Tiên Hà Phong Bạo

- Viễn Cổ thể tu, tại thời kỳ thượng cổ, thì tuyệt tích rồi, chỗ di tích cổ lưu lại Linh Năng rất mạnh, nhưng vô số người cũng không phù hợp. Hơn nữa thân thể khí lực của Từ Huyền trình độ hoàn mỹ thậm chí tiềm lực, siêu việt Viễn Cổ thể tu, siêu việt một ít Thượng Cổ sinh linh!

Trong đầu Tà Ương lại lần nữa vang lên thanh âm trầm thấp.

Tà Ương căn bản không dám lại gần, kinh hãi lạnh mình.

Một khi tiếp cận phạm vi mười dặm Từ Huyền cũng sẽ bị quyền ý này khóa chặt.

Ở vào trạng thái đốn ngộ Từ Huyền nếu như đánh một quyền, cho dù là núi lớn trăm vạn cân cũng sẽ lập tức nát bấy.

Trên đường đi, Tà Ương cũng không có lưu luyến di tích cổ dưới chân mà là đi lên phía trước từng bước một.

Cho đến một khắc này, phía trước xuất hiện một tòa ngũ sắc thiên thạch đường kính hơn mười dặm có thể so với một tòa núi lớn.

Trên núi ngũ sắc thiên thạch phát ra vô tận khí thế, thần uy mênh mông cuồn cuộn Tịch Diệt Tinh Vũ, sự hiện hữu của nó chấn nhiếp một phương cổ chiến trường

Tại trước mặt nó, thiên thạch Thiên Thiên Cự Vô Phách tuyệt đối như con sâu cái kiến thần tử bình thường phủ phục.

Cho dù Bất Hủ Kim Đan đích thân tới, đều phải run sợ.

- Tại đây hẳn là di tích cổ cường đại nhất Tinh Vẫn Cổ Tích.

Tâm thần Tà Ương phấn chấn mà nói.

Nhưng vào lúc này.

Một cái âm thanh nữ tử lạnh như băng truyền đến:

- Nơi này là Tinh Vẫn Cấm Địa, không được tới gần mười dặm phạm vi, nếu không... Giết không tha!

Trong lòng Tà Ương phát lạnh, toàn thân như hãm hầm băng.

Thanh âm kia, đến từ trên không Xích Kim Sơn Phong lục phát lão ẩu (bà lão mặc áo xanh).

Lục phát lão ẩu (bà lão mặc áo xanh), cũng không phải Bất Hủ Kim Đan bình thường. Thân là Thánh Cảnh trưởng lão, tu vi tiếp cận Nguyên Thần Đại Đạo!

Tà Ương đành phải dừng bước lại, cách xa nhau mười dặm, ngưng mắt nhìn Tinh Vẫn Cấm Địa.

- Hừ, thật sự là không biết tự lượng sức mình, ý cảnh thần uy của Ngũ Sắc Tinh Vẫn Sơn cho dù là Nguyên Thần Đại Đạo cũng khó khăn lĩnh ngộ...

Thân ở đỉnh Xích Kim Sơn Phong lục phát lão ẩu (bà lão mặc áo xanh) âm thầm cười lạnh.

Cùng lúc đó, một mặt khác của chiến trường, thân ảnh cao ngất trong gió lớn cuồn cuộn rốt cục mở mắt, thần quang trong mắt chất phác tự nhiên, phảng phất từ Hoang Cổ, lan tràn đến ra xung quanh khiến tâm linh rung động.

- Phần Nhất Quyền Ý Cảnh đúng là vì thể tu mà sáng tạo, tính nguyên vẹn của Linh Năng ẩn chứa bên trong cũng viễn siêu những thứ khác trong di tích cổ.

Từ Huyền chậm rãi hô hấp.

Hơi thở hắn phạm vi mười dặm dần dần thở bình thường lại.

- Để cho ta thử xem uy lực của nó!

Trong đồng tử của Từ Huyền đột nhiên bắn ra thần quang kinh lệ bức nhân, bên ngoài thân kim quang sáng lạn, thân hình phảng phất trong nháy mắt cất cao trăm ngàn trượng, một quyền nâng lên chậm rãi.

Quyền ý không phát, một cỗ Thể Phách Chi Lực kinh thế hãi tục rung chuyển thiên địa, còn hơn dĩ vãng không chỉ một lần.


Nguyên lai ý cảnh một quyền di tích cổ đem khí lực lực lượng chất phác nguyên thủy thể tu Viễn Cổ của Từ Huyền kích phát đến cực hạn, thậm chí viễn siêu lực đạo cố hữu của cố hữu.

Lực lượng Thể Phách Chi Lực đơn thuần thân thể có thể trọng thương, thậm chí diệt sát Nguyên Đan Hậu Kỳ bình thường.

Phanh oanh!!!

Thiên hư đại địa phụ cận ẩn ẩn lắc lư, một đạo quang quyền đỏ vàng giao thoa lập tức lướt ngang qua tinh không bầu trời, một quyền chất phác với nguyên thủy hùng hồn bá đạo, những nơi nó đi qua, hết thảy sự vật đều bị nát bấy.

Ầm ầm...

Khói lửa cuồn cuộn theo lực đạo của một quyền kia bổ ra một cái hào rộng trên trăm trượng.

Một quyền qua đi, mặt đất vẫn còn ẩn ẩn rung rung.

- Dưới tình huống bình thường, ta sử dụng toàn lực cũng chỉ có thể lưu lại hố phạm vi mấy trượng mà thôi. Một quyền này lại đánh ra một cái hố phạm vi trên trăm trượng.

Từ Huyền tâm huyết phấn chấn, kích động vô cùng.

Tính chất của cổ chiến trường cực kỳ cứng rắn, chất liệu tiếp cận bảo khí.

Cho dù là một ít dấu vết bình thường cũng không khác vài chục trượng, hơn mười trượng.

Mà một quyền kia của Từ Huyền đi qua lưu lại cái hào rộng dài đến trăm trượng.

Bất quá, một quyền này qua đi, Từ Huyền cảm giác tâm thần, thân thể, đều hơi có mệt mỏi. T.r.u.y.ệtruyenfull.vn

Dù sao cũng là quyền lực sử dụng viễn siêu quyền lực bản thân, cũng phải trả giá nhất định một cái giá lớn.

- Một quyền này, nát bấy ngàn vạn thần thông biến hóa, ta liền gọi nó là Phá Vạn Quyền!

Từ Huyền thấp giọng lẩm bẩm.

Hắn cũng không biết.

Một mặt khác, vị đại hán khôi ngô Bất Hủ Kim Đan cách nhau khá xa trợn mắt há hốc mồm:

- Một quyền này lực lượng cho dù là Bán Bộ Kim Đan, cũng khó có thể ngăn cản. Đây thật sự là Nguyên Đan trung kỳ có thể làm được hay sao?

Cũng không tệ lắm, một quyền này vượt qua Bất Hủ Kim Đan bình thường càng quan trọng hơn là vô cùng phù hợp phương thức tu hành của ngươi.

Trong đầu truyền đến lời bình của tàn hồn kiếp trước.

Từ Huyền đã tập mãi thành thói quen, lại đứng tại chỗ đắm chìm thật lâu, nhiều lần thể ngộ ý cảnh của một quyền kia.

Ở bên trong quá trình này, Từ Huyền thỉnh thoảng thì nâng nắm đấm cách không đánh tới.

Lúc này, Từ Huyền cũng không có sử dụng lực lượng, nhưng chỉ là ý cảnh trùng kích, cũng đủ để cho Nguyên Đan lão quái bình thường hít thở không thông thổ huyết.

Ước chừng cả buổi qua đi, Từ Huyền thoả mãn gật nhẹ đầu, trầm ngâm nói:

- Phá Vạn Quyền, ta lĩnh ngộ không sai biệt lắm chính là thiếu khuyết thực chiến. Đồng thời, quyền này ta không thể liên tục đánh ra ba quyền trở lên, có một chút hạn chế. Nếu như lúc nào đúc thành Bán Bộ Kim Đan sẽ không còn hạn chế quá lớn đó nữa.

Ba quyền liên tục của Phá Vạn Quyền.


Từ Huyền tin tưởng, cho dù là Bán Bộ Kim Đan bình thường đều run sợ.

Kế tiếp Từ Huyền ở bên trong Tinh Vẫn Cổ Tích còn thừa lại nửa ngày thời gian.

- Dù sao lệnh bài qua cửa trong tay của ta còn có rất nhiều, không bằng trước ở chỗ này nhìn xem, phải chăng có di tích cổ khác thích hợp.

Từ Huyền di chuyển không có mục đích trong Tinh Vẫn Cổ Tích.

Trên thực tế, đại bộ phận di tích cổ có được Linh Năng Từ Huyền cũng có thể tìm hiểu, nhưng cũng không phải là đặc biệt phù hợp Viễn Cổ thể tu.

Từ Huyền quyết định thà thiếu không ẩu nghĩ cách chuyển lượt các nơi.

Rất nhanh, hắn cũng tìm được một ít di tích cổ phù hợp phù hợp, nhưng mà đều không thể siêu việt bằng di tích cổ lúc trước lĩnh ngộ Phá Vạn Quyền, tối đa đại khái cũng chỉ tạm được.

Từ Huyền hơi có chút thất vọng, hướng chính giữa Tinh Vẫn Cổ Tích mà đến.

Một khắc này, Từ Huyền thấy được một tòa Ngũ Sắc Vẫn Thạch Sơn đường kính hơn mười dặm, tâm thần rung động một cách khó hiểu.

Khí thế Ngũ Sắc Vẫn Thạch Sơn phát ra có thể làm tịch diệt tinh không hoàn vũ, phách tuyệt kiền khôn.

Tâm thần chạm đến Ngũ Sắc Vẫn Thạch Sơn một sát, Từ Huyền phảng phất thấy được toàn bộ tinh không chấn động, thiên thiên vạn vạn thiên thạch khổng lồ, nguyên một đám trọng đạt ngàn vạn cân, giống như vô số Lưu Tinh vũ, từ trên trời giáng xuống, trong lúc nhất thời, sơn băng địa liệt, khói lửa cực lớn bao phủ toàn bộ thiên địa, đại địa sụp đổ, hải dương lật úp... Quả thực là một hồi hủy diệt tai nạn.

Ức ức vạn vạn sinh linh ở đằng kia bị dòng chảy vẫn thạch vô tận khổng lồ oanh kích xuống, hóa thành tro bụi bị chôn vùi.

Uy năng của nó sinh ra còn mạnh hơn cả Di Thiên Hải Khiếu vạn lần.

- Thần thông này thật đáng sợ! Nát bấy tinh không, Phá diệt thiên địa, thậm chí uy hiếp toàn bộ giới diện không gian.

Từ Huyền tâm thần run rẩy.

Hắn chậm rãi tới gần, hy vọng có thể cảm nhận được ý cảnh Linh Năng mạnh mẽ hơn.

- Ngũ Sắc Vẫn Thạch Sơn chính là cấm địa của Nhị Động Thiên không được tới gần mười dặm mười dặm, nếu không giết không tha!

Một cái thanh âm nữ tử lạnh như băng rơi vào bên tai Từ Huyền.

Từ Huyền ngẩng đầu nhìn xa, phát hiện đỉnh Ngũ Sắc Vẫn Thạch Sơn kéo dài đến đám mây.

Thanh âm đến từ phía trên đám mây hẳn là Lục Phát Lão Ẩu (bà lão tóc xanh) ở trên đỉnh núi Xích Kim.

- Nguyên lai Ngũ Sắc Vẫn Thạch Sơn kéo dài ra ngoài giới.

Từ Huyền có chút ngạc nhiên.

Hiển nhiên cấm địa này là do Thánh Cảnh trưởng lão, tự mình trấn thủ.

- Di tích cổ này cũng không thích hợp Viễn Cổ thể tu, ngược lại cùng tinh không bí linh thuật đồng xuất nhất mạch, hơi có quan hệ sâu xa. Ý cảnh bên trên núi này mạnh nhất nếu có thể nhiều lần lĩnh ngộ tham ngộ có lẽ có thể làm cho cảnh giới linh hồn của ngươi trực tiếp đột phá đến Bất Hủ Kim Đan, Mộng Hồi Nghịch Mệnh đại pháp, đột phá tầng ba, cũng nước chảy thành sông.

Tàn hồn kiếp trước đề nghị.

- Biện pháp tốt, đã có thể xác minh tinh không bí linh thuật lại có thể đề cao cảnh giới linh hồn.


Trong lòng Từ Huyền không khỏi có chút chờ mong.

Cường giả bình thường có được cảnh giới linh hồn Bất Hủ Kim Đan chỉ là một số rất ít Nguyên Đan đỉnh phong.

Mà chính mình hiện tại lại có hi vọng tại thời điểm Nguyên Đan trung kỳ trực tiếp đạt tới cấp độ này.

- Trong vòng ba năm, trùng kích Bất Hủ Kim Đan cảnh giới, lại đến năm năm thời gian, tấn Thăng Nguyên Đan hậu kỳ...

Từ Huyền đã quyết định mục tiêu cho mình.

Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu chậm rãi lĩnh ngộ.

Trong đó, hắn cũng phát hiện Tà Ương xa xa, trong lòng buồn bực:

- Quỷ đạo tà môn như thế nào cũng chạy tới tìm hiểu ý cảnh của Ngũ Sắc Vẫn Thạch Sơn.

Cần biết Áo Nghĩa bí pháp như tinh không là tương khắc cùng tà môn Quỷ đạo.

Chẳng lẽ Tà Ương cũng giống như mình cũng muốn tăng lên cảnh giới?

Từ Huyền không có nhiều để ý tới hắn nữa.

Hắn ngược lại phát hiện, trong ánh mắt Tà Ương nhìn về phía của mình lộ ra kiêng kị cùng sợ hãi thật sâu.

Từ Huyền cũng không biết, thời điểm mình lĩnh ngộ Vạn Phá quyền ý cảnh tì Tà Ương từng đã gặp, cỗ khí tức đó để cho hắn hãi hùng khiếp vía.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

- Ba ngày thời gian đã đến.

Âm thanh lạnh như băng của nữ tử truyền đến.

Từ Huyền bị một đạo quang hà màu sắc rực rỡ bao phủ, giẫm một cái lối đi, ly khai Tinh Vẫn Cổ Tích.

Nhìn bóng lưng Từ Huyền rời đi Tà Ương có chút cắn răng.

- Hắn còn có thể tới...

Trong đầu Tà Ương vang lên âm thanh lạnh như băng, rất tự tin.

Tà Ương lắc đầu:

- Từ Huyền cũng là một bộ phận của kế hoạch sao? Thực lực bây giờ của hắn thật đáng sợ, dưới sự phẫn nộ, một quyền tiếp theo để cho ta nguy hiểm tới tánh mạng.

- Hừ! Trong khảo hạch ngươi lúc đó chẳng phải chết mà phục sinh? Chuyện của Từ Huyền trước không cần phải xen vào, ngươi nghĩ biện pháp kiếm một ít lệnh bài qua cửa...

Thanh âm ở bên trong óc hắn hơi khinh thường mà nói.

Từ Huyền vừa ly khai Tinh Vẫn Cổ Tích, thì chứng kiến Mông Thủy.

Mông Thủy đứng ở bên ngoài Xích Kim Sơn Phong nhắm hai mắt lĩnh ngộ.

Thấy Từ Huyền xuất hiện, hắn lúc này mở to mắt, cẩn thận dò xét, cười nói:

- Từ Huyền, cảm giác như thế nào đây?

- Cũng tạm được!

Từ Huyền không đếm xỉa tới mà nói.

- Cũng tạm được!

Đúng lúc này vị đại hán khôi ngô Bất Hủ Kim Đan kia bên trong Xích Kim Sơn Phong đi ra, khuôn mặt hung hăng run rẩy một chút.


Mà ngay cả trong mắt Lục Phát Lão Ẩu (bà lão tóc xanh) Thánh Cảnh trưởng lão cũng lộ ra một tia cổ quái.

Hiển nhiên, thời điểm nàng tọa trấn Tinh Vẫn Cấm Địa cũng quan sát được tình huống của Từ Huyền.

Mông Thủy đương nhiên sẽ không tin tưởng, giờ phút này hắn đối mặt với Từ Huyền có một áp áp lực cùng bất an so dĩ vãng gia tăng gần như gấp đôi, trong lòng hoảng hốt nói thầm:

- Tiến bộ của Từ Huyền so với Vô Không Minh còn nhanh hơn...

Hai người đường cũ phản hồi, hướng phủ đệ lâm viên bay đi.

Thời điểm tiếp cận Thiên Vũ đài, cả hai đều cảm thấy được một ít dị động.

Đặc biệt là kiếm khí phiêu mieur biến hóa, thẩm thấu vạn vật để cho tâm thần Từ Huyền cùng Mông Thủy đều khẽ động.

- Bên kia có chiến đấu! Giống như có Vô Không Minh!

Hai người liếc nhau, hướng Thiên Vũ đài tiến đến.

Thời điểm cả hai đuổi tới Thiên Vũ đài, phát hiện chiến đấu chuẩn bị kết thúc.

Hai cái bóng người chiến đấu xuyên thẳng qua biến hóa ở bên trong Thiên Vũ bóng kiếm vô tận lớn đến hơn mười trượng, nhỏ thì như lông trâu mỏng manh trong suốt.

Cùng Vô Không Minh chiến đấu là một vị Bán Bộ Kim Đan hắc y Ma Đạo trung niên.

Ma Đạo trung niên quyền chưởng tung ra, trong nháy mắt bắn ra Hắc Lôi nổ vang giống như Cuồng Long gào thét.

Ở bên trong đồng tử của hắn nổi lên một tia lưu ly kim trạch, công kích uy năng hơn xa Nguyên Đan đỉnh phong, thậm chí bước vào cấp độ Bất Hủ Kim Đan.

- Ma Đạo trung niên chuyển hóa Kim Đan đã đạt đến năm sáu thành, lại bị Vô Không Minh áp chế đến trình độ như vậy.

Từ Huyền giật mình không nhỏ.

Kiếm đạo công kích của Vô Không Minh càng thêm lăng lệ ác liệt, có chút bóng kiếm vân nhận, cơ hồ dung nhập hư không, thẩm thấu vạn vật, vô khổng bất nhập (chỗ nào cũng có).

Trong lúc mơ hồ, kiếm kia công kích tự thành một cái lĩnh vực.

Bán Bộ Kim Đan Ma Đạo trung niên đem hết tất cả vốn liếng, lại đột phá không được gông cùm xiềng xích, ngược lại trên người lưu lại một chút vết kiếm, thanh thế càng ngày càng yếu.

- Vân Kiếm Huyễn Không!

Một đạo thanh âm quát lạnh vang khắp toàn trường.

Chỉ thấy trăm ngàn đạo kiếm ảnh vân nhận, mỗi một đạo đều đạt gần trăm trượng, mỏng như cánh ve, tại trong hư không hiện ra một cái phiến ảnh cái cự đại trùng trùng điệp điệp va chạm sinh ra một tia Vân Lôi điện vân mịt mờ.

Răng rắc phanh!

Tại gào thét bất định ở bên trong, trảm kích cùng bạo tiếng nổ Bán Bộ Kim Đan Ma Đạo trung niên, bị đánh bay ra ngoài, nhổ ra một búng máu.

Thắng bại đã phân.

Vô Không Minh chậm rãi thu hồi Thiên Vân Vũ Kiếm, trên mặt lại không có nửa điểm kiêu ngạo.

Một phen đại chiến, hắn chiến thắng Bán Bộ Kim Đan, tuy rằng không hề khó khăn, nhưng cũng không phải là đặc biệt nhẹ nhõm.

Mà tục truyền, Hoa Huyền xếp hàng thứ nhất Thánh Cảnh có thể nhẹ nhõm toàn thắng Bán Bộ Kim Đan, thậm chí khiêu chiến Bất Hủ Kim Đan.

Nhưng dù vậy, chiến tích lần này cũng làm cho phần đông thiên tài bên ngoài Thiên Vũ tâm thần rung động.

- Vô Không Minh cũng là nhân vật đáng sợ hiện tại có thể chiến thắng Bán Bộ Kim Đan!

- Ngày xưa Hoa Huyền tại cái thời kỳ này, cũng không khác mấy cân sức ngang tài cùng Bán Bộ Kim Đan mà thôi.

Đám tu giả Thánh Cảnh đang xem cuộc chiến xôn xao oanh động.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận