trước đại bộ phận người.
Thiên tài đỉnh cấp Nguyên Đan hậu kỳ, đi được khoảng hai mươi trượng, trong đó thì có Thất Hiền Các Tuyền Chu.
Tam đại bất thế kỳ tài Tử Ô và Tà Ương đi được khoảng ba mươi trượng.
Mà Vô Không Minh kia dĩ nhiên đi được năm sáu mươi trượng, vượt lên trước phân nửa toàn bộ hành trình!
- Đúng vậy. Cho tới bây giờ chưa thấy qua biến thái như vậy, đem các thiên tài khác bỏ qua cự ly quá xa như thế! Phải biết rằng, Tà Ương và Tử Ô kia đặt ở dĩ vãng mấy trăm trước, đều là địch thủ khó gặp gỡ.
Một vị kim bào thủ lĩnh khác than thở nói.
Đều là tam đại bất thế kỳ tài, Vô Không Minh đi được năm sáu mươi trượng, là gần gấp đôi hai đại kỳ tài khác.
- Ân? Mau nhìn, đệ tử chân truyền của Vệ sư đệ kia cũng không tệ, sắp vượt qua Tử Ô và Tà Ương.
Kim bào thủ lĩnh họ Trì ánh mắt dừng lên trên người một thiếu niên chất phác phía dưới.
Thiếu niên kia chính là Thất Hiền Các Mông Thủy, còn cách Tà Ương và Tử Ô chỉ có hơn nửa trượng, đang chậm rãi tới gần.
- Đúng là không tệ, Mông Thủy này thực lực cùng hai đại bất thế thiên tài khác kém không lớn.
Mấy kim bào thủ lĩnh chủ yếu là đang quan sát mấy người ở hàng ngũ trước nhất.
Đi ở đầu cầu: Vô Không Minh một mình tịch mịch không có địch thủ.
Đi thứ hai cầu: Tà Ương, Tử Ô cùng với Mông Thủy.
Đi ở thứ ba: Sáu gã Nguyên Đan hậu kỳ thiên tài bọn Tuyền Chu.
Lại phía sau hai ba trăm thiên tài đều là tu vi Nguyên Đan trung kỳ, sơ kỳ phân bố không đồng đều.
Lực chú ý của bốn vị kim bào thủ lĩnh chủ yếu bị thiên tài ở phía trước này hấp dẫn.
Ở giữa nam tử vĩ ngạn áo bào trắng, đang quan sát toàn trường, vẻ mặt bình tĩnh, im miệng không nói gì.
- Đoạn trưởng lão, ngươi có ý kiến gì không?
Một vị kim bào thủ lĩnh hơi cung kính hỏi.
Trước mắt vị năm tử này cho dù đặt ở thánh cảnh cũng đều thuộc về cao tầng.
Nam tử vĩ ngạn áo bào trắng mặt mang lười biếng, nói:
- Vô Không Minh, không hề nghi ngờ là đệ nhất. Ba người Tà Ương cũng thập phần hiếm có. Bất quá, trừ những người này, ta cũng tương đối xem trọng một người khác.
- Đoạn trưởng lão xem trọng người nào?
Vị kim bào thủ lĩnh kia hiếu kỳ nói.
Đoạn trưởng lão áo bào trắng, ánh mắt nhàn nhạt thoáng nhìn, nhìn về phía một bình ổn kiên định trên Thiên Cảnh Kiều:
- Là hắn? Tiểu tử này tên là Từ Huyền, khi tiến vào đại điện khảo hạch, từng được Huyền Lão tán thưởng, xưng là rất không tệ, đối với người này có chút hứng thú.
Kim bào thủ lĩnh họ Trì hơi kinh dị cổ quái nói.
Tu Giả, thậm chí là bất hủ Kim Đan, cũng không quá xem trọng Từ Huyền.
Nhưng trong thánh cảnh vị trưởng lão cao tầng này cùng với lão giả thủ vệ thần bí dĩ nhiên đều đối với Từ Huyền có chút ưu ái.
- Huyền Lão?
Đoạn trưởng lão áo bào trắng, thần sắc động dung, lẩm bẩm nói:
- Xem ra ta còn đánh giá thấp người này.
- Đoạn trưởng lão, người vì sao xem trọng người này?
Lúc trước một vị kim bào thủ lĩnh nói.
- Người này tốc độ mặc dù không nhanh, nhưng hậu kình mười phần, vững bước đề thăng, trừ ban đầu, toàn bộ hành trình hầu như thông suốt. Cho tới bây giờ, có thể làm toàn bộ hành trình không hề trở ngại, chỉ có Vô Không Minh người này, càng đáng quý là tu vi của hắn nằm ở tầng dưới, cũng đã vượt qua quá nửa thiên tài.
Đoạn trưởng lão áo bào trắng thản nhiên phân tích nói.
- Nói có lý, Từ Huyền này tiềm lực không tệ.
- Chỉ tiếc, tu vi của hắn không cao, muốn tranh tới trước hai mươi cũng đều có chút khó khăn.
Mấy kim bào thủ lĩnh cũng thoáng bắt đầu chú ý Từ Huyền.
Chỉ qua chốc lát.
- Hắn một mực đuổi kịp và vượt qua những người khác! Theo lý thuyết, Thiên Cảnh Kiều càng đi về phía sau, độ khó từng bước đề cao, tốc độ của hắn chẳng những không giảm mạnh, còn mơ hồ đang đề thăng.
Kim bào thủ lĩnh họ Trì, giật mình nói.
- Trong lúc đuổi kịp và vượt qua, hắn còn có thể bình ổn như vậy, không vội không nóng, có thể thấy được tâm cảnh siêu nhiên.
Đoạn trưởng lão áo bào trắng khóe miệng nhếch lên mỉm cười.
Mấy bất hủ Kim Đan, đồng thời động dung.
Đây tuyệt đối là một vị thiên tài đỉnh tiêm!
Tại lúc này...
Từ Huyền trên Thiên Cảnh Kiều đã đuổi kịp và vượt qua tám phần mười Tu Giả.
Lúc này, thiên tài bên người Từ Huyền cơ bản đều là Nguyên Đan trung kỳ. Thậm chí tồn tại trung kỳ đỉnh phong.
- Tiểu tử này mới tu vi sơ kỳ, dĩ nhiên có thể đuổi kịp và vượt qua ta!
Một vị hắc bào thanh niên Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong, vẻ mặt khiếp sợ.
Hắn mắt mở trừng trừng nhìn Từ Huyền từ bên người vượt qua.
Thiên Cảnh Kiều là càng đi về phía sau, độ khó càng lớn.
Rất nhiều thiên tài vừa mới bắt đầu tốc độ còn nhanh, phía sau rõ ràng trở nên chậm hơn.
Mà Từ Huyền tốc độ bình ổn, mơ hồ đề thăng tự nhiên vượt qua từng thiên tài một.
Lại qua chốc lát.
Khi Từ Huyền đều thoáng cảm giác cật lực, trong phạm vi nhìn mơ hồ thấy một thân ảnh quen thuộc.
- Tuyền Chu.
Từ Huyền ngưng mắt nhìn thân ảnh bạch y tuấn nhã kia.
Ở trong mê vụ, Nguyên Đan phổ thông có thể nhìn khoảng một trượng, mà Từ Huyền có thể thấy ngoài hai ba trượng.
Tuyền Chu cách Từ Huyền, ước chừng có cự ly khoảng hai trượng rưỡi.
Trong cầu thang thứ nhất, Vô Không Minh từ xa vượt lên đầu, chỉ là tốc độ hơi giảm bớt.
Trong cầu thang thứ hai, Mông Thủy nhanh chóng vượt qua hai người Tà Ương và Tử Ô.
Cầu thang thứ ba, bao gồm Tuyền Chu ở bên trong năm sáu thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ.
Lúc này, Từ Huyền có thể thấy Tuyền Chu, cũng ý nghĩa, hắn còn cách cây cầu thứ ba không xa.
Hô...
Từ Huyền hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói:
- Đã sắp tiến nhập trước hai mươi.
Có thể tiến nhập trước hai mươi, là có thể đạt được phần thưởng.
Bất quá, còn muốn đi phía trước đuổi kịp và vượt qua, thập phần khó khăn.
Phía trước đều là một đám thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ đỉnh tiêm, loại bất thế thiên tài như Vô Không Minh đã sớm chạy trốn không ảnh, ngay cả Mông Thủy cũng không thấy được.
- Liều mạng đem hết toàn lực... Xem ta có thể vượt qua bao nhiêu gã.
Trên người Từ Huyền mơ hồ dâng lên một cổ chiến ý, lực lượng huyết mạch ở trong cơ thể mơ hồ thiêu đốt.
Cùng một khắc, hắn vận chuyển Mộng Hồi Nghịch Mệnh Đại Pháp, tinh khí thần trong thể phách dung hợp cao độ, sản sinh sức chống cự cường đại. :
Tháp tháp! Tháp tháp...
Tốc độ của Từ Huyền, rõ ràng tăng thêm vài phần, nhưng vẫn bình ổn như trước.
- Hắn tăng tốc!
Trên khoảng không Thiên Cảnh Kiều kim bào thủ lĩnh kinh hô lên.