Tiên Hà Phong Bạo

Từ Huyền có thể cảm nhận được huyết mạch trong cơ thể Minh Tước ẩn ẩn sôi trào.

- Ồ! Bản thân ta quên mất, Phượng tước điểu này bản thân có chút Thượng Cổ thần thú huyết mạch mỏng manh huống chi còn là chủng loại biến dị.

Tàn hồn kiếp trước hơi có vẻ kinh dị mà nói.

Rất nhanh, Minh Tước điểu không còn buồn ngủ nữa, lông vũ màu đen nhẹ nhàng run run nhổ ra một đoàn hồng sắc diễm hỏa tinh thuần.

Ông!

Bên trên Phượng Ma Dực lần nữa dâng lên ma quang diễm khí bạo ngược mãnh liệt.

Bất quá lúc này đây, lực bài xích nhỏ hơn rất nhiều.

- Có cơ hội!

Ánh mắt của Từ Huyền sáng lên.

Hô!

Minh Tước lần nữa há mồm phun ra một đám u diễm màu tím đen trong suốt.

U diễm này chính là Minh Tước điểu chân hỏa cùng huyết mạch cấm thuật dung hợp, sinh ra hỗn loạn chân hỏa.

Dị biến tỏa ra.

Ông oanh --

Phượng Ma Dực tăng vọt đến một hai chục trượng, bên trên Ám Dực dâng lên ma diễm hủy diệt bạo ngược, viêm ôn đáng sợ bao phủ toàn bộ chín tầng lâu tháp.

- Nóng quá!

Ngoài tháp lâu màu xanh một ít Bán Bộ Kim Đan thủ vệ, có chút khô nóng bất an.

Đồng thời trong tháp lâu ma dực cực lớn phiêu phù ở giữa không trung, khí diễm kinh người, giống như một đôi Ma Thần chi dực, phát ra khí tức cấm kỵ làm cho sinh linh bình thường phủ phục sợ run.

Ma dực cực lớn này khiến cho tâm thần huyết nhục của Từ Huyền sợ run bất an.

- Lực lượng thật là cường đại.

Từ Huyền mừng rỡ không thôi.

Thánh chủ ngồi xếp bằng bên trên chín tầng tháp lâu lần đầu động dung, kinh nghi một tiếng.

Từ giờ khắc này về sau xem ra hi vọng Từ Huyền đạt được Phượng Ma Dực tán thành tăng nhiều.

Nhưng mà Phượng Ma Dực tán thành chính là Minh Tước, cũng không phải là Từ Huyền.

Đây cũng là một nan đề.

- Rất đơn giản, ngươi trước đem Phượng Ma Dực mang đi ra ngoài rồi xử tiếp. Chờ sau khi trở về, ở bên trong Tinh Hải Dung Linh Hợp Thể thuật đặc thù tiến hành tìm hiểu. Một khi thành công, ngươi sẽ có thần thông huyết mạch chi lực, cùng Minh Tước dung hợp, luyện hóa Phượng Ma Dực.

Dung Linh Hợp Thể thuật?

Ánh mắt Từ Huyền sáng lên, nhớ tới ngày xưa tại Yêu Ngư thành cổ, Thiết Sa Tộc Trưởng cùng cự sa dưới chân dung hợp thần thông lực lượng cộng hưởng.

Một khi tàn hồn kiếp trước tưởng tượng thành công, vậy Từ Huyền chính là biến tướng mượn nhờ lực lượng của Minh Tước đem Phượng Ma Dực luyện hóa chiếm thành của mình.


- Hắc hắc, một khi Dung Linh Hợp Thể thuật đặc thù có thể thành công, đến lúc đó, ngươi, Minh Tước, Phượng Ma Dực, ba người lực lượng hợp nhất, sinh ra thần thông lực lượng, có lẽ có thể khiêu chiến Bất Hủ Kim Đan.

Tàn hồn kiếp trước, đột nhiên rất hưng phấn mà nói.

Khiêu chiến Bất Hủ Kim Đan!

Từ Huyền nghe xong, cũng sợ hãi kêu lên một cái.

Tàn hồn kiếp trước tưởng tượng, thật sự quá nghịch thiên!

Thật lâu về sau, Từ Huyền mới bình tĩnh trở lại.

Tiếp theo, tàn hồn kiếp trước hiệp trợ, thi triển bí thuật, vì Từ Huyền gia tăng một thành xác suất nhận chủ.

Từ Huyền toàn lực phóng xuất ra Hỏa Chi Tâm, ở bên trong tinh thuần Viêm Hỏa cùng khí tức Minh Tước dung hợp.

Bởi vì bản thân Viêm Hỏa của cùng thuộc tính Phượng Ma Dực gần với nhau hơn vì thế mà hết thảy đều thuận lợi trôi chảy.

Cuối cùng Nguyệt Quang Bí Châu ở trong thể nội lưu chuyển ra một tia Ngân Huy ba quang, dung nhập đi vào.

Phượng Ma Dực lập tức trấn định vững vàng, hóa thành honfh dáng bằng hai bàn tay.

Vù!

Từ Huyền vận thần thông, đem Phượng Ma Dực thu lại.

Chờ hoàn thành toàn bộ quá trình, Từ Huyền đã mồ hôi đầm đìa, trong lòng vẫn còn cảm thấy kinh tâm động phách.

Thành công!

Từ Huyền mặt lộ vẻ kinh hỉ.

Chín tầng trong không trung truyền đến thanh âm của Thánh chủ:

- Từ Huyền, ngươi quả nhiên không tầm thường, lại đạt được Phượng Ma Dực tán thành. Có lẽ, đây cũng là cơ duyên của ngươi.

- Từ Huyền, ngươi quả nhiên không tầm thường, lại đạt được Phượng Ma Dực tán thành. Có lẽ, đây cũng là cơ duyên của ngươi.

- Đa tạ Thánh chủ ban thưởng.

Từ Huyền kích động vô cùng, liên tục nói lời cảm tạ.

Hắn chỉ chính là Nguyên Đan trung kỳ tu giả, mới vào Thánh Cảnh, có tài đức gì mà đạt được trọng bảo bực này?

Bất quá nói đến, có thể được Phượng Ma Dực đích thật là cơ duyên lớn lao.

Nếu như năm đó, Từ Huyền không phải đem Phượng Tước Đản gần như tử vong bỏ vào Thiên Hỏa linh dịch cũng khó có thể đạt được Phượng tước điểu biến dị.

Bởi vì cho dù là Phượng tước điểu bình thường cũng khó có thể đạt được Phượng Ma Dực tán thành.

Những năm gần đây này, vì đào tạo Minh Tước, Từ Huyền cũng bỏ ra rất nhiều vốn liếng.

Mà hiện tại, thành công mang đi Phượng Ma Dực, mỗi một chuyện đều có định số.

- Bất quá...

Thánh chủ đột nhiên chuyển sang chuyện khác:


- Cơ duyên của ngươi, phải chăng có hơi thái quá một chút. Đã được Phượng Ma Dực, lại còn nắm giữ Di Lạc Côi Bảo.

Lời vừa nói ra, thân thể Từ Huyền đột nhiên rét lạnh.

- Thánh chủ cũng nhìn ra ta có được Di Lạc Côi Bảo so? Hay là Đoạn Trưởng Lão nói cho hắn biết?

Từ Huyền lập tức có chút xao động bất an.

Cho tới nay, hắn cho rằng Di Lạc Côi Bảo, chỉ cần không trắng trợn sử dụng thì rất khó có thể bị phát giác.

Dù sao, Di Lạc Côi Bảo thuộc về Thần Hoang đại địa, cách nhau khá xa. Bản thân Cửu Thành Thần Hoang cùng ngoại giới cũng cơ bản ngăn cách.

Nhưng mà sau khi tiến vào Thánh Cảnh thì lý luận thông thường này dường như bị phá vỡ.

- Từ Huyền, ngươi không cần lo lắng. Di Lạc Côi Bảo tuy rằng quý trọng, đủ để cho Bất Hủ Kim Đan đỏ mắt, thậm chí để cho bổn tọa động tâm. Nhưng ngươi hiện tại dù sao cũng Thánh Cảnh môn đồ, có thể được đến một kiện Di Lạc Côi Bảo đối với Thánh Cảnh mà nói, cũng là chuyện tốt.

Thánh chủ mỉm cười.

Từ Huyền nghe vậy, hơi buông lỏng một hơi, nhưng mà cũng không cảm thấy bất ngờ.

Dù sao những phần thưởng như cửu phẩm truyền thừa bảo khí này cũng là tồn tại tiếp cận Di Lạc Côi Bảo.

Một kiện Di Lạc Côi Bảo có thể mở con đường cho Bất Hủ Kim Đan.

Chín kiện Di Lạc Côi Bảo dung hợp có thể đánh khai thông bí mật của Nguyên Thần Đại Đạo.

Nhưng mà bản thân Thánh chủ chính là Nguyên Thần Đại Đạo cường giả!

Vì thế Từ Huyền minh bạch, một kiện Di Lạc Côi Bảo, không đủ để đối với Thánh chủ cấp độ cường giả này sinh ra hấp dẫn trí mạng.

- Chín kiện Di Lạc Côi Bảo chính là điều huyền biscuar một giới này, tuyệt không phải vấn đỉnh (*mưu đồ đoạt quyền) Nguyên Thần Đại Đạo đơn giản như vậy. Mà ngay cả ở bên trong sách cổ của Thánh Cảnh ta, đối với miêu tả Thần Hoang chín đại Di Lạc Côi Bảo đều có cực cao cực cao. Một khi chín kiện Di Lạc Côi Bảo hội tụ sẽ sinh ra lực lượng kinh thiên vĩ địa cỗ lực lượng kia, thậm chí có thể diệt thế.

Ngữ khí của Thánh chủ trở nên trịnh trọng.

Diệt thế?

Từ Huyền âm thầm líu lưỡi, chín kiện Di Lạc Côi Bảo, mặc dù đối với Thánh chủ, đều tương đối có lực hấp dẫn, tối thiếu nhất là có một chút hứng thú.

- Vì thế, các đại thánh cảnh của Tiểu Ngư Giới đều từng phái người đi Thần Hoang. Nhưng mà muốn thu hoạch một kiện Di Lạc Côi Bảo cơ hội thật sự xa vời. Thứ nhất, thế hệ nắm giữ Di Lạc Côi Bảo trong Thần Hoang đều có cường giả bình thường. Thứ hai, cường giả ngoại giới tu vi tương đối cao khó có thể tiến vào Thần Hoang. Nhưng không ngờ, ngươi mới vào môn đồ Thánh Cảnh lại có cơ hội lấy được một kiện Di Lạc Côi Bảo.

Thánh chủ hơi vui vẻ nói.

Từ Huyền không phải đồ ngốc, hắn lập tức nói:

- Không biết vãn bối, có thể vì Thánh chủ, cùng với Thánh Cảnh ra sức làm được chuyện gì?

Hắn mơ hồ minh bạch Thánh Cảnh đối với Thần Hoang, có chút mưu đồ, đặc biệt đối với bí mật sau lưng chín kiện Di Lạc Côi Bảo.

Nếu thật là như vậy, trong lòng Từ Huyền càng thêm đại định, nghĩ thầm:

- Cho dù Thánh Cảnh mưu đồ Di Lạc Côi Bảo của ta cũng sẽ không đối với ta xuất thủ. Một kiện Di Lạc Côi Bảo, đối với Thánh Cảnh cao tầng hấp dẫn không tính trí mạng, mấu chốt là bí mật kinh thiên sau lưng chín kiện Di Lạc Côi Bảo kia.

Bởi vì cường giả ngoại giới đan đạo trở lên không thể tiến vào Thần Hoang. Còn nữa, có thể được đến Di Lạc Côi Bảo tán thành càng trong ngàn người mới tìm được một.


Mà Từ Huyền là người ở bên trong Thánh Cảnh duy nhất có đủ hai điều kiện này.

Từ Huyền đã có thể tiến vào Thần Hoang, lại có được Di Lạc Côi Bảo, phóng nhãn toàn bộ Tam Dương Cảnh, chỉ sợ là người chọn lựa duy nhất.

- Từ Huyền, ngươi rất thông minh.

Thanh âm Thánh chủ trở nên bình thản:

- Trong vòng hai mươi năm, có lẽ trong thời gian ngắn hơn, Thánh Cảnh sẽ phái ngươi đi Cửu Thành Thần Hoang.

Đi Thần Hoang?

Từ Huyền nao nao, trong lòng thì kinh hỉ, tự nhiên liên tục nhận lời.

- Dựa theo quy tắc quy tắc, cần năm mươi năm, ta mới có thể ly khai. Nếu có nhiệm vụ trong người, thậm chí Thánh chủ lên tiếng, có thể bỏ qua quy tắc!

Từ Huyền quả thực là mở cờ trong bụng.

Ly khai Đông Hoang biên cảnh nhiều năm như vậy, Từ Huyền đối với Tinh Phong Quốc cùng với hướng đi của Niếp Hàn đều có chút bận tâm.

- Đến lúc đó, ta sẽ triệu kiến ngươi.

Thánh chủ nói xong câu đó, chậm rãi đứng dậy, bên ngoài thân ngũ sắc quang đoàn bùng lên sáng chói mắt.

Đúng lúc này, Từ Huyền mới miễn cưỡng thấy rõ thật thể cùng hình dáng của Thánh chủ.

Cả người Thánh chủ không phải huyết nhục chi thân thể, mà là do ngũ sắc linh quang cường đại tạo thành thậm chí siêu thoát phạm trù sinh linh bình thường

.

Ông oanh!

Sau một khắc, toàn bộ hư không giới diện của Phiêu Miểu Viên ẩn ẩn rung rung, thần uy kinh thiên động địa tràn ngập thiên địa.

Từ Huyền có một loại cảm giác thở không nổi.

Cũng may Thánh chủ thu liễm khí tức, một khi sử dụng thần thông phi hành, cỗ lực lượng kia rung chuyển giới diện bầu trời kinh thế hãi tục.

- Thánh chủ hàng lâm là một cỗ phân thân. Bản tôn của hắn có lẽ còn có lực lượng mạnh hơn, khả năng không cách nào ly khai Tam Động Thiên, động thiên phúc địa bình thường đều không thể chịu tải lực lượng của hắn.

Tàn hồn kiếp trước phân tích nói.

Phân thân?

Từ Huyền rất nhanh minh bạch, vì cái gì thân thể của Thánh chủ là do ngũ sắc linh quang cấu thành, không phải khí tức tánh mạng bình thường.

Thánh chủ sau khi rời khỏi, Từ Huyền không dừng lại, lúc này phản hồi Lăng Phương Viên của mình.

Mới vừa đến Lăng Phương Viên, Từ Huyền thì thấy được Đoạn Trưởng Lão cùng Mông Thủy.

- Từ Huyền, ngươi lại có thể gặp mặt Thánh chủ, đã nhận chủ được loại pháp bảo nào.

Mông Thủy khó có thể che dấu rất hiếu kỳ ở bên trong mắt.

Ngay cả Đoạn Trưởng Lão, trong mắt đều mang theo hứng thú.

Mấy người cùng một chỗ tiến vào Lăng Phương Viên.

Quản gia Trầm Nguyệt Minh, cung kính vạn phần, ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền cũng lộ ra một chút phức tạp.

Có thể có được Thánh chủ tiếp kiến, đây là cơ duyên bực nào?

Tại Thiên Đô Thánh Cảnh, Thánh chủ không thể nghi ngờ là tương đương với tồn tại của thần minh, bình thường Bất Hủ Kim Đan muốn gặp mặt, đều là hy vọng xa vời.

Từ Huyền vừa tới Thánh Cảnh không lâu, có được Thánh chủ triệu kiến cùng ban thưởng, đây là đãi ngộ bực nào?

- Vị tân chủ nhân này có thể được đến Đoạn Trưởng Lão thưởng thức, lại được Thánh chủ triệu kiến, khẳng định không đơn giản.


Trầm Nguyệt Minh đối với Từ Huyền đã không dám có lòng khinh thị.

Tiến vào Lăng Phương Viên, tại đây cơ hồ là một không gian riêng tư, lúc này Từ Huyền lấy ra Phượng Ma Dực.

Phượng Ma Dực vừa hiện thân. Hai cánh biến lớn, ám hắc sắc ma quang cùng Viêm Hỏa màu đỏ sậm mãnh liệt thiêu đốt, giống như Ma Thần chi dực hàng lâm thế gian.

Khí tức cấm kỵ làm cho Trầm Nguyệt Minh cùng Mông Thủy, tâm thần bất an.

- Không ngờ lại là Phượng Ma Dực.

Đoạn Trưởng Lão lập tức động dung, vỗ tay mà cười:

- Từ Huyền, ngươi lần này lại mang đến cho ta kinh hỉ! Phượng Ma Dực là pháp bảo thần bí được từ Giới Ngoại, tuy có tàn phá nhưng phẩm chất và tiềm lực hơn xa cửu phẩm truyền thừa bảo khí đồng cấp. Lúc trước đó mấy vị Kim Đan thực lực không tầm thường thử qua, đều dùng thất bại chấm dứt. Không nghĩ tới ngươi có thể đạt được nó tán thành.

Lời vừa nói ra, Trầm Nguyệt Minh cùng Mông Thủy vẻ mặt khiếp sợ.

- Từ Huyền có thể lấy được pháp bảo bực này, thông qua khảo hạch cửa ải cuối cùng. Hắn có thể đứng ở vị trí thứ nhất, xem ra không phải may mắn!

Mông Thủy giờ phút này đối với Từ Huyền càng sinh lòng kiêng kị.

Trầm Nguyệt Minh cũng âm thầm kinh hãi, vị tân chủ nhân này thật sự là thâm bất khả trắc.

Từ Huyền lại lắc đầu cười khổ nói:

- Ta chỉ đầu cơ trục lợi, miễn cưỡng đạt được Phượng Ma Dực tán thành, có thể chính thức luyện hóa không còn chưa thể nói trước được.

Đem Phượng Ma Dực đặt ở ngoài phủ đệ Lăng Phương Viên, Từ Huyền không để ý tới nó nữa.

Bởi vì, nếu thu Phượng Ma Dực, cũng phải hao tâm tổn trí lực rất nhiều.

Đoạn Trưởng Lão cùng Mông Thủy dừng lại một cái chớp mắt, thì cùng một chỗ đã đi ra.

Lúc sắp chia tay, Đoạn Trưởng Lão đột nhiên nói:

- Đúng rồi, còn có một việc. Ở trong Thánh Cảnh bản thổ cũng có thiên tài cực kỳ ưu tú trong đó cường đại nhất Tam đại thiên tài, đối với những thiên tài này ngoại giới các ngươi có lẽ sẽ có không phục, do đó khiêu chiến. Các ngươi cũng phải cẩn thận ứng chiến.

Nghe được tin tức này, Từ Huyền không khỏi có chút im lặng.

Bất quá, Thánh Cảnh thân là một phương động thiên phúc địa, tầng ngoài có thổ dân nhân loại, cũng có vương triều cùng tông phái nhân khẩu tương đối ít.

Đối với việc này, Từ Huyền cũng không có để ở trong lòng.

- Nhất định phải nghĩ biện pháp, đem Phượng Ma Dực luyện hóa.

Tâm tư của Từ Huyền hoàn toàn đặt ở bên trên tân pháp bảo này.

Nhưng mà dùng huyết mạch cùng thuộc tính của Từ Huyền muốn lấy được Phượng Ma Dực tán thành, đều khó có khả năng, huống chi là luyện hóa.

Từ Huyền tiến vào phủ đệ, phân phó Trầm Nguyệt Minh, sau đó bắt đầu bế quan tìm hiểu.

Về phần Phượng Ma Dực, để lại ở bên ngoài.

Lăng Phương Viên, là một không gian riêng, cơ hồ tương đương với con người mở Bí Cảnh, không lo lắng ngoại nhân tiến đến.

Trầm Nguyệt Minh nhìn sang Phượng Ma Dực, khí tức bạo ngược hủy diệt làm tâm thần của nàng bất an.

- Ma dực này ngay cả Bất Hủ Kim Đan đều không thể luyện hóa, vị tân chủ nhân này, thực có thể thành công?

Trầm Nguyệt Minh cũng không tin.

Nhưng mà, nàng nhìn sang Phượng Ma Dực, trong mắt cũng lộ ra vài phần kính sợ cùng hâm mộ.

Tại giữa hồ trong phủ đệ.

Tâm thần của Từ Huyền xuyên vào Ký Ức Tinh Hải, cùng tàn hồn kiếp trước thương nghị, mở ra một ít bí pháp ký ức kiếp trước lưu lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận