Nhoáng một cái, trận chiến hoàn vũ Phá giới đã qua vạn năm.
Dương Phàm từ mấy ngàn năm trước đã bước vào Diễn Sinh hậu kỳ, đại thu che trời trong Nguyên giới Mệnh Hạch cao tới trăm ngàn trượng, trên nhánh cây kết ra những quả hồng nhuận căng mịn.
Mỗi một quả giống như Luân Hồi Quả mà Dương Phàm dựng dục ở Chứng Quả Kỳ tại Phàm giới, nhưng ẩn chứa thần thông Tạo hóa lại cường đại hơn vô số lần.
Dương Phàm cảm giác được thần thông pháp lực ẩn chứa trong mỗi một quả Diễn Sinh này đều vượt qua Đại Đế bình thường.
về phần tiềm lực, tạo hóa, sinh mệnh trong đó lại càng vượt qua cường giả nghịch thiên siêu cấp.
Mà trên toàn bộ đại thụ Diễn Sinh chọc trời kia có hàng ngàn hàng vạn Diễn Sinh Quả, khó thể đánh giá tạo hóa và uy năng của cả đại thụ căn nguyên này.
Ngay cả Dương Phàm cũng không đoán trước được tiến triển cùng biến hóa của Diễn Sinh hậu kỳ lại là lượng biến đáng sợ như vậy.
Đột nhiên hắn nhớ tới lời của lão đại sĩ lưu lại Tiên Hồng Quyết không trọn vẹn kia:
- Đại đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật...!
Loại quy luật chí lý như thiên địa này ở giai đoạn Diễn Sinh Kỳ có thể được chân chính biểu hiện ra.
Trong Diễn Sinh đại thế giới, Dương Phàm lúc đầu chỉ sáng tạo ra một sinh mệnh là Nữ Thần.
Mà hiện nay trong đại thế giới này đã dựng dục ra ức vạn sinh linh.
Những sinh mệnh cường đại ban đầu Nữ Thần sáng tạo ra sau khi trải qua đại chiến nguyên khí đại thương chỉ còn lại vài ngàn.
Nhưng những sinh mệnh chủng tộc tương đổi nhỏ yểu mà về sau Nữ Thần sáng tạo ra lại nhanh chóng sinh sôi nảy nở.
Dương Phàm một mực yên lặng quan sát, trong những sinh mệnh chủng tộc này cũng có nhân loại, hình thái cùng với nhân loại trong hệ thống thất giới có thể nói là đại đồng tiểu dị.
Nhưng truy cứu bản chất vẫn có chút khác nhau, có lẽ có quan hệ với “Gien” mà Luân Huyết Đại Đế đề cập tới.
Trong Diễn Sinh thế giới rất nhiều chủng tộc nhỏ yểu sau này quật khởi, hệ thống tu luyện của bọn họ lại không phải là đạo Kim Đan, Nguyên Anh.
Dương Phàm thầm giật mình đồng thời cũng không nhúng tay can thiệp.
Đại thế giới này là do hắn sáng tạo, rất nhiều phương diện tự nhiên có nhân quả sâu xa với hắn.
Trong hai ngàn năm sau khi tấn chức Diễn Sinh hậu kỳ, Dương Phàm vẫn đều ý đồ luyện hóa kiện Hỗn Độn Thiên Khí kia.
Kiện Hỗn Độn Thiên Khí đó là một hạt châu nở rộ ánh sáng ngũ sắc tên là Ngũ Hành Nguyên Châu.
Hạt châu này không phải Pháp bảo công kích cũng không phải phòng ngự nhưng lại kiêm cả công thủ còn có thể dùng để phụ trợ.
Thoạt nhìn đây là một kiện Hỗn Độn Thiên Khí không có nhiều đặc điểm nhưng cái gì cũng có.
Dương Phàm đạt tới tu vi có thể so với Phá Thiên cảnh, dùng Khai Quang Tạo Hóa Bản Nguyên Mệnh Hỏa cũng có vẻ cổ sức.
Mất khoảng một hai ngàn năm hắn mới miễn cưỡng luyện hóa Ngũ Hành Nguyên Châu nhưng nếu muốn nó biến thành Pháp bảo bản mạng chỉ sợ phải cần thời gian hơn trăm vạn năm.
Nếu là trước đây hắn căn bản khó thể luyện hóa và sử dụng kiện Hỗn Độn
Thiên Khí này.
- Luyện hóa kiện Hỗn Độn Thiên Khí này, cho dù bản tôn của mình Đế tới cũng khó làm gì được ta.
Dương Phàm nghĩ như vậy.
Đợi khi hắn xuất quan, mọi người trong Luân Hồi Tinh Bảo đang chuẩn bị hôn
lễ.
Dựa theo ý tưởng và kể hoạch của Dương Phàm, buổi hôn lễ long trọng này được cử hành ở trên Luân Hồi Tinh Bảo.
Như vậy, Đặng Thi Dao tiến hành một phen cải tạo Tinh bảo.
Tinh Điện ở trung tâm Luân Hồi Tinh Bảo, chín tầng trên và chín tầng dưới mỗi tầng đều hình bầu dục, trang trí lịch sự cao quý, rạng rỡ muôn màu.
Tinh bảo rộng rãi khổng lồ yên lặng lơ lửng trong tinh không bất diệt, từ xa nhìn lại như một viên minh châu huyễn lệ.
- Tinh Nguyên Lô đang luyện hóa hấp thu vô số tài liệu giới ngoại đỉnh cấp, thậm chí là một bộ phận lực lượng của Hỗn độn nguyên thạch đã bước vào trình tự Tạo Hóa Thần Khí.
Thiên tượng đại sư cũng không rời đi, lão yên lặng thủ hộ trong Luân Hồi Tinh Bảo, giải thích cho Dương Phàm.
- Tạo Hóa Thần Khí!
Ánh mắt Dương Phàm sáng lên, cảm thấy rất ngạc nhiên vui mừng.
Điều này nhanh hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều.
- Chất liệu của Luân Hồi Tinh Bảo đều đạt tới trình độ có thể sánh với Thần khí đỉnh cấp, mà Tinh Nguyên Lô là tinh túy trung tâm của cả Tinh bảo, có Tạo hóa như vậy cũng không ra ngoài dự đoán.
Thiên tượng đại sư nhìn về phía Tinh Nguyên Lô, trong mắt lộ ra tình cảm đặc thù:
- Hỗn độn nguyên thạch ẩn chứa lực lượng rất đặc thù, cho đến hiện giờ Tinh Nguyên Lô còn không hoàn toàn hấp thu lực lượng của nó.
- Ha ha.
Hỗn độn nguyên thạch chính là vật chất căn nguyên nhất của Đại Thiên vũ trụ này, do lực lượng căn nguyên hỗn độn vô cùng thuần túy tạo thành, cho dù là ta cũng rất khó luyện hóa hấp thu lực lượng của nó.
Tinh Nguyên Lô lại đi đến bước vạn vật bất luyện.
Dương Phàm vui vẻ nói đùa.
Hiện tại hắn cũng không sử dụng Hỗn độn nguyên thạch để tu luyện.
Bởi vì hắn đột nhiên có một loại ý nghĩ, nếu có sự trợ giúp của Hỗn độn nguyên thạch này có thể dùng để sáng tạo thân thể Tiên Thiên Ma thần.
Hắn từ Đại Thiên thần tháp đi ra, tổng cộng đạt được ba khối Hỗn độn nguyên thạch, trong đó một viên ném cho Tinh Nguyên Lô.
về phần hai viên khác trong lòng Dương Phàm đã có tính toán.
Tiếp đó hắn chậm rãi dạo trong Luân Hồi Tinh Bảo, nơi đi qua đều trang trí xa hoa quý phái, nhưng lại không mất lịch sự tao nhã.
- Phụ thân.
Mười năm sau, ở đây sẽ tổ chức hôn lễ long trọng.
Đến lúc đó chúng cường giả thất giới sẽ phong vân tề tụ.
Đương nhiên, rất nhiều nguyên tổ trong hôn lễ đều là Tiểu Vũ thiết kể...!
Dương Phàm cười chỉ vào quảng trường nguy nga lộng lẫy vui mừng dào dạt nói.
Sàn nhà bằng ngọc xanh có ba tấm thảm đỏ mềm mại không ngờ dùng lông Hồng Phượng và Cửu Huyền Băng Tàm quý báu bện mà thành.
Ba tấm thảm đỏ như cắt quảng trường hình tròn rộng lớn vài trăm mẫu thành ba phần.
Đồng thời con đường do ba tấm thảm đỏ này gặp nhau ở lễ đài thủy tinh ở chính giữa quảng trường.
- Ba con đường này đại biểu phụ thân, mẫu thân cùng Vũ Tịch a di.
Đúng như vận mệnh của ba người, cuối cùng đi cùng với nhau lên điện phủ hôn nhân.
Dương Thần nói tới đây trong mắt không khỏi lộ ra vài phần ngưỡng mộ.
- Ha ha.
Những ý tưởng này chỉ sợ đều là từ Tiểu Vũ hả.
Dương Phàm cổ ý nhấn mạnh hai chữ “Tiểu Vũ”.
Khuôn mặt tuấn tú của Dương Thần ửng đỏ, sau đó nhún vai.
Trương Du Vũ dù không có vẻ đẹp khuynh thành cùng khí chất thanh nhã xuất trần của đám người Vân Vũ Tịch nhưng là trên người nàng có sức sống thanh thuần cùng với mị lực nữ tính độc đáo mới lạ, đồng dạng cũng là nữ nhân thế giới này không có.
Dung nhan của nàng cũng tuyệt đẹp, vẻ lam lũ gặp được ngày trước đều là kết quả cổ ý dịch dung.
Rồi sau đó Dương Thần lại dẫn Dương Phàm đi tham quan các bước của hôn lễ.
- Những bước này bổ trí rất phức tạp tuy nhiên lại rất có ý mới.
Cô bé Tiểu Vũ này coi như rất dụng tâm.
Dương Phàm lại cười nói.
- Dương thúc! Có một việc ta muốn tìm người thương lượng.
Trương Du Vũ đúng lúc từ ngoài tiến vào, thanh âm ngọt lịm, phóng khoáng.
Nàng không quá câu nệ đối với rất nhiều lễ nghi của thế giới này.
- Nói thử xem.
Dương Phàm nở nụ cười nói.
- Ở thế giới chúng ta, nam nữ kết hôn là phải có nhẫn kết hôn.
Tiểu Vũ đầy hưng phấn giải thích, đưa ra rất nhiều điều mới lạ.
Dương Phàm nghe đầy hứng thú, cũng tiếp thu nhiều ý kiến của nàng.
Cuối cùng khi trở lại động phủ, Đặng Thi Dao và Tiểu Vũ lấy ra một bảng danh sách.
- Tướng công có thể duyệt qua một chút, đây là những nhân vật muốn mời dự tiệc.
Đặng Thi Dao đưa danh sách cho Dương Phàm.
Dương Phàm tùy ý nhìn lướt qua:
- Cứ mời rộng rãi một chút, nguyện ý thì đến.
Ngay cả người không có tên trên danh sách này nếu có thành ý tham gia cũng có thể rộng mở đón tiếp.
Vì hôn lễ của mười năm sau, Dương Phàm suốt một ngày không thể yên bình.
Rất nhiều chỗ đều cần trưng cầu ý kiến của hắn.
Mấy ngày sau, Dương Phàm đem những việc vụn vặt này giao toàn quyền cho Dương Thần cùng Trương Du Vũ.
Hắn trở lại động phủ riêng trên Tinh bảo.
Khẽ thở ra một hơi, hắn xòe bàn tay, bên trong bay lên một ấn ký màu máu đen.
Đây chính là Giới ấn của ma vực giết chóc, tiểu thế giới nơi Vạn Linh Viên.
Thông qua Giới ấn Dương Phàm có thể chưởng khổng tình huống của tiểu thế giới.
Hắn chú ý nhất đương nhiên là tình huống của Thạch Thiên Hàn.
Thạch Thiên Hàn vẫn luôn chém giết, tiến hóa.
Mỗi lần giết chết một ma vật cường đại, hắn đều có thể chiếm được một viên ma hạch rồi cắn nuốt thay đổi thể chất và huyết mạch.
Nếu nói hiện giờ thân thể Ma Thần của Hồ Phi hơn nửa là thiên phú của bản thân thì Thạch Thiên Hàn hoàn toàn thông qua chém giết tiến hóa mà có.
Có thể khẳng định là Thạch Thiên Hàn đã thoát ly phạm trù nhân loại, thậm chí không thể dùng ma vật, Thần thú bình thường để xưng hô.
- Không tồi.
Thực lực của ngươi đã đạt tới cường giả nghịch thiên, so với cường giả nghịch thiên siêu cấp cũng không kém bao nhiêu.
Dương Phàm hiện thân bên cạnh Thạch Thiên Hàn, hơi tán thưởng nói.
Tu luyện tiến triển của Thạch Thiên Hàn có thể nhanh như vậy ở một trình độ nhất định cũng có liên quan với cảnh giới của bản tôn.
Những năm gần đây Dương Phàm để mặc ý chí độc lập của Thạch Thiên Hàn cũng không can thiệp, chỉ là xóa sạch mọi ý niệm phản kháng.
Nói xong, trong tay Dương Phàm hiện lên một viên Hỗn độn nguyên thạch, mặt ngoài hiện lên một sổ hoa văn thiên nhiên.
Những hoa văn thiên nhiên đó, nếu cẩn thận nhìn kỹ giống như có chí lý của đại đạo, có thể cho cường giả cấp bậc như Phật tổ bị lạc trong đó.
- Phải bắt đầu rồi?
Thạch Thiên Hàn hít sâu một hơi, hắn cùng với Dương Phàm vốn là một thể, hiểu được ý đồ của hắn.
- Thân thể Tiên Thiên Ma Thần thành công hay không thì xem tạo hóa của ngươi.
Mà khối Hỗn độn nguyên thạch này có thể gia tăng cho ngươi hai thành tỷ lệ-
Dương Phàm dứt lời, ý niệm khẽ động, hai người biến mất rồi hiện thân ở Nguyên giới Diễn Sinh.
Hai người ngồi xếp bằng trên đại thụ Diễn sinh, lực Luân hồi vô tận và sinh mệnh tinh nguyên khổng lồ như nguồn suối rót vào cơ thể Thạch Thiên Hàn.
- Dưới sự trợ giúp của đại thụ Diễn Sinh, ít nhất có thể tăng thêm hai thành tỷ
lệ-
Dương Phàm lại cười nói.
Nếu để Luân Huyết Đại Đế nhìn đến cảnh tượng trước mắt nhất định cũng sẽ động dung vạn phần.
Nên biết rằng cho dù là Đại Đế bình thường cũng không nắ́m chắc hấp thu một phần lực lượng của Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết.
Mà Dương Phàm lại có thể gia tăng bổn thành nắm chắc.
Thạch Thiên Hàn bị vây ở trung tâm của lực Luân hồi vô hình và sinh mệnh tinh nguyên mênh mông của Nguyên giới.
Dương Phàm đem Hỗn độn nguyên thạch ấn vào lòng bàn tay hắn sau đó nhắm mắt dùng Hỗn Độn Nguyên Khí Ngũ Hành Nguyên Châu trong cơ thể làm vật dẫn thúc giục lực lượng trong Hỗn độn nguyên thạch.
Rất nhanh từng dòng khí xám hỗn độn thật nhỏ lưu chuyển bên ngoài thân Thạch Thiên Hàn, dần dần rót vào cơ thể.
Trong lúc này thân thể hắn không ngừng co giật, khuôn mặt méo mó, chịu đựng thống khổ lớn lao.
Nhưng là có cả đại thụ Diễn Sinh làm hậu thuẫn, tất cả thương thế đều có thể khép lại nhanh chóng.
Cứ như thế giằng co chừng 49 ngày Hỗn độn nguyên thạch trong tay Dương Phàm mờ đi một chút, bên ngoài thân Thạch Thiên Hàn tự nhiên quanh quẩn một tầng ánh sáng màu xám mông lung, nhưng lại đang chậm rãi biến mất.
- Chính là lúc này.
Trong mắt Dương Phàm chợt lóe lệ quang, trong lòng bàn tay xuất hiện một viên thủy tinh cầu.
Trong thủy tinh cầu chứa một cục máu trong suốt như trân châu, nở rộ ánh sáng mờ rực rỡ, mộng ảo huyễn lệ, phát ra hấp dẫn vô tận..