Dương Phàm đại chiến với Man Hoàng một ngày một đêm không rod vào thế hạ phong đù để chứng minh Bán Thần khí đặc thù Luân Hôi Bàn này ở một tnnh độ nhất định có thể chống lại một vị Đại Đế.
Tuy nhiên đây chỉ giới hạn trong một thời gian nhất định.
Sau một ngày một đêm.
Luân Hồi Bàn rõ ràng lộ rathếyếu.
Chiến tích đáng tự hào như thế khiến Dương Phàm ngạc nhiên vui mừng, cũng ra ngoải dự đoán trước của Thiên tượng, Man Hoàng rất nhiều.
Đương nhiên, trận chiến này tiến hành trong Tiểu thếgiới.
người ngoài không thểbiết.
Sau trận chiến.
Dương Phàm lại tiến hành ngưng luyện Luân Hồi Bàn một hồi mới bắt đầu tĩnh tu, yên lặng chờ đợi kv ngộ mà Luân Huy á Đại Đế cung cấp.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, thấm thoắt ngàn năm.
Trong thời gian này.
Cừu Long Cung ở Tinh Thiên thế giới xa xôi đã hoàn toàn chữa trị xong và cũng dần khôi phục vài phần nguyên khi
Tứ hái tuy khôi phục bình tĩnh nhưng cuộc sống của Long Hoàng Tồ lại không đễ chịu chút nào.
Trong thời gian một ngân năm gần đây, bốn năm con cháu của hắn lại chết đi.
Chín người con của Long Hoàng cũng chỉ còn lại có bảy.
Cứ tiệp tục xu thế như vậy.
con cháu đời sau của hắn sớm muộn sẽ chết hết.
Uy lực của Luân Hồi Chú vượt qua dự đoán của hắn.
Tuyệt từ tuyệt sinh chẳng những nhằm vào con cháu trực hệ cùa hắn, ngay cả bàng hệ cũng bị liên lụy một chút.
Tuy nhiên, con cháu bàng hệ bị liên lụy nhân quả lại nhò hơn một chút, cá biệt có người may mắn tránh được một kiếp.
Mà con cháu trực hệ của Long Hoàng T ổ từng người chết đi.
không thể xoay chuyển.
Ngay cả quay ngược thời gian cùa Đại Đế cũng không thể vãn hồi được kiệp nạn này.
Bởi vì người chết đi, ngay cả linh hồn ấn ký đều không biết tung tích, đường như bị một bàn tay vô hình hút đi.
Tình huống như thế khiến cho Long Hoàng Tổ hoảng hốt qua ngày, trong lòng quả thật không yên.
Người chết đi đều là con cháu trực hệ cùa hắn, đặc biệt là chín người con mỗi người đều là máu thịt thân sinh cùa hắn.
Một ngày kia, Long Hoàng Tổ tnệu tập Từ Thiên Đại Đế, Phiêu Miểu Đại Đế cùng Thích Thiên Phật Tổ đến Cừu Long Cung.
Bốn vị Đại Đế phân biệt đến từ Thiên giới, Tiên giới.
Phật giới.
Gần như một nửa Đại Đế của thượng tam giới có mặt.
Long Hoàng Tổ vẻ mặt bất đắc dĩ cùng bi thống, tự thuật hiện trạng thống khổ cùa mình:
- Nếu tiếp tục như vậy.
con cháu cùa ta sớm muộn sẽ chết hết.
Giờ khắc này, thần uy của chúa tể thiên địa ngày trước không còn tồn tại, trong mắt lộ ra bi ai cùng tự trách thật sâu, giống như chỉ là một người cha.
- Long Hoàng Tổ, nếu ngươi gọi ta tới đây cùng đối phó với Dương Phàm, vậy chi sợ...!
Từ Thiên Đại Đế lộ vẻ khó xừ.
Hắn ở thất giới đồng dạng có rất nhiều hậu thế.
không dám bức Dương Phàm quá mức.
Cái giá cùa Luân Hồi Chú tuy lớn nhưng nếu quá bức bách Dương Phàm, không chừng hắn lại thi tnển một lần.
Không đợi Long Hoàng Tổ lên tiếng.
Từ Thiên Đại Đế liền “lâm trận bò chạy”.
Long Hoàng Tổ cũng không bất ngờ, ánh mắt quét về phía Phiêu Miểu Đại Đế cùa Tiên giới cùng Thích Thiên Phật Tổ cùa Phật giới.
- Ta ở trên đời sớm không còn hậu thế gì.
Phiêu Miều Đại Đế đầy vẻ lãnh mạc.
- A Di Đà Phật.
Bần tăng sớm đã chấm dứt nhân quả.
Thích Thiên Phật Tổ niệm phật hiệu một lần.
- Tốt lắm.
Dương Phàm dám ra tay với con cháu đời sau của tạ ta muốn cho hắn trả giá thật lớn.
trong thất giới này sẽ không có chỗ cho hắn đung thân.
Trong mắt Long Hoàng Tổ thần quang ác liệt, lộ ra âm lãnh vô cùng.
Thần Hầu Phù Yêu giới.
Dương Phàm vẫn bế quan tĩnh tu như trước.
Theo thời gian trôi qua, tu vi của hắn tinh tiến thong thả mà vững bước.
Hắn cần đến cũng chỉ vẻn vẹn là thời gian.
Nhưng thời gian đối với hắn lại gấp gáp.
- Không thể vượt quá mười vạn năm.
nếu không kiếm đạo ý chí của Vô Song sẽ tiêu tan.
Trong khi Dương Phàm tu luyện thôi diễn, phát hiện khí tức thuộc về Vô Song trong linh
hồn càng ngày càng xa xôi.
Hắn không chỉ tu luyện thôi diễn, càng chờ đợi kỳ ngộ lớn nhất trong thất giới.
Tuy nhiên vào một ngày kia Dương Phàm đột nhiên sinh ra điềm báo.
trong mắt lệ quang chợt lóe.
- Tnệu tập tất cả thân hữu trở về Luân Hồi Tinh Bảo.
Hắn không chút do dự hạ lệnh.
Sau nửa canh giờ.
chúng thân hữu đều tiến vào tinh bảo.
vẻ mặt khó hiểu.
Dương Phàm không giải thích gì.
thu Luân Hồi Tinh B ảo vào Tiên Hồng Không Gian.
Không quá bao lâu.
những nhân vật cấp Tiên Đế ở Man Thiên thành cảm nhận được một luồng sát khí kinh thiên.
Lúc sát khí ập tới.
ba cỗ tinh thần ý chí chúa tể thiên địa buông xuống trên không Man Thiên thành.
Ba cỗ ý chí chúa tể này khiến vô số Yêu, Tiên hết hồn.
cả Man Thiên thành lặng ngắt như tờ.
Những nhân vật cấp Tiên Đế lại càng kinh hô thất thanh:
- Đại Đế của thượng tam giới.
Một lần tới ba vị Đại Đế.
chẳng lẽ thất giới sắp bùng nổ đại chiến giới diện?
Bầu không khí của Man Thiên thành khùng hoảng chưa từng có.
Đặc biệt là đám Yêu Đế âm thầm lo lắng.
Bời vì Man Thiên thành chỉ có một nhân vật cấp Đại Đế.
một lần tới ba vị Đại Để, làm thế nào hóa giải kiệp nạn này?
Cho đù là Yêu giới mênh mông rộng lớn cũng chỉ có hai vị Đại Đế.
Một vị Đại Đế khác cùa Yêu giới còn ở một góc xa xôi.
trong khoảng thời gian ngắn khó thể chạy tới.
- Chẳng lẽ trời muốn diệt Man Thiên thành ta?
Từ Sát Yêu Hoàng ngẩng đầu nhìn lên trời cao.
ba bóng người kia giống như chúa tể nhìn xuống chúng sinh thất giới, tâm thần không hiểu run lên.
Ba bóng người đứng trên cao Man Thiên thành đều là Đại Đế đến từ thượng tam giới.
ở giữa là một lão già uy nghiêm mặc long bào, chính là Long Hoàng Tổ.
Bên trái là một thanh niên tuấn mỹ.
dẫm trẽn hà vân vạn trượng, sắc mặt lạnh lùng, hai mắt mê hoặc như huyễn.
Trên Phật liên màu đỗ ở bên phải chờ một vị Phật đà toàn thân màu kim đổng.
Hai người hai bên phân biệt là Đại Đế đến từ Tiên giới, Phật giới: Phiêu Miểu Đại Đế cùng Thích Thiên Phật T ổ.
Càng vi diệu chính là ba vị Đại Đế phân biệt đến từ Thiên giới.
Tiên giới.
Phật giới, gần như có thể đại biểu lập trường cùa cả thượng tam giới.
Biến hóa đột ngột khiến ngay cả Man Hoàng trong Man Thiên thành đều giật mình không thôi.
Bá!
Man Hoàng hai đầu sáu tay cường tráng như man ngưu hiện thân phía trên Man Thiên thành đối diện ba vị Đại Đế.
lạnh lùng chất vấn:
- Long HoàngTổ.
Ba người các ngươi tự tiện xông váo Yêu giới, tới Man Thiên thành ta chẳng lẽ muốn phát động đại chiến giới điện?
Đến lúc này các Yêu Đế cùa Man Thiên thảnh mới phản ứng lại.
khởi động Man Thiên Vạn Yêu Đại Trận.
Một tầng sương mù màu tím nồng đậm bao phủ Man Thiên thành to lớn như một đại lục.
Trong tầm nhìn, trừ bò biển sương mù màu tím, ngay cả một cái bóng đều không thấv.
Man Thiên thành phảng phất như hư không biến mất.
- Man Hoàng.
Chẳng lẽ ngươi còn không biết ý đồ đến cùa chúng ta?
Phiêu Miểu Đại Đế cười lạnh nói.
- Dương Phàm hùy Cừu Long Cung của bản đế, sát hại ức vạn hải tộc, càng lập Luân Hồi Chú tuyệt từ tuyệt sinh.
Người này ác độc quả thật là họa trong thiên địa.
Bản đế cùng hắn thù không đội trời chung, đặc biệt liên họp ba vị Đại Đế của thượng tam giới tới diệt trừ.
Lừa giận cùa Long Hoàng Tổ thiêu đốt thiên địa.
Man Hoàng vừa nghe lập tức hiểu được là chuyện gì xảy ra.
- Man Hoàng, nếu thức thời lập tức giao nhân loại kia ra Trừ khi ngươi muốn Man Thiên thành hóa thành phế tích, thậm chí gây ra đại chiến giới điện.
Ba vị Đại Đế cũng không lập tức động thủ mà áp dụng tiên lễ hậu binh.
Sắc mặt Man Hoàng lập tức có chút ngưng trọng.
Bábá!
Đúng lúc này Dương Phàm cùng Hồ Phi đều hiện thân trong hư không, đứng ở hai bên của Man Hoàng.
- Cạc cạc cạc...!Long Hoàng tiểu lão nhi, chúng ta tiếp tục đại chiến ba trăm hiệp.
Hồ Phi xoa xoa tay, thái độ đầy hưng phấn.
Ánh mắt của ba vị Đại Đế đều bị khí tức đặc thù trên người Hồ Phi hấp dẫn.
- Thân thể Ma Thần của yêu hầu này giống như tăng tiến một bậc.
tu vi cũng tăng lên đến Huyền Tiên tam trọng.
Thích Thiên Phật Tổ trên Phật liên, trong mắt lộ ra hào quang vàng rực mờ mờ.
liếc mắt nhìn ra biến hóa cùa Hồ Phi.
Long Hoàng Tổ cùng Phiêu Miểu Đại Đế lại càng động dung.
Dương Phàm đứng nguyên tại chỗ, khóe miệng hơi mỉm cười nói với Man Hoàng:
- Dương mỗ mang phiền toái đến cho Đại Đế, tuy nhiên hôm nay trước tiên để ta đuổi đám khách không mời này ra khỏi Yêu giới, sau đó Dương mỗ sẽ cân nhắc việc đi chuyển.
- Dương Phàm, ngươi cần gì phải khách sáo như thế.
Chỉ là ba tên Đại Đế.
không đủ nhét kẽ răng.
Chúng ta mỗi người một tên, không có gi phải sợ.
Man Hoàng hiểu biết thực lực của hắn ngược lại rất bình tĩnh.
Lời nói cùa Man Hoàng khiến ba người Long Hoàng Tổ hơi biến sắc, mơ hồ cảm giác có gì không đúng.
Hâỵ!!!
Tiếng hét Ma Thần vang trời chấn động thiên vũ.
thân thể Hồ Phi trong khoảnh khắc cất cao mười trượng.
Trên thân thể Ma Thần hiện ra hoa văn rậm rạp.
mơ hồ lưu chuyển ánh vàng lợt.
sau lưng hiện ra cự ảnh Ma Thần tăm tối vô cùng.
Thiên địa biến sắc.
lôi vân cuồn cuộn, uy thế kinh người.
Uy thế này lọt vào trong mắt ba vị Đại Đế của thượng tam giới, rung động trong lòng khó thể diễn tả.
Cách biệt mấy ngàn năm.
thực lực cùa Hồ Phi lại đạt tới trình tự Đại Đế.
Cùng lúc Hồ Phi ra tay.
Man Hoàng cũng động, chù động xông đến Long Hoàng Tổ thực lực cường đại nhất.
Hai hoàng giao nhau một chưởng, trong không gian phát ra tiếng nổ lớn kinh hồn động phách, trong nháy mắt biến mất trong thiên vũ vô tận.
- Yêu hầu, ta xem ngươi có bao nhiên bản lĩnh.
Phiêu Miều Đại Đế há mồm phun ra một đòng sông tam diễm dài trăm vạn dặm, vô số sóng lừa quay cuồng trong hư không.
Noi đi qua không gian sôi trào, lay động mãnh liệt.
Hồ Phi lại không chút sợ sệt.
lao thẳng vào trong đòng sông tam diễm kia, một đôi quyền cước kinh sợ thiên địa.
Mỗi một động tác cùa thân thể Ma Thần đều khiến một khu vực giới diện khẽ run rẩy.
- Thân thể Ma Thần cùa người này lại đạt tới cực hạn của thất giới...!
Phiêu Miều Đại Đế hoảng sợ.
không chút do dự tế ra một kiện Bán Thần khí thu hồi lòng khinh thị.
Váo lúc bốn người Man Hoàng Hồ Phi chiến đấu khí thế hừng hực.
Dương Phàm cùng Thích Thiên Phật Tổ lại chia làm hai bờ thiên hư, yên lặng đến quỳ dị.
- Nghe nói, phật rất hiểu nhân quả.
Dương Phàm khoanh tay mà đúng, bộ dạng đầy hứng thú.
- A Di Đà Phật!
Phật thân kim đồng cao tới mười trượng của Thích Thiên Phật Tổ ngồi xệp bằng trên Hồng Nộ Phật Liên, niệm phật hiệu một tiếng, vững như Thái Sơn.
Dương Phàm đột nhiên phát hiện ảo nghĩa của Phật môn giống như mình, thần thông am hiểu phòng thủ và huyền ảo đặc thù.
Luận về lực công kích chính diện.
Phật Tổ và Dương Phàm rất bình thường, kém so với Đại Đế bình thường.
Nhưng điều này cũng không thể dùng để đánh giá thực lực của bọn họ.
Ngô...!Ông ông—
Trên đầu Dương Phàm hiện lên một hư ảnh cự luân khổng lồ lóe lên hào quang mông lung đủ mọi màu sắc, mang theo một cỗ lực lượng vô hình huyền bí không thể ngăn cản đánh tới Phật Tổ.
Hai tay Thích Thiên Phật Tổ tạo thành chữ thập, môi nhanh chóng niệm chú.
trong hư không lượn lờ kinh văn tối nghĩa mà chính khí.
Trong khoảnh khắc, trên phật thân kim đồng nở rộ phật quang vạn trượng màu vàng, phật văn bất tận quanh quẩn xoay tròn quanh thân.
Cự luân phảng phất đung nhập dòng sông vận mệnh sau khi tới gẩn Phật Tổ phát ra một chuỗi tiếng vang “Xèo xèo” dồn đập.
Nơi hai người giao kích, không gian vặn vẹo từng hồi, thiên địa quy tắc hỗn loạn.
- Lực lượng của Phật môn thật sự là kỳ lạ.
không ngờ có thể thẩm thấu vào tầng Luân hồi, đối kháng với ta.
Hơn nữa kim thân của Phật T ổ gần như không kém thân thể Ma Thần.
Dương Phàm âm thầm quan sát.
- Đây chính là Luân hồi?
Một thanh âm quảng đại khôn cùng nhộn nhạo trong thiên địa, thậm chí thẳm thấu vào tầng Luân hồi.
Dương Phàm cảm thấy một nguy cơ không hiểu.
Hô...!Ông
Hồng Nộ Phật Liên bên dưới Phật Tổ nờ rộ quang diễm kim hồng cuồn cuộn, phật châu xá lợi trên người đồng thời phát ra phật lực vô cùng, ngay cả thiên địa đều hơi rung chuyển.
Rắc!
Hư ảnh cự luân tan nát.
- Buông đao đồ tể, lập địa thành Phật!
Một bàn tay che trời màu vàng, bóng đen cùa năm ngón tay khổng lồ bao phù Dương Phàm..