La Thiên Tiên Cảnh, Tinh Thiên thế giới.
Nơi này là một tòa trọng trấn phồn hoa trong phạm vi Vân Tiêu cung, dòng người qua lại trên đường, các loại sạp và cừa hàng hoa cả mắt.
cái gì cần đều có.
Nhìn lên giữa không trung, các loại lầu các và phòng nhò rực rỡ muôn màu trôi nổi như mộng ảo.
Từ trên cao nhìn xuống, trong dòng người tấp nập.
chúng tiên nhân hoặc là đằng vân giá vũ; hoặc là cưỡi tiên kiếm; hoặc là ngồi xe bay tiên thú...!làm cho người ta không kịp nhìn.
Trong một gian nhã các của trọng trấn phồn hoa này, hai nam nhân đang nâng cốc chúc mừng.
- Dương Phàm, Du Vân cạn trước một ly.
trước tiên chúc ngươi về việc vui của ngươi cùng Cừu Công chúa.
Du Vân Tiên Đế cầm một ly rượu đồng xanh điêu khắc rồng, uống một hơi cạn sạch ly đầy rượu tiên như thùy tinh màu tím.
- Cảm ơn về lời chúc, tin tường ngày đó sẽ không quá muộn.
Dương Phàm tươi cười sáng lạn, niềm vui phát ra từ nội tâm, cũng uống cạn ly rượu trong tay.
Hai người ăn uống linh đình, trên bàn son háo hải vị, rượu ngon cao lương mỹ vị chỉ thiếu mỗi không có ca múa mừng cảnh thái bình.
Hôm nay là ba ngàn năm sau ngày Dương Phàm gặp mặt Man Hoàng.
Hắn ở Yêu giới ba ngàn năm tự nhiên là toàn lực cùng cố tu vi cảnh giới, cũng ý đồ thôi diễn cảnh giới tiếp theo Diễn Sinh Kỳ.
Tuy nhiên thôi diễn cảnh giới tiệp theo cũng gặp phải lực cản rất lớn, thu hoạch không nhiều.
Ngược lại là tu vi cùa Dương Phàm tăng trường không ít.
Trong Tiểu thế giới Mệnh Hạch, trên đại thụ Diễn Sinh mọc đầy nụ hoa.
không ít nụ đã nờ thành đóa.
có thể nói là rực rỡ muôn màu.
Tiểu thế giới dưới sự quản lý của Nữ Thần gọn gàng ngăn nắp, diễn sinh ra càng nhiều sinh cơ và hình thức ban đầu của sinh mệnh.
Sinh mệnh lực vô cùng vô tận như nước lũ không ngừng tăng trưởng.
Ngoài ra, tài liệu cùng Thứ Thần khí xảo trá được từ nơi Tử Sát Yêu Hoàng khiến cho Luân Hồi Tinh Bảo lại được mờ rộng nâng cấp một lần nữa.
cấp độ của Tinh Nguyên Lô thậm chí có thể so với Thứ Thần khí cực phẩm.
Thiên tượng đại sư lại càng chờ mong sự xuát hiện cùa tài liệu giới ngoại.
Nếu là thuận lợi, có hy vọng trong mười vạn năm làm cho Tinh Nguyên Lô trờ thành Thần khí chân chính.
Đến lúc đó, Luân Hồi Tinh Bảo sẽ trở thành thần thoại không thể công phá trong thất giới.
Đương nhiên, Dương Phàm tự nhiên không thể sống lâu dài ở Yêu giới, sau ba ngàn năm bế quan liền khởi hành đi Thiên giới.
Hồ Phi vốn muốn đi theo.
Dương Phàm thấy rất động tâm.
Đây là một trợ lực cường đại, tuy nhiên hắn vẫn tính toán đến thăm đò trước rồi tính.
Nếu cần Hồ Phi, bất cứ lúc náo cũng có thể thông qua Tiên Hồng Không Gian ánh xạ tới.
Sau khi đến Thiên giới, người đầu tiên Dương Phàm nghĩ đến chính là Du Vân Tiên Đế vì thế hẹn hắn đến uống rượu hoàn thảnh ước định lúc trước.
Sau khi rượu qua ba tuần.
Trên khuôn mặt tuấn tú của Dương Phàm nổi lên màu đỗ vì men rượu, Du Vân Tiên Đế vẫn luôn trầm mặc lãnh đạm cũng lộ ra lúm đồng tiền hiếm thấy.
Hai người cũng không cố ý bài trừ men say.
Rượu của thượng giới nặng vô cùng, nếu phun ra một ngụm hơi rượu có thể làm say chết cao nhân Hóa Thần cùa hạ giới.
Huống chi với thân phận cùa hai người, uổng rượu cũng là cực phẩm tại thượng giới, tiên nhân bình thường khó gặp.
Nếu uống một ngụm nhất định có thể khiến phập lực tăng mạnh.
- Dương Phàm.
Ngươi mạo hiểm trở về Thiên giới cũng không phải đơn thuần là tìm ta uống rượu nhi
Du Vân Tiên Để mặc đù có phần say nhưng không mất bình tĩnh cùng lý trí
- Lần này ta đến Thiên giới quả thật là vì một việc...!
Trên mặt Dương Phàm lộ ra một tia đo dự.
- Dương Phàm.
Có chuyện gì cứ nói thẳng, đã là bằng hữu.
có thể giúp ngươi ta sẽ làm hết sức.
Trong giọng nói cùa Du Vân Tiên Đế như có chút không vui.
Dương Phàm hết sức vui mừng, gật gật đầu:
- Nhưvậy ta nói...!
Vì thế.
hắn nói một lần mục đích chuyến đi thượng tam giới lần này của mình.
- Nếu như là tung tích cùa Vô Song Thần Kiếm, chỉ sợ chỉ có những người từng tham gia tranh đoạt Tạo Hóa Thần Khí mới biết.
Sắc mặt Du Vân Tiên Để dẩn trở nên ngưng trọng.
- Ta chính là muốn danh sách cùa những người này.
Lệ quang trong mắt Dương Phàm mơ hồ lóe lên.
- “Những người đó” dõi mắt Thiên giới cũng không một kẻ đễ chọc.
Tỳ như Ám Thiên từng tham gia tranh đoạt Tạo Hóa Thần Khí.
Du Vân Tiên Đế cười nói.
- Ám Thiên? Ngươi cố ý phải không! Hắn ở Vân Tiêu cung lại là cánh tay phải cùa Đại Đế.
ta xuống tay thế nào được?
Dương Phàm thiểu chút nữa trợn trắng mắt nhìn hắn với vẻ xem thường.
- Được rồi.
ta cố gắng nhớ lại một chút.
Dù sao chuyện năm đó đã rất xa xôi.
Du Vân Tiên Đế chim vào trầm tư.
Tiệp theo hắn báo ra vài người xác thực, cơ bản đều là bá chủ một phương nổi danh Thiên giới.
- Được, đủ rồi.
Có vài người này là đủ rồi.
Dương Phàm vừa lòng gật đầu, tự nhiên cũng nói lời cảm tạ Du Vân Tiên Đế.
Vì tó lòng biết ơn, DươngPhàm còn tặng Du Vân Tiên Đế ba giọt Nghịch Tiên Huỵá.
- Nghịch Tiên Huyết!
Du Vân Tiên Đế hơi động đung, hít sâu một hơi.
trịnh trọng nhận lấy, cũng không có làm ra vẻ gi.
Lại nói chuyện giây lát.
- Dương Phàm.
Ngươi phải mau chóng hành động.
Đại Đế không gì không làm được, nói không chừng rất nhanh có thể cảm ứng được sự tồn tại cùa ngươi.
Lời nói của Du Vân Tiên Đế khiến Dương Phàm cảm giác đồng ý sâu sắc.
Hắn cũng biết thần thông của Đại Đế, nếu thời gian quá dài rất có thể sẽ bị phát hiện.
Sau khi hai người từ biệt, vì không khiến người chú ý nên đồng thỏi thuẩn di biến mất.
Dương Phàm thi tnển Luân hồi na di.
rất nhanh rời khỏi phạm vi thế lực mà Vân Tiêu cung làm chúa tể.
Vô hình trung, hắn bay đến tây bộ La Thiên Tiên Cảnh.
Trong mây mù phưang xa mơ hồ hiện lên một tòa kiếm tháp, cắm thẳng tận trời, khí thế bức người, rất có khí thế một kiếm phá trời.
Dương Phàm bao phủ trong một tầng hư quang luân hình, dõi mắt nhìn chăm chú.
Rất nhanh hắn nhìn thấy ba chữ trên kiếm tháp: Phong Kiếm Tháp.
- Không sai, chính là noi này!
Dương Phàm tới tây vực của Tiên cảnh chính là vì Phong Kiếm Tiên Đế năm đó tham dự tranh đoạt Tạo Hóa Thần Khí.
Phong Kiếm Tiên Đế: Người này từ xưa đến nay vẫn bế quan tu luyện, cũng là cường giả kiếm đạo danh tiếng lẫy lừng Thiên giới.
Tự lĩnh ngộ ra Phong Kiếm Quyết, từng tỏa sáng trong thất giới.
Lúc giới diện đại chiến thời thượng cổ từng chém giết nhiều vị Yêu Đế.
Ma Đế.
Nghe nói thần thông kiếm đạo của Phong Kiếm Tiên Đế đã đạt tới tnnh độ uy hiếp Huyền Tiên tam trọng.
Phong Kiếm Quyết nổi tiếng về tốc độ.
lực công kích kinh người, thậm chí ở một trình độ nhất định có thể xuyên qua thời gian giam cầm.
Điểm lợi hại cùa Phong Kiếm Tiên Để, Dương Phàm đã có hiểu biết từ nơi Du Vân Tiên
Đế.
Nhưng hắn vẫn tim tói như cũ.
Bời vì trong vài người Du Vân Tiên Đế nói ra, thực lực cùa Phong Kiếm Tiên Đế không tính cao nhất nhưng người này hàng năm một mình tu luyện, sau lưng không có thế lực lớn nào, đễ xuống tay.
Lặng yên không một tiếng động.
Dương Phàm đi tói dưới Phong Kiếm Tháp, cảm nhận được một cỗ kiếm ý đâm thẳng vào tâm linh.
Cỗ kiếm V kia có mặt khắp nơi làm cho người ta có một loại cảm giác lầm khó thể che giấu, không thể trốn tránh.
- Người năm đó trực tiếp tham dự tranh đoạt Tạo Hóa Thần Khí, không có ai đễ chọc.
Dương Phàm hiểu sâu sắc cảm khái cùa Du Vân Tiên Đế.
Bá!
Dương Phàm từ dưới Phong Kiếm Tháp biến mất.
Khoảnh khắc tiếp theo, ở trong một gian phòng rộng lớn nào đó trong Phong Kiếm Tháp.
Dương Phàm từ trong Luân Hồi Môn đi ra.
giẫm trên cát bụi mênh mông bát ngát.
Rõ ràng là một gian phòng nhưng sau khi bước vào lại là một biển cát vô tận.
Hơn nữa Dương Phàm tin tường đây không phải ảo cảnh gi.
Thần thông như thế thật khiến người sợ hãi nhưng đối với Dương Phàm hiện nay đặt chân ở đinh thất giới mà nói cũng không cảm thấy kỳ quái.
-Ngươi đã đến rồi.
Một thanh âm thanh lãnh mờ mịt không chừng quanh quần trong biển cát vô tận.
Hô...!Ông
Đột nhiên trong biển cát nhấc lên một cơn bão cát thanh thế mênh mông cuồn cuộn.
Hạt cát đầy trời dưới sức gió cuồngbạo lập tức quét ngang toàn bộ biển cát.
Dương Phàm đưa mắt nhìn, đây cũng không phải là bão cát bình thường gì mà là thần thông sinh ra sau khi đung họp kiếm V thuần túy.
Mỗi một hạt cát đều ẩn chứa kiếm ý kinh khiệp thần ma, trong mỗi một tấc gió chung quanh đều là hóa thân của kiếm khí kinh sợ thiên địa.
Khi chúng nó tạo thành “bão cát” cường đại đủ để hầu hết Tiên Đế động dung.
- Không hổ là Tông sư kiếm đạo một phương cùa Thiên giới.
Lúc ta đi tới dưới kiếm tháp, ngươi đã cảm óng được.
Dương Phàm hơi tán thưởng nói.
Vào lúc bão cát có lực lượng dập nát tinh hà kia tới gần hắn đột nhiên ngưng lại bất động.
Sau đó một cái cự luân vô hình hiện lên trên đinh đầu DươngPhàm.
Cự luân ở trong thiên hư.
xoay quanh di động với phương thức quỷ dị thần bí khó lường.
Thoáng chốc, khắp sa mạc một màu tối đen.
Đêm tối biến thành ban ngày.
- Xoay chuyển càn khôn ở trong kiếm vực của ta! Điều này sao có thể?
Trong gió lốc biển cát.
một lão già áo vải đẩy vẻ khiếp sợ.
Không ngờ thần thông cùa người tới vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Nếu là cường giả Huyền Tiên tam trọng bình thường hắn còn có thể liều mạng thậm chí là không tiếc mọi giá chạy trốn giữ mạng.
Chăm chú nhìn vào cự luân khổng lồ trong đêm đen, lĩnh vực kiếm đạo cùa hắn bị một cỗ lực lượng vô hình không thể ngăn cản cưỡng ép thay đổi quy tắc.
Điểm huyền điệu cùa cỗ lực lượng này đường như còn hơn pháp tắc thời gian.
- Luân hồi...!Là ngươi!
Trong mắt Phong Kiếm Tiên Đế lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Sau đó, cự luân kia đưa lực lượng lĩnh vực kiếm đạo vốn thuộc về hắn xoay chuyển thành uy lực cường đại kinh thiên cùa mình, từ trên trời giáng xuống.
Kiếm cương quanh thân PhongKiểm Tiên Để trực tiếp bị đánh nát.
Phốc!
Thân hình hắn run lên phun ra một búng máu.
sắc mặt trắng bệch.
Tiệp theo, thân hình hắn cứng đờ.
Một nam nhân ở sau lưng thò tay bóp cổ hắn, toàn thân bị giam cầm ngay cả linh hồn cũng bị giam cầm.
- Ngươi...!Cho dù người giết ta cũng không chiếm được thứ mình muốn.
Khuôn mặt Phong Kiếm Tiên Đế nghẹn biến thành màu xanh, đỗ.
- ổ? Ngươi biết ta tới vì cái gì?
Dương Phàm hết sức bất ngờ.
- Ngươi vì Vô Song Thần Kiếm mà đến, nhưng là ngươi tuyệt đối không cách nào đạt được.
Phong Kiếm Tiên Đế lãnh ngạo bất khuất nói.
- Ngươi cho là như vậy thì ta không thể chiếm được những gi muốn biết từ trong linh hồn của ngươi?
Dương Phàm trào phúng nói.
Nhưng không biết vì sao, trong lòng hắn mơ hồ sinh ra điềm báo.
Làm như vậy đường như có chút không ồn.
- Ha ha ha...!
PhongKiếm Tiên Đế cười đài không nói.
Dương Phàm càng ngày càng cảm thấy được chuyện không thích hơp.
Lực lượng Luân hồi khóa chặt linh hồn cùa Phong Kiếm Tiên Đế.
Rất nhanh, hắn phát hiện một khu vực bị phong ấn ở trong linh hồn.
Sắc mặt Dương Phàm biến đổi, mơ hồ đoán được cái gi.
- Đúng vậy.
Ta biết tung tích cùa Vô Song Thần Kiếm nhưng đoạn trí nhớ đó đã bị Đại Để phong ấn.
Một khi ngươi nghĩ cách chạm đến phong ấn này.
sẽ kinh động đến vài vị Đại Đế cùa thượng tam giới.
Đến lúc đó.
ngươi chuẩn bị hứng chịu vài vị Đại Đế đuổi giết.
Phong Kiếm Tiên Đế nắm chắc thắng lợi trong tay nói.
Bất kể là đụng chạm vào phong ấn hay là tiêu diệt linh hồn của Phong Kiếm Đại Đế đều sẽ kinh động đến vài vị Đại Đế đã giờ thù đoạn.
- Vài vị Đại Đế? Thật đúng là coi trọng ta.
Dương Phàm đầy vẻ trào phúng.
Vì phán đoán thật giả của chuyện này.
hắn nhắm mắt lại toàn lực vận chuyển Đại Luân Hồi, thăm đò vận mệnh nhân quả.
Đến một giai đoạn.
Bá!
Một hình ảnh xuất hiện ở trong đầu Dương Phàm.
Bối cảnh của hình ảnh hình như là cung điện đáy biển nguy nga lộng lẫy.
Giờ phút này.
trong cung điện thủy tinh có mấy chục người đang ngồi.
Nhưng bóng người trong hình ảnh hết sức mơ hồ.
Chỉ có Phong Kiếm Tiên Đế cùng Long Hoàng Tồ tương đối rõ ràng bời vì đây là môi giới để Dương Phàm cảm ứng.
-...! Nếu là để Dương Phàm thanh công lấy được bản thể của thần kiếm, tất cả mọi người chúng ta ở đây sẽ nguy, thất giới cũng gặp đại kiếp nạn.
Cho nên.
bản đế liên họp các vị Đại Đế cùa thượng tam giới ở đây thi tnển phong ấn cấm chế này...! Dương Phàm kia sẽ vĩnh viễn không biết được tung tích chân chính cùa thần kiếm!!!.