Tiên Hà Phong Bạo

Đương nhiên, truyền thừa pháp bảo, truyền thừa xa xưa, chính thức thần thông cùng lực lượng thiết yếu cần phải luyện hóa thì mới có thể toàn bộ biết được.

Tàn hồn kiếp trước, chỉ phân tích ra biểu hiện để suy đoán ra công dụng của nó.

- Nếu như ta có thể luyện hóa vân đoàn này thì tốc độ phi hành phía dưới Bán Bộ Kim Đan có lẽ không người nào có thể bằng được.

Từ Huyền gật nhẹ đầu, vân đoàn màu xanh tím dùng để chạy trối chết hoặc là đuổi giết cũng không tệ.

Chỉ tiếc thuộc tính của vân đoàn này không tính rất phối hợp với Từ Huyền, muốn nhận chủ, hơn phân nửa không dễ dàng.

Tiếp theo, Từ Huyền lại bắt đầu quan sát đệ nhị kiện truyền thừa bảo khí.

Đây là một ma dực đỏ sậm tổn hại khí tức thậm chí so với vân đoàn màu xanh tím so với kia còn đáng sợ hơn nhiều.

Ma dực này ngoại trừ khí tức Ma Đạo bá đạo bạo ngược còn ẩn chứa một cỗ viêm lực cực kỳ thuần khiết.

Khuyết điểm là ma dực này có chút tổn hại.

Tàn hồn kiếp trước xem thật lâu rồi mới nói:

-Ma dực này có chút cổ quái, bất quá ta từ phía trên cảm nhận được khí tức của Thượng Cổ thần thú nhưng lại pha tạp không tinh khiết. Hẳn là một loại Phượng Hoàng ma hóa biến dị. Cho dù vật ấy, có chút tàn phá, luận phẩm chất cùng uy lực ở bên trong, truyền thừa bảo khí tại đây cũng tốt nhất. Hơn nữa, ở chỗ sâu trong truyền thừa pháp bảo này một cổ lực lượng cấm kỵ cực kỳ ẩn nấp ở vào phong cấm trạng thái, đổi lại những người khác thì rất khó có thể phát hiện.

Từ Huyền nghe xong đánh giá, lập tức có chút tâm động.

Luận phẩm chất, lai lịch, cùng với tiềm lực, ma dực này hẳn là mạnh nhất.

- Tương ứng với nó thì truyền thừa này cũng khống chế khó nhất và luyện hóa khó khăn nhất. Dù là ở bên trong ma dực này có một loại viêm thuộc tính lực lượng, cùng tương xứng hợp, nhưng nếu muốn luyện hóa sẽ cực kỳ khó khăn.

Tàn hồn kiếp trước sắc mặt ngưng trọng mà nói.

Nhưng mà Từ Huyền nhìn chằm chằm vào ma dực này, ánh mắt lại có chút không dời đi được hoàn toàn bị nó hấp dẫn.


- Ma dực này đại khái có tác dụng gì?

Từ Huyền hơi có vẻ mong đợi hỏi.

- Căn cứ kinh nghiệm cùng trực giác kiếp trước thì thứ nhất loại ma dực này có thể khiến một người tăng tốc độ trên phạm vi lớn, tốc độ đơn thể tăng phúc khẳng định vượt qua vân đoàn lúc trước. Thứ hai xét phương diện thần thông thì ma dực có thể khiến cho pháp lực thần thông của chủ nhân tăng lên trên phạm vi lớn làm cho thực lực tăng vọt, có chút cùng loại bí thuật quán thể.

Tàn hồn kiếp trước nói.

- Đơn thể tốc độ tăng phúc, còn hơn cả Tử Thanh sắc vân đoàn? Còn có thể tăng phúc cho thực lực của chủ nhân?

Tim Từ Huyền đập thình thịch, ma dực này quả thực có thể là vô cùng hoàn mỹ.

Đương nhiên ma dực chỉ sử dụng một người phi hành, mà vân đoàn có thể chịu tải đại lượng tu giả, tốc độ tự nhiên không bằng một người.

- Nếu như có thể nhận chủ cùng luyện hóa, truyền thừa bảo khí này tự nhiên rất thích hợp. Bất quá, xác suất ngươi đạt được tán thành của nó không vượt quá hai thành.

Tàn hồn kiếp trước, nhàn nhạt mà nói.

Hai thành?

Từ Huyền khẽ giật mình, khó có thể tin nói.

Bất quá vào lúc này, Thánh chủ trên không chín tầng chậm rãi lên tiếng:

- Ma dực này là thu hoạch từ giới ngoại, không rõ lai lịch, còn có chút tàn phá, luận phẩm chất cùng uy lực, hẳn là tốt nhất ở bên trong những bảo khí này. Bất quá ma dực này rất khó luyện hóa. Tại ngày xưa, mấy ma tu cùng Kim Đan cường giả tu luyện hỏa thuộc tính công pháp đều thử qua, nhưng cuối cùng đều thất bại mà bỏ qua.

Ngay cả Bất Hủ Kim Đan, cũng không thể nhận chủ?

Từ Huyền kinh hãi động dung, giờ mới hiểu được, tàn hồn kiếp trước cho ra hai thành xác suất đã không thấp.

- Xin hỏi Thánh chủ, ma dực này tên gọi là gì?

Từ Huyền vẫn có chút không cam lòng.

Thánh chủ nói:

- Bởi vì phía trên ma dực này tựa hồ có tinh huyết không thuần khiết của Phượng nên đặt tên là Phượng Ma Dực.

Phượng Ma Dực!

Từ Huyền nghe được ba chữ kia, tâm huyết ẩn ẩn sôi trào, rất muốn có ma dực này.

Hô!

Từ Huyền hít sâu một hơi, Hỏa Chi Tâm trong cơ thể rung rung, trong lòng bàn tay nổi lên một tia hỏa nguyên chi khí tinh thuần rót vào ở bên trong Phượng Ma Dực.

Ông!

Bên trên Phượng Ma Dực nổi lên một tầng lưu quang đỏ sậm, cánh chim chấn động, dâng lên một cỗ diễm quang đỏ sậm hủy diệt cuồng bạo, uy năng bực này cơ hồ có thể làm cho Bán Bộ Kim Đan động dung.

Sắc mặt của Từ Huyền vui vẻ.

Nhưng ngay tiếp theo trong một sát na, Phượng Ma Dực tách ra ma quang diễm khí, khí tức Ám Hắc sắc bạo ngược kinh hồn bùng nổ.


Đằng phanh!

Thân hình Từ Huyền thoáng cái bị chấn khai, Ám Hắc ma quang diễm khí âm lãnh bá đạo giống như cấm kỵ, chỉ đụng chạm một chút, để cho hắn toàn thân lạnh lẽo, suýt nữa bị thương.

Từ Huyền lại lục tục nếm thử mấy lần, đều bị Phượng Ma Dực bắn ra.

Cho dù Phượng Ma Dực lên, khí tức tương xứng nhưng mà đối với Từ Huyền, vẫn có một cỗ lực lượng bài xích cường đại.

- Huyết mạch, thuộc tính đều có độ chênh lệch nhất định.

Tàn hồn kiếp trước lắc đầu.

Từ Huyền thở dài, ánh mắt lại chuyển đến mục tiêu đệ tam kiện đã xác định.

Đây là một ngọc bội bạch oánh tinh nhuận, lực lượng hiện động lên ôn nhuận kỳ dị.

Từ Huyền lấy tay chạm đến, không có bao nhiêu cảm giác bài xích.

- Vật ấy có thể cải thiện thể chất, hiệp trợ tu luyện, dẫn động linh khí, đối với tiên tu có ích lợi lớn lao.

Tàn hồn kiếp trước nói.

Nghe vậy, Từ Huyền có chút thất vọng.

Hắn có được Nguyệt Quang Bí Châu, tự nhiên sẽ không vừa ý khối ngọc bội này.

Ánh mắt của Từ Huyền ở bên trong bảo khí truyền thừa xuyên thẳng qua, Từ Huyền vẫn bị Phượng Ma Dực hấp dẫn thật sâu.

- Ta nhất định phải đạt được nó, có biện pháp khác hay không? Cho dù ăn gian cũng được.

Từ Huyền kiên định mà nói.

- Rất khó. Dù là ta hiệp trợ ngươi thi triển một loại bí pháp, tối đa thêm một thành xác suất. Động tĩnh lớn hơn nữa sẽ kinh động thánh chủ ở bên trên.

Tàn hồn kiếp trước lắc đầu.

Từ Huyền có chút không cam lòng, dứt khoát khoanh chân ngồi ở phía trước Phượng Ma Dực lâm vào một hồi trầm tư.


- Huyết mạch cùng thuộc tính...

Từ Huyền suy tư thật lâu, đột nhiên linh quang lóe lên.

- Ta sở dĩ không thể nhận chủ, nguyên nhân lớn nhất là huyết mạch, mà thuộc tính, ít nhất phù hợp một nửa.

Từ Huyền tìm được mạch suy nghĩ.

Một khắc này, hắn tự tay đập vào miệng túi nhỏ màu đen bên hông cạnh túi trữ vật.

Vù!

Từ Huyền thò tay xách ra một hắc điểu xấu xí giống như tiểu Ô Nha, toàn thân bao trùm một tầng lông vũ màu đen bóng loáng cứng cỏi, bên ngoài quanh quẩn một tầng tử hồng sắc quang.

Vù vù! Khò khè...

Hắc điểu xấu xí phập phồng cái bụng, có vẻ ngủ rất say.

Ba!

Từ Huyền khẽ vươn tay đánh cho Minh Tước một cái.

- Chủ nhân, ta còn muốn ngủ nữa...

Minh Tước mở con mắt nhập nhèm ra, có chút tội nghiệp nói.

Bất quá rất nhanh, nó giật mình một cái, trong đôi mắt u hắc hiện ra một tia sâm lãnh.

Lực chú ý của Minh Tước bị Phượng Ma Dực trước mắt hấp dẫn, nó gắt gao nhìn chằm chằm vào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận